← Ch.1503 | Ch.1505 → |
Cho dù Tần Thương muốn thoát khỏi tiết tấu của nữ đế Phiêu Linh, nhưng không còn cách nào khác, thậm chí không dám phân tâm, bởi vìmột khi phân tâm, đối phương sẽ cho y một đòn trí mạng!
Đây quả thực là khiến y sốt ruột cực kỳ.
Càng khiến y sốt ruột hơn là, Sở Mặc mới rồi còn tu luyện và chống đỡ dưới chiến trường của hai vị Chí Tôn, đã trực tiếp bỏ chạy mất rồi.
Chạy rồi!
Một chút cũng không do dự, xoay người bỏ chạy!
- Tiểu súc sinh! Tần Thương nổi giận gầm lên, đánh một chưởng về hướng mà Sở Mặc chạy trốn.
Một trong hai nữ đế Phiêu Linh tiện tay ngăn đòn này lại, khóe miệng rỉ ra một tia máu.
Nàng bị thương rồi!
Đòn vừa rồi gần như đã dùng hết toàn lực của Tần Thương!
Luồng hơi thở tràn đi kia lập tức san bằng mấy trăm vạn dặm núi sông! Trong nháy mắt, vạn vật hóa thành tro bụi.
- Ta còn tưởng là ngươi bất tử!
Tần Thương nhìn chằm chằm khóe miệng rỉ máu của nữ đế Phiêu Linh.
Nữ đế Phiêu Linh này không nói gì, mà trực tiếp đi thẳng về phía người còn lại.
Sau đó, trong ánh mắt không dám tin tưởng của Tần Thương, hai nữ đế Phiêu Linh... hợp lại thành một người! Nháy mắt, khí thế trên người nàng tăng vọt!
- Đây... đây là thuật thần thông gì?
Vẻ mặt Tần Thương đầy rung động, la thất thanh.
Đây cũng không phải là loại pháp thuật phân thân ra làm hàng ngàn vạn nhân bản của tu sĩ tối cao, mà là một trạng thái biến hóa lạ thường Tần Thương hoàn toàn không thể nào lý giải nổi!
Hai vị nữ đế Phiêu Linh vừa rồi chắc chắn không phải bản tôn của nàng, nhưng lại càng chẳng phải phân thân gì cả. Tần Thương cho rằng đó chẳng qua là hóa thân từ một sợi chấp niệm của nàng, có được toàn bộ lực chiến của nữ đế Phiêu Linh trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà thôi. Một lúc sau ắt sẽ tan thành mây khói.
Thật không ngờ ngay sau đó nữ đế Phiêu Linh lại giáng ngay cho ymột cái tát!
Hai hợp làm một, lại trở thành... đường đường một đấng Chí Tôn chân chính, cực kỳ sinh động, hơi thở kinh người!
Nữ đế Phiêu Linh không trả lời y, mà chỉ dùng con ngươi lạnh lẽo theo dõi y. Trong đôi mắt tinh khiết kia mang theo sự khinh miệt chẳng thèm che giấu.
- Cửu Mệnh Thuật... đây, đây là Cửu Mệnh Thuật? Làm sao ngươi có thể tu luyện Cửu Mệnh Thuật tới trình độ này được? Cửu Mệnh Thuật chỉ là một thuật Chí Tôn... ngươi, ngươi làm sao có thể thitriển nó vượt quá cả đẳng cấp Chí Tôn?
Nói cho cùng Tần Thương vẫn là Chí Tôn, lực quan sát không tầm thường.
Rốt cuộc y cũng xác định được đối phương đang dùng phép thần thông gì.
Chỉ có điều y cảm thấy thật khó tin, thuật Chí Tôn có thể trở nên khủng bố như vậy từ bao giờ rồi hả?
Nữ đế Phiêu Linh quét mắt liếc qua Tần Thương đầy khinh miệt, thản nhiên nói:
- Bất kể là thuật gì, chung quy cũng đều là do con người sáng tạo ra. Cải tiến mà thôi, nào có khó khăn. Chỉ là loại rác rưởi như ngươi sẽ mãi mãi chẳng thể nào hiểu được.
Nói xong, không đợi cho Tần Thương phát cuồng, nữ đế Phiêu Linh trực tiếp ra tay.
Vừa ra tay, che lấp trời cao, trấn áp vạn vật!
Cho dù Tần Thương hoàn toàn sống lại thì cũng chưa chắc có thể chống đỡ cú đòn này của Phiêu Linh! Đây mới là thuật pháp vĩ đại vượt quá Chí Tôn!
Đã tiếp cận cực gần với phép thánh!
Răng rắc!
