← Ch.532 | Ch.534 → |
Loại thay đổi hình tượng thật lớn như vậy, khiến cho đám người tiểu vương tử Mông Nguyên, Dược Độc Song Tinh, cũng không thể nhận ra Sở Vân trước tiên.
Chỉ có Nhị Lang Thiên Quân, hắn có Ngọc Thanh tâm liên, giữa cõi vô minh có một loại trực giác, khám phá ra thân phận của Sở Vân.
- Trong vòng mấy tháng, hình tượng của ngươi biến hóa to lớn như vậy, xem ra là đã tấn chức tới Quân cấp rồi, Kiếp Yêu trong tay tăng lên rất nhiều, thực lực cũng lớn mạnh.
Nhị Lang Thiên Quân nhìn Sở Vân, ngữ khí rất hài lòng, rất hưng phấn nói.
- Từ khi cùng ngươi đánh một trận, ta được ngao du thiên hạ, khiêu chiến cường giả, từ trong sinh tử ma luyện năng lực của mình. Tinh Châu lớn như vậy, thế nhưng trong số người cùng lứa tuổi, có thể khiến ta có hứng thú xuất thủ, lại chỉ có mình ngươi. Có người như ngươi làm đối thủ, thật sự là chuyện đáng mừng rỡ nhất trong đời. Đáng giá uống một chén!
Lời này vừa nói ra, giống như hòn đá ném mạnh xuống mặt hồ yên tĩnh, lập tức gơn lên tầng tầng hoa sóng.
- Ngươi nghe thấy không? Tiểu Bá Vương cũng đã tấn chức Quân cấp!
- Nguyên lai Tiểu Bá Vương và Nhị Lang Thiên Quân cũng đã sớm giao thủ rồi...
- Hai người đều gần mười bảy tuổi, nhưng đã là cao thủ Quân cấp rồi! Thực sự là kỳ tài ngút trời a! Lão Thiên gia vì sao lại bất công như vậy?
- Tiểu Bá Vương và Nhị Lang Thiên Quân giao thủ lần thứ hai, không hiểu ai sẽ chiếm ưu thế hơn?
...
- Ha ha ha... Nhị Lang Thiên Quân ngươi đã lịch sự tao nhã như vậy, ta đây cũng phụng bồi đến cùng. Đã sớm nghe nói trong khách sạn Long Môn có hơn mười vị trù đan sư (đầu bếp chuyên nấu thức ăn thuốc bổ), tay nghề xuất chúng, vang danh xa gần, ta cũng ngưỡng mộ đã lâu.
Khóe miệng Sở Vân hơi nhếch lên, như cười như không nói. Hai mắt hắn sáng như sao, da thịt mịn màng, trắng như tuyết, hầu như khiến bọn nữ tử đang ngồi cũng phải đối kỵ đến phát cuồng. Đây chủ yếu là do linh khí cải tạo mang đến.
Rượu là rượu ngon, thức ăn cũng là những món ăn quý và lạ, mỹ vị động lòng người.
Rượu đã quá tam tuần, Nhị Lang Thiên Quân cầm chén rượu trong tay đưa tới, mắt mỉm cười nhìn về phía Sở Vân:
- Lúc này đây ta có Kiếp Yêu Kiến Mộc trong tay, công thủ nhiều mặt. Sở huynh, ngươi nên chuẩn bị tư tưởng cho tốt.
Hắn tự nói ra con bài tẩy của mình, lời lẽ lại phi thường tự tin. Đồng thời, lại lấy lời ấy thăm dò Sở Vân, ý đồ công phá phòng tuyến tâm lý của hắn.
- Không sao. Túy Tuyết Đao của ta cũng đã được tu bổ rồi. Coi chừng Kiến Mộc của ngươi có đến mà không về.
Sở Vân cười rất tùy ý, vươn đũa gắp một miếng thức ăn.
- A? Thì ra là vậy sao? Vậy thì không thể tốt hơn. Ngoại trừ Kiến Mộc, ta còn có một chiếc "Hư Không Kính", có thể giúp ta tự do xuyên qua không gian. Trong trận chiến tới đây này, ta sẽ thử vận dụng nó. Hy vọng Sở huynh đừng sơ ý, bị ta đánh lén trí mạng. Điều này sẽ rất mất hứng.
Nhị Lang Thiên Quân lại nói.
- Yêu binh Không Gian? Cái này cũng không có gì. Ta cũng có một đầu Thương Không Hạc, ngoài ra còn có thêm một đầu Kim Ngọc Tiên Điệp, Ngọc Thanh tâm liên của ngươi cũng không dễ dàng sử dụng như lần trước.
