← Ch.0305 | Ch.0307 → |
So với việc đầu tư dược điếm linh tinh còn thu được nhiều hơn, lại không cần đầu tư nhiều tiền như vậy trong một lần. Tật xấu duy nhất chính là hiệu quả quá chậm. Nhưng mà Lôi Động không hề để ý, hắn có thể xuất ra một nửa số tiền kiếm được hàng năm từ trong dược điếm rồi đầu tư vào linh điền. Dù sao thì tạm thời hắn cũng không thiếu linh thạch.
Thời gian năm mươi năm, nếu so với phàm nhân thì gần như chính là thời gian cả một đời. Nhưng đối với tu sĩ mà nói, nhất là đối với loại người chết cũng muốn thăng lên kim đan như Lôi Động và Uyển Ngôn mà nói thì năm mươi năm căn bản không phải là vấn đề.
Đem hết số linh thạch dư thừa ở trên người bây giờ không ngừng đầu tư vào, nó sẽ không ngừng tăng thưởng theo thời gian chứ không phải là mốc meo ở bên trong vòng tay trữ vật, đây đúng là tính toán hiện tại của Lôi Động.
Đương nhiên, Lôi Động có thể sớm thu hoạch mấy trăm mẫu linh điền này cũng là nhờ Thiên Ma. Nếu không phải nàng chỉ là vách Thúy Bình kia chắn mất gió mùa, ảnh hưởng đến lốc xoáy tụ tập linh khí ở bên trong linh huyệt, cùng với giúp đỡ bố trí Đại Ngũ Hành Tụ Linh Trận cho Lôi Động thì hắn cũng không thể có được loại cơ hội đầu tư này. Phải biết rằng nếu có thể làm cho linh điền giảm bớt được năm mươi năm sinh trưởng, sẽ không có quá nhiều tông phái có thể làm được. Trong tiểu gia tộc thì ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Đại Ngũ Hành Tụ Linh Trận, quả nhiên là có hiệu quả nghịch thiên. Đương nhiên cũng có liên quan đến việc cái tiểu cốc này cũng là một nơi tụ linh. Nếu không mặc dù Tụ Linh Trận có mạnh mẽ đến thế nào cũng không thể đạt được công hiệu trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Khiến cho Lôi Động nhân cơ hội biểu đạt một chút hâm mộ đối với ánh mắt của Uyển Ngôn, rồi lại bị nàng nhẹ nhàng đả kích. Phu Quân, chỉ là vì thiếp thấy nơi này xinh đẹp nên mới mua lại.
Lôi Động đang vì chuyện như thế nào mới có thể chiêu mộ tán tu trẻ tuổi, cùng với việc làm thế nào có thể đào tạo cho bọn hắn biết cách gieo trồng mà có chút đau đầu. Lại là một đống chuyện tạp nham cần phải giải quyết. Bất chợt một cái tin tức tốt lành cũng tới. Ba người Trần Mâu, Vệ Hoa, còn cả Tả Siêu nhất tề giá lâm Ôn Hương Tiểu Trúc của Lôi Động, nói là phụng mệnh của sư tôn đến đây ăn uống.
Phụng mệnh sư tôn? Lôi Động đang ngạc nhiên không thôi thì bỗng nghe thấy Trần Mâu cười dài nói.
- Sư tôn lão nhân gia biết huynh muốn đầu tư kiếm tiền ở bên ngoài, nhưng mà lão nhân ra biết được huynh là nhân vật nào chứ. Mẹ nó chứ để huynh đi làm mấy cái chuyện lung tung này thì thực sự là lãng phí. Cho nên đã bảo ba người chúng ta đến đây để giúp đỡ huynh. Những chuyện lằng nhằng như thế này, chỉ cần huynh phân phó xuống dưới, ba người chúng ta sẽ làm thay huynh. Nhưng mà sư tôn bảo huynh trở về một chuyến, có một số việc sư tôn muốn huynh đi làm. Còn Đinh sư tỷ thì sư tôn bảo nàng phải nghỉ ngơi nhiều một chút, không thì trì hoãn tu luyện cũng được.
Lôi Động cũng là vui mừng quá đỗi, vội vàng kéo lấy ba người bọn họ, đem những công việc phải làm nhất nhất giao cho bọn họ. Mở rộng đầu vào cho cửa hàng đan dược, trang hoàng lại cửa hàng, chủ trì hoạt động mở cửa, còn cả việc khai khẩn dược viên, mời chào các loại nhân công, linh thực phu, luyện đan sư. Khiến cho Trần Mâu liên tục trừng mắt. Quả nhiên là một đám chuyện lộn xộn phải làm. Trái lại Lôi Động rất tiêu sái, bỏ lại một trăm vạn linh thạch, từ biệt thê tử, nghênh ngang rời đi. Lập tực đi đến Vạn Quỷ Quật trình diện.
