← Ch.0199 | Ch.0201 → |
Đương nhiên, khiến Thương Lan Tử để ý nhất chính là sư tôn của Đông Phương Phức chính là Thiên Ma, Nguyên Anh bá chủ tân tấn gần đây, danh chấn thiên hạ. Cơ hồ tất cả thế lực lớn nhỏ dưới tay Thiên Đạo Minh đều đến ăn mừng. Nghe nói Đông Phương Phức này được Thiên Ma chọn làm truyền nhân y bát, đợi một khi nàng đạt đến Kim Đan, liền để Thiên Ma Cung cho nàng kế thừa.
Quả nhiên, chỉ thấy Đông Phương Phức mặc một cái váy đen, bộ dáng cao ngạo chầm chậm tiến vào. Hai con ngươi màu đen trên khăn che mặt phảng phất thâm thúy sâu vô tận không giống bình thường, thật là đoạt lòng người. Đám thanh niên tài tuấn trong tràng đều lần đầu tiên nhìn thấy Đông Phương Phức, nhất là mấy tên nam nhân, nguyên một đám mở to hai mắt nhìn, thấy nữ tử này phảng phất như nữ thần bóng đêm. Khiến bọn hắn tâm thần kích động, khó có thể bình tĩnh chính là tu vi của nàng không ngờ đã ngang bằng Đạm Đài Băng Vân Thiên Âm Cung, Trúc Cơ kỳ tầng năm rồi. Vốn trừ Đinh Uyển Ngôn ra, những người còn lại Đạm Đài Băng Vân đều không để vào mắt, lúc này nhìn thấy Đông Phương Phức cũng không khỏi thất thần. Vốn Đạm Đài Băng Vân cho rằng, Đông Phương Phức bất quá chỉ dựa vào sư tôn, không thể cùng so sánh với Đinh Uyển Ngôn. Nhưng thật không ngờ, Âm Sát song anh quả nhiên là Âm Sát song anh, quá xuất sắc, đã trở thành tâm điểm của mọi người. :
- Đông Phương Phức Âm Sát Tông tham kiến minh chủ!
Đông Phương Phức dịu dàng bái kiến, thanh âm lạnh lùng làm lòng người phát run.
- Miễn lễ miễn lễ!
Đông Phương Phức còn chưa bái hạ, Thương Lan Tử đã dùng thần niệm, nhẹ nhàng nâng nàng lên. Làm một khuôn mặt vui vẻ, ân cần cười hỏi:
- Thiên Ma đại nhân thân thể tốt chứ?
- Gia sư thân thể rất khoẻ mạnh, làm phiền minh chủ quan tâm.
Đông Phương Phức lạnh như băng khách sáo nói, đối với mấy cái này, không thể chán ghét cũng không thể thích được. Ánh mắt tùy tiện quét qua liền rơi vào người Lôi Động, mắt đẹp có chút nhăn lại:
- Lôi Động?
Lôi Động cũng không giả vờ câm điếc, kiên trì đứng dậy, khom người thở dài nói:
- Lôi Động bái kiến Đông Phương sư tỷ, tiểu đệ ngao du đến tận đây được Thiên Đạo Minh mời làm đại biểu, tham gia hành trình Tâm Ma Điện.
Đông Phương Phức từ trước đến nay đều lạnh nhạt, đối với chuyện này cũng lơ đễnh, chỉ là lúc này chợt thấy Lôi Động nên cũng có chút kỳ quái mà thôi. Càng kỳ quái là hắn vậy mà đã đến Trúc Cơ kỳ tầng hai đỉnh phong. Nghe vậy, liền gật đầu, truyền âm nói:
- Tu vi của ngươi tiến bộ không tệ, có lẽ bảy năm sau thật sự có tư cách cùng Hoàng Phủ Sách đánh một trận.
- Xin Đông Phương sư tỷ vì tiểu đệ mà giữ bí mật.
Lôi Động đồng dạng cũng truyền âm lại, đi về trước hai bước, trực tiếp mở miệng nói:
- Đông Phương sư tỷ, mời qua bên này ngồi.
Đông Phương Phức tính tình lãnh đạm. Nhưng mà Thiên Ma sợ nàng dẫm vào vết xe đổ của mình, liền bắt nàng phải kết giao bằng hữu, cũng là vì thế mà ở trong Thiên Ma Cung, nàng cùng mấy vị sư muội ở chung bề ngoài coi như không tệ, nhưng đối với Đông Phương Phức thì chỉ có Đinh Uyển Ngôn mới là bằng hữu chân chính của nàng.
Bất kỳ một người có tư chất vô song nào cũng đều có một phần ngạo khí. Cũng chỉ có trên người Đinh Uyển Ngôn nàng mới có thể cảm nhận được uy hiếp, khiêu chiến, thậm chí là đồng cảm.
Tuy rằng nàng cũng không hiểu rõ lắm, Đinh Uyển Ngôn tại sao lại thích Lôi Động.
Nhưng bằng hữu tôn trọng nhau, nếu hắn là nam tử mà Đinh Uyển Ngôn ưa thích, về ý nào đó, Đông Phương Phức đã quy nạp hắn vào hàng ngũ của mình. Đây chính là một trong những khái niệm không nhiều trong logic đơn giản của nàng, người một nhà.
