← Ch.634 | Ch.636 → |
- Hắn như thế sau này mới có thể làm trụ trì của Khổ Đà Tự. Điều này còn phải cảm ơn Vô Song Vương ngươi. Cho nên Thái Cổ Kim Thân Giáp này, chính là quà tạ ơn của Khổ Đà Tự.
Cù Mộc Vương trả lời.
- Thì ra là thế, năm đó là Khổ Đà Tự các ngươi an bài tỉ mỉ, khiến Bắc Quang bại trong tay ta. Chỉ có điều, Cù Mộc Vương đại sư, ngươi cũng là Toán sư? Ta không nghe sai lầm?
Sở Vân kinh ngạc.
Cù Mộc Vương lại lắc đầu:
- Ta không phải là Toán sư Vương cấp, mà là thức tỉnh sức mạnh huyết mạch, chiếm được đạo pháp thần thông của tổ tiên Khổ Đà Vương, có thể ngẫu nhiên, căn cứ nguyên nhân, nhìn ra kết quả. Nhưng lại không nhìn được quá trình trong đó, cũng không thể chủ động mở ra. Phương pháp hoàn toàn không thể so sánh với Toán sư.
Mắt Sở Vân lập tức sáng ngời:
- Vậy tóm lại là đạo pháp thần thông gì, lại có thể có hiệu quả như thế? Cù Mộc Vương đại sư, ta nguyện ý buông tha Thái Cổ Kim Thân Giáp, đổi lấy đạo pháp thần thông này!
Nghe thấy có đạo pháp thần thông như vậy, tâm tình Sở Vân không khỏi kích động.
Yêu binh phòng ngự còn có thể tìm lại, nhưng đạo pháp thần thông suy tính này, cũng khó tìm được. Ngay lập tức, hắn quyết định buông tha Thái Cổ Kim Thân Giáp, muốn đổi lấy đạo pháp thần thông này.
Cù Mộc Vương tỏ vẻ rất kinh ngạc, không ngờ lại có người muốn đạo pháp thần thông. Đạo pháp thần thông sao có thể tùy ý đưa tặng cho người khác?
- Chờ một chút, chẳng lẽ trong tay Vô Song Vương đại nhân có Yêu thú quý hiếm đã sớm bị tuyệt diệt - Thông Linh Xà sao?
Trí tuệ Vương giả khiến Cù Mộc Vương rất nhanh ý thức được điều này là khả năng duy nhất có thể.
Sở Vân gật đầu, thản nhiên thừa nhận.
Cù Mộc Vương trầm ngâm không nói, suy ngẫm một phen, lúc này mới biểu thị: có thể tặng đạo pháp thần thông và Thái Cổ Kim Thân Giáp, cho Sở Vân, nhưng phải làm một ước định, cần Sở Vân phải thề với lưới pháp tắc Tinh Châu, không thể tùy ý truyền thụ lại pháp thần thông này cho người khác.
Sở Vân nhíu mày, cò kè mặc cả, hy vọng có thể truyền thụ lại cho năm người.
Tuy rằng không thể chủ động khống chế đạo pháp thần thông này, nhưng cơ duyên vừa đến, có thể căn cứ tiền căn, nhìn thấy hậu quả. Dùng tốt, có thể tìm cát tránh hung, chiếm tiên cơ.
Quan trọng hơn chính là, nó đều không phải là phương pháp của Toán sư. Nếu Ngự yêu sư là Toán sư có thành tựu, suốt đời chỉ có thể vướng tại Hầu cấp đỉnh phong.
Cho nên tuy rằng Sở Vân rất hâm mộ sức mạnh độc đáo của Toán sư, Thiên Nhãn cũng trao cho hắn thiên phú Toán sư, nhưng lại chưa bao giờ có ý định muốn trở thành Toán sư.
Hắn tính truyền thụ đạo pháp này, cho đám người Kim Bích Hàm, Nhị Lang Thiên Quân, Tửu Hào Vương, nghĩa phụ. Nếu có thể, Vũ Văn Uyển Nhi cũng một trong những ứng cử viên. Đáng tiếc chính là, từ sau khi cầu thân ở Nhân Ngư Đảo trở về, nàng đã hoàn toàn mất tích, Thụy Lão Nhân cũng không suy tính được kết quả.
- Cũng được, lần này y theo lời của Vô Song Vương.
Cù Mộc Vương hiểu rõ tính cách của Sở Vân, đơn giản đại trí nhược nhu, nhượng bộ một bước.
- Vậy thật sự rất cảm ơn đại sư.
Sở Vân mừng rỡ.
