← Ch.1548 | Ch.1550 → |
Nhiều thế hệ Khương gia làm việc thiện khẩn cấp triệu hồ tất cả con cháu ở bên ngoài, sau đó tuyên bố với bên ngoài: Bế quan trăm năm, mở ra pháp trận phòng ngự, trong vòng trăm năm sẽ không có bất kỳ người Khương gia nào đi lại trên thế gian.
Tin tức vừa ra đã đưa ra chấn động không nhỏ, không ai biết rốt cục Khương gia đã phát sinh chuyện gì, mặc dù có các loại suy đoán nhưng phần lớn đều là thanh âm tiếc nuối và tiếc hận, danh vọng của Khương gia ở trong này quá cao! Bọn họ bế quan trăm năm, tổn thất lớn nhất kỳ thật chính là những người sinh sống ở nơi này.
Từ tu sĩ tới dân chúng bình thường đều cảm thấy tin tức này làm người ta vô cùng tiếc nuối. Nhưng gần như mọi người đều tự hiểu, dù sao việc Khương gia làm cho bọn họ đã quá đủ!
Tất cả kinh doanh liên quan tới Khương gia cũng được xử lý trong thời gian ngắn, hoặc là bán ra ngoài hoặc là giao cho chi thứ đi xử lý. Tất cả con cháu con vợ cả Khương gia, dưới mệnh lệnh của lão thái gia liền trở về toàn bộ!
Đây là Khương gia!
Đây là lực ảnh hưởng của Khương Ân lão thái gia.
Mặc dù có vô số con em gia tộc cảm thấy khó hiểu với quyết định này của lão thái gia, nhưng lại không có ai tới hỏi vì sao.
Lão thái gia Khương Ân chính là thần của Khương gia.
Thời điểm Sở Mặc rời khỏi Khương gia có chút thổn thức, gia tộc như vậy, người cầm lái như vậy thật đáng để người kính nể. Nếu có thể hắn nhất định phải tìm được biện pháp giải cứu cho bọn họ, nhất định phải kéo dài được gia tộc như thế.
Nơi thứ hai Sở Mặc tới hơi phức tạp, bởi vì đây là một môn phái.
Một môn phái vô cùng cổ xưa.
Cả môn phái cũng chỉ có vài trăm người, nhưng môn phái này lại có được đại danh đỉnh đỉnh ở toàn bộ Thiên giới.
Môn phái này tên là Cổ Kiếm phái.
Lịch sử của Cổ Kiếm phái có thể trực tiếp ngược dòng tới vài kỷ nguyên trước, đều giống như môn phái hóa thạch ở toàn bộ Thiên giới.
Chúng nó rất cổ xưa, hơn nữa từ trước tới giờ rất khiêm tốn. Mỗi thời đại của Cổ Kiếm phái chỉ có một gã đệ tử đi lại thế gian. Người đệ tử này có lẽ sẽ không rất đường hoàng, cũng sẽ không rất hoang tàn, nhưng tuyệ đối là cường nhân kinh tài tuyệt diễm một thế hệ.
Sở Mặc lúc ấy từ miệng sát thủ Đế Chủ tầng tám biết được Phong Hành Giả, người Cổ Kiếm phái đời trước đi lại thế gian chính là huyết nô của Ma tộc.
Mà Phong Hành Giả này cũng từng có danh khí tương đối lớn ở Thiên Giới.
Điểm xuất chúng nhất của hắn chính là thân pháp, có thân pháp có thể được xưng là độc bộ thiên hạ. Tên Phong Hành Giả chính là có do đó.
Chiến lực của hắn cũng rất mạnh, từng giao thủ với rất nhiều cường nhân thanh danh hiển hách trong Thiên Giới, khó bị đánh bại.
Hiện giờ đã bước vào hàng ngũ Chuẩn Chí Tôn từ lâu, ẩn cư ở Cổ Kiếm phái rất nhiều năm, chưa từng xuất hiện.
Nếu không phải sát thủ Đế Chủ tầng tám báo cho biết, Sở Mặc hoàn toàn không thể tưởng tượng được, một tu sĩ từng huy hoàng lại vô cùng khiêm tốn như thế không ngờ lại có quan hệ với Ma tộc.
Cho nên khi Sở Mặc đi vào Cổ Kiếm phái, từ sâu trong lòng của hắn vẫn vô cùng trầm trọng. Những người này kỳ thật chỉ là số người sát thủ Đế Chủ tầng tám biết tới. Như vậy người hắn không biết còn có bao nhiêu?
Chỉ sợ cũng chỉ tới khi Ma tộc giáng lâm mới biết.