Sở Vân phản công.
- Ha ha ha, ngươi thực sự đã có ứng đối sao? Thực không dám giấu giếm, ta giết U Nghi Tà Quân, thu được một đám yêu thú Huyết Bức, trong đó, đầu Bức Vương chính là Kiếp Yêu mười ba vạn năm. Không hiểu Sở huynh làm thế nào đáp lại đây?
- Binh đến tướng ngăn, Kiếp Yêu đã tính là gì? Ta liền một đao chém chết.
Có Tiên Thiên Túy Tuyết Đao trong tay, Sở Vân tự tin mười phần.
Hai người ngươi một câu, ta một lời, ngôn từ tùy ý, lại giấu diếm lời lẽ sắc bén. Sở Vân uống rượu như nước, Nhị Lang Thiên Quân cũng ăn không cảm xúc, hai người đã tập trung toàn bộ tinh thần, bắt đầu giao phong.
Lúc này trong nội đường yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi. Hầu như tất cả mọi người đều căng tai, cố gắng nghe từng lời đối thoại của Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân.
Tiếng hai người bọn họ nói chuyện với nhau, tuy rằng không lớn, nhưng lọt vào tai những người khác, lại như sấm rền cuồn cuộn.
- Kiếp Yêu, lại là Kiếp Yêu! Hai người này đều là quái vật a. Vì sao linh quang lại dư thừa như vậy? Có thể thu phục nhiều được Kiếp Yêu đến thế?
- Nhị Lang Thiên Quân thật sự là tự tin a, không ngờ còn chưa khai chiến đã tiết lộ cho đối thủ con bài tẩy của mình. Bất quá Sở Vân cũng không phải bình hoa chỉ dùng để trưng bày, dĩ nhiên không bị đối thủ quay vòng vòng, hoàn toàn là đối đáp lưu loát, không hề rơi xuống hạ phong.
- Đây là một hồi tâm lý chiến. Hai người đều muốn thử đối phương. Nếu đây là sự thật, thực lực của hai người bọn họ đã là cao thủ Quân cấp, điều này cũng quá không hợp lẽ thường.
- Theo ta thấy, tám chín phần mười là Nhị Lang Thiên Quân tính tình chấp nhất, phong cách hành sự của Sở Vân cũng là quyết đoán mạnh mẽ. Đây tuyệt đối là một hồi long tranh hổ đấu.
- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai hai người nhất định có thể trở thành Vương giả.
Một trận chiến này là trận đấu sớm của Vương giả, là chiến đấu tranh đoạt ngôi vị đệ nhất nhân của tuổi trẻ.
Hai người này giống như sinh ra là để trở thành địch nhân của nhau.
- Ta xem trọng Nhị Lang Thiên Quân. Hắn đã có Trực Giác chân đồng, trí tuệ chiến đấu nhất định áp đảo Sở Vân.
- Nếu Tiểu Bá Vương thực sự tấn chức Quân cấp, phần thắng hẳn là so với Nhị Lang Thiên Quân cao hơn. Dù sao cũng là dũng tướng trải qua sa trường, kinh nghiệm chiến đấu sẽ phong phú hơn.
...
Phản ứng của mọi người trong sảnh đường không đồng nhất, có người ủng hộ Nhị Lang Thiên Quân, cũng có người xem trọng Sở Vân.
Đương nhiên trừ những người đó ra, còn có một nhóm người, tâm tình rất không thoải mái.
- Hừ, hai tên tiểu tử này không coi ai ra gì. Thực sự là quá huênh hoang a.
- Chờ Thiếu Bang chủ của chúng ta lớn lên, các ngươi đều chờ khóc đi.
- Nếu không phải bang chủ vẫn để Thiếu bang chủ hành sự cẩn mật, bí ẩn tu hành, hiện nay nhất định sẽ tạo nên thế chân vạc.
Một đám đại hán Dung Nham Bang đều quệt miệng, nói nhỏ giọng không phục.
- Hừ! Hai người bọn họ rõ ràng đều là đang huênh hoang. Làm sao có khả năng trong tay có được năm sáu đầu Kiếp Yêu. Hiện nay ta bất quá cũng chỉ có ba đầu mà thôi. Nhị Lang Thiên Quân, Tiểu Bá Vương, ha ha, đều là hạng người mua danh chuộc tiếng. Chờ sau khi lễ trưởng thành của ta kết thúc, ngôi vị đệ nhất nhân nhất định là của ta.
