← Ch.2718 | Ch.2720 → |
Người cầm đầu, khuôn mặt ngăm đen, trên đầu mọc ra sừng dài, trên người còn mọc đầy vảy, giống như là một người cá mật. Hắn lạnh lùng nhìn chăm chú vào Sở Mặc, sau đó bỗng nhiên mở miệng nói:
- Ngươi dám ảnh hưởng năm tháng? Đâm đầu vào chỗ chết!
Sở Mặc nhìn sinh linh giống như người cá mập này, nhíu mày nói:
- "Các ngươi nguyện ý bị vây khốn ở trong dòng sông dài năm tháng, không có nghĩa là người khác cũng nguyện ý. Cho nên, nếu không muốn chết, liền cút ngay cho ta!
Sinh linh người cá mập đen bóng này trong nháy mắt giận dữ, trực tiếp một cái tát đánh về phía Sở Mặc.
Sở Mặc ngay cả Thí Thiên cũng không có sử dụng, giơ tay lên chính là một cái tát, đánh ngược lại vào mặt người cá mập này!
Vút!
Cánh tay của hai bên trực tiếp va chạm vào nhau ở giữa không trung, phát ra một tiếng động vang dội.
Sau đó, đã nhìn thấy cánh tay của người cá mập kia trong nháy mắt rũ xuống, giống như là sợi mì, trực tiếp rũ xuống.
Hắn lại bị một cái tát của Sở Mặc, làm cho tất cả xương trên cánh tay đều vỡ nát cả!
Không đợi người cá mập này kêu lên thảm thiết, Sở Mặc lại một quyền, trực tiếp đánh vào trên mặt người cá mập này. Một quyền này... Thiếu chút nữa cứng rắn đánh nổ đầu của người cá mập này!
Trực tiếp đánh sụp gương mặt này của hắn vào bên trong. Sau đó hắn giống như một bao cát, trực tiếp bay trở về phía dòng nước lũ năm tháng ở phía sau.
Bịch một tiếng... Người cá mập này đã bị dòng nước lũ năm tháng cắn nuốt, cũng không nhìn thấy hình bóng nữa.
Ánh mắt Sở Mặc rơi vào trên người mấy bóng người ở phía sau, lạnh lùng nói:
- Các ngươi... cũng tới đánh nhau?
Phía sau còn có năm người. Năm người này tận mắt nhìn thấy cảnh tượng Sở Mặc chỉ một chưởng một quyền, lại mạnh mẽ đánh bay người cá mập kia. Tất cả đều vô cùng chấn động kinh ngạc. Bởi vì chiến lực của bọn họ, cũng không cường đại hơn so với người cá mập kia chút nào.
Nhưng bọn họ thật sự tới để đánh nhau!
Chỉ có điều mục đích lại có chỗ khác biệt.
Tuy rằng người cá mập kia không phải là do dòng nước lũ năm tháng biến thành, nhưng cũng đã hoàn toàn mất đi linh trí trống rỗng!
Hắn đã hoàn toàn bị năm tháng dòng nước lũ khống chế, bị đẩy ra xem như là một binh khí.
Mấy người bọn họ lại không phải như vậy. Bọn họ đi tới nơi này, là muốn từ chỗ Sở Mặc thu hoạch vị trí chủ luân hồi điện. Nhưng sau khi bọn họ đi ra, lại phát hiện ra, mười điện luân hồi... mỗi điện đều đã có chủ!
Điều này khiến cho trong lòng của bọn họ đặc biệt phẫn nộ. Bởi vì bọn họ cũng không muốn trở lại bên trong dòng nước lũ năm tháng tiếp tục bị phong ấn, cũng không muốn từ đó về sau mất đi ký ức và tất cả, tiến vào trong lục đạo luân hồi giống như bèo trôi theo dòng nước.
Cho nên, bọn họ nghĩ thông suốt, muốn dùng vũ lực, mạnh mẽ đè ép Sở Mặc, cho bọn họ năm vị trí.
Ý nghĩ là tốt. Bọn họ đều đã từng là loại tồn tại kinh diễm Vạn Cổ. Ở thời đại của từng người, bọn họ nói một không có ai dám nói hai. Nhưng sau khi phát hiện ra chiến lực của Sở Mặc, năm người này đều có chút ngây người.
Một người trong đó phản ứng nhanh nhất, nhìn Sở Mặc, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười:
- Vua của luân hồi tôn kính, chúng ta không ác ý. Chúng ta chỉ là muốn... hỏi một câu, trong luân hồi điện còn có chỗ trống hay không?