Sở Mặc vẫn hoài nghi một tòa pháp trận cuối cùng là ở chỗ Huyết Ma Lão Tổ, nhưng vấn đề là Huyết Ma Lão Tổ rốt cục ở đâu lại không ai biết. Sát thủ Đế Chủ tầng tám kia nói Hồ Điệp Tiên Tử biết chuyện này, nhưng vấn đề là Hồ Điệp Tiên Tử ở đâu? Một vài ngay này Sở Mặc vô cùng cố gắng tìm hiểu, nhưng vẫn không có được bất kỳ tin tức nào của Điệp cốc, bọn Thủy Y Y cũng không biết.
Hắn nghĩ sau khi giải quyết xong chuyện ở Cổ Kiếm phái liền đi tìm Thải Điệp Tiên Tử xem thử này có biết không. Dù sao Thải Điệp Tiên Tử hẳn là vẫn có thể tìm được, trình độ nghiêm trọng của chuyện này còn nhiều hơn so với Ma tộc ẩn núp ở Thiên Giới rất nhiều lần.
- Đạo hữu phía trước, nơi này là trọng địa Cổ Kiếm phái, người không có phận sự không được đi loạn.
Ngay lúc Sở Mặc trầm tư, bên phương xa đột nhiên truyền tới một giọng nói, thanh âm rất bình tĩnh, bên trong không có cảm xúc hỗn loạn gì.
Sở Mặc rất là dứt khoát nói:
- Cầu kiến Phong Hành Giả.
- Phong Hành Giả tiền bối đang bế quan, không phải ngươi muốn gặp là có thể gặp.
Đạo thanh âm kia tăng thêm vài phần lạnh như băng, cho rằng Sở Mặc rất vô lễ.
- Ta là Sở Mặc.
Sở Mặc thản nhiên nói.
Bên kia lập tức trầm mặc, hiển nhiên bọn họ đã nghe nói về cái tên Sở Mặc. Hơn nữa tên này cũng đủ làm cho đối phương thật sự phải suy xét.
Thật lâu sau bên kia truyền tới một giọng nói khác, thanh âm này có vẻ có chút mạnh mẽ và cứng rắn:
- Ngay cả là Sở công tử cũng không thể tự tiện xông vào môn phái của người khác? Làm khác không mời mà tới dường như không giống với Sở công tử trong truyền thuyết.
Theo thanh âm kia, từ phương hướng của Cổ Kiếm phái trực tiếp bay ra ngoài mấy chục người, một đám đều tràn đầy huyết khí, khí thế ngút trời như gặp đại địch.
Người có tên cây có bóng, thanh danh của Sở Mặc thật sự quá lớn, ngay cả rất nhiều người chưa từng thấy qua Sở Mặc có chút không cho là đúng, nhưng khi nhìn thấy Sở Mặc vẫn không kìm lòng nổi mà nghĩ tới danh tiếng cùng với chiến tích của hắn.
Chiến tích này cũng không phải là bài trí, đó là thành tích có thể khiến người mù mắt!
Cho nên Cổ Kiếm phái bên này có chút phản cảm với Sở Mặc không mời mà tới, nhưng bọn họ lại nhất định phải coi trọng.
Ánh mắt của Sở Mặc khẽ híp, nhìn bộ dạng khí thế hũng hãn của nhóm người này, tư thế dường như muốn đánh nhau.
Hắn cũng không nói gì thêm, chỉ bình tĩnh nhìn những người này, vẫn nói:
- Ta muốn gặp đạo hữu Phong Quân Tử, có chuyện quan trọng.
- Phong Quân Tử sư thúc là người ngươi muốn gặp là gặp sao? Thực sự nghĩ rằng lăn lộn được chút danh tiếng ở Thiên Giới là có thể xông pha sao?
Một thanh niên hơn ba mươi tuổi tức giận lạnh lùng nhìn chăm chú vào Sở Mặc, lớn tiếng quát.
Mấy tu sĩ Cổ Kiếm phái trẻ tuổi khác cũng lòng đầy căm phẫn nhìn Sở Mặc, phỏng chừng nếu không phải có bề trên ở trong này, có thể đã ra tay với Sở Mặc.
Một lão già, cũng chính là chủ nhân thanh âm có chút mạnh mẽ cứng rắn trực tiếp đứng ra, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Sở Mặc:
- Cổ Kiếm phái từ trước tới nay không liên quan, cũng không cùng xuất hiện với Sở thị nhất mạch. Cổ Kiếm phái mỗi một thời đại chỉ có một người vào đời, cũng không lây dính nhân quả, không gây chuyện nhận tội. Cổ Kiếm phái...
← Ch. 1548 | Ch. 1550 → |