← Ch.0493 | Ch.0495 → |
Ba phen mấy bận bị thất thủ, thể diện của Lôi Long đã mất sạch. Hung bạo kêu to một tiếng, tiếng long ngâm vang lên liên tục, từ thân thể con người biến thành Phi Long, thân hình khổng lồ giống như muốn che phủ bầu trời. Một ngụm long tức phun ra, giống như sóng to gió lớn tập kích tới. Cuốn Độc Giác Cuồng Ma bay đi giống như lá phong bay trong gió thu, bay phiêu đãng vật cờ không thôi.
Cái cánh vô cùng to lớn phất nhẹ một cái, thoảng cái đã đuổi kịp Độc Giác Cuồng Ma.
Tuy nói thể trạng của Độc Giác Cuồng Ma sau khi biến thân vô cùng to lớn, nhưng trước mặt Lôi Long, giống như một con chuột nhỏ đứng bên cạnh con voi. Cự trảo thò ra, xấu hổ biến thành tức giận đánh xuống, giống như một ngọn núi nguy nga đánh về phía hắn.
Đáng thương cho Độc Giác Cuồng Ma, mặc dù thể chất của hắn xuất chúng, cũng nhịn không được bị Lôi Long tàn bạo. Sau khi Lôi Long dịch chuyển nắm đấm, Độc Giác Cuồng Ma đang hấp hối, sau đó năng lượng biến thân mất đi, biến thành trưởng lão Ám Ảnh đang hít vào nhiều hơn thở ra. Một Nguyên Anh nhỏ long lanh, từ trong tử phủ của hắn bay ra, vội vàng bỏ chạy.
Lôi Long mấy lần ăn thiệt thòi, đã sớm dàn trận địa nghênh đón quân địch, thần niệm khổng lồ như hóa thành thực chất bắt nó lại. Mặc cho Nguyên Anh đột phá như thế nào, cũng vô lực trước lực lượng vô hình mà cường đại kia.
Một loạt chiến đấu, nói thì dài, trên thực tế chỉ diễn ra trong mấy hô hấp mà thôi. Nhưng hai nữ nhân trốn đằng sau Lôi Động trông thấy. Cấp bậc chiến đấu như vậy, quả thật là quá mức khủng bố và cường hãn. Mà cấp bậc cường giả Hóa Thần kỳ, đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ. Cho dù là Lôi Động, cũng ẩn ẩn cảm thấy tim của mình đập rộn ràng.
Hắn trước kia, đương nhiên biết rõ trưởng lão Ám Ảnh tuyệt đối không phải đối thủ của Lôi Long. Nhưng lại không ngờ tới, trưởng lão Ám Ảnh lại không chịu nổi một kích như thế. Phải biết rằng, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, trước mặt bọn người Lôi Động, cũng là siêu cấp cường giả cao tới mức không thể với tới. Nhưng ở trước mặt cường giả Hóa Thần kỳ, lại không có năng lực phản kháng quá lớn.
Sau khi định thần ngẫm lại, chuyện này cũng bình thường. Trong Tu Chân Giới, mỗi một đại giai tầng khác nhau, lực lượng hơn kém nhau vô cùng xa xôi. Giống như tu sĩ Luyện Khí kỳ, diệt phàm nhân. Trúc Cơ kỳ diệt Luyện Khí kỳ một hai tầng. Hay là Kim Đan kỳ tiêu diệt Trúc Cơ một hai tầng, đây chính là đối lập, cũng là cách biệt một trời một vực. Thế giới này chỉ có cường giả Hóa Thần Kỳ là tồn tại đỉnh phong, đối mặt tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, đương nhiên chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
Cùng lúc đó, trong nội tâm của Lôi Động xuất hiện cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Muốn nói mình, vừa bước vào Tu Chân Giới tới giờ, đúng là thận trọng từng bước, chú ý cẩn thận.
Nhưng khi thực lực trở nên mạnh mẽ, cũng từ từ kiêu ngạo, cho rằng mình trong đồng cấp là vô địch, cũng có chút tự mãn. Hiện quay đầu ngẫm lại, bản thân mình đúng là còn có chút an nhàn, trong cái thế giới mạnh được yếu thua này, chính mình vẫn chỉ là hạ tầng mà thôi. Sau khi nhìn thấy thực lực chân chính của Lôi Long, Lôi Động cũng bị gõ cảnh báo một lần. Trên thế giới này, tuy cường giả Hóa Thần Kỳ cực kỳ hi hữu hiếm thấy, nhưng không phải không có. Có lẽ, chờ sau khi mình tấn cấp tới Hóa Thần kỳ, mới được xem như an toàn tuyệt đối, có được an tâm sống sót?
- Đại ca, ngươi tu luyện là ngự quỷ chi thuật, ta giúp ngươi bắt được Nguyên Anh của thằng này, ngươi đem nó luyện chế thành quỷ bộc đi.
