← Ch.185 | Ch.187 → |
- Mau chuyển bánh lái, tăng tốc độ tối đa đột phá vòng vây!
Sắc mặt Du Nha trắng nhợt, lo lắng quát lớn.
Thư gia quân chiến đấu trên biển thành thạo thế nhưng chung quy lại so với đối phương người đông thế mạnh, không có cách nào phá vòng vây thoát ra ngoài, bảy chiến thuyền liên tiếp đánh tới chiến thuyền của Thư gia.
Ầm!
Bảy chiến thuyền mãnh liệt đâm vào chiến thuyền của Thư gia, thậm chí còn đánh vỡ phần bụng thuyền của Thư gia, tám chiến thuyền nối liền thành một khối. Vô số binh sĩ Vệ gia chen chúc, liều chết xung phong mà đến.
- Thề sống chết cũng phải bảo vệ Du Nha đại sư!
Một đội binh sĩ thân tín thân mặc quần màu đen, tay cầm đại dao, thắt lưng đeo chuông đồng, vững vàng đứng bên cạnh bảo vệ Du Nha đại sư.
Đội binh sĩ này chỉ có ba mươi người. Thế nhưng vô cùng dũng mãnh, kết thành viên trận phòng thủ kiên cố, không gì phá nổi. Vô số binh lính Vệ gia liều chết xung phong lao đến, đều chết dưới đại đao của bọn họ.
- Tinh binh?
Đại Tướng Vệ gia biến sắc thất kinh.
- Đây là loại tinh binh nào? Thư gia đảo lại có thể ẩn chứa một đội tinh binh!
Trong quân đội phân làm bốn loại gồm tạp binh, chính quân, hãn tốt, tinh binh. Tạp binh chính là một đám ô hợp, chính quân là một đội quân chính quy đã trải qua huấn luyện. Hãn tốt dũng mãnh gan dạ là quân đội trụ cột vững vàng. Còn lại tinh binh là quân đội tối cao, thường là từ hãn tốt được huấn luyện tạo thành, không chỉ có dũng mãnh, hơn nữa tuân thủ kỷ luật hình thành một người chỉnh thể.
Có nhiều tinh binh, thông thường trong tay nắm giữ một loại thế lực. Vệ gia đảo chỉ là một trong hai thế lực đứng đầu nhưng cũng không có tinh binh.
Trên tay những tinh binh này đều là yêu đao cấp số tiểu yêu, thắt lưng đeo chuông đồng, trong lúc chiến đấu tiếng chuông đồng kêu rộ lên. Bọn họ phối hợp khăng khít, ánh đao như tuyết gợn sóng bay lên, tạo thành một trận địa kiên cố. Binh sĩ Vệ gia xông lên bao nhiêu sẽ chết bấy nhiêu.
Ngược lại đội tinh binh chuông đồng này, dường như trong mọi tình huống đều có thể hỗ trợ lẫn nhau. Nếu ai đó bị thương liền lui vào trong trận, nhanh chóng tiến hành trị thương tại chiến trường. Người phía sau tiến lên thay thế vị trí, không có chút kẽ hở và ngưng trệ.
Đại Tướng Vệ gia trông thấy, vừa vui mừng vừa sợ hãi nói:
- Khá lắm, Thư gia đảo ẩn chứa kín đáo sâu thâm! Rõ ràng là có phương pháp rèn luyện tinh binh, nếu ta có thể đoạt được phương pháp này, Vệ gia đảo sẽ có thể nhanh chóng trở thành thế lực nhất lưu. Lập được công lớn như vậy, đảo chủ nhất định sẽ có trọng thưởng xứng đáng!
Mặc dù tinh binh mạnh mẽ nhưng thực sự cũng không phải vạn năng vô địch. Trong lúc đó không chỉ có tinh binh mà có nhiều loại binh chủng khắc chế lẫn nhau. Hơn nữa cũng chỉ là binh sĩ không thể chống lại cái uy của Đại Tướng.
Đại Tướng Vệ gia cầm trong tay đại yêu binh hỗn thiết côn, xông lên chiến trường.
Quả thực cái uy của Đại Tương không thể cản trở. Chỉ nghe hắn hét lớn một tiếng:
- Quét sạch thiên quân!
Đạo pháp nổi dậy, nhất thời hình thành một đạo thiết côn hư ảnh thật lớn quét ngang qua. Ba mươi tên tinh binh chuông đồng, hơn phân nửa bị chúng côn ảnh, nằm bò trên mặt đất không đứng dậy được.
- Ha ha ha.
Đại Tướng Vệ gia cười to ba tiếng, lướt nhanh qua kẽ hở, hướng tới gần Du Nha đại sư.
Du Nha đại sư cắn răng dũng cảm tiến tới ứng chiến.
