← Ch.0103 | Ch.0105 → |
Nhưng đáng tiếc kiếm khí cũng giống như kiếm linh phía trước, khi đối mặt với con chim cú đỏ như máu này lại giống như không tồn tại!
- Mũi tên linh hồn!
Đây là suy nghĩ cuối cùng của Mạch Thiên Nhai. Trên mặt hắn đầy vẻ sợ hãi! Trong lúc hắn đang suy nghĩ, con cú đỏ như máu thứ nhất đã xuyên qua thân thể của hắn, mang theo một đạo huyết quang biến mất vào không trung...
Con cú thứ nhất xuyên qua Mạch Thiên Nhai. Thân thể Mạch Thiên Nhai không có bất kỳ tổn thương nào, nhưng hắn có thể cảm giác được linh hồn của mình giống như bị xé rách. Cảm giác thống khổ kia quả thực vượt quá giới hạn chịu đựng của con người!
Cô...
Con cú thứ hai cũng bay tới trước thân thể của Mạch Thiên Nhai. Nhưng sau khi con cú này xuyên qua kiếm linh và kiếm khí chợt dừng lại ở trước người của hắn!
- Nổ!
Âu Dương vừa kêu lên một tiếng, thời điểm con cú thứ nhất xuyên qua thân thể Mạch Thiên Nhai, hắn đã biết chuyện gì sẽ xảy ra! Linh hồn của hắn nối liền với con cú kia. Khi con cú đầu tiên thành công đâm xuyên qua linh hồn của Mạch Thiên Nhai, hắn đã hiểu tất cả!
Nếu như Âu Dương để mặc cho con cú thứ hai xuyên qua cơ thể Mạch Thiên Nhai. như vậy cho dù Mạch Thiên Nhai là Lục Tiên lục giai, ngày hôm nay hắn cũng phải chết ngay tại chỗ! Âu Dương nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được, mũi tên của Thứ Kiêu Cung mang theo linh hồn, không ngờ lại đáng sợ như vậy!
Mũi tên linh hồn, tên cũng như nghĩa, mũi tên không phải tổn thương thân thể mà là linh hồn! Đây mới thực là mũi tên vô hình! Không có bất kỳ phòng ngự nào cản được mũi tên linh hồn này!
- A...
Một tiếng kêu vô cùng thống khổ từ trên bầu trời truyền đến. Sau đó liền thấy Mạch Thiên Nhai giống như một sao chổi từ trên bầu trời rơi xuống!
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Giờ phút này, gần như mọi người đều thắc mắc về vấn đề này. Nhưng bọn họ không phải là Mạch Thiên Nhai. Bọn họ không cảm nhận được sự đáng sợ của mũi tên linh hồn kia. Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy con cú đỏ như máu kia phá tan tất cả sự ngăn cản bắn xuyên qua Mạch Thiên Nhai.
- Có thể như vậy sao...
Nhìn Mạch Thiên Nhai từ trên bầu trời ngã xuống, cho dù là Sở Tương Hợp cũng cảm thấy khó tin nổi. Một mũi tên toàn lực của yêu cung thủ tứ giai lại có thể giết một Lục Tiên lục giai chỉ trong chớp mắt! Đây là mơ sao? Cho dù là trong mơ, liệu có thể phát sinh chuyện như vậy sao?
Nhưng bây giờ không phải là lúc suy nghĩ nằm mơ hay không nằm mơ. Sở Tương Hợp lắc mình một cái, cả người hắn nhất thời hóa thành sương mù đầy trời, trực tiếp quấn lấy Mạch Thiên Nhai đang ngã xuống, để đề phòng hắn ngã từ trời cao xuống sẽ bị chết tại chỗ.
Trong nháy mắt khi đỡ được Mạch Thiên Nhai, Sở Tương Hợp lập tức thăm dò thân thể của Mạch Thiên Nhai. Nhưng hắn phát hiện một chuyện kỳ quái. Đó chính là trên thân thể Mạch Thiên Nhai không có bất kỳ tổn thương nào. Mà lúc này Mạch Thiên Nhai đã hôn mê sâu! Đây không phải là giả vờ. Đây tuyệt đối chính là trạng thái bị trọng thương.
Sở Tương Hợp mang theo Mạch Thiên Nhai từ trên bầu trời hạ xuống. Lực lượng của hắn không ngừng tìm kiếm trong thân thể Mạch Thiên Nhai. Rất nhanh hắn tìm được điều then chốt khiến Mạch Thiên Nhai hôn mê!