Lôi Long biến ảo thành người, bắt đầu tranh công với Lôi Động, trên trán, nhiều ra một ít thần sắc nịnh nọt. Nó vốn là linh thú thủ hộ không gian thánh khí và cái thần miếu này, Lôi Động kế thừa thần miếu và cả không gian thánh khí, theo ý nào đó mà nói, đã là chủ nhân của hắn rồi. Truyện Tiên Hiệp -
Trọng yếu là, cả đời này hắn chưa từng đi ra ngoài, cũng toàn bộ nhờ Lôi Động, cho nên trong vài vạn năm tịch mịch này, đã sớm nhàm chán. Đương nhiên, hắn cũng biết, hiện giờ thực lực của đại ca mình không được cao lắm, nhưng không có nghĩa là không có tiềm lực.
Lôi Long nói thế, làm cho tâm thần đang bất an và không tốt của Lôi Động ổn định lại rất nhiều. Không sai, đây chính là Nguyên Anh a, Nguyên Anh của tu sĩ Nguyên Anh kỳ a. Trong lúc nhất thời, trong nội tâm đã có chút kích động không thôi. Phải biết rằng, cường giả Hóa Thần kỳ trên thế gian này giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi, tu sĩ Nguyên Anh đã là tồn tại vô cùng cường hãn trên đời này rồi. Đổi lại bình thường, với thực lực của hắn, căn bản không có khả năng săn giết Nguyên Anh của tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Tâm tình, thoáng cái khoáng đạt. Cho dù thực lực của mình còn thấp, nhưng bản thân mình vẫn còn trẻ, tu luyện cho tới lúc này cũng chỉ mấy chục năm mà thôi. Thứ hai, trong tay mình nắm át chủ bài thực sự không ít, chỉ cần kiên trì, tin tưởng sớm muộn gì bản thân cũng có một ngày, đứng trên đỉnh của thế gian này, khinh thường cả thiên hạ.
Hồn phách tu sĩ dưới Nguyên Anh kỳ, trong cơ thể lúc trước được gọi là thần hồn, một khi chết đi, sẽ được gọi là sinh hồn. Càng là cường giả, lực ngưng tụ của sinh hồn càng mạnh, sinh mệnh lực cũng càng mạnh. Mà quá trình từ Kim Đan kỳ tấn chức lên Nguyên Anh kỳ, cũng chính là đem thần hồn dung nhập vào trong Kim Đan, sau đó cô đọng thai nghén ra một loại sinh mạng thể, đó chính là Nguyên Anh. Nguyên Anh chẳng những có thể chịu tải được tuyệt đại đa số tính mạng lạc ấn của tu sĩ, sau khi thoát ly thân thể, cũng không giống mấy cảnh giới trước, thuộc về tử vong. Hoàn toàn có được độn tốc siêu cường, sau khi trốn đi sẽ đoạt xá trọng sinh.
Chỉ cần Nguyên Anh không bị diệt, tu sĩ Nguyên Anh kỳ chưa tính là chết. Cho nên cũng từ đó được xưng là bất diệt Nguyên Anh.
Nguyên Anh cùng sinh hồn có chỗ khác biệt, một khi rời khỏi thân thể, nó hoàn toàn đại biểu cho toàn bộ tính mạng của trưởng lão Ám Ảnh, có được tất cả trí nhớ của hắn. Đôi mắt của hắn buồn rười rượi nhìn Lôi Động, trong đôi mắt tràn ngập cuồng nhiệt mà tham lam khí. Sau đó biến thành sợ hãi, trưởng lão Ám Ảnh dùng âm thanh bén nhọn kêu lên:
- Lôi Động, van cầu ngươi không nên luyện hóa ta. Ta có thể dùng tất cả mọi thứ đổi lấy tính mạng của ta, cam đoan ngươi sẽ đạt được lợi ích cực lớn.
Tâm tình của Lôi Động vô cùng kiên định, tuy hắn thập phần tinh tường, một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, khẳng định có được rất nhiều bảo bối, đủ loại tài sản. Có thể sánh bằng tài sản phấn đấu nửa đời của đại đa số tu sĩ. Đáng tiếc, bí mật của không gian thánh khí, làm sao có thể bạo lộ ra ngoài được chứ? Gương mặt của hắn lạnh như băng, không mang theo chút cảm xúc gì, nhìn Nguyên Anh sáng óng ánh, lạnh lùng nói:
- Tiền bối, ngươi nên biến thành một chủ hồn trong Vạn Quỷ Phiên của vãn bối đi.
Mặc dù có ý định đem Nguyên Anh nhét vào trong Vạn Quỷ Phiên, Lôi Động lại chưa động thủ ngay, ném một phong hồn cầu ra ngoài, đem trưởng lão Ám Ảnh niêm phong vào bên trong. Phải biết rằng, đây chính là một Nguyên Anh ah.
← Ch. 0493 | Ch. 0495 → |