Điều khiển Ác Quỷ Chướng, bay cực nhanh về phía Vạn Quỷ Quật, khi mệt mỏi thì tìm một cái địa phương an toàn để đả tọa điều tức một phen. Hơn mười vạn dặm, chỉ trong thời gian mười ngày hắn đã ở trên bầu trời của Vạn Quỷ Quật. Sau khi đi vào cửa chính, rất nhiều đám để tử trẻ tuổi mới nhập môn nhìn thấy Lôi Động thì kinh hãi, vội vàng lộ ra thần sắc kính sợ.
Lôi Động cũng không quản bọn hắn, trực tiếp đi thẳng tới động phủ của sư tôn. Khi đến bên ngoài cái động phủ có quỷ khí dày đặc. Quỷ nô liền phái người đi bẩm báo lão tổ, còn hắn tự mình chiêu đãi Lôi Động uống trà.
- Quỷ thúc, ngàn vạn lần đừng khách khí với vãn bối như vậy.
Lúc này đây Lôi Động đã có thể nhìn ra tu vi của quỷ nô, Trúc cơ tầng thứ chín, quả nhiên là một cường giả. Hiện giờ trong cả vạn quỷ quật, người có tu vi Trúc cơ tầng thứ chín cũng chỉ có một người. Nhưng có tu vi Trúc cơ tầng thứ tám có hai người. Một là thê tử Uyển Ngôn của Lôi Động, người còn lại là nhị sư huynh Vương Khang. Vương Khang cũng là người có cơ hội có thể thăng lên Kim đan, hơn nữa, hiện tại xem ra cơ hội dường như lại càng lúc càng lớn. Dù sao thì hiện tại sư tôn đã phát tài, có rất nhiều linh thạch...
- Lôi tiểu tử, chuyện lần trước ngươi đi ra ngoài, giết người của Cực Âm Động, nơm nớp lo sợ chạy về lợi dụng Uyển Ngôn chạy vào trong phủ cáo trạng thật giống như là mới xảy ra ngày hôm qua.
Quỷ nô có chút cảm khái nói.
- Nháy mắt một cái mà cũng đã được hai mươi lăm hai mươi sáu năm rồi. Hiện giờ ngươi đã là tu sĩ Trúc cơ kỳ tầng thứ sáu rồi. Mà Uyển Ngôn cũng đã trở thành thê tử của ngươi. Thật khiến cho người ta hoài niệm không thôi. Đáng tiếc quỷ thúc của ngươi đã hơn một trăm tuổi, cuộc đời này đã sớm vô vọng đối với Kim đan. Cũng không thể nào thấy Lôi tiểu tử ngươi uy danh thiên hạ.
- Quỷ thúc, đừng có nhụt chí, bất cứ chuyện gì cũng không phải là tuyệt đối mà.
Lôi Động cũng có chút cảm khái, an ủi.
- Từ trước tới nay, cũng không phải là không có tu sĩ nào hơn một trăm tuổi mới thăng chức Kim đan. Vãn bối cũng tin tưởng quỷ thúc có thể làm được.
Tuy rằng miệng mình nói như vậy, nhưng mà Lôi Động cũng biết, người càng già, cơ năng của thân thể sẽ càng thoái hóa. Hiện giờ quỷ thúc đã hơn một trăm tuổi, cho dù hắn là nhân vật Trúc cơ hậu kỳ thì thân thể cũng đã tiến tới thời kỳ lão hóa nhanh chóng rồi. Mà càng già thì xác suất ngưng đan lại càng thấp.
Tựa như Lôi Động hiện giờ vẫn chưa tới bốn mươi tuổi. Nếu là một thân thể phàm nhân, thì hắn đang ở vào thời kỳ tinh lực sung túc nhất. Càng chưa nói đến việc bây giờ hắn đã là một cường giả Trúc cơ kỳ tầng thứ sáu. Cái thân thể ở trạng thái đỉnh phong này sẽ duy trì thật lâu, phải sau khi đạt tới tám mươi tuổi mới bắt đầu tiến vào thời kỳ trung niên, dần dần già cả. Nhưng mà Lôi Động tin tưởng, trạng thái tuổi trẻ của mình sẽ được duy trì rất lâu, bởi vì hắn tự cảm thấy mình không cần đến tám mươi tuổi mới có thể tiến vào Kim đan.
- Ha ha, có tiến vào Kim đan được hay không, đối với ta đã sớm không quan trọng nữa.
Quỷ nô khẽ cười không ngừng.
- Nhưng thật ra Lôi tiểu tử, biểu hiện của ngươi đã vượt xa kỳ vọng của ta.
Lôi Động lại khiêm tốn nói vài câu, sau khi hai người nói chuyện phiếm một lúc. Vạn Quỷ lão tổ biết được đệ tử mình đắc ý nhất tới, cũng buông tha cho việc tu luyện, vội vàng chạy lại chỗ này. Vừa nhìn thấy Lôi Động, động tác của mình cũng chậm lại, hai tay chắp sau lưng, bộ dáng khí độ phi phàm, chậm rãi nói.
← Ch. 0305 | Ch. 0307 → |