- Không thể nào! Không thể nào như vậy được! Sao có thể có loại tiễn kỹ nghịch thiên như vậy! Sao có khả năng như vậy được? Làm sao có khả năng?
Lúc này Sở Tương Hợp cảm giác đầu mình như lớn thêm! Cuối cùng hắn đã hiểu được mũi tên vừa nãy là gì! Mũi tên đáng sợ như vậy, đừng nói là Mạch Thiên Nhai, cho dù là hắn nếu như trong tình huống không phòng bị hai con cú đồng thời đâm thủng, cũng sẽ giống như Mạch Thiên Nhai không chạy thoát nổi! Cũng may Âu Dương là một người biết điều. Con cú thứ hai của hắn không đâm thủng Mạch Thiên Nhai. Bằng không hiện tại không phải hắn ôm một Mạch Thiên Nhai đang hôn mê sâu mà là một thi thể...
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao Mạch Thiên Nhai lại bị một mũi tên đâm thủng?
Tất cả mọi người trong Đô Thành đều đang suy đoán. Cho dù là Lăng Trung Thiên cũng không thể nào hiểu được mũi tên cuối cùng của Âu Dương là gì!
Lăng Trung Thiên suy nghĩ một lát. Cuối cùng hắn vẫn bay lên, tiến về phía khu náo nhiệt. Vào lúc này chỉ có thể tìm tới Sở Tương Hợp hoặc là Âu Dương mới biết được mũi tên vừa nãy là gì.
Trong khu náo nhiệt, Sở Tương Hợp đã bố trí một Huyễn Trận bao vây hắn và Âu Dương, Mạch Thiên Nhai ở bên trong. Hắn đã xem kỹ thương thế của Mạch Thiên Nhai. Đây là tổn thương sâu trong linh hồn. Không có bất cứ người nào có thể chữa trị. Chỉ có thể để Mạch Thiên Nhai tự mình dần dần bình phục.
- Làm sao ngươi có được mũi tên linh hồn?
Sở Tương Hợp đặt Mạch Thiên Nhai xuống đất. Vào lúc này điều hắn quan tâm nhất chính là Âu Dương đã làm được bằng cách nào. Hai con chim cú đỏ như máu, hai mũi tên linh hồn. Đây là lực lượng mà một yêu cung thủ tứ giai nên có không?
Lúc này Âu Dương rất suy yếu. Hắn có thể cảm giác được, sau khi mình bắn xong mũi tên vừa nãy, yêu đan của hắn dường như đã bị lấy sạch. Chỉ sợ phải mất nửa tháng may ra mới có thể bình phục được! Đương nhiên đây là vấn đề của bản thân hắn. Tốc độ hấp thu lực lượng của hắn quá chậm. Cho nên nếu hắn muốn hồi phục cũng chậm hơn người bình thường rất nhiều. Vào lúc này nếu để cho Âu Dương đại khai sát giới giết chóc một phen, vậy hắn có thể hồi phục trong nháy mắt.
- Ta cũng không biết... Dường như đó là năng lực của Thứ Kiêu Cung...
Tuy Âu Dương nói như thế, nhưng hắn nói láo. Con chim cú trên Thứ Kiêu Cung vốn có liên hệ với yêu đan của hắn. Tuy nói là do con cú trên Thứ Kiêu Cung làm, trên thực tế nguyên nhân vẫn là do yêu đan quái dị của hắn.
- Năng lực của cung?
Sở Tương Hợp nhận Thứ Kiêu Cung của Âu Dương. Lúc này Thứ Kiêu Cung đã biến thành một trường cung bình thường, không còn dáng vẻ sau khi yêu hóa như lúc nãy. Sở Tương Hợp nhìn hồi lâu, lại không nhìn ra chiếc cung này có bất kỳ điểm nào khác thường.
Sở Tương Hợp nhìn Âu Dương. Mà lúc này Lăng Trung Thiên đã đi tới phía trên Huyễn Trận. Lăng Trung Thiên không hề bị Huyễn Trận ngăn cản. Hắn xuyên vào trong huyễn trận. Hắn tin tưởng Sở Tương Hợp có thể cảm giác được mình đến, nhất định sẽ không ngăn cản mình.
Quả nhiên, sau khi Lăng Trung Thiên tiến vào Huyễn Trận, hắn không hề bị Huyễn Trận mê hoặc. Trái lại hắn thoải mái đi tới bên cạnh Âu Dương.