- Tuy nhiên, ta còn có điều muốn nói về lai lịch trước kia của nó. Đạo pháp thần thông này gọi là Như Lai, chính là do tự tổ sư Khổ Đà Vương ta ngộ ra. Tổ tiên Khổ Đà Vương, cũng không phải là người trong Tinh Châu, mà đến từ Đà Châu. Bởi vậy đạo pháp thần thông này mới không giống với các đạo pháp khác. Huyết mạch trong hậu duệ người Đà Châu chúng ta cũng chỉ có thể thỉnh thoảng khởi động thần thông này. Huyết mạch lưu động trong cơ thể các ngươi cũng không phải là huyết mạch Đà Châu, bởi vậy ta cũng không thể cam đoan có thể có bao nhiêu xác suất khởi động được thần thông.
Cù Mộc Vương nói ra một bí mật kinh người.
Thì ra năm đó Khổ Đà Vương cũng không phải là người trong Tinh Châu. Không ngờ là một trong những người đến từ Đà Châu trong Cửu Châu. Hắn khai sáng Khổ Đà Tự, để lại huyết mạch của mình. Bởi vậy hậu nhân của hắn, chỉ cần kích phát sức mạnh huyết mạch, có thể đạt được thần thông truyền thừa của hắn.
- Người Đà Châu?
Sở Vân không khỏi rướn mày. Hắn đã biết thân thế của mình, nhưng thật sự không ngờ Khổ Đà Vương lúc trước cũng giống mình, cũng không phải là Ngự yêu sư sinh trưởng ở Tinh Châu.
- Ha ha, trong Vương giả chúng ta, bí mật này cũng không xem như bí mật. Vô Song Vương các hạ không cần phải cảm thấy khó hiểu. Ngươi thiên tư trác tuyệt, ở tuổi như thế liền tấn chức thành Vương, không biết một vài bí mật trong Tinh Châu là chuyện rất bình thường tình. Trên thực tế, trong Tinh Châu có rất nhiều di dân đến từ lục địa khác.
Cù Mộc Vương cười khẽ ra tiếng, ôn hòa giải thích với Sở Vân.
- Còn có di dân khác?
- Không sai. Xa không nói, nói Cửu U thành đi. Lúc trước, Cửu Quỷ Vương Long Gia, chính là vì phục sinh cho mẫu thân hắn, mở ra đường thông tới Quỷ Châu, dũng cảm xông vào Quỷ Châu. Kết quả tuy rằng kế hoạch ban đầu không thành công, nhưng đã sinh sống ở Quỷ Châu mấy chục năm, mang về hơn mười thê thiếp đến từ Quỷ Châu. Còn có một số lớn anh hùng hào kiệt Quỷ Châu. Hắn dẫn theo nhóm người này trở lại Tinh Châu, tạo thành thế lực, cũng chính là Cửu U thành ngày nay.
Cù Mộc Vương không hổ danh là lão Vương gia Khổ Đà Tự, tuổi đã vượt qua vạn năm, đối với một vài bí mật trong Tinh Châu trong lòng biết rõ ràng, thuộc như lòng bàn tay.
Sở Vân nghe hắn giải thích, lập tức mở rộng tầm mắt, cảm giác chợt hiểu ra.
Hắn đã sớm nghe nói về truyền thuyết Cửu Quỷ Vương Long Gia.
Hay là truyền thuyết về Thiên Linh Chân Tâm Đan.
Nghe nói Cửu Quỷ Vương Long Gia khi còn trẻ, tư chất bình thường, không khác người thường là mấy. Mẫu thân hắn liền hy sinh tính mạng của mình, chế luyện một lò Thiên Linh Chân Tâm Đan cho hắn. Sau khi Long Gia ăn vào, lập tức thay da đổi thịt, tạo thành tự tin cao nhất. Sau đó mượn ưu thế này quật khởi, một đường đường tu hành đến Vương cấp.
Từ lúc tu vi hắn tăng lên, cuối cùng hắn hiểu ra được khổ tâm của mẫu thân lúc trước. Vì muốn mẫu thân mình sống lại, hắn dũng cảm xông vào Quỷ Châu, tấm lòng hiếu thuận này đã chấn động thời đại đó. Hắn đi hơn mười năm, mọi người đều nghĩ rốt cuộc hắn sẽ không về. Bỗng nhiên hắn dẫn theo toàn gia lại xuất hiện một lần nữa.
Trong một đêm, hắn cùng những người đi theo hắn, thành lập Cửu U thành. Bởi vậy những người trong Cửu U thành, thật ra có huyết mạch bắt nguồn ở Quỷ Châu.
Lúc đó, hắn lại xuất hiện, khiến cao tầng Tinh Châu xuất hiện động đất cấp mười hai. Quỷ Châu là nơi sở hữu hồn phách của vạn vật sau khi chết. Cho tới nay, đều là địa phương cực kỳ thần bí, bao phủ sự âm u vô hạn.
