← Ch.1397 | Ch.1399 → |
Cả bốn người đều có thực lực mạnh hơn Tô Triệt rất nhiều, nên hắn cũng không muốn bêu xấu. Hắn đứng yên một chỗ cái gì cũng không làm. Hắn chỉ mang một lớp băng đã bị Lão Hắc đánh nát, thu vào Tiên Ngục và đưa cho Tạo Hóa Thần Thụ với kỳ vọng rằng nó có thể nghiên cứu ra loại đồ vật có thể khắc chế loại hàn độc này.
Hắn muốn tìm ra giải dược.
Khối băng phong bế Tô Triệt có thể tích nhỏ nhất, chỉ có bán kính hơn mười trượng.
Nên cho dù tầng băng liên tục hồi phục, nhưng vẫn không thể sánh kịp với lực phá hoại của bốn người Thiên Âm. Chỉ trong giây lát, bọn họ đã hoàn toàn phá vỡ tảng băng.
Khác với tảng băng phong ấn nhóm Tô Triệt, hai tảng băng phong ấn nhóm người Trác Lị cùng Hào Tư có diện tích rất lớn, hơn nữa trong đội ngũ của họ không có người nào có thể phá vỡ được lớp băng cứng bao phủ quanh người khiến họ triệt để bất động.
Đó là bởi vì bọn họ có huyết nhục, khi tiếp xúc với hàn độc, bọn họ không thể thu nhỏ người lại, nên không có một chút không gian nào để hoạt động.
Có huyết nhục nhiều lúc trở nên rất vướng víu, phiền toái.
Vài người trong nhóm Trác Lị cũng có tầm nhìn để nhìn xuyên qua lớp băng. Bọn hắn có thể chứng kiến được vài đạo thân ảnh trong đội ngũ của Tô Triệt dùng toàn lực để phá băng.
Bọn họ rất hâm mộ, lại có chút ghen ghét. Dựa vào trí tuệ của bọn họ có thể đoán ra người mang vai trò quan trọng trong đội ngũ này chính là tráng hán cầm chiến phủ màu đen kia.
Cũng chỉ có năng lượng thể mới không cần quan tâm tới đám hàn độc này. Có thể bảo trì năng lực hoạt động.
Hâm mộ cũng được mà ghen ghét cũng được. Bọn họ cũng chỉ đứng nhìn mà thôi, mà không hề có cách nào khác. Bởi vì năng lực của họ hoàn toàn bị phong ấn trong cơ thể, cứ như bị nhét thức ăn đầy bụng và rồi bị trói, ngay cả một chút sức lực cũng không thể dùng.
Băng hóa kết hợp với hàn độc, trạng thái áp chế cường đại này cho dù bọn họ đã ở Ma Ly Đảo vài Hỗn Độn kỷ nguyên, cũng là chưa từng nghe nói qua. Việc này thực sự còn đáng sợ hơn đám ma thú kia rất nhiều. Mười giây sau, một tiếng động vang lên, bốn người Thiên Âm triệt để phá vỡ lớp băng dày mười trượng. Nhưng lúc này ba khối băng đã phi hành vào một cái hầm cực kỳ rộng lớn.
Tầng hầm này có đường kính dài hơn vạn trượng nên có thể dễ dàng chứa đựng ba khối băng khổng lồ.
Tầng hầm này có hình thù tương đối kỳ dị, dường như đây không phải là do tự nhiên tạo thành mà là do người tạo thành. Bởi vì miệng hầm cực kỳ tròn, hơn nữa là vô cùng nhẵn nhụi không có chút gồ ghề tí nào. :
Mặt nền của hầm cũng cực kỳ nhẵn giống như đá cẩm thạch hơn nữa trên mặt đất cũng không dính một chút bụi nào.
Vách của tầng hầm cũng dựng đứng, hơn nữa trên vạch tường còn chứa chi chít những lỗ hổng được phân bố rất hợp lý.
Nhìn thấy kết cấu của vách tường này, tất cả đám thám hiểm giả đều cả kinh:
- Đây quả thực là tuyệt sát trận, nếu bên trong những lỗ hổng đó bắn ra thứ gì đó, thì chắc chắn người nào có ý định thoát ra khỏi tầng hầm này sẽ bị bắn nát bươm.
Chỉ trong nháy mắt những thám hiểm giả này có thể đoán được, dù sao tất cả bọn họ đều đã trải qua vô số trận chiến, cũng có thể coi là đệ nhất cường giả tại các vũ trụ.
Thế nên họ đoán đúng!
Khối băng phong ấn mọi người trong nháy mắt trở về dạng khí, ngay lập tức vô số đạo ánh sáng bắn ra từ vách tường.
Bá bá bá bá...
Đáng sợ hơn là những đạo ánh sáng này không chỉ bắn ra một lần, mà không ngừng bắn ra với tốc độ khủng bố.
Chỉ trong nháy mắt, hơn chục tỷ ngọn tên băng bắn ra từ ngàn vạn lỗ thủng trên vách đá, hướng tới mười tám vị mạo hiểm giả.
