Vay nóng Tima

Truyện:Thí Thiên Đao - Chương 1862

Thí Thiên Đao
Trọn bộ 2723 chương
Chương 1862: Nói chuyện trong đêm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2723)

Siêu sale Shopee


Mà ngay cả chủ bàn Cơ Khải, Sở Thiên Cơ và Cơ Thanh Vũ bên kia cũng nhìn về phía bên này. Trong mắt của Cơ Thanh Vũ mang theo vài phần bất đắc dĩ nhàn nhạt, trong mắt của Sở Thiên Cơ lại có tán thưởng không hề che dấu, dường như đang nói: Đây mới là con ta!

Cơ Thánh hơi sửng sốt, hắn đại khái cũng là lần đầu tiên nghe thấy có người đánh giá hắn như vậy. Chỉ là trong giây lát, hắn bỗng nhiên cười rộ lên:

- Sở Mặc, ta bỗng nhiên phát hiện ta không chán ghét ngươi nữa. Bởi vì ngươi nói đúng! Không giả tạo! Ta chính là miệng thối! Ha ha ha ha!

Nói xong Cơ Thánh trực tiếp uống hết rượu trong chén, sau đó xoay người rời khỏi:

- Ta vốn muốn nói ngươi đừng làm hoàng thất mất mặt, hiện tại lại không muốn nói, hiện tại ta chỉ muốn nói đừng khiến người mất mặt.

Không khí trong đại điện nháy mắt được buông lỏng, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi. Bọn họ thật sự sợ hãi Cơ Thánh bùng nổ sẽ khiến yến hội này rối tung. Chẳng những bị dòng bên chế giễu còn khiến chiến đấu sau đó bị bịt kín một tầng bóng ma vô hình.

Cũng may Cơ Thánh không có ngu như vậy, hắn mặc dù kiêu ngạo nhưng cũng không phải ngu ngốc, cũng coi như có chút trí tuệ.

Tuy nhiên đám đệ tử của con cháu vợ cả hoàng tộc này từ trước tới nay cao cao tại thượng coi như là lĩnh giáo được tính tình của Sở Mặc, cũng không phải hạng người nịnh bợ người khác.

Sau đó bắt đầu có số lượng lớn con cháu hoàng tộc lại mời rượu với Sở Mặc, trong đó cũng có không ít thiên chi kiêu nữ có thân phận công chúa lại đây thể hiện thiện ý với Sở Mặc.

Tất cả người tới mời rượu, Sở Mặc đều lấy lễ đối đãi, rất khác so với thái độ đối đãi Cơ Thánh lúc trước. Tuy nhiên những người đều đều có thể cảm nhận được phần xa cách trong sự khách khí của Sở Mặc, cũng không có người để ý, đổi lại bọn họ chỉ sợ còn không có được phần đại khí như Sở Mặc.

Bởi vì bọn họ đều rất rõ, Sở Mặc có thể có thành tựu hôm nay thật sự không liên quan gì tới hoàng tộc! Tất cả đều là người ta từng bước đi lên.

Mãi cho tới khi tiệc rượu chấm dứt Sở Mặc cũng không có cơ hội kính một chén rượu với cha mẹ, bởi vì chỗ của hắn thật sự quá náo nhiệt.

Tuy nhiên sau khi tiệc rượu chấm dứt hắn, hắn cuối cùng cũng có thời gian đi theo cha mẹ tán gẫu một lúc.

Trân Trân bị Khương Thái Nguyệt mang đi, Khương Thái Nguyệt truyền âm cho Sở Mặc nói: Một cô gái như vậy, đi theo bên cạnh ngươi không bằng để ở bên cạnh ta. Đám người dòng bên hoàng tộc kia nếu muốn tìm lỗi cứ để họ tới tìm ta là được.

Khương Thái Nguyệt liên tiếp thể hiện thiện ý rốt cục cũng đả động được Sở Mặc, hắn không khách khí nữa mà trực tiếp đáp ứng.

Một nhà ba người tụ tập trong phòng của Sở Thiên Cơ và Cơ Thanh Vũ, Cơ Thanh Vũ đun nước chế trà cho hai người.

Sở Thiên Cơ ngồi ở đó nhìn Sở Mặc:

- Hài tử, trận chiến kế tiếp này ngươi có bao nhiêu nắm chắc?

Sở Mặc ngẫm nghĩ một chút:

- Hẳn là 5- 5.

- 5- 5 sao?

Sở Thiên Cơ nhíu mày:

- Hơi ít.

- Cha, ngài đừng nói ta, ngài có bao nhiêu nắm chắc với loại tu sĩ cảnh giới như Chung Thành?

Sở Mặc nhìn Sở Thiên Cơ, hắn lo lắng cho phụ thân của mình hơn bản thân.

