← Ch.1840 | Ch.1842 → |
Cơ Thanh Đàm nhìn lên trời cao, nhẹ nói câu:
- La Thiên hoàng tộc chúng ta, thời gian phục hưng... Tới rồi!
..........
Lúc này, Sở Thiên Cơ đứng ở hư không cách xa La Thiên Hoàng thành mấy trăm dặm, nhìn tòa Hoàng thành cổ long khí ngút trời, dài hàng vạn dặm.
Hạ giọng nói:
- Cục cưng, ta tới đón ngươi về nhà!
Trong phút chốc, trên người của Sở Thiên Cơ, tách ra năm màu hào quang rực rỡ, một khí tức đại đạo to lớn thuận theo cơ thể y mà dâng lên.
Sau đó, không ngờ ngoài La Thiên Hoàng thành mười tỷ dặm bộc phát ra một long khí, nháy mắt đã hòa thành một thể!
Toàn bộ La Thiên Hoàng thành, đều bị chấn động!
- Có người thành thánh! Trong lúc nhất thời, không biết có bao nhiêu tồn tại hùng mạnh, toàn bộ đều đồng thời nói câu này.
Tiếp theo liền thấy khu vực La Thiên hoàng thành cũng xuất hiện một hào quang xán lạn nhiều màu, đạo hào quang kia, trực tiếp hòa cùng long khí Hoàng thành thành một thể.
Lại một thánh nhân, được sinh ra!
Một con khỉ nhỏ bé lại vô cùng gầy yếu, trong tay cầm theo một cái cây thiết bảng cực lớn, không cân xứng với thể hình của nó chút nào, đứng trong hư không, cách xa La Thiên Hoàng thành trăm tỷ dặm, ở giữa cách một biển tinh vực. Nhìn về phía La Thiên Hoàng thành, phát ra một trận cười hô hố:
- Ha ha, một ngày hai thánh, thú vị, thú vị! Các ngươi rắp tâm đùa bỡn đế vương, năm đó không phải chê hầu gia ta phiền sao? Hiện tại biết cái tốt của hầu gia rồi à?
Khi đang nói chuyện, một luồng hào quang đẹp mắt, trực tiếp từ vũ trụ xa xôi đánh úp lại, đến nơi này, một biến thành hai, trực tiếp bắn vềphía La Thiên Hoàng thành!
Trong Hoàng thành, nháy mắt dâng lên một con rồng vàng vô cùng lớn, hướng về hai luồng sáng kia rít gào!
Đó là long khí!
Con khỉ nhìn thoáng qua, lắc đầu:
- Cuối cùng vận số tới rồi, ngay cả khí vận chi long cũng trở nên yếu như vậy, nếu là trước đây ... thôi vậy, giúp các ngươi một tay!
Nói xong, y cầm theo gậy sắt, hướng tới đạo hào quang kia. Đồngthời quát:
- Yêu ma quỷ quái tiểu nhân, cút cho hầu gia ta!
Ầm!
Tia sáng kia không ngờ lại bị con khỉ cách xa trăm tỷ dặm trong hư không kia trực tiếp đánh nát. Hóa thành trận mưa ánh sáng vô tận, rơi trong vũ trụ hư không vô ngần.
Rồng vàng to lớn kia là do long khí ngưng kết lại, nhìn thoáng qua hướng con khỉ bên này, gật gật đầu, sau đó biến mất. Con khỉ đứng ở nơi đó trầm tư một lát, nói thầm một câu:
- Hình như là quên mất một chuyện? Ừ, nhớ ra rồi.
Khi đang nói chuyện, nó hướng tới Viêm Hoàng đại vực, đột nhiên chém mạnh một gậy.
Một cỗ sức mạnh vô cùng to lớn, trong vũ trụ hư không vô ngần đột nhiên hình thành một vệt sáng hồngvệt sáng hồng, vệt sáng hồngvệt sáng hồng này làm cho tất cả ngôi sao trong nhát mắt đều thành tro bụi.
Gần như là chỉ khoảng nửa khắc, vệt sáng hồng này càng ngày cách xa tinh vực, xuất hiện ở phía Viêm Hoàng đại vực nơi đó. Đạo phong ấn kinh khủng bị trận hồng lưu này tấn công, ầm ầm vỡ nát!
Trong nháy mắt, toàn bộ Viêm Hoàng đại vực, tất cả những người tu luyện đều có cảm giác sáng tỏ thông suốt!
Nhất là những tu sĩ cảnh giới cao thâm, loại cảm giác này càng rõ ràng hơn.
Một ít tu sĩ cảnh giới Chuẩn Chí Tôn, trong giây phút phong ấn bị bài trừ, liền cảm thấy vẻ sâu xa của đại đạo huyền diệu khó giải thích này. Trong lúc nhất thời, không biết có bao nhiêu người, lệ rơi đầy mặt.