Xương cốt Chí Tôn trên người Tần Thương rốt cuộc cũng không chịu nổi quy tắc đại đạo khủng bố này, bắt đầu nứt vỡ tạo nên từng tiếng nổ vang!
Bốp ~! Một cái tát như trời giáng của nữ đế Phiêu Linh quất lên mặt Tần Thương.
- Ngươi đáng chết từ một kỷ nguyên trước rồi! Gia tộc thối nát như con rùa rụt đầu! Nếu đã chọn rụt đầu thì cứ rụt lại đi, ai cho các ngươi thò đầu ra? Lại còn dám cấu kết với Ma tộc...
Bốp ~!
Lại là một cái tát!
Đại cao thủ Chí Tôn... trực tiếp bị treo lên mà đánh! Cảnh tượng này không ai thấy được, mà nếu có thấy chắc cũng sẽ sợ đến phát khiếp.
Tần Thương đã bị hai cái tát của Phiêu Linh đánh cho hồ đồ rồi, vô số sức mạnh quy tắc đang không ngừng nã vào đại đạo của y, khiến y hộc máu tại chỗ.
Hai cái tát này của Phiêu Linh quá ác độc!
Bên trên ẩn chứa toàn bộ đạo hạnh của nàng.
Đừng thấy nàng nhập đạo muộn hơn Tần Thương vô số năm mà lầm, nàng trò giỏi hơn thầy, tài năng thiên bẩm cùng đạo hạnh của nàng đều quá kinh khủng. Nếu không, sao có thể sống lại ba lần, đi ngược đạo trời? Đổi lại làm Tần Thương, chỉ hai đời thôi là chết tuyệt rồi!
Đây là chênh lệch!
Cho nên, loại cao thủ Chí Tôn như Tần Thương bị treo lên đánh có làm cho người ta sợ hãi, nhưng cũng không phải chuyện thần thoại.
Mà nữ đế Phiêu Linh quá kinh khủng!
Có thể nói là tu sĩ chói mắt nhất trong lịch sử cận đại của đại vựcViêm Hoàng.
Ầm!
Lại một chưởng nặng nề bị nữ đế Phiêu Linh đánh lên ngực của Tần Thương.
Phát ra tiếng nổ như hai hành tinh lao vào nhau.
Phụt!
Tần Thương trực tiếp hộc ra một ngụm máu tươi. Trong ánh mắt vẫn tràn ngập sự khiếp sợ và khó tin.
Tuy nhiên sau đó, thân thể y đột nhiên nổ tung, hóa thành trận sương máu vô tận... vung tán loạn về phương xa!
Y rốt cuộc sợ rồi!
Sợ hãi người đàn bà khủng bố không biết là bản tôn hay phân thân đang ở trước mặt, sợ đạo hạnh có một không hai của nàng.
Nếu đặt trong cùng một thời đại, mà hai người chạm mặt, thì sợ là y còn không sinh ra nổi một chút ý chí chiến đấu nào! Dòng dõi họ Sở, toàn cho ra yêu nghiệt!
Nữ đế Phiêu Linh lơ lửng trong không trung, nhìn Tần Thương hóa thành máu để chạy trốn, cũng không đuổi theo, mà là có chút suy nghĩ thoáng qua, đứng đó thì thào nói:
- Giờ lão già kia cũng nhập ma rất sâu rồi, không ngờ lại tu thành công Huyết Độn Đại Pháp của Ma tộc.
Tiếp theo, thân hình của nữ đế Phiêu Linh sụp đổ trong nháy mắt, hóa thành biển tinh khí vô tận, trực tiếp tiêu tan giữa mảnh trời đất này.
Vèo! Một tia sáng màu máu dùng tốc độ nhanh khó tin vọt trở về, sau đó trong giây lát tụ họp lại thành hình dáng của Tần Thương. Sắc mặt y xanh mét, nhìn tinh khí mênh mông trong bốn phía trời đất, không kìm nổi ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ:
- Con đàn bà họ Mạnh kia... đồ lừa đảo nhà ngươi! Ngươi và Tần Thương ta... không chết không thôi!
Cao thủ Chí Tôn... một lời nói ra liền thành chỉ dụ của thần!
Trong hư không rung động ù ù, đem chỉ dụ này khắc trên thiên đạo.
Tần Thương vừa nói xong lập tức liền hối hận, nhìn lời thề bị khắctrên thiên đạo, sắc mặt y đã vô cùng khó coi.
Bởi vì đến hiện tại, y gần như đã có thể xác định, nữ đế Phiêu Linh Mạnh Phương Hoa... vẫn còn sống!
Còn sống trên cõi đời này!
Nếu không, một phân thân không có sự điều hành của bản tôn, tuyệt đối không thể tạo ra uy năng lớn như vậy được.
← Ch. 1503 | Ch. 1505 → |