Đây là mở mắt nói mò. Chính bọn họ lại không mù, đều là tồn tại tới loại cảnh giới này, làm sao có thể không nhìn ra luân hồi điện có thể còn vị trí nào hay không? Sở dĩ hắn hỏi như vậy, chẳng qua là muốn làm một chút chăn đệm phía dưới mà thôi.
Sở Mặc liếc mắt nhìn người này:
- Không.
- Vậy... có thể kéo ra cho chúng ta năm... năm vị trí hay không?
Người này nở nụ cười, nghiêm túc nói:
- Thực lực của chúng ta so với những người đã đi tới đây, mạnh mẽ hơn rất nhiều!
- Đúng vậy, vua của luân hồi tôn kính. Nếu như ngài giao vị trí cho chúng ta, chúng ta nhất định sẽ trung thành với ngài.
Một lão già gầy gò, vẻ mặt gian giảo, vừa nhìn đã biết không phải là kẻ tốt gì.
Tuy nói đến loại cảnh giới này, sẽ không làm ra loại chuyện trông mặt mà bắt hình dong. Nhưng Sở Mặc đối với mấy người này, cũng không có một chút thiện cảm nào. Vừa rồi bọn họ mang theo ý thù địch mãnh liệt qua đây. Nếu như không phải thấy hắn trực tiếp đánh bay người cá mập kia, làm gì có thể dễ nói chuyện giống như hiện tại được?
Cho nên Sở Mặc rất thẳng thắn, nhìn năm người này:
- Không thể.
- Người trẻ tuổi, ngươi chẳng qua là một sinh linh đương thời. Chúng ta đều là tồn tại sống qua Vạn Cổ. Chúng ta xem như là tiền bối của ngươi. Nhìn thấy tiền bối, ngươi ít nhiều chắc hẳn phải tôn kính một chút...
Đứng bên cạnh lão già gầy gò này là một lão già tướng mạo đường đường. Vẻ mặt lão già này đầy chính khí, nhìn qua vô cùng nghị lực. Hắn nhìn Sở Mặc nói.
Sở Mặc liếc mắt nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:
- Các ngươi hoặc là chạy trở về trong dòng nước lũ năm tháng, hoặc là... lại thành thật theo cánh cửa luân hồi tiến vào lục đạo luân hồi. Ta không có thời gian nói thừa với các ngươi!
Lúc này, dòng nước lũ năm tháng vẫn đang phát động công kích đối Sở Mặc, đang hung ác độc địa trấn áp Sở Mặc.
Năm người này đưa mắt nhìn nhau, trong lúc bất chợt bọn họ động thủ!
Chỉ cần có thể trấn áp Sở Mặc, khống chế được hắn, như vậy thì có thể ép hắn lấy ra cho bọn họ năm vị trí.
Chuyện này, ngoại trừ vua của luân hồi ra, ai cũng không làm được!
Cho nên, bọn họ nhất định phải trấn áp Sở Mặc ở tại đây!
Nếu không, bọn họ sẽ phải tiếp nhận pháp tắc của lục đạo luân hồi. Loại kết quả này, so với bị phong ấn ở trong dòng sông dài năm tháng chỉ tốt hơn một chút. Bọn họ không thể tiếp nhận được.
Trong nháy mắt khi năm người này ra tay, Sở Mặc cũng có hành động!
Lần này, trong tay hắn trực tiếp xuất hiện Thí Thiên!
Khối tinh thể trong đan điền của hắn nhẹ nhàng chấn động, lực lượng vô cùng hùng hậu, theo thân thể Sở Mặc bạo phát ra.
Sau đó, hắn chém ngang một đao, trực tiếp hoàn toàn bao phủ lấy năm người này.
- Cuồng vọng!
- Làm càn!
- Quá đáng!
- Đâm đầu vào chỗ chết!
Năm người đều tức giận. Có bốn người trực tiếp phát ra tiếng quát lớn. Có một người lại không.
Bởi vì đầu của hắn... Đã bị một đao này của Sở Mặc chặt xuống!
Máu màu vàng trực tiếp bắn lên phía trời cao. Một sinh linh không biết sống qua bao nhiêu năm tháng như vậy, ở chỗ này lại có thể bị Sở Mặc một đao chặt đầu. Thật sự quá kỳ diệu. Căn bản không có cách nào tưởng tượng được!
← Ch. 2718 | Ch. 2720 → |