← Ch.622 | Ch.624 → |
Lạc Anh Vương đứng ở giữa hư không, che ngực, mặt vàng như giấy, máu nhuộm hoa bào.
- Tuy nhiên, ngươi cũng đừng nghĩ thành đỉnh phong, có thể ngạo nghễ nhìn quần hùng. Một chiêu này của ta, vốn để đối phó với Sở Bá Vương. Hiện nay sử dụng để đối phó với ngươi, ngươi chết cũng quang vinh.
Nói xong, hắn thả ra một con chim to, một gốc cỏ, một bó hoa, một thân cây.
Chim này, lông chim trên thân nhiều màu, xinh đẹp nhiều vẻ, chính Kiếp Yêu tâm hệ trăm vạn năm – Thê Tâm Anh Vũ.
Cỏ này, nhợt nhạt như tuyết, màu xanh của lá ít thảm thương, đồng dạng là Yêu thực trăm vạn năm - Tuyệt Tình Thảo.
Hoa này, ráng đỏ tràn ra, xinh đẹp tịnh lệ, chính là Yêu thực trăm vạn năm – Hồng Trần Hoa.
Cây này, càng thêm khó lường, chính là Yêu thực chủ lực của Lạc Anh Vương, một cây hai rễ, thân thể lớn như hai cây gộp lại, Yêu thực có tu vi gần nghìn vạn năm - Song La Anh Đào Thụ.
Thê Tâm Anh Vũ phát ra tiếng rít thê lương chói tai, một ngụm nuốt vào ba Đại Yêu thực.
Ngay sau đó, thân hình nó nở rộ ra hào quang bảy màu, thấy gió tăng mạnh. Trong nháy mắt, cánh chim nhỏ, biến hóa thành ra to lớn giống như Thư gia đảo. Lạc Anh Vương ngồi xếp bằng ở trên lưng chim, phía sau hắn bỗng nhiên sinh trưởng ra một gốc cây, sinh trưởng nhanh chóng. Gần như chỉ nháy mắt, liền hóa thành một gốc cây to như cái đình, cây anh đào nghìn năm che kín trời đất.
Bên cạnh hắn, lông chim vốn sặc sỡ nhiều màu sắc, cũng bỗng nhiên biến hình. Hóa thành Tuyệt Tình Thảo, Hồng Trần Hoa, sinh trưởng khắp nơi.
Một cỗ Đại Yêu khí dồi dào xưa nay chưa từng có, xông lên khiến cả không gian chiến trận đều kịch liệt run rẩy lên.
- Không ngờ ngươi còn có chiêu sát thủ này, kết hợp bốn loại yêu vật thành một thể, tu vi tạm thời đạt tới một nghìn tám trăm vạn năm.
Tửu Hào Vương cũng biến sắc, nhưng chợt hắn trầm tĩnh xuống, hai mắt phát ra thần quang.
- Tuy nhiên, ngươi vẫn phải bại. Để mở mang tầm mắt cho ngươi, nhìn xem đạo pháp thần thông của ta!
- Vĩnh viễn sánh cùng thiên địa, Nhất Túy Phương Hưu!
- Phương Thảo Thê Thê, Anh Vũ Thần Châu!
Ầm!
Ánh sáng rực rỡ, tiếng nổ thật lớn. Không gian chiến trận vốn tổn hại không chịu nổi, bị xé rách nát. Sóng khí khổng lồ khuếch tán ra ngoài. Chỉ một thoáng, hình thành cơn lốc cuồn cuộn, cuốn sạch không gian nghìn dặm xung quanh.
Bọn họ vốn đại chiến trên bầu trời Hỏa Đức Thành. Sóng khí bàng bạc xông tới, Thư gia đảo ở giữa lập tức long trời lở đất, vô số gốc cây to lớn bị bật gốc. Thôn trang thành trấn đều bị sụp đổ. Cuồng phong qua đi, chỉ còn lại cảnh đổ nát thê lương.
Chỉ có Hỏa Đức Thành bình yên vô sự. Giờ phút này, nó thể hiện được giá trị của nó.
Sóng khí xông lên đánh tới mặt biển, như là vạn núi vô hình, hung hăng đâm vào mặt biển, lập tức tạo ra sóng biển trăm trượng.
Cuồng phong qua đi, lại là sóng thần che trời dậy đất. Hỏa Đức Thành lại bị đánh mạnh. Tuy nhiên, nó vẫn đang sừng sững bất động, vững chắc như núi.
Sau sóng thần, trên bầu trời chỉ còn lại Tửu Hào Vương, toàn thân mang theo thương thế trầm trọng, đứng ngạo nghễ trên trời cao.
Mà thân ảnh Lạc Anh Vương, đã như một tia chớp, từ phía xa vọt tới.
Trong lần đọ sức cuối cùng, Tửu Hào Vương ỷ vào đạo pháp thần thông, thắng hiểm Lạc Anh Vương!
...
- A a a a a!
