← Ch.0104 | Ch.0106 → |
Tả Siêu ah một tiếng, cũng không định rời đi. Nhưng khuôn mặt tươi cươi của Lôi Động đọng lại, sắc mặt chợt trở nên cực kỳ lạnh lùng. Ghế cũng không đi lấy nữa, trực tiếp đặt mông ngồi xuống lại, vểnh chân lên bắt chéo, chậm rãi uống trà, phảng phất như xem Vũ U Hàn kia như không tồn tại vậy, con mắt cũng không liếc nhìn nàng một cái. Tả Siêu thấy thế, sờ lên đầu, cũng không biết phải làm sao.
- Tả sư đệ cũng ngồi xuống đi.
Sắc mặt Đinh Uyển Ngôn cũng từ khách khí trở nên đạm mạc, ngược lại nói với Vũ U Hàn nói:
- Quý cung phong cách lịch sự tao nhã, Vạn Quỷ Quật ta là nơi nhỏ bé, không thể trèo cao, Vũ sư muội hay là đi tìm các sư huynh sư muội cùng Cung mà ngồi đi.
Tả Siêu ah một tiếng, nghe lời ngồi xuống.
Nhưng khuôn mặt trắng nõn của Vũ U Hàn lại tức đến đỏ bừng, ngay khi đang căm giận muốn nói gì đó thì phía sau nàng vang lên một một tiếng sâu kín, thanh âm lạnh như bằng phảng phất như toát ra từ sâu trong Cửu U:
- Đinh sư tỷ, Tiểu Vũ không hiểu quy củ, xin hãy tha lỗi. Tiểu Vũ, Thanh Hồng, đi lấy mấy cái ghế, thêm một bình nước trà để bồi tội với Đinh sư tỷ đi.
- Vâng, sư tỷ.
Vũ U Hàn và Chu Thanh Hồng mặc dù có chút không cam lòng, nhưng cũng không dám vi phạm mệnh lệnh của Đông Phương Phức.
Sau khi mang ghế đến, Vũ U Hàn kính trà Đinh Uyển Ngôn rồi xin lỗi, sau đó ba người mời ngồi xuống. Lần này, Đinh Uyển Ngôn ngược lại cũng không cự tuyệt các nàng nữa, dù sao Thiên Ma Cung cũng không dễ chọc.
Đông Phương Phức có thể đối đãi mình khách khí như thế xem như đã rất nể tình rồi.
Cốc lão kia, trong đoạn thời gian này thiếu chút nữa đã ngủ rồi. Tuy rằng hắn có thực lực Trúc Cơ kỳ tầng sáu, nhưng đối mặt với mấy nhân tài mới xuất hiện thanh danh hiển hách này cũng không dám có chút khinh thường, nhất là Đông Phương Phức và Đinh Uyển Ngôn được gọi là Âm Sát song anh kia, chỉ tu luyện có mười năm đã đến Luyện Khí kỳ tầng mười hai đỉnh phong, chỉ chênh lệch một chút liền có thể một cước bước vào Trúc Cơ kỳ rồi. Phần tư chất tiềm lực này, cũng đủ để khiến Cốc lão xấu hổ.
- Khục khục, nếu người đã đến đủ, vậy thì đóng cửa đại môn lại, đấu giá bắt đầu.
Cốc lão thần sắc nghiêm nghị nói:
- Trước hết mời đưa ra kiện bảo bối đầu tiên, chiến ngõa cấp thượng phẩm pháp khí, tài liệu luyện thành là...
Theo hắn giới thiệu đâu vào đấy, rất nhanh đã có người ra giá, dù sao mới là kiện đầu tiên đã là thượng phẩm rồi. Giá khởi điểm là 800 linh, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 50 linh.
- 800.
- 1200.
- 1300...
Cuối cùng chiến ngõa không tệ này đã được nâng lên đến 1500 miếng, bị một đệ tử thân truyền của Cực Âm Động mua đi.
Ngay sau đó, đấu giá không ngừng tiến hành. Cái gì trung phẩm linh quỷ ah, một ít phù lục cường đại, thậm chí còn có mười miếng Âm Sát Lôi, các đồ vật loạn thất bát tao, quả thật cái gì cần đều có cả. Trong đó không phải là không có đồ vật khiến Lôi Động cảm thấy hứng thú, nhưng tiếc chính là, túi của hắn lại rỗng tuếch a. Tất cả tài sản còn thừa lại, đều đã đổi thành đồ ăn cho dã quỷ tốt và đan dược cho mình rồi.
- Thượng phẩm phi hành pháp khí Âm Hà Kiếm, tốc độ nhanh nhất là một canh giờ 1500 dặm, giá khởi điểm là 3700 linh, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 100.
Trong số thượng phẩm pháp khí, đáng giá nhất chính là phi hành pháp khí. Phi hành pháp khí thượng phẩm thập phần khó cầu. Trong hàng đệ tử tham dự thi đấu lần này, người có được thượng phẩm phi hành pháp khí rất thưa thớt. Cũng bởi vậy, vật ấy vừa ra liền khiến mọi người chấn động tinh thần, nhưng giá khởi điểm kia, lại khiến rất nhiều người bỏ đi tâm tư này.
