← Ch.069 | Ch.071 → |
Sở Vân vô cùng kinh ngạc:
- Yêu thú cũng có thể câu được sao? Học sinh chỉ nghe nói, muốn thu phục yêu thú hoang dại cần phải thông qua chiến đấu, suy yếu bọn chúng, lại dùng tiên nang thu nạp.
- Tự nhiên là như vậy, bản đan sư chỉ là dụ Bảo Thạch Hải Đồn tại hải vực phụ cận tới. Sau đó vẫn phải nhờ tới chiến đấu, dùng tiên nang thu lại.
Đang khi nói chuyện, Bạch Mi Đan Sư thu dây câu, đưa tới trước mặt cho Sở Vân nhìn.
Trên lưỡi câu không phải là mồi câu bình thường, là là treo một viên đan dược.
Loại đan dược này có màu trạm lam, tròn trịa bóng loáng, lóe ra quang mang sáng bóng ôn nhuận như ngọc bích, đồng thời còn tản mát ra một cỗ hương khí tươi mát, khiến người khác liên tưởng tới hương vị thơm ngọt của cây dừa nước.
- Đây là dẫn hương đan, thời điểm luyện chế tăng thêm vài loại dược liệu khác nhau, có thể dụ được những loại yêu thú hoang dại đối ứng. Luyện đan là học vấn vô cùng cao thâm, sau này ngươi có thể học được chương trình này trong thư viện. Ngươi sẽ cần phải học luyện dan, chất lượng đan dược càng tốt, nuôi nâng yêu thú, hoặc đối với Thiên Hồ có trợ giúp rất lớn. Được rồi, tin tức về Thiên Hồ của ngươi không nên tiết lộ. Lúc tiến vào trong thư viện sẽ do thư viện giám định yêu thú biến dị, giấu được lúc nào tốt lúc đó.
Bạch Mi Đan Sư nói.
- Học sinh tạ ơn đan sư.
Nghe xong lời này, trong lòng Sở Vân triệt để buông xuống. Thực lực của đối phương vượt xa hắn, nếu muốn động thủ cướp đoạt, cướp Thiên Hồ, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất, không cần phải phí tâm cơ, kéo dài nhiều chuyện như vậy.
- Loại yêu thú Bảo Thạch Hải Đồn này rất am hiểu cứu người. Hàng năm trong thư viện sẽ có nhiệm vụ lịch lãm, ra ngoài thư viện, xâm nhập hải dương. Có lúc xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lúc đó Bảo Thạch Hải Đồn sẽ phát huy công dụng rất lớn.
Bạch Mi Đan Sư giải thích hết, sau đó đưa cho Sở Vân một lọ đan dược.
- Chỗ này là một lọ dẫn hương đan bình thường, nhằm vào hầu hết các loại yêu thú. Ngươi tới chỗ thuyền trưởng lĩnh một bộ cần câu đi. Dẫn dụ yêu thú tới, có thể để Thiên Hồ chiến đấu, tận lực đề cao tu vi của Thiên Hồ, tu vi 21 năm còn rất thấp. Mau chóng trưởng thành đi, miễn cho đêm dài lắm mộng. Một khi thân phận của Thiên Hồ bị tiết lộ chính là đại họa.
Bạch Mi Đan Sư căn dặn nói.
- Vâng!
Trước mắt Sở Vân sáng ngời, kích động tiếp nhận bình đan dược, lại tới mượn cần câu, được Bạch Mi Đan Sư chỉ dẫn, cách đó không xa buông cần.
Không bao lâu, Sở Vân liền cảm thấy dây câu của chính mình rung động kịch liệt, trên cần câu truyền tới một cỗ lực lượng không nhỏ.
May mà hắn có Túy Tuyết Đao đề cao tố chất, lực lượng tăng nhiều, lúc này dồn lực vào cánh tay, cả một con yêu thú từ trong biển bị kéo bật ra ngoài, rầm một tiếng, rơi vào boong tàu.
- Uhm? Cư nhiên là một đầu Bảo Thạch Hải Đồn?
Sở Vân ngây ngẩy cả người.
Bạch Mi Đan Sư ngồi một bên cũng há hốc mồm, vì sao chính mình ngốc cả nửa ngày cũng không có chút thu hoạch nào, mà Sở Vân sử dụng dẫn hương đan bình thường nhất, vậy mà câu được nhanh như vậy.
Ngẩn người một lúc, ngay sau đó sắc mặt của Bạch Mi Đan Sư trầm xuống:
- Không thích hợp, đây không phải là yêu thú hoang dại.
- Có chủ sao?
Sở Vân nhìn qua, thấy cái miệng của Bảo Thạch Hải Đồn há lớn, phun ra một người.
Biểu tình của hắn hiện tại cứng ngắc.
