← Ch.0893 | Ch.0895 → |
Có lẽ nếu như không có gì ngoài ý muốn thì Dực Thần Tộc có thể sống trên khôi đại lục lơ lửng này cả một Thiên địa kiếp.
Nhưng trên đường bằng phẳng, ngoài ý muốn sẽ luôn hàng lâm đúng lúc. Có một chủng tộc cường đại tự xưng là ma, dùng tư thái vô cùng bá đạo hàng lâm lên phiến đại lục vô cùng yên bình này, bắt đầu dấy lên một cuộc chiến chinh phục. Tuy rằng Dực Thần Tộc chính là vũ trụ chi sủng nhi, trời sinh cường đại, nhưng so với cao đẳng Ma tộc vô cùng cường hoành thì lại xa xa không bằng. Kết quả là, chiến sự nghiêng về đúng một bên.
May mắn là tử địch Tiên tộc của Ma tộc sau đó đã tìm đến, không chỉ trợ giúp Dực Thần Tộc đối kháng Ma tộc, còn căn cứ vào thể chất đặc thù của Dực Thần Tộc, trợ giúp Dực Thần Tộc nghiên cứu cải tiến ra mấy bộ công pháp tu luyện nữa. Thời gian dần qua, trong quá trình chiến đấu dài dằng dặc mà gian khổ, người Dực Thần Tộc cũng đã thích ứng chiến tranh, chủng tộc này phảng phất như trời sinh vì chiến đấu mà sinh. Mà Ma tộc, cũng từ từ dưới sự liên thủ cường đại của Dực Thần Tộc và Tiên Tộc mà bị đuổi ra khỏi đại lục lơ lửng.
Nhưng chiến tranh thảm thiết lại khiến đại lục lở lửng vốn liền làm một thể bị phá vỡ thành các mảnh đảo mảnh vụn lớn nhỏ không đều.
Đồng thời với gia viên bị đánh nát, cũng đánh nát mục tiêu sinh hoạt an nhàn của Dực Thần Tộc, họ cừu hận, nhiệt huyết, thậm chí là tà ác, từng Dực Thần Tộc đều sinh lòng khác. Từđó về sau, Dực Thần Tộc liền phụ thuộc vào Tiên tộc, trở thành một chủng tộc chiến tranh cường đại dưới trướng Tiên Tộc, bốn phía đối nghịch với cao đẳng Ma tộc.
Cho đến sau khi đánh một trận với thái cổ thế giới, chiến sự giằng co thảm thiết. Theo dòng chảy lịch sử và sự cải biến cường hoành của Vạn Linh Chi Mẫu khiến Tam Giới bị phong ấn lại. Mà Quang Minh Thánh Vực giống như một hài tử bị vứt bỏ vậy.
Mà bởi sau khi trải qua vô số năm chiến tranh dài dằng dặt, tất cả vực ngươi tới ta đi công phạt xâm lược lẫn nhau đã sớm bày ra không biết bao nhiêu các truyền tống thông đạo. Mà những thông đạo còn sót lại sau chiến tranh này, lại là trở thành cầu nối giữa vực và vực.
Những truyền tống thông đạo này tương ứng lẫn nhau, tiến hành kết nối các châu, các vực cực kỳ xa xôi lại với nhau. Phảng phất như một chỉnh thể, thế giới nguyên vẹn. Nhưng trên thực tế nếu tính toán ra thì cái gọi là vực châu, trên thực tế chính là bảy thế giới bất đồng, cách nhau phi thường xa xôi.
Theo trên lý luận mà nói thì có lẽ nên gọi là bảy vực. Bất quá, không biết từ bao nhiêu năm trước đã có cách xưng hô vực châu này rồi.
Lại từ một lý luận khác mà nói, nếu như bất luận một vực nào, chỉ cần đem tìm ra tất cả cổ truyền tống trận đi thông đến vực khác, sau đó phá hủy mất, vậy thì vực này sẽ triệt để tự thành một thế giới, trọn đời ngăn cách với các vực khác.
Đây là lý luận mà tất cả vương giả các vực đều biết, nhưng trên thực tế lại không ai làm thế cả, ngược lại bất luận người hoặc tổ chức nào muốn phá hủy Truyền Tống Trận đều sẽ trở thành công định của vực châu, bị cộng đồng tiêu diệt.
Đánh sinh đánh tử cũng tốt, chinh chiến cũng thế, hoặc là các loại cừu hận cũng thế, những việc này, đều không ngăn cản được một loại cảm xúc, đó là cô độc. Cũng không ngăn cản được một tính cách, gọi là thói quen.
Kết nối giữa vực và châu đã tồn tại qua bao nhiêu ức năm, vô số thế hệ về sau đều đã có cùng một thói quen, đó chính là vực châu chính là một thế giới chỉnh thể không thể phân cách. Tất cả chủng tộc dù cường thế hay không, đều cho rằng dù là vực đối địch cũng là một bộ phận của thế giới chung, một thế giới muôn màu muôn vẻ, chủng tộc phồn thịnh.