Trong nhà giam hình cầu do Cỏ cây tạo thành, truyền đến tiếng rống càng lúc càng giận dữ điên cuồng của Lục Kình Vương. Hắn giống như là một bị mãnh thú bị thương nhốt trong cạm bẫy, thiết quyền như gió, không ngừng đánh ra những công kích bàng bạc mênh mông cuồn cuộn.
- Không tốt, không vây khốn được hắn!
Sắc mặt Nhị Lang Thiên Quân bỗng nhiên trắng bệch, mở miệng phun ra một ngụm máu tươi. Trong nháy mắt, đạo pháp Sâm Hải tan thành mây khói.
- Thằng nhãi con, đi tìm chết đi.
Lục Kình Vương tức sùi bọt mép, liên tục xé nát vụn ***g cỏ. Một quyền đảo ra, Quyền ảnh ngưng thành thực chất, như Lưu Tinh đâm về hướng Nhị Lang Thiên Quân.
Đây là một đòn trí mạng.
Nhị Lang Thiên Quân lại không có cách nào phòng thủ. Một khi bị đánh trúng, kết cục khó thoát khỏi cái chết.
Ầm.
Ngay sau đó, quyền ảnh vỡ nát, Sở Vân ngạo nghễ đứng thẳng ở trước mặt Nhị Lang Thiên Quân.
Quần áo trên người hắn rách nát, gần như là tả tơi, những miếng rách bay theo gió. Thương thế trên người hắn đã không cánh mà bay, thay vào đó chính là như da thịt non mịn bóng loáng giống như bạch ngọc.
Trên dung mạo anh tuấn phản chiếu ánh đao sáng như tuyết của Túy Tuyết Đao. Một đôi mắt hổ dữ dội, bắn ra ánh sáng ý chí chiến đấu vô tận, gắt gao bao phủ lấy Lục Kình Vương.
Lông mày Lục Kình Vương gắt gao nhăn lại, thanh âm băng hàn thấu xương:
- Đừng giãy dụa nữa, cuộc chiến đã định.
- Không, cuộc chiến đấu thực sự chỉ vừa mới bắt đầu.
Sở Vân vươn bàn tay khẽ vuốt lưỡi dao, khóe miệng nhếch lên, hiện ra một nụ cười nhạt.
Theo lời hắn nói, trên người hắn chậm rãi bốc lên lên một cỗ linh áp.
Linh áp này dâng trào tràn ngập tinh thần đấu tranh bất khuất, khiến người đặt mình trong đó, có thể nảy sinh một loại cảm ứng không hiểu nổi - cảm thấy trên thế gian không còn bất cứ chuyện gì có thể đánh tới chủ nhân của linh áp!
Linh áp càng ngày càng mạnh, nhanh chóng tràn ngập toàn bộ không gian chiến trận.
Lục Kình Vương biến sắc. Lông mày Nhị Lang Thiên Quân cũng nhanh chóng giãn ra, thoải mái cười.
Linh áp Vương cấp!
Giờ phút này, Sở Vân tấn chức thành Vương!
- Ngươi quả thực không khiến ta thất vọng, chuyện sau này giao cho ngươi.
Nói xong lời này, Nhị Lang Thiên Quân liền nhắm mắt lại, hoàn toàn ngất đi.
Một khi mất đi ý htức, thân hình hắn liền rơi xuống. Tốc độ rơi càng lúc càng nhanh, trùng hợp xuyên qua một khe hở không gian chiến trận, rơi ra không gian bên ngoài.
- Không xong!
Sở Vân đang muốn tới cứu, bỗng nhiên một đạo thân ảnh như điện xạ tiến đến, đón lấy Nhị Lang Thiên Quân đang chết ngất. Không phải ai khác, chính là Tửu Hào Vương thân bị trọng thương.
Hắn vừa đánh bại Lạc Anh Vương, nhưng không lựa chọn đuổi giết, mà là bay nhanh chạy tới nơi này. Trùng hợp cứu Nhị Lang Thiên Quân.
- Lục Kình Vương, ngươi chịu chết đi!
Đã không còn phải lo lắng, thân thể lại ở trạng thái hoàn mỹ đỉnh phong, ý chí chiến đấu của Sở Vân dâng trào, Túy Tuyết Đao trong tay tung hoành phi vũ, tiến về hướng Lục Kình Vương.
Lục Kình Vương lập tức lâm vào cảnh khốn cùng, Huyền Thiết Trọng Khải trên người hắn chỉ là yêu binh Hậu Thiên, khó có thể ngăn cản được sự sắc nhọn của Túy Tuyết Đao Tiên Thiên.
Ban đầu, Sở Vân ở giai đoạn Hầu cấp, hắn còn có thể dựa vào linh áp Vương cấp, ảnh hưởng tốc độ và tư duy chiến đấu của Sở Vân. Do đó né qua được đao quang sắc nhọn của Túy Tuyết Đao.
← Ch. 622 | Ch. 624 → |