Hắn dùng Dung Nham Bá Vương Hoa đứng ở trước mặt ngăn lại, sau mười hiệp Bá Vương Hoa đã bị thương nặng. Du Nha buộc phải thu hồi, lại dùng tới Chiểu Du Cóc. Chiểu Du Cóc lại bị thương nặng, Du Nha không thể làm gì khác đành phải dùng tới Tâm Kính bắn loạn.
Đại Tướng Vệ gia hoảng hốt một chút, động tác chậm lại, rất nhanh tỉnh táo trở lại.
Du Nha nhất thời biến sắc, quát lớn:
- Ngươi là người phương nào? Tu vi yêu binh Tâm Kính không thấp, cư nhiên có thể ngăn cản kính quang của ta!
Đại Tướng Vệ gia di chuyển hỗn thiết côn trong tay, vù vù, ngửa mặt lên trời cười nói:
- Ta chính là Thủ Tịch Đại Tướng Vệ gia Tác Nam!
- Ngươi chính là Thiết Côn Tác Nam.
Trong lòng Du Nha lập tức trầm xuống. Đối phương đã từng lọt vào Tuấn Kiệt Bảng, ngự yêu sư danh hiệu "Thiết côn", về sau giống như chư tinh mãnh hỗ, bị thương tại chiến trường nên tên tuổi đã bị giảm bớt.
Bất quá chính là bởi vì thương thế này, có thể khiến đã khiến tính tình hắn thay đổi rất lớn, hung bạo hơn trước. Học được tự suy nghĩ cẩn thận, thực sự có thể để hắn một mình đảm đương một nhiệm vụ.
Lần này hắn được Vệ gia đảo chủ ủy nhiệm, đảm đương thảo phạt đại tướng hạm đội của Thư gia đảo. Ngẫu nhiên lúc này gặp được đội thuyền của Thư gia. Vốn muốn trực tiếp tiêu diệt, nhưng thật không ngờ gặp Du Nha.
Nhất thời trong lòng hắn vô cùng vui mừng, biết giá trị của Du Nha, bởi vậy chỉ dùng thế công chậm rãi tiêu hao, bắt sống Du Nha.
- Không ngờ Du Nha đại sư cũng biết tới danh tiếng của thiết côn Tác Nam ta! Đại sư còn muốn ngoan cố chống lại sao?
Đại Tướng Tác Nam cười ha ha, từng bước từng bước tiến tới gần Du Nha đại sư.
- Thật là ghê tởm!
Sắc mặt Du Nha lạnh lùng vô cùng nghiêm nghị. Hắn đã lĩnh ngộ được yêu linh đạo pháp, phần lớn dùng để luyện binh, hơn nữa bản thân hắn cũng không am hiểu chiến đấu, không thể đánh lại Tác Nam.
- Bảo vệ đại sư!
Đám tinh binh chuông đồng còn lại cùng hét lớn. Tuy rằng biết rõ không thể địch lại, nhưng vẫn như cũ hợp thành một đạo tường người, đứng trước mặt Tác Nam.
- Muốn chết!
Tác Nam cười lạnh một tiếng, hô lớn:
- Quét sạch thiên quân!
Yêu binh trong tay nhất thời phát ra quang mang cường liệt, quang mang khuếch tán hình thành cự côn hư ảnh. Tác Nam đi nhanh về phía trước một bước, kèm theo tiếng gió thổi "vù vù" kịch liệt, lại lần nữa nhanh chóng tiến tới.
- Hỏng rồi!
Lúc này trái tim Du Nha nhảy loạn xạ, hai mắt đỏ hoe trợn trừng lên, không đành lòng chứng kiến tinh binh của Thư gia phải bị tiêu diệt.
Sắc mặt Tác Nam dữ tợn, dường như chỉ trong chốc lát không cần biết những tinh binh này còn sống hay đã chết. Nhưng chính hắn đã bị thương nặng, từ chỗ vết thương máu chảy ra đầm đìa.
Nhưng vào lúc này, một cỗ cảm giác nguy cơ cực kỳ cường liệt bỗng nhiên sinh ra trong lòng Tác Nam.
Kinh nghiệm nhiều năm trên chiến trường, hắn không cần phải suy nghĩ, liền vung côn ngược lại phía sau.
- Ầm!
Một ánh đao sáng như tuyết bay vụt tới đập vào côn ảnh. Đọc Truyện Online
Tác Nam chỉ cảm thấy một cổ cự lực vọt tới, liền lùi về phía sau sáu bước, sắc mặt đại biến nhìn về phía trước, vừa sợ vừa giận quát lớn:
- Ngươi đến từ phương nào?
Nhưng trông thấy một đoàn chiến thuyền, nhanh chóng tiến đến. Thân tàu nguy nga tráng lệ, dường như là hải thuyền của đối phương, có không ít chủng loại.
← Ch. 185 | Ch. 187 → |