Nhưng chủng tộc Dược Thần Tộc ở Quang Minh vực lại có tính thích sạch sẽ, tuy rằng cho rằng mọi người đều chung một thế giới, nhưng lại phi thường bài ngoại, ngăn cản bất luận chủng tộc nào tiến vào chiếm giữ Quang Minh vực. Thậm chí, cho là cường giả của chủng tộc nào đó muốn đến Quang Minh vực để ngắm cảnh du lịch, hoặc là gặp gỡ hữu hảo cũng phải do một vị thành chủ Quang Minh thành tùy ý nào đó ký phê chuẩn, lại phải điều động quân đội bảo hộ, cái gọi là bảo hộ, đó là nói dễ nghe thôi, nói khó nghe thì chính là giám thị.
Chủng tộc bài ngoại, lại có tinh thần thích sạch sẽ, ưa thích đặt mình lên cao như thế, tự nhiên sẽ không được các chủng tộc khác hoan nghênh rồi. Hơn nữa trên địa bàn của đasố chủng tộc cũng không thích có Dực Thần Tộc tiến vào.
Bất quá Dực Thần Tộc lại cứ làm theo ý mình. Tóm lại, ai dám chọc ta ta liền đánh người đó. Người khác muốn đến đánh Quang Minh Thánh Vực ta thì cũng rất khó.
Nhắc tới Dực Thần Tộc, với bản tính gây thù bốn phía như thế, có thể còn sống đến giờ cũng coi như cực kỳ ngưu bức rồi. Bọn hắn chủ yếu dựa vào thực lực bản thân chủng tộc cường đại. Hiện giờ Dực Thần Tộc có được đại Hóa Thần cường giả, ngoại trừ nhân loại ra thì Dực Thần Tộc chính là xếp hàng thứ nhất. Ngoài ra, khiến lòng người sợ hãi chính là, trong số đại Hóa Thần cường giả còn có hai vị đã là tồn tại Hóa Thần trung giai giai đỉnh phong, còn hai vị khác là Hóa Thần sơ giai.
Mà cái gọi là Hóa Thần trung giai đỉnh phong, đó chính là đẳng cấp của U Minh Quỷ Đế, hoặc Luyện Ngục Ma Vương, cách Hóa Thần cao giai chỉ có một đường thôi, quả thực là mạnh đến rối tinh rối mù.
Cái này cũng chưa tính, Quang Minh Thánh Vực, ngoại trừ cường giả Hóa Thần tân tấn A Gia Na ra, bát đại Hóa Thần cường giả còn lại cũng có hơn mười tòa Thiên Không Thành chí thượng, mỗi người là chủ một thành, cường giả dưới trướng nhiều như vậy. Mà thiên không chủ thành tuy rằng không thể chạy đến vực khác để chinh phạt, nhưng để phòng thủ thì cơ hồ vô địch thiên hạ.
U Minh Quỷ Đế cũng đã từng nói, dùng thực lực của hắn, nếu như đi mạnh mẽ xông tới bất luận một toàn Thiên Không thành nào thì kết quả tốt nhất chính là phải trọng thương bỏ chạy.
Bởi vậy, Quang Minh Thánh Vực được gọi là một trong hai đại cường vực. Một vực khác, đương nhiên là Tu La vực cũng phi thường cường đại rồi. Hai đại cường vực căm thù lẫn nhau, thế như nước lửa. Nhưng mỗi bên đều lại là tiến công chưa đủ, phòng thủ có thừa, vậy nên cũng chỉ có thể kiềm chế lẫn nhau thôi
Lôi Động muốn thu lấy Sinh Mệnh Thần Thủy ở một nơi bài ngoại như thế nào, quả nhiên là khó như lên trời.
Nhưng cho dù khó hơn nữa thì, Lôi Động cũng sẽ không sợ hãi. Dực Thần Tộc lấy Quang Huy Vương và Thánh Diệu Vương là hai chí cường giả được xưng là Huy Diệu song vương, thống trị hai khối đại lục nghiền nát, thủ hạ có vô số cường giả.
Huy Diệu song Vương này, thực lực tổng hợp của tùy tiện một vương cũng không hề chênh lệch với U Minh Quỷ Đế và cả Quỷ Tộc. Nếu Lôi Động muốn đối kháng với bọn hắn thì cũng tương đương với việc dùng sức một người đối kháng toàn bộ quỷ tộc rồi. Cục diện như thể chẳng khác nào là muốn chết cả.
Quả hồng phải tìm mềm để niết.
Thần Hi Vương không thể nghi ngờ chính là một lựa chọn tốt.
← Ch. 0893 | Ch. 0895 → |