← Ch.244 | Ch.246 → |
Sở Vân có thân phận Thiếu đảo chủ sẽ được chuộc lại. Nhưng hắn chỉ là một chi nhánh khác của gia tộc, không truy cứu chuyện chính mình cất giấu yêu thực tuyệt phẩm cũng đã rất không tồi rồi.
Bỏ mặc hàng loạt hạm đội mờ mờ ảo ảo từ phía xa xa ngoài biển đi tới. Trữ Phàm Trần điên dại thúc dục đạo pháp. Các loại đạo pháp rực rỡ sáng lạn, huyền quang phát ra hàn khí tỏa ra bốn phía, cát vàng bắn khắp trời, phong nhận chém xuống.
Kim Bích Hàm cắn chặt răng, điều khiển Kim Ngọc Tiên Điệp trợ giúp Sở Vân ổn định đầu trận tuyến. Đôn Hoàng Công Chúa giậm chân trên thuyền, gấp gáp nói:
- Sở huynh, mau đi thôi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
- Hãy tin ta, huynh ở lại chỉ khiến ta thêm bận tâm!
Sở Vân chiến đấu hăng hái, hai mắt nhìn chằm chằm vào Trữ Phàm Trần. Không đến mức tuyệt đường, hắn tuyệt đối sẽ không thu tay lại.
- Ai!
Kim Bích Hàm thở dài một tiếng, thu hồi Kim Ngọc Tiên Điệp, chui vào mật thuyền, lặn xuống phía dưới.
- Ha ha ha, dám ở lại hải vực Viêm gia ta không kiêng nể gì cả. Hai người các ngươi đều phải chết!
Viêm gia đảo chủ cao một trượng, lưng hùm vai gấu, râu tóc đỏ như lửa, đứng đón gió ở mũi thuyền, nhìn hai người chiến đấu kịch liệt cười ha hả.
- Sở Vân, ngươi thật to gan. Dám bắt đệ tử Viêm gia ta làm tù binh, còn dám kiêu ngạo ở chỗ này! Ủa? Kia chính là Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi! Ha ha ha, tốt, thật quá tốt. Ngày hôm nay Viêm gia chúng ta có thu hoạch, thu hoạch đặc biệt, chiếm lấy hai đại yêu vật tuyệt phẩm!
Thiếu chủ Viêm gia đứng bên cạnh phụ thân, hai mắt lóe ra hỏa diễm ẩn chứa lòng tham, chăm chú nhìn thẳng vào Thiên Hồ và Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi.
Bên cạnh hắn, là hạm đội gồm hơn một trăm chiến thuyền hùng tráng, tinh kỳ trống trận san sát nhau mọc lên như rừng, binh hùng tướng mạnh nhiều vô kể. Suy xét tỉ mỉ hạm đội Viêm gia vượt xa so với hạm đội xuất chúng của Thư gia, biểu hiện rõ nhãn hiệu Viêm gia là một thế lực nhất lưu lâu đời.
- Ngươi điên thật rồi, ngươi điên thật rồi! Ta phải giết chết ngươi!
Trữ Phàm Trần phát điên, liều mạng công kích Sở Vân. Hắn hận Sở Vân tới tận xương tủy, chính là vì Sở Vân điên cuồng kéo hắn vào vực sâu.
- Các ngươi không nghe thấy lão phu nói gì sao?
Hai người vẫn chiến đấu kịch liệt như trước, khiến sắc mặt Viêm gia đảo chủ trầm xuống. Vỗ Tiên Nang, gọi ra một đầu Linh Yêu.
Vóc dáng hắn bình thường, da đỏ như lửa, mũi uốn lượn hình lưỡi câu, tóc giống như hỏa diễm không ngừng thiêu đốt. Đây chính là Linh Yêu Tam Túc Hỏa Nha thành danh của Viêm gia đảo chủ.
- Mau đến bắt bọn chúng lại cho ta!
Viêm gia đảo chủ cười nhạt.
- Dát!
Tam Túc Hỏa Nha quát lớn một tiếng, bay lên không trung liền hiện nguyên hình.
Tam Túc Hỏa Nha to lớn như hòn núi nhỏ, trong lúc đó vắt ngang giữa trời đất. Hai cánh dài khoảng năm mươi trượng, giương cánh bay cao có thể che trời phủ đất. Hình thể to lớn, còn to hơn cả chiến hạm lớn. Hỏa diễm trên người nó bốc cháy mãnh liệt, nhất thời nhiệt độ xung quanh liên tục tăng lên, khiến cho người ta cảm giác khô nóng dị thường.
Còn chưa bay tới gần, khí tức Linh Yêu đã vọt tới. Cho dù là Thiên Hồ hay là Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi cũng chỉ đạt cấp Đại Yêu, đều bị áp chế. Linh quang mờ đi, chiến lực giảm mạnh còn không đến phân nửa. Uể oải mệt mỏi, hướng về phía ngự yêu sư truyền đến muốn lui lại.
- Sở Vân, ngươi sẽ không được chết tử tế!
Trữ Phàm Trần vô cùng kiêu ngạo, kêu lớn.
