← Ch.1868 | Ch.1870 → |
Thanh âm uy nghiêm, tràn ngập bình tĩnh, chỉ nói một câu đã khiến toàn bộ khán đài yên tĩnh. Mà ngay cả Chung Thánh sắc mặc khó coi, đã chuẩn bị động thủ trên lôi đài cũng không khỏi tạm dừng nghe đế vương nói chuyện.
Đế vương La Thiên, chủ của thiên hạ, cái loại uy áp quản lý số mệnh này, mặc dù vô hình nhưng chỗ nào cũng có mặt!
- Bách tộc tranh phong đều muốn tranh giành đại khí vận kia. Lúc đó lại có Hồng Mông khi chạy về giữa đất trời, không ai ngờ được.
Thanh âm của đế vương ù ù rung động, trùng trùng điệp điệp, truyền khắp toàn bộ lôi đài. Mọi người đều yên lặng nghe, ngay cả người Chung gia đang không ngừng kêu gào cũng ngậm miệng lại.
- Trong năm tháng vô tận, chiến hỏa bay tán loạn, chiến loạn nổi lên bốn phía. Dân chúng lầm than, chúng sinh khổ không thể tả. Cuối cùng có một ngày, nhất mạch Cơ thị, thủy tổ dẫn tám ngàn bộ hạ, liên hợp mấy thị tộc lớn, dùng vũ lực vô song trấn áp thiên hạ, đoạt số mệnh La Thiên, từ đó Cơ thị nhất mạch cũng trở thành người quản lý số mệnh, thiên hạ từ nay về sau thái bình. Thủy tổ hoàng tộc lại giáo hóa vạn dân chúng sinh, mở ra bát vực linh trí, đây là công đức tạo hóa.
Đế vương nói ra lời nói không hề liên quan tới tranh chấp giữa hai nhà, gần như mọi người trên khán đài đều lâm vào trầm tư.
Hiện giờ mỗi người ở La Thiên Tiên Vực đều biết vận số của hoàng tộc Cơ thị sắp hết, đã suy thoái. Cho nên rất nhiều người lời nói hay cử chỉ lúc bình thường đều rất bất kính với hoàng tộc. Nhưng bọn họ lại quên mất là ai đã kết thúc tất cả... năm tháng viễn cỗ chiến hỏa bay tán loạn của vũ trụ La Thiên, mở ra thế giới mới, khiến vũ trụ La Thiên thái bình thịnh thế.
- Ta nói mấy lời này không phải muốn khiến các ngươi cảm ơn thủy tổ hoàng tộc, mà là muốn nói con cháy hoàng tộc không cần sợ khiêu chiến, không cần quá mức để ý cái gọi là hình tượng hoàng tộc. Thời điểm tôn nghiêm của ngươi đã bị coi thường thì còn cần gì tới hình tượng? Thời điểm mọi người không thể tiếp thu, thiên hạ tràn ngập lời đồn nhảm, có thân phận và địa vị thì có làm sao? Cơ thị nhất mạch có thể trở thành hoàng tộc, không phải là do ôn lương khiêm tốn mà có được, mà là do hăng hái huyết chiến mà có được! Tất cả kính sợ đều bắt nguồn từ thực lực vô cùng hùng mạnh!
Thanh âm của đế vương vẫn tràn ngập uy nghiêm, nhưng lại khiến vô số người thay đổi sắc mặt. Nhất là đám người trong trận doanh Chung gia, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt khó có thể tin.
Về phần thiên kiêu trẻ tuổi tới từ bảy đại vực khác, sau khi nghe được lời nói của đế vương, gần như tất cả đều đỏ mặt, vẻ mặt kích động, một thân khí huyết đều muốn bốc cháy!
Thanh âm của đế vương vẫn tiếp tục vang lên!
- Ta cũng muốn báo cho người có dị tâm với hoàng tộc biết, Cơ thị nhất mạch, quá khứ không sợ khiêu chiến; hiện giờ cũng không sợ; tương lai lại càng không sợ. Tất cả mọi thứ, bất kể ngoài sáng hay trong tối, hoàng tộc để sẽ tiếp nhận, cũng sẽ đả kích!
Đế vương nói xong câu này, toàn trường đều yên tĩnh.
Lời nói này của hắn rất ngoài dự liệu của người khác, quả thật khiến người không thể tưởng tượng, một lời nói mạnh mẽ cứng rắn như vậy, không ngờ lại xuất hiện từ trong miệng đế vương hoàng tộc La Thiên đã suy thoái.
