← Ch.0306 | Ch.0308 → |
- Động nhi, không nghĩ tới nhanh như vậy mà con đã tới đây, đứng lên đi. Con cũng trưởng thành rồi, sau này thấy vi sư không cần phải hành lễ như vậy.
Vẻ mặt của Lôi Động nghiêm túc, chậm rãi đứng dậy. Cũng không đồng ý với lời nói của Vạn Quỷ lão tổ, lắc đầu nói.
- Sư tôn, một ngày là thầy cả đời là cha. Dù cho đệ tử có lớn tuổi hơn nữa, ở trước mặt sư tôn đệ tử cũng mãi mãi là đệ tử.
Vạn Quỷ lão tổ nghe thấy vậy thì không khỏi lại cảm động một phen, phân phó quỷ nô.
- Quỷ nô, đem một ít linh trà bổn tọa dành dụm đã lâu ra đây, để cho Động nhi nếm thử.
- Sư tôn, chậm đã.
Lôi Động nói xong liền vội vàng lấy ra một gói Bồ Đề Thanh Tâm Trà cung kính đưa lên nói.
- Sư tôn, năm đó khi đệ tử du lịch ở phụ cận Thiên Đạo Minh. Ngẫu nhiên phát hiện một gốc Bồ Đề Thanh Tâm Trà, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng xin sư tôn vui lòng nhận trước cho. Đệ tử vừa mới trồng được một ít, sau này hàng năm đệ tử đều sẽ cho người mang lên dâng sư tôn một ít.
Lôi Động cũng đã nghe Thiên Ma nói qua, đối với loại linh trà này, mỗi năm sư tôn hắn chỉ được phân cho có một nắm. Lúc này hắn mới động tâm tư, phân một phần linh trà mình đang uống ra rồi mang biếu sư tôn.
- Cái gì?
Vạn Quỷ lão tổ có chút giật mình nói.
- Động nhi quả nhiên là con có vận khí không tệ, là một phúc tướng. Phát hiện ra Bồ Đề Thanh Tâm Trà hoang này đã là một chuyện tình cực kỳ khó khăn rồi. Con còn có thể nhổ trồng sao?
Cái gì gọi là vận khí không tệ? Lôi Động có chút cười khổ, có vẻ như cái thứ gọi là vận khí này, từ trước đến nay đều có chút khoảng cách đối với mình. Ngoại trừ cái Phệ Hồn Tháp nghịch thiên kia ra, vận khí của mình luôn luôn rất tệ. Phệ Hồn Ảnh Hồ là lấy của sư tỷ. Luyện Ngục Hồng Liên Tử là chiếm của Thích Phỉ Phỉ. Về phần Bồ Đề Thanh Tâm Trà, rõ ràng cũng là do Âu Dương Dung Nhi phát hiện và trồng trọt. Chẳng qua là chính mình nhặt được tiện nghi mà thôi. Về phần những gia sản khác, chẳng qua là lừa gạt hoặc là bán linh quỷ mà thu được.
Đương nhiên, ở trong mắt của Vạn Quỷ lão tổ, vận khí của tiểu tử này xác thực là không tệ, thượng phẩm linh quỷ cũng có thể bắt được một đôi. Xuất môn đi dạo một vòng, sau khi trở về thì trên người đầy cực phẩm linh khí. Mặc dù nói, có thể là tiểu tử này không hẳn có kỳ ngộ như vậy. Nhưng mà Vạn Quỷ lão tổ ở phương diện này cũng chưa từng hạn chế. Không quản hắn càn rỡ ở bên ngoài như thế nào, chỉ cần trong đầu hắn vẫn còn vị sư phụ này là được.
Lôi Động cũng không cần giấu giếm, liền kể lại toàn bộ chuyện tình của Âu Dương Dung Nhi với sư tôn một lần. Vạn Quỷ lão tổ nghe thấy như vậy thì có chút không ngừng hâm mộ.
- Làm sao loại vận khí như vậy ta lại không gặp được chứ?
- Sư tôn, ngài cứ nói đùa, Luyện khí kỳ tầng thứ năm đã bắt được cực phẩm linh quỷ, đây không phải là vận khí thì là cái gì?
Lôi Động khiêm tốn mà trong lòng cười khổ.
Vạn Quỷ lão tổ nhớ tới sự tình đắc ý này, liền không nhịn được mà lại vui mừng một trận.
- Động nhi này, con cực phẩm quỷ tướng kia của sư tôn đã sắp lên cấp mười hai. Nếu tu vi của vi sư không theo kịp nó, sợ là không thể khống chế được nó. Nói không chừng nó đã sớm thăng chức quỷ vương.
Một khi có thể có được một con quỷ vương, như vậy Vạn Quỷ lão tổ ở bên trong tu sĩ Kim đan kỳ sẽ khó gặp được địch thủ. Dù sao thì độ thưa thớt của cực phẩm linh quỷ đã không thể dùng từ hiếm thấy để hình dung.