Chuyện Cửu Quỷ Vương, khiến Ngự yêu sư các thấy được hy vọng vĩnh sinh bất tử, đều tới Cửu Quỷ Vương để tìm hiểu. Cửu Quỷ Vương im miệng không nói gì về điều này.
Hắn tuyệt đối không đề cập tới những gì đã trải qua. Sau khi hắn từ Quỷ Châu trở về, đã tấn chức tới Vương cấp đỉnh phong, ai cũng không dám dùng võ lực để đi hiếp bức.
Nghe nói Cửu Quỷ Vương từ Quỷ Châu thất bại quay về, vẫn luôn buồn bực rầu rĩ không vui. Cũng không ai biết thực sự hắn đã trải qua những gì trong Quỷ Châu. Cũng có nghe đồn, Cửu Quỷ Vương cũng không phải là tự nhiên chết, mà là do tự sát. Hắn muốn lấy thân phận vong hồn, lại thăm dò Quỷ Châu cứu mẫu thân mình sống lại.
Nhưng lần này, hắn không trở về nữa.
- Tuy nhiên, trong thành Cửu U nhất định cất giấu thông đạo đi thông tới Quỷ Châu.
Cuối cùng Cù Mộc Vương nói rõ.
Trên thực tế, mọi người ở cao tầng Tinh Châu đều biết bí mật này. Chỉ có điều thời gian kiếp này Sở Vân tấn chức đến Vương giả thật sự quá ngắn, không đủ thời gian để hắn tích lũy kiến thức. Trình độ của hắn kiếp trước lại quá thấp, không có tư cách tiếp xúc với những bí mật này.
Có không ít trường hợp nhân vật nhỏ biết được một vài bí mật, ngược lại là mang họa vào thân, bởi vậy dẫn đến cái chết.
Cù Mộc Vương đối với Sở Vân một chút cũng không giấu diếm, cũng cảm thấy thực lực của Sở Vân cường đại như thế, cho dù mình không nói, tương lai cũng sẽ biết. Đơn giản hiện tại mình chủ động nói, có thể giành được thiện cảm của Sở Vân, tạo được một chút nhân tình.
- Chiếu theo thời gian, Bạch Đế ở thời đại Cửu Quỷ Vương cũng đã xâm nhập Quỷ Châu, sau đó vui vẻ quay về Tinh Châu. Thì ra Dạ Đế cũng không phải là hạng nhất. Hắn mới là người đứng đầu. Cũng khó trách phân thân của Dạ Đế khiến Cửu U thành loạn lên như vậy. Xem ra Dạ Đế quay về Tinh Châu, hẳn là từng dùng môn hộ thông đạo của Cửu Quỷ Vương.
Mỗi Vương giả đều là một truyền kỳ.
Sở Vân cân nhắc một chút, không khỏi âm thầm lấy làm khó hiểu. Cửu Quỷ Vương Long Gia thật sự là hung mãnh đến mức rối tinh rối mù. Ngay cả Dạ Đế sống lại đều là đi theo con đường của hắn ngày xưa.
"Chờ một chút, nói như vậy, sống lại là chuyện hoàn toàn có thể!"
Bỗng nhiên linh quang chợt lóe lên trong đầu Sở Vân. Năm đó vì Cửu Quỷ Vương thấy được hy vọng sống lại, cho nên mới siêng năng cố gắng, tìm cách để mẫu thân mình sống lại.
Tuy rằng hắn thất bại, nhưng Dạ Đế cũng ví dụ thành công rõ ràng.
Đương nhiên dường như Dạ Đế cũng không hoàn toàn thành công, bởi vì một nguyên nhân nào đó, khiến hồn phách của hắn không thể quay về thể xác của mình, chỉ có thể chia thành năm phần, sống nhờ ở trong thân thể con người khác. Dùng "Hoạt tử nhân" này để hình dung Dạ Đế, thật là vô cùng thỏa đáng.
- Nếu ta có thể nắm giữ những bí mật này, cố gắng khiến ba vị lão tướng quân sống lại...
Nghĩ đến đây, trong lòng Sở Vân cực kỳ kích động, lập tức âm thầm hạ quyết tâm, nếu sau này có khả năng, nhất định phải đi Quỷ Châu một chuyến.
Cuộc nói chuyện với Cù Mộc Vương kéo dài hơn sáu giờ.
Thiện ý của Cù Mộc Vương, khiến Sở Vân thu hoạch tương đối phong phú. Cuối cùng hắn đã biết, thì ra Cửu Châu trong thiên hạ không phải là không thể qua lại, mà có sự liên hệ mật thiết. Hắn cũng không phải là dị nhân duy nhất. Ở trong Tinh Châu cũng có không ít người có huyết mạch của châu khác.