- Bốn ngàn.
- Bốn ngàn năm.
- Bốn ngàn tám!
...
- Sáu ngàn!
Tựa hồ người buộc phải có Âm Hà Kiếm rất nhiều, báo giá rất nhanh đã bị một đệ tử lứa trước của Quỷ Sát Động nâng lên đến sáu ngàn. Phảng phất đó đã là tất cả tài sản của hắn rồi, con mắt có chút đỏ bừng quét qua những người đấu giá.
An tĩnh như vậy kéo dài được mấy hơi.
Theo Đinh Uyển Ngôn đưa tay hô một tiếng, sau tám ngàn, toàn bộ hào khí bị đốt lên triệt để. Nhưng báo giá kế tiếp lại chỉ những người có thân phận địa vị tương đối cao mới có tư cách tham dự. Cho dù những đệ tử cũ đã tu luyện ba mươi năm thì sắc mặt đều ảm đạm. Đau khổ kinh doanh ba mươi năm, lại không có tiền bằng người mới lăn lộn mười năm.
Bách Lý Vân đang có ý muốn chơi Vạn Quỷ Quật một vố, vốn vẫn một mực không có ra tay, nhưng sau khi Đinh Uyển Ngôn hô giá về sau, liền bắt đầu bạo giá.
Rất nhanh, giá chuôi Âm Hà Kiếm này đã qua một vạn, mấy nhà còn lại thấy giá đã vượt quá cao, đối thủ lại mạnh nên sau khi do dự một chút liền thối lui khỏi cạnh tranh. Đến cuối cùng, chỉ còn lại có Đinh Uyển Ngôn và Bách Lý Vân.
- Hai vạn.
Đinh Uyển Ngôn ngay cả lông mày cũng không nhíu, nhẹ nhàng báo giá, trực tiếp nâng lên đến hơn 7000 linh so với Bách Lý Vân báo giá lần trước.
Theo khuôn mặt Bách Lý Vân co rúm lại, những người khác cũng mang theo vẻ mặt đặc sắc nhìn Đinh Uyển Ngôn, đại khí, thật sự quá khí phách rồi. Đây chính là cả hai vạn linh thạch a? Chuôi Âm Hà Kiếm này, mặc dù nói phẩm chất không tệ, nhưng dựa theo giá thị trường bình thường thì cao nhất cũng chỉ là một vạn ba ngàn linh thôi.
Trong lòng Lôi Động cũng cảm khái một câu, so với Đinh sư tỷ thì mình ngược lại rất không phóng khoáng. Lần trước chỉ mở miệng khen Lục Vân Toa một câu, nàng liền mở miệng muốn tặng cho mình. Hôm nay vì mua một kiện thượng phẩm phi hành pháp khí cho Tả Siêu liền trực tiếp báo giá hai vạn, con mắt cũng không nháy lấy một cái.
- Đinh Uyển Ngôn của Vạn Quỷ Quật ra giá hai vạn, còn có người nào ra giá cao hơn nàng không?
Cốc lão bắt đầu hô giá.
Thẳng đến khi thét lên lần thứ ba, chuẩn bị gõ chùy xuống thì Bách Lý Vân mới hung dữ kêu lên:
- Thua người không thua trận, hai vạn năm. Đinh Uyển Ngôn, ngươi có dám ra giá nữa không?
Nhưng trong lòng hắn đã nghĩ kỹ càng, nhìn biểu lộ của Đinh Uyển Ngôn thì hai vạn linh thạch và ba vạn linh thạch cũng không có gì khác nhau cả. Còn không bằng lại nâng giá lên, chơi nàng một phen cũng tốt. Nhìn bộ dạng của nàng, cũng không phải là loại dễ nhận thua, hơn nữa bọn hắn đã lừa gạt từ chỗ lão tổ nhiều linh thạch như vậy, tuyệt đối sẽ không thiếu tiền.
- Không dám.
Đinh Uyển Ngôn khẽ nở nụ cười, lắc đầu nói:
- Ta chỉ có hai vạn linh thôi, chúc mừng ngươi Bách Lý Vân, ngươi thắng.
Bách Lý Vân như đớp phải ruồi, sắc mặt trở nên rất khó xem. Thượng phẩm phi hành pháp khí, hắn sớm đã có. Mà chuôi thượng phẩm phi hành pháp khí này, giá trị bản thân cũng hơn một vạn, không ngờ hắn lại bỏ ra hai vạn năm mua xuống. Cũng là do mọi người đều tưởng rằng Đinh Uyển Ngôn sẽ tiếp tục kêu giá tiếp.
Trên thực tế không chỉ riêng Bách Lý Vân hiểu lầm như thế, mà ngay cả Lôi Động cũng há to miệng, rõ ràng đã đoán sai hành vi của sư tỷ. Bất quá, trong nội tâm ngược lại thoải mái hơn, không khỏi ha ha nở nụ cười:
- Đinh sư tỷ, ngươi không ngờ gạt cả ta, vừa rồi ngươi gọi giá gọi đến khí phách như thế, đổi là ai cũng đều nghĩ ngươi sẽ tiếp tục cả.
← Ch. 0104 | Ch. 0106 → |