Chung Thánh có lợi hại hơn nữa thì tối đa cũng chỉ là một Chuẩn Thánh, Sở Mặc hiện giờ tuy rằng cách Chuẩn Thánh còn một khoảng, nhưng cũng không lớn, hơn nữa hắn tin tưởng mình có thể bước ra một bước kia ở trong chiến đấu. Nhưng một trận chiến của phụ thân và Chung Thành này đã không còn giống với lúc trước.

Chung Thành đã bước vào cảnh giới Đại Thánh nhiều năm, phụ thân lại chỉ mới thành Thánh. Cho dù Chung Thành áp chế cảnh giới bản thân tới Thánh nhân, nhưng lý giải về cảnh giới lại hơn xa phụ thân.

Đây không phải giúp người khác hạ uy phong của mình, đây là sự thật.

Sở Thiên Cơ cười nói:

- Hắn nếu không giải khai phong ấn trở lại cảnh giới Đại Thánh, ta có mười phần nắm chắc. Hắn nếu giải khai phong ấn quay về Đại Thánh, ta còn nắm chắc ba phần!

- Cái gì?

Sở Mặc giật mình nhìn phụ thân, hắn không nghĩ phụ thân là người thích khoác lác, nhưng lời nói này cũng thật là có chút khoa trương?

Nắm chắc mười phần? Đó là quan niệm như thế nào? Kia căn bản chính là treo lên đánh!

Sở Thiên Cơ nhìn con của mình, nhẹ giọng thở dài:

- Ngươi nghĩ đại vực Viêm Hoàng chúng ta không có truyền thừa lợi hại sao? Ngươi cho là gia gia của ngươi năm đó thật sự chỉ là một bán Thánh bình thường sao? Con đường chúng ta phải đi quá mức gian khổ, muốn nâng cao cảnh giới quá mức khó khăn. Nếu đổi một con đường khác, gia gia của ngươi sớm đã thành Thánh, thậm chí còn trở thành Đại Thánh! Ta cũng giống như thế!

Sở Mặc trợn mắt há hốc mồm nhìn phụ thân, lẩm bẩm nói:

- Đường gì? Rèn luyện bản thân sao?

Đường của Sở thị nhất mạch, theo Sở Mặc chỗ khác lớn nhất cùng tu sĩ khác chính là rèn luyện thân thể. Giống tổ cảnh thân thể hiện giờ của hắn, tuy rằng vẫn còn ở cảnh giới Chí Tôn nhưng thân thể cũng đã có thể so với Thánh nhân!

Nói toạc ra, hắn cứng rắn chịu đựng một kích của Thánh nhân, đạo hạnh có thể bị hao tổn, nhưng thân thể sẽ không chịu thương tổn quá lớn!

- Không chỉ như con nghĩ!

Sở Thiên Cơ trầm giọng nói:

- Vũ trụ to lớn, pháp môn tu luyện vô số kể, rèn luyện bản thân cũng chia làm nhiều phương thức. Giống con có thể đạt được tổ cảnh thân thể như thế chính là một loại rèn luyện trong đó. Đây cũng là do năm đó ta và mẹ con đã dọn sẵn cho con, chỉ là không nghĩ tới con thật sự thành công. Về phần Sở thị nhất mạch chúng ta, muốn đi thật sự không phải con đường của con.

Cơ Thanh Vũ ở bên cạnh chế trà cho hai người lại nói:

- Đường của Sở thị nhất mạch là độc nhất vô nhị ở toàn bộ vũ trụ La Thiên, nếu không thì người ứng với lời tiên tri kia sao có thể là nhà của chúng ta?

Sở Mặc hít sâu một hơi nhìn phụ mẫu của mình.

Sở Thiên Cơ lại lắc đầu:

- Con đường kia không giống với con đường của con, mà ngay cả hỗ trợ lẫn nhau cũng không thể, cho nên ta cũng không thể đem hết điều trọng yếu của Sở thị nhất mạch cho con nghe, như vậy sẽ sinh ra ảnh hưởng không tốt đối với tương lai của con. Tuy nhiên con không cần lo lắng, con đường của con mặc dù là ta và mẹ con tuyển cho con, nhưng lại do chính con tự đi ra, cho nên con đường của con cũng không kém, ngược lại con đi con đường này thậm chí còn tốt hơn. Con bây giờ vẫn không phát hiện được tiềm lực thật sự trên người mình, cho nên trận chiến giữa con và Chung Thánh cũng không phải là 5- 5. Nếu con can đảm thả ra trói buộc tổ cảnh thân thể, con sẽ phát hiện, Chung Thánh là kẻ mà con có thể tùy tiện treo lên đánh!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2723)