Thiếu bang chủ Dung Nham Bang Tôn Viêm uống rượu với tâm trạng khó chịu, trong lòng nảy sinh ý ác độc.
"Sở Vân này quả thực là đã tấn chức tới Quân cấp rồi, trí tuệ đã siêu phàm thoát tục. Bằng không mà nói, tuyệt đối sẽ không chống đỡ được cho tới bây giờ, ngăn cản được ý sắc bén trong lời nói của ta, khiến cho các thủ đoạn thăm dò của ta đều không có hiệu quả."
Nhị Lang Thiên Quân uống rượu, thể hiện vẻ bình tĩnh thong dong, trên thực tế, tinh quang trong mắt lóe ra bất định, tâm niệm một mực tập trung trên người Sở Vân.
"Nhị Lang Thiên Quân quả thực không đơn giản. Hắn không chỉ có thực lực, còn có đại vận khí. Trong ba tháng này, hắn hành tẩu thiên hạ, khiêu chiến các loại cường giả, kỳ ngộ liên tục, thực lực nhanh chóng tăng vọt. So với ba tháng trước, chiến lực tăng lên ít nhất năm lần."
Trong lòng Sở Vân thầm đánh giá. Hắn có ký ức kiếp trước tham khảo, thử kiểm nghiệm một lần, xem ra càng hiểu rõ Nhị Lang Thiên Quân thêm một chút.
- Nãi nãi, người nói trong hai người bọn họ, ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng?
Thiếu nữ áo đen cuối cùng không kiềm chế được hiếu kỳ trong lòng, nhẹ giọng hỏi.
Dược Độc Song Tinh lập tức căng lỗ tai, cẩn thận lắng nghe. Lời của thiếu nữ áo đen chính là nghi vấn lớn nhất trong lòng mọi người tại hành lang khách sạn bình dân này.
Nhị Lang Thiên Quân và Tiểu Bá Vương đều là rồng trong loài người, ngôn từ giao phong tương xứng, cũng lại đều có thực lực Quân cấp. Hết thảy đều là thiên tài, là tồn tại người thường khó có thể hình dung hết được.
Hai người kia đến tột cùng là ai mạnh hơn một chút?
Đám người Sinh Tử Cốc đều nhìn về phía lão bà áo đen, muốn nghe một chút nhận xét chính xác của cường giả thần bí này.
Lão bà áo đen trầm ngâm một chút, lúc này mới nói:
- Theo bà thấy, hẳn là Nhị Lang Thiên Quân mạnh hơn một chút. Linh quang của hắn đã có dấu hiệu phù hợp thiên địa. Ẩn tu thảo đường hơn mười năm, cảnh giới của hắn đã hiểu thấu đáo một bộ phận thiên địa đại đạo. Chính giữa linh quang có non xanh nước biếc, khí tượng âm dương tương hợp.
Phát giác thiếu nữ áo đen tựa hồ không giải thích được, lão bà bà lại chậm rãi giải thích, nói:
- Ngự Yêu sư đạt tới Quân cấp, linh quang mới do lượng biến dẫn đến chất biến, có thể tỏa ra linh áp. Thế nhưng, nếu chỉ đơn thuần có thể tạo ra linh áp, là biểu hiện của Quân cấp sơ cấp. Khiến linh quang phù hợp thiên địa lại là cảnh giới cao hơn. Tới cảnh giới này, khí chất của Ngự yêu sư sẽ thăng hoa, ảnh hưởng nhân tâm. Khoảnh khắc khi Nhị Lang Thiên Quân tiến đến khách sạn bình dân kia, tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, khiến cho mọi người hoảng hốt, như đưa thân vào giữa núi xanh nước biếc. Đây chính là dấu hiệu của Linh quang phù hợp thiên địa.
- Thì ra là thế. Uyển Nhi còn tưởng rằng đây chỉ là ảo giác. Còn Sở Vân kia thì thế nào?
Thiếu nữ áo đen có lòng thiện lương. Mà trong lòng người thiện lương, "kẻ yếu" luôn luôn đáng được đồng tình.
- Ha ha...Còn có thể thế nào. Hai người kia đều là nhân tài trong nhân tài, kiệt xuất trong kiệt xuất. Đây thực chất là một cuộc long tranh hổ đấu, một trận đấu sinh tử. Cũng giống như trong đàn thú, chỉ có một con duy nhất có được chức vị Thú Vương. Trong hai người bọn họ, cũng chỉ có thể có một người sống sót.
Lão bà bà áo đen đáp.
- Tại sao có thể như vậy?