- Tất cả các ngươi đều phải ở lại đây.
Thần tình thiếu chủ Viêm gia lúc trước bị che lập, lúc này đã cấu thành ý tứ trong lòng, nghĩ cách hành hạ Sở Vân.
- Muốn bắt ta, hãy đến đây!
Sở Vân cười nhạt, rút ra Túy Tuyết Đao. Đột nhiên thiên địa cảm ứng, mây đen vô cớ sinh ra, rất nhanh dày đặc như núi.
- Linh Yêu kiếp?
Phụ tử Viêm gia nhất tề chấn động, thất thanh kinh hô.
- Dát!
Tam Túc Hỏa Nha uy phong lẫm liệt bay đến, cảm nhận được Linh Yêu kiếp nhất thời hét lớn một tiếng, tốc độ nhanh như thiểm điện chạy bán sống bán chết quay trở lại.
- Ta sát! Ngươi thực sự điên rồi!
Sắc mặt Trữ Phàm Trần trắng bệch, không một chút huyết sắc. Hắn rốt cục cũng đã hiểu rõ ý định của Sở Vân, rốt cục khẳng định đầu óc Sở Vân có vấn đề. Chỉ gặp địch nhân lần đầu, chém giết mãnh liệt, ngay cả Linh Yêu kiếp cũng không để ý tới muốn chém giết chính mình.
- Trữ Phàm Trần, mau đến đây chúng ta tiếp tục chiến đấu!
Sở Vân cầm Túy Tuyết Đao trong tay, cưỡi Thiên Hồ bổ nhào tới Trữ Phàm Trần.
- Rốt cục ta và ngươi có thù hận sâu đậm gì, sao ngươi lại muốn giết ta như vậy?
Trữ Phàm Trần nghẹn ngào hô lớn. Hắn không dám tiếp tục chiến đấu nữa, thúc dục Huyền Thanh Hạc bỏ chạy.
Sở Vân không chịu bỏ cuộc, đuổi theo phía sau. Một tiếng sấm nổ vang trời, lôi quang cuộn trào mãnh liệt.
Đúng là nhiều lần Sơ Vân lừa gạt ông trời, nhưng uy thế Linh Yêu kiếp lần này không hề tầm thường.
- Chết tiệt! Không thể nhúng tay vào Linh Yêu Kiếp, bằng không thiên địa cảm ứng, lôi kiếp thêm nặng bổ chúng ta, chẳng phải chết oan uổng sao? Đợi yêu kiếp qua đi, ha ha...
Viêm gia đảo chủ nghĩ tới điều kỳ diệu sắp tới, lạnh lùng cười không dứt.
Thế nhưng đột nhiên dáng vẻ tươi cười trở lên cứng đờ. Tiếp đến mọi người đều cảm thấy khiếp sợ.
- Không được qua đây!
Hắn há mồm kêu lớn, hai mắt trừng lớn rồi thụt lại, trông thấy Trữ Phàm Trần vọt về phía mình.
- Cứu cứu ta với!
Toàn thân Trữ Phàm Trần ướt sũng mồ hôi lạnh, đích xác chuyện gì cũng có thể xảy ra khi tuyệt vọng.
Sở Vân khiến cho ngàn vạn đại quân đều phải khiếp sợ, lúc này tiếp túc huy động Túy Tuyết Đao, cưỡi Thiên Hồ đuổi theo không dứt.
Bầu trời vô cùng u ám, kiếp vân dày đặc chạy theo Sở Vân với tốc độ chóng mặt.
Tiếng sấm ầm ầm, kiếp vân mang theo điện mang sáng như tuyết khiến người ta phải khiếp sợ.
- Lôi kiếp!
Hai mắt Viêm gia đảo chủ trợn trừng, nhận ra yêu kiếp trên bầu trời. Kiếp nạn này không hề tầm thường, uy lực cường đại, rất khó có thể vượt qua.
Thiếu chủ Viêm gia không kiềm nổi lỗi sợ hải, hít một ngụm khí lạnh, mặt trắng bệch không chút huyết sắc, môi nhợt nhạt hoảng sợ kêu lên:
- Cha, chúng ta làm gì đây?
Viêm gia đảo chủ kinh hãi tỉnh lại, điên cuồng hét lớn:
- Toàn quân lui lại! Lui lại!
Không kịp nữa rồi, chiến hạm chuyển hướng rất khó khăn. Mà ngay cả khi có thể chuyển hướng, tốc độ cũng không thể nhanh bằng Huyền Thanh Hạc và Thiên Hồ.
Rất nhanh sau đó, Trữ Phàm Trần và Sở Vân nhảy vào giữa hạm đội của Viêm gia.
Ầm...
Linh Yêu kiếp không giống như Tiểu Yêu kiếp, Đại Yêu kiếp, phạm vi rất rộng và độ khó cũng tăng lên. Cảm thụ được khí tức nhiều như vậy, nhất thời kiếp vân trên bầu trời khuếch tán mạnh mẽ.
← Ch. 244 | Ch. 246 → |