Cuối cùng, Cù Mộc Vương liền lấy ra Thái Cổ Kim Thân Giáp, hơn nữa còn buông ra phòng ngự, khiến Sở Vân đơn phương câu thông linh quang của hắn, phục chế lại đạo pháp thần thông "Như Lai" của Khổ Đà Vương.
Sở Vân cảm thấy điều này có chút khó hiểu. Dường như Cù Mộc Vương đã có chuẩn bị trước khi đến, không ngờ lại mang theo trấn tự chi bảo Thái Cổ Kim Thân Giáp trên người.
Cù Mộc Vương cười. Trên thực tế trước lúc đi, bỗng nhiên hắn sử dụng được đạo pháp "Như Lai", đã biết trước kết quả lần này. Vì thế, đã có chuẩn bị đầy đủ.
- Thì ra là thế.
Sở Vân hiểu ra, khó trách Cù Mộc Vương dễ dàng đồng ý như thế, hóa ra trước khi đến đã có chuẩn bị tâm lý.
Hiện nay, Bắc Quang cũng đã sớm bị hắn lấy từ trong tay Bạo Động Viên ra, giam giữ ở trong nhà giam ngầm dưới Hỏa Đức Thành, sẵn sàng chờ đợi.
Lúc này, Sở Vân sai người đưa hắn tới.
Vẻ mặt Bắc Quang có phần đau khổ, khi nhìn thấy lão tổ tông huyết mạch chi thứ Cù Mộc Vương, hắn lập tức hiểu mình được cứu.
Nhưng hắn không có chút tình cảm vui sướng nào, chỉ phát ra một tiếng thở dài khe khẽ.
Cù Mộc Vương thấy vậy, không khỏi mỉm cười hỏi:
- Bắc Quang, sao ngươi lại thở dài?
- Bẩm lão tổ tông, vãn bối than thở nhân sinh đau khổ mới là chân lý sống. Không tức là sắc, sắc tức là không. Tất cả những điều có thể hay không có thể, đều là vô căn cứ. Buồn cười cho người đời lại không biết điều đó. Vãn bối hồ đồ vô số năm tháng, cũng gặp kiếp nạn này, mới biết được dụng tâm của lão tổ tông khi đó đã xuống tay phát hoa cúc, muốn ta xuống núi.
Bắc Quang đáp lại.
Sở Vân trợn mắt há hốc mồm. Không ngờ hiện nay Bắc Quang này có được loại khí chất đại sư ngày tận thế. Xem ra Cù Mộc Vương nói không sai, hắn thật sự đã thay da đổi thịt, hoàn toàn thay đổi.
- Thiện tai, thiện tai.
Cù Mộc Vương khẽ cười một tiếng, vô cùng ung dung.
- Được như vậy, cho dù ta qua đời, cũng yên tâm.
- Ừ, đúng rồi. Trước khi từ biệt, còn mong Vô Song Vương các hạ trả lại Đại Lực Kim Cương Xử của bản tự.
Cù Mộc Vương đứng dậy, chấp tay hành lễ, thi lễ với Sở Vân.
Đại Lực Kim Cương Xử, chính là Kiếp Yêu binh cấp số nghìn vạn năm. Tuy rằng không phải là yêu binh Tiên Thiên, nhưng là yêu vật khí vận. Năm đó từng hiện thân gây khó dễ với Sở Vân, kết quả bị Bạo Động Viên đánh tơi bời, lập tức trở nên hiền lành. Dù sao chỉ cần Bắc Quang còn sống, xem như nó đã hoàn thành nhiệm vụ.
Năm đó khi còn là yêu binh của Khổ Đà Vương, nó cũng rất khinh thường kẻ bất lực như Bắc Quang.
Sau này, ngược lại hắn và các yêu vật Khu rừng vô tận ở chung một thời gian lâu, ở quan hệ cũng có chút thân mật.
Thời gian không đến một chén trà nhỏ, nó nhận được thông báo, thông qua bảo thạch mật môn từ Khu rừng vô tận chạy về.
- Tham kiến lão Vương gia.
Sau khi thấy Cù Mộc Vương, nó liền quỳ xuống cúi đầu. Ngay sau đó nó liền phóng ra một màu vàng rực chói mắt, từ hình dạng một đại hán, hóa thành một cây cương xử có ánh vàng rực rỡ.
- Đừng để ta nhìn thấy!
Bắc Quang lập tức run rẩy, thất thanh kêu to, lần đầu tiên tỏ ra thất lễ.
Vẻ tươi cười còn đọng lại trên mặt Cù Mộc Vương.
← Ch. 634 | Ch. 636 → |