Đây là loại vận khí *** chó gì? Lần đầu tiên câu được Bảo Thạch Hải Đồn thì cũng thôi, cư nhiên câu được một người, nhìn bộ dáng này, vẫn còn là con gái!
Nhìn bên ngoài thì có vẻ là nữ nhi, nhưng nhìn kỹ lại, phát hiện đối phương có hầu kết, hơn nữa bộ ngực bằng phẳng, là nam hài tử.
Nhìn bộ dáng của thiếu niên, ước chừng trên dưới 13, chỉ là lớn lên quá mức thanh tú rồi, ngũ quan không thể xoi mói, trong tuấn tú xinh hảo lại mang theo một loại mỹ cảm nữ tính.
Làn da trơn truột trắng nõn, quả thực là hơn cả tuyết trắng, so với Sở Vân đã được linh khí Thiên Hồ cải tạo qua còn hơn một chút. Chỉ là giữa trán có một cỗ hắc khí quấn quanh.
- Trúng độc rồi, là đạo pháp giữ nhà của Hải Miên Thủy Mẫu (sứa) cấp số Đại Yêu --- Thanh Môi Mộng Yểm.
Bạch Mi Đan Sư tới gần nhìn kỹ, lập tức nhìn ra thương thế ra sao.
Lúc này xung quanh đã tụ tập một đám thiếu niên, nam có nữ có.
Lại nghe được lời nói của Bạch Mi Đan Sư, trong đoàn người có người thở nhẹ:
- Có thể chạy thoát được Hải Miên Thủy Mẫu cấp số Đại Yêu, thiếu niên này thoạt nhìn tuổi tác không lớn lắm, cư nhiên có bản lĩnh lớn như vậy.
- Bất quá, bị trúng phải đạo pháp độc hệ Thanh Môi Mộng Yểm như vậy, cách cái chết không còn xa nữa rồi. Trừ phi phục dụng đan dược thượng đẳng trị liệu, bất quá đan dược như vậy có giá trị nghìn vàng, thậm có tiền cũng không mua được, thiếu niên này khó thoát khỏi cái chết.
Có người biết rõ tình huống, bắt đầu khoe khoang kiến thức của chính mình.
- Hử? Đây là!
Bạch Mi Đan Sư cau mày, bỗng nhiên nhìn thấy một ngọc giản bị thiếu niên nắm chắc trong tay, không khỏi kinh hô một tiếng.
Sở Vân kinh ngạc ngó đầu xem, hắn chưa bao giờ nhìn thấy Bạch Mi Đan Sư động dung như vậy.
Bạch Mi Đan Sư cầm lấy ngọc giản màu vàng, truyền tinh thần vào trong, hiển nhiên đang kiểm tra.
"Thực sự là công chúa của Đôn Hoàng Quốc!"
Trong lòng Bạch Mi Đan Sư rung động, không thể bình tĩnh được:
"Đôn Hoàng Quốc dị biến, quốc chủ trước kia đã thông báo cho viện chủ, nói muốn bí mật đưa công chúa tới đây, chuyên tâm bồi dưỡng, kỳ vọng trên dưới Thiên Ca Thư viện có thể chiếu cố, ý đồ rèn luyện thành hoàng nữ, tiếp nhận chức vị quốc chủ, nghĩ không ra cư nhiên gặp nạn tại nơi này!"
- Xem ra trên đường nàng đi trước một mình, trên biển gặp phải yêu thú Hải Miên Thủy Mẫu cấp số Đại Yêu. Trước khi hôn mê vận dụng Bảo Thạch Hải Đồn tiến hành tự cứu. Cứu, nhất định phải cứu, cho dù phải trả giá lớn hơn nữa."
Sắc mặt Bạch Mi Đan Sư ngưng trọng, thu hồi ngọc giản, từ trong lòng lấy ra một bình đan dược, lấy ra một viên đan dược, suy nghĩ một chút, hắn đưa viên đan dược cho Sở Vân.
- Nhanh nhanh tước vụn viên dan dược này, lấy miệng bón, có thể cứu tính mệnh của hắn.
Bạch Mi Đan Sư rất cấp thiết chiếu cố nói.
Trong lòng hắn biết đối phương là công chúa, tự nhiên sẽ không để chính mình xuất mã. Lại thấy vị công chúa Đôn Hoàng này nữ giả nam trang, che giấu thân phận, không thể vạch trần thân phận thực sự của nàng. Bởi vậy cũng không thể gọi nữ hài tử xung quanh tiến hành việc này.
Khong nói tới những nữ học sinh xung quanh có nguyện ý hay không, vô cớ bón đan dược bằng miệng cho một thiếu niên không rõ lai lịch. Chính là người hiểu biết một chút cũng không thể hạ đạt một mệnh lệnh kỳ quái như vậy.
← Ch. 069 | Ch. 071 → |