Bởi vậy, đối với lời mời này nàng cũng không cự tuyệt. Theo dẫn dắt của Lôi Động, đi một mạch tới chỗ Lệ Hồn Thiên Ma Ngục Tông. Lệ Hồn Thiên sắc mặt mặc dù có chút khó coi, nhưng không thể không thừa nhận tu vi của Đông Phương Phức, quả thật cao hơn mình một bậc. Trong tu tiên giới, nhất là Ma Đạo, từ trước đến nay đều là cường giả vi tôn. Tuy rằng trong nội tâm rất bất mãn, nhưng chỉ trong nháy mắt, hừ lạnh một tiếng mà thôi. Huống chi, Đông Phương Phức kia tuy rằng bề ngoài không rõ ràng, nhưng chỉ bằng phần khí chất giống như dạ chi tinh linh kia, có thể ngồi bên cạnh cũng coi như một loại hưởng thụ rồi.
Ai ngờ, tên cẩu thối Lôi Động lại mang cái ghế bên cạnh hắn dời lên, thẳng đến khi cách Lệ Hồn Nhiên mấy trượng mới buông để Đông Phương Phức ngồi xuống. Sau đó, ngay trước mắt bao người, hắn lại tự chuyển cái ghế, công khai đặt ở bên cạnh nàng, bản thân đặt mông ngồi lên. Nhất thời khiến bọn nam nhân phẫn nộ, Lôi Động ngươi là cái thứ gì, lại dám ngồi phía trước như thế? Đáng hận nhất chính là, hắn lại không biết xấu hổ, đặt mông ngồi bên cạnh Đông Phương Phức, ngươi xứng sao?
Lôi Động tự động không thèm để ý những ánh mắt này, hắn còn chưa có ngồi xuống liền chạy đến bàn trà, thuận tiện lấy chút ít linh trà mà bắt đầu châm nước. Điểm này làm Thương Lan Tử có chút xấu hổ, có vẻ như hắn đã quên châm trà rồi, lại thấy Lôi Động như vậy, tựa hồ không muốn châm trà cho những người ngoài Âm Sát Tông. Cũng chỉ đành mặt dày mày dạn, truyền âm kêu hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ đến châm trà.
- Đông Phương sư tỷ, tu vi tỷ thế nào rồi? So với Đạm Đài Băng Vân như thế nào?
Ánh mắt Lôi Động có chút lập loè, truyền âm nói.
- Vừa đột phá tầng năm không bao lâu, nếu so với Đạm Đài Băng Vân hẳn là ngang nhau thôi.
Đông Phương Phức tuy rằng không thích cùng bất cứ nam nhân nào ngồi cùng một chỗ, nhưng đối với Lôi Động bài xích thì không được. Hơn nữa tên gia hỏa này lại ân cần hầu hạ, cũng không đành lòng bác bỏ hắn a. Chỉ là cảm thấy có chút kỳ quái, truyền âm hỏi:
- Ngươi hỏi như vậy làm gì?
- Nàng ta đã là Trúc Cơ trung kỳ rồi! Là như thế này, tiểu đệ nghe nói Tẩy Tâm Quả kia, đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ rất có lợi.
Lôi Động trên mặt thần sắc bất động, một bên uống trà, một bên truyền âm.
- Để ta giữ lại cho ngươi một quả là được.
Đông Phương Phức không do dự, nói thẳng, thoáng dừng một phát rồi lại nói:
- Bất quá, bây giờ ngươi tốt nhất không nên ăn, đợi đến lúc đạt tới Trúc Cơ kỳ tầng bốn đỉnh phong, dùng nó đột phá lên Trúc Cơ trung kỳ thì tốt hơn.
Hiển nhiên, dù là tư chất của Đông Phương Phức, tại giai đoạn Trúc Cơ tiền kỳ đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ cũng phải chịu không ít gian khổ. Như vậy xem như là đặc biệt chiếu cố Lôi Động rồi.
Đối với Đông Phương Phức sảng khoái như thế, Lôi Động trái lại cho rằng không nên phí công mà tâng bốc nàng. Bất quá, chỉ một quả sao mà đủ? Lại truyền âm nói:
- Vậy phải đa tạ Đông Phương sư tỷ rồi. Bất quá, tiểu đệ cùng Thiên Đạo Minh có ước hẹn, giúp hai tên đệ tử của bọn hắn có trước, còn lại mới đến lượt tiểu đệ. Hơn nữa, đệ còn muốn cho sư tỷ một quả...
Nói xong, Lôi Động liền cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Đông Phương Phức đâu ngờ tới, hưởng thụ chỗ ngồi tốt và uống một tách trà lại trả giá đắt đến vậy. Tinh mâu không khỏi nhìn chằm chằm vào Lôi Động, truyền âm nói:
- Lôi Động, ý của ngươi là muốn ta đoạt tổng cộng bốn quả Tẩy Tâm Quả?
← Ch. 0199 | Ch. 0201 → |