Rất mạnh mẽ, cứng rắn, cũng rất khí phách!
Nhưng lại càng thêm mạnh mẽ, cứng rắn hơn so với lời nói trước của Sở Mặc!
Hơn nữa lại là không sợ hãi, cứng rắn... đối mặt với địch khắp nơi!
Đế vương có thể tới nơi này đã là vô cùng ngoài dự đoán của mọi người, đế vương La Thiên là tấm thân ngàn vàng, ai có thể nghĩ hắn sẽ dễ dàng xuất hiện ở nơi này?
Nhưng hắn vẫn phải tới!
Vì đã từng mặc nợ với cháu ngoại trai và em rể, nên hắn phải tới!
Hơn nữa còn nói ra một lời nói nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Loại lời này, người trẻ tuổi nghe được chính là sẽ khiến lòng người nhiệt huyết sôi trào, sẽ làm cho bọn họ đồng cảm mãnh liệt; nhưng vào trong tai của vô số đại nhân vật La Thiên Tiên Vực, hương vị của lời nói này lại hoàn toàn khác.
Đây rõ ràng là một tuyên ngôn tuyên chiến!
Cái loại mạnh mẽ, cứng rắn này làm sao giống như một đế quốc sắp suy tàn? Rõ ràng là khí thế của một đế quốc đang ở thời kỳ cường thịnh!
Cho nên ngay thời điểm tất cả mọi người trầm mặc, nhiều đại nhân vật của La Thiên Tiên Vực hôm nay xuất hiện tại đây cũng lâm vào trầm tư. Cái gọi là suy thoái, cái gọi là vận số sắp hết... đều là sự thật sao? Hoàng tộc quản lý số mệnh vũ trụ La Thiên vô số năm, thật sự dễ dàng ngã xuống như vậy sao?
Giữa trận doanh Chung gia, từ trên xuống dưới, bao gồm rất nhiều lớp Đại Thánh, Thánh nhân đều mang vẻ mặt xanh mét. Chiêu thức ấy của đế vương thật quá hay! Bày thân phận và địa vị của hắn ra, lại thêm số mệnh của hoàng tộc vào, nói ra lời này làm cho bọn họ căn bản không thể nào phản bác!
Cho dù lúc này bọn họ nói cái gì thì uy lực cũng không thể sánh bằng, kém tới quá xa, ngược lại còn bị rơi xuống tầm thường, không nói tới việc khiến người khác chê cười, loại chuyện này chỉ có thể âm thầm đi làm, sao có thể nói với bên ngoài?
Đế vương nắm giữ đại nghĩa, thêm vào số mệnh quả thật vô cùng mạnh mẽ và cứng rắn, giống như mặt trời, chiếu sáng tất cả âm u!
Đây là đường đường chính chính nghiền ép trước mặt!
Nhưng nếu không phản bác, hai trận chiến tiếp theo của bọn họ, cho dù thắng cũng không khác gì thua.
Thật sự rất là nghẹn khuất!
Đúng lúc này, bốn phía trên khán đài đột nhiên truyền tới một tiếng quát lớn:
- Đế vương tối cao!
Một tiếng này xuất ra từ một gã Chí Tôn trẻ tuổi, thanh âm của hắn còn trẻ như vậy, mang theo hương vị nhiệt huyết vô tận. Sau khi hô ra, toàn bộ hiện trường càng thêm yên lặng.
Tuy nhiên sau đó, vô số người... đều cùng gầm thét:
- Đế vương tối cao!
- Đế vương tối cao!
- Đế vương tối cao!
Liên tiếp hô mười mấy lần!
Đến thời điểm hô lần thứ ba, ngay cả hoàng tử vẫn luôn điềm đạm, chắc chắn như Cơ Khải cũng nhịn không được mà đứng lên, lớn tiếng gầm thét.
Người không nhúc nhích ở đây đại khái chỉ là một mảnh ở trận doanh Chung gia, nhưng đám người kia, tuổi trẻ thì bị chấn động khiến tâm linh lay động; lớn tuổi lại bị tức tới sắc mặt xanh mét.
Sau khi vang lên mười mấy lần tiếng hồ đế vương tối cao, rất nhiều người đứng về phía Chung gia đều mang vẻ mặt màu vàng!
Bọn họ nhiều ít cũng hiểu rõ một đạo lý: Cho dù vận số hoàng tộc sắp hết thì cũng chỉ là sắp hết! Cũng không thật sự biến mất!
← Ch. 1868 | Ch. 1870 → |