Thiếu nữ áo đen lộ vẻ khó có thể tưởng tượng, ngữ điệu thay đổi:
- Đó chẳng phải là rất đáng tiếc sao? Vì sao phải làm như vậy? Rõ ràng là chiến đấu không lý do mà.
Nói xong, nàng một lần nữa nghiêng người nhìn về phía Sở Vân.
Thiếu nữ tin tưởng lời bà nói, nghĩ một thiếu niên đẹp đẽ như vậy sẽ chết đi, không khỏi có cảm giác đồng tình, quyến luyến, âm thầm tiếc hận.
Lão bà bà áo đen bất động thanh sắc, thấy biểu hiện của thiếu nữ, trong lòng âm thầm nhận định:
- Nguyên lai cháu gái ngoan của ta thích loại nam hài này. A, Sở Vân phải không? Tiểu tử ngươi thật may mắn cỡ nào a...
- Nãi nãi...
Thiếu nữ áo đen do dự một chút, cuối cùng hạ quyết tâm, nhẹ giọng gọi.
- Nãi nãi biết con muốn nói gì. Muốn ngăn bọn họ giao thủ, đúng không?
Thiếu nữ áo đen gật đầu.
- Ài, Uyển nhi. Con thực sự là quá thiện lương. Muốn ngăn cản bọn họ giao thủ là không có khả năng. Trong lúc tuổi trẻ khí thịnh, mạnh mẽ hùng sư tất nhiên sẽ có tranh đấu. Đây là nguyên tắc tự nhiên. Bọn họ vốn sinh ra để trở thành địch nhân, nhất định phải phân ra cao thấp mới được. Nãi nãi có thể ngăn cản bọn họ lúc này, cũng không thể mỗi giây mỗi phút đều trông chừng bọn họ. Nhưng mà, con yên tâm, một khi trong giao chiến, Sở Vân kia gặp chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng, nãi nãi nhất định sẽ xuất thủ cứu hắn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Lão bà áo đen ôn nhu an ủi nói.
- Uyển nhi biết nãi nãi thần thông quảng đại.
Ngữ khí thiếu nữ áo đen trở nên vui vẻ, ôm lấy cánh tay lão bà. Tuy rằng toàn thân nàng đều bị hắc bào che phủ nhưng vẫn không che giấu được vẻ khả ái, như cánh chim nhỏ nép vào bên người lão bà.
Lão bà áo đen không kìm nổi mỉm cười. Đây là tình cảm gia đình, khiến nàng thoải mái. Thế nhưng rất nhanh, tiếng cười của nàng dừng lại:
- Đã bắt đầu rồi!
Thiếu nữ áo đen "a" một tiếng, nghiêng người, đã thấy Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân rời khỏi quán rượu, cùng nhau đi ra phía ngoài khách sạn bình dân.
Nhất cử nhất động của hai người sớm đã tác động đến tâm thần mọi người. Thấy bọn họ đi ra cửa lớn khách sạn bình dân, rất nhiều người không tự chủ được đã dứng dậy khỏi ghế, chậm rãi theo sau.
- Rốt cục cũng động thủ rồi!
- Ai thắng ai thua căn bản không thể đoán trước được.
- Mặc kệ kết quả ra sao, đây cũng được xem là một trận quyết đấu vô cùng quan trọng.
- Không sai! Đây quả thực là một trận vương giả quyết đấu. Có thể trong số bọn họ sẽ có một người bại vong, cũng có thể hai bên cùng trọng thương. Nhưng bất kể thế nào, người thất bại, trong tâm nhất định sẽ lưu lại bóng ma, đối với tương lai phát triển của Sở Vân hay Nhị Lang Thiên Quân đều có ảnh hưởng trí mạng.
...
Đúng lúc mọi người đang bàn luận sôi nổi, Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân bỗng nhiên đều biến mất không thấy.
- Yêu vật không gian! Bọn họ quả nhiên đều có yêu vật không gian!
- Thực sự là muốn tận mắt nhìn thấy bọn họ giao phong a!
- Sao có thể để ngoại nhân quan chiến? Nếu sau khi chiến đấu bị thương nặng, không phải là cho người khác cơ hội ám hại sao? Chỉ là, Tiểu Bá Vương cũng là người quang minh lỗi lạc. Các ngươi xem, những người hắn mang đến cũng không đi theo.
- Tiểu Bá Vương thật là có diễm phúc a. Những nữ tử này đều xinh đẹp động lòng người. Nghe nói gần đây nhất chính là Yên Chi môn danh tiếng đang lên phải không?
← Ch. 532 | Ch. 534 → |