Lôi Động có chút động dung, cực phẩm quỷ tướng cấp mười hai đây chính là hết sức lợi hại. Bởi vậy có thể tưởng tượng, sư tôn của chính mình ở trong tu sĩ Kim đan kỳ cũng được coi là một cao thủ. Sau khi chúc mừng vài câu, thầy trò hai người lại bắt đầu uống trà nói chuyện phiếm. Vạn Quỷ lão tổ bắt đầu hỏi thăm một ít sự tình mà Lôi Động gặp phải trong việc tu luyện. Mà Lôi Động cũng thành thành thật thật đem những chỗ chính mình không hiểu nhất nhất ra hỏi.
- Động nhi, vi sư biết hiện tại trên người con có rất nhiều cực phẩm linh khí, lại còn cả khôi lỗi Trúc cơ đỉnh phong hộ thân.
Vạn Quỷ lão tổ nhất nhất trả lời những vấn đề của hắn, sau đó nói.
- Nhưng con cũng không thể xem nhẹ pháp thuật tu luyện của bản thân. U Minh Đại Pháp tuy rằng không nổi danh nhờ lực công kích sát thương. Nhưng lại là một môn đại pháp thiên biến vạn hóa, uy lực vô cùng. Những cái con nắm giữ hiện giờ, chẳng qua chỉ là một chút da lông mà thôi, còn cần phải không ngừng cố gắng mới được.
Dứt lời, liền bảo Lôi Động đứng dậy đi theo hắn đi đến diễn võ trường. Để cho Lôi Động thi triển ra tất cả các loại pháp thuật mà hắn học được. U Minh Đại Pháp, U Minh Quỷ Trảo, Quỷ Ảnh Độn, Minh Hỏa Đạn và Huyền Âm Thuẫn.
Sau khi bảo hắn thi triển nhiều lần, Vạn Quỷ lão tổ mới nhiều ít buông bỏng xuống, thản nhiên gật đầu nói.
- Cũng tạm được, nhưng mà Huyền Âm Thuẫn vẫn còn hơi kém, tốc độ thi triển quá chậm, cũng không phù hợp với biểu hiện thực lực Trúc cơ tầng thứ sáu của con.
Lôi Động cúi đầu thành thành thật thật nói.
- Đích xác đệ tử đã xem nhẹ việc tu luyện Huyền Âm Thuẫn.
- Huyền Âm Thuẫn, tuy rằng nhất định phải tu luyện Huyền Âm Đại Pháp, uy lực mới có thể phát huy đến mức lớn nhất. Nhưng sở dĩ cũng vẫn được những người khác yêu thích là bởi vì cho dù không học Huyền Âm Đại Pháp thì chỉ cần siêng năng tu luyện, biểu hiện của nó cũng sẽ không hề kém. Đương nhiên, so với những pháp thuật khác của con thì cũng chỉ có thể nói là tạm được mà thôi.
Vạn Quỷ lão tổ hai tay chắp sau lưng, nghiêm nghị chỉ điểm nói.
- Từ nay về sau, con cần phải tập trung nhiều hơn vào pháp thuật một chút. Ngoại vật, thủy chung vẫn là ngoại vật.
- Vâng thưa sư tôn!
Lôi Động kính nể gật đầu.
- Còn cả U Minh Đại Pháp nữa, tuy rằng tu luyện tới sâu vô cùng thì thiên biến vạn hóa không gì không làm được, chỉ dựa vào tâm ý của người thi triển liền có thể tùy tâm sở dục.
Sau khi Vạn Quỷ lão tổ trầm ngâm một phen liền nghiêm nghị nói.
- Nhưng đừng nói là con, dù là vi sư, đối với U Minh Đại Pháp cũng vẫn chỉ là nhập môn như trước, có thêm chút thành tựu mà thôi. Bởi vậy vi sư đã sáng tạo ra một ít chiêu thức, ngược lại có thể tăng thêm uy lực. Con hãy xem một chiêu này của vi sư.
Vạn Quỷ lão tổ vừa dứt lời, quanh thân lập tức có hắc khí bốc lên, trong chớp mắt đã bao trùm gọn cả cái diễn võ trường. Bỗng nhiên, đôi tay của Vạn Quỷ lão tổ khẽ nhấc lên, vô số hắc khí xung quanh liền tụ lại vào trong lòng bàn tay hắn. Chỉ trong thời gian chớp mắt, đầy trời hắc khí liền biến mất hơn một nửa. Lại thấy hắn đưa một tay ra sau lưng, bàn tay tràn đầy hắc khí kia đột nhiên vỗ về phía trước một cái, hắc khí thu liễm ở trong lòng bàn tay liền biến thành một con Hắc Long rõ ràng giống y như thật, trong lúc mơ hồ còn có cả tiếng rồng ngâm, uy thế không giống so với bình thường.
← Ch. 0306 | Ch. 0308 → |