Tất cả mọi người đều không thể tránh được, bởi vì trong này hoàn toàn không có khe hở để tránh né.
Tất cả mọi người chỉ có thể ngạnh kháng.
Nói một cách khách quan, hai đội ngũ của Trác Lị và Hào Tư thảm hơn rất nhiều. Bọn họ vừa mới thoát khỏi trạng thái phong ấn, thực lực còn chưa phục hồi kịp, thân thể vẫn còn cứng nhắc, không thể tiến nhập vào trạng thái phòng ngự đã bị những ngọn tên băng kia bắn tới.
Lão Hắc hét lớn một tiếng:
- Để ta ngăn cản!
Hắn bước lên một bước chặn tại trước người Tô Triệt. Hắn muốn dùng thân thể này làm nhục thuẫn ngăn cản những mũi tên băng kia.
Mặc dù Lão Hắc rất để ý thân thể này, không muốn hắn gặp một chút tổn thương nào. Nhưng ý nghĩa thực sự của nó chính là để làm nhục thuẫn. Tất cả đều không quan trọng bằng sự an toàn của chủ nhân.
Phía trước đã có Lão Hắc phụ trách, vậy còn phía sau của Tô Triệt do ai phụ trách?
Còn hai bên người Tô Triệt thì sao?
Lão Hắc ở phía trước, Tiểu Hắc ở phía sau, Thiên Âm ở phía bên trái, Mạn Chi ở bên phải. Chỉ trong nháy mắt mọi người đã áp lưng vào nhau đem Tô Triệt bao phủ để bảo hộ hắn.
Trên mặt đất cũng không có lỗ hổng nên cũng không cần lo lắng tên băng bắn ra từ phía dưới. Chỉ cần bốn người có thể đối phó với những mũi tên băng đó thì Tô Triệt tạm thời không có gì nguy hiểm.
Nhưng loại cảm giác được bảo hộ này khiến Tô Triệt cảm thấy không được tự nhiên.
Cả bốn người đều không hẹn mà lập tức nghĩ tới bảo vệ hắn. Điều này có nghĩa là trong đội hắn có thực lực thấp nhất.
Cảm giác này rất khó chịu.
Nhưng mặc dù là như vậy, Tô Triệt cũng không dám cậy mạnh, càng không biết xấu hổ cự tuyệt sự quan tâm của mọi người, mà hắn đem Cự Phú kết giới mở rộng ra đem bao phủ cả bốn người.
Có thể giúp được điều gì thì giúp điều đó. Tuy rằng kết giới Cự Phú không có tác dụng lớn lao nhưng tối thiểu nó còn có tác dụng.
Nói thì rất chậm nhưng mọi thứ xảy ra rất nhanh.
Bùm bùm bùm bùm.
Vô số mũi tên băng băn vào lớp kết giới. Chỉ nhìn sơ sơ cũng có thể đoán được có hơn trăm vạn mũi tên.
Bang!
Kết giới Cự Phú hoàn toàn bị nghiền nát. Tầng kết giới này như một lớp giấy mỏng chỉ trong nháy mắt đã bị xé nát.
Ông...
Cự Phú tạo thành một tiếng rồi thu thành trạng thái nhỏ nhất và chui vào đầu Tô Triệt.
Việc bảo hộ này khiến nó bị thương không nhỏ, phải đem nó vào tầng ba của Tiên Ngục mới có thể chữa trị cho nó để về sau tiếp tục triệu hoán nó lần nữa.
Ba ba ba ba...
Tô Triệt thấy rất rõ ràng, Lão Hắc đứng cản trước mặt hắn bị vô số mũi tên băng bắn tới, tựa như bao trùm lên thân hình của Lão Hắc.
Nhưng lần nữa thân thể này lại thể hiện sự cứng cỏi tới cùng cực của mình. Sau khi chịu vô vàn mũi tên như vậy, nhưng Lão Hắc cũng chỉ lùi nửa bước, khiến hắn đụng vào người Tô Triệt.
Với điểm lực lược đẩy lên người Lão Hắc, Tô Triệt đương nhiên có thể hóa giải dễ dàng.
Lão Hắc hô to một tiếng:
- A!!! Đau quá!!!
Nhưng trên thực tế, thân thể này của hắn căn bản không biết đau. Đây chỉ là thói quen của Lão Hắc mà thôi.
Ở phía sau, Tiểu Hắc cầm trong tay cự phủ dùng nó thành một tấm khiên ngăn chặn lại vô số mũi tên băng. Thanh cự phủ này vốn là siêu cấp vũ khí do Vu Thần luyện chế, bên trong Vu tộc chính là món đồ đỉnh cấp. Về sau nó còn được nhiều lần cường hóa bên trong Hỗn Độn, nên sự cứng rắn của nó còn mạnh hơn Diệt Ma Thương rất nhiều.
← Ch. 1397 | Ch. 1399 → |