Thiên khai!
Bầu trời Viêm Hoàng đại vực bị phong ấn rất lâu rất lâu ... rốt cuộc đã mở rồi!
Nhân Giới Viêm Hoàng đại vực, quy khứ chỗ thần bí nhất!
Một ngôi mộ bên trong nhất, nháy mắt sụp đổ, sau đó, một bàn tay, từ bên trong thò ra ngoài.......
Con khỉ cười hì hì nhìn Viêm Hoàng đại vực, nói:
- Bát đại vực chính là bát đại vực, dựa vào cái gì thiếu một cái?
Chỗ sâu nhất của vũ trụ La Thiên Tiên Vực trong nháy mắt truyền đến một vài âm thanh rống giận lạnh như băng.
Vài đạo thần niệm hùng mạnh đến cực điểm, hình thành sát ý khôn cùng, phá nát vũ trụ hư không, nháy mắt thẳng hướng đến con khỉ này.
Con khỉ cười ha hả:
- Một đám lão tặc đầu bạc, sắp chết còn dám làm càn như vậy?
Nói xong, vung cây gậy sắt trong tay lên, hướng về vài đạo thần niệm mà đập, không có chút màu mè nào, cũng không có bất kì do dự nào.
Ầm ầm!
Trong hư không, nháy mắt truyền ra một tiếng gầm rú thật lớn, không biết có bao nhiêu ngôi sao trong nháy mắt đã bị chấn động đến vỡ nát, hoàn toàn tan biến. Vài đạo thần niệm kia, tất cả đều biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, chỉ còn lại sát ý đầy trời, như là linhhồn vô chủ, phiêu đãng khắp nơi.
Sát ý này, vẫn đầy sát khí đáng sợ, không cẩn thận đụng vào, cho dù là thánh nhân, cũng sẽ trực tiếp bị xuyên qua.
Một mảnh vũ trụ hư không yên tĩnh, cứ như vậy trở thành một nơi tuyệt sát.
Con khỉ cười lạnh, mang theo gậy sắt, không thèm để ý những sát ý này mà cứ thế xuyên qua, sau đó thản nhiên hướng về phía sâu hơn trong vũ trụ. Tấm lưng cô độc nhưng lại rất cương quyết. Chưa từng có từ trước đến nay.
Trong Hoàng thành, truyền đến âm thanh của Đế Vương Long Long:
- Đa tạ Đại Thánh.
- Không cần ngươi tạ ơn, đứa bé kia, ta đây bao che đấy! Bảng hiệu các ngươi sáng thêm một tí!
Âm thanh của con khỉ ù ù rung động, chấn động ở toàn bộ trên khoảng không Hoàng thành. Trong hoàng cung, con mắt của La Thiên đế vương kia lóe ra hào quang, sau đó, vẻ mặt nghiêm túc kia, một nụ cười đang từ từ tràn ngập.
Sau đó, y dặn dò nói:
- Đón Sở Thiên Cơ đến Hoàng thành, sắp xếp cho y gặp mặt Thanh Vũ.
- Bệ hạ, đây ... có phải không?
Trong không khí, truyền đến một âm thanh chần chừ.
- Đi đi, con khỉ kia đã trở lại, bọn họ đã không có tâm tư gì quản chúng ta bên này đâu. Đế vương trầm giọng nói:
- Hơn nữa, đường đường La Thiên hoàng tộc, bị bọn họ áp chế nhiều năm như vậy, chẳng lẽ còn chưa đủ sao? Còn muốn như thế nào nữa? Thật sự muốn cá chết, lưới cũng rách à.
- Sớm biết như vậy, có lẽ sớm thả con khỉ kia rồi.
Trong không khí, âm thanh truyền lại.
- Con khỉ kia, chỉ có người thừa kế được tuyển chọn của Phật môn mới có năng lực để thả. Chúng ta ... ngay cả có năng lực đó, cũng không thể thả được. Phật đà là người có đại trí tuệ, khâm phục! Lần này, đồng nghĩa thiếu Phật môn một nhân quả rồi. Đế vương nhẹ giọng, sau đó nói:
- Đi đi.
- Vâng!
Sở Thiên Cơ cũng không ngờ tới, y sẽ thành thánh lúc này. Cảm giác vui sướng đó, còn có đại đạo gia thân sau khi thông hiểu đạo lí mang lại cho y một loại cảm giác cực kỳ hạnh phúc.
Tuy nhiên tiếp theo, y liền bắt đầu đợi Thiên kiếp giáng lâm.
← Ch. 1840 | Ch. 1842 → |