- Quốc sư đại nhân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lăng Trung Thiên thoáng nhìn về phía Mạch Thiên Nhai đang bất tỉnh nằm trên mặt đất lại thoáng nhìn về phía Âu Dương đang ngồi co quắp dưới đất.
- Là mũi tên linh hồn!
Sở Tương Hợp không che giấu. Đối với Lăng Trung Thiên, chuyện như vậy cũng không cần thiết phải che giấu.
- Mũi tên linh hồn? Làm sao có thể như vậy được? Thứ này làm sao có khả năng tồn tại được!
Tất nhiên Lăng Trung Thiên biết, bất kỳ thứ gì có dính líu tới linh hồn đều là cấp bậc cao nhất. Cho dù là Huyễn Thuật Sư, chỉ khi đạt được bát giai mới có thể đụng tới lực linh hồn.
Nhưng Âu Dương mới tới tứ giai lại có thể bắn ra mũi tên linh hồn thuấn sát Lục Tiên lục giai?
- Không có gì là không thể. Hai con cú vừa nãy chính là do Âu Dương bắn ra. Không nghi ngờ chút nào hai mũi tên kia đều là mũi tên linh hồn!
Hiện tại Sở Tương Hợp nhớ tới con cú đỏ như máu kia, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Hai con cú kia xuất hiện quá đột ngột. Ai có thể ngờ được, đây là mũi tên linh hồn trực tiếp bắn thủng linh hồn của kẻ địch? Mạch Thiên Nhai không có bất kỳ phòng bị nào đã con cú thứ nhất tổn thương linh hồn, lúc này vẫn đang hôn mê bất tỉnh.
Lăng Trung Thiên đưa mắt nhìn về phía Âu Dương. Nhưng hắn nhìn thấy trên mặt Âu Dương cũng đang có phần mờ mịt. Đây không phải là giả vờ. Quả thật Âu Dương không biết mình có kỹ thuật bắn cung có thể bắn thủng linh hồn của kẻ địch.
Nghĩ cảm giác vừa nãy khi hai con cú bay ra, Âu Dương biết, đó không phải là giới hạn của mình. Theo năng lực của mình tăng lên, mình có thể bắn ra càng ngày càng nhiều, con cú huyết sắc. Trong lòng hắn có một suy nghĩ khủng bố. Đó chính là nếu như có một ngày mình có thể bắn một mũi tên có trăm con cú cùng bay ra, vậy còn người nào có thể ngăn cản được mình nữa?
Đương nhiên đây chỉ một ý nghĩ thôi. Hai con cú đã lấy hết toàn bộ lực lượng của mình. Nếu cả trăm con cú cùng bay ra, vậy chỉ sợ hắn sẽ phải yếu rất lâu.
- Mạch Thiên Nhai chết rồi sao? Mạch Thiên Nhai thật sự bị tiểu tử thối kia giết chết sao?
Lúc này, học viên của Lăng Hoa biệt viện đã chạy tới khu náo nhiệt. Tuy nhiên hiện tại khu náo nhiệt đã sớm bị vây chặt tới mức nước chảy không lọt. Trong huyễn trận của Sở Tương Hợp đang xảy ra chuyện gì, không có ai biết. Nhưng vào lúc này tất cả mọi người đều hiểu rõ một chuyện. Đó chính là Mạch Thiên Nhai đã bị đánh bại. Hắn bị đansh bại bởi cường giả tên là Âu Dương kia. Còn Âu Dương rốt cuộc là ai, hiện tại ngoại trừ người của Lăng Hoa biệt viện ra, không người nào biết.
- Không biết! Tuy nhiên mũi tên kia quá mạnh mẽ. Không ngờ nó lại có thể trực tiếp xuyên qua kiếm linh và kiếm khí hộ thể của Mạch Thiên Nhai sau đó lại xuyên qua thân thể hắn. Rốt cuộc là do ai làm vậy?
Mọi người trong khu náo nhiệt đều đang bàn luận.
Trên chiêm tinh đài của hoàng cung, Vương Phong Minh nhìn về phía khu náo nhiệt. Ngày hôm nay Âu Dương và Mạch Thiên Nhai đối chiến hắn đã thấy rõ rất kỳ. Nhưng hắn chẳng thể nào ngờ được kết quả cuối cùng lại như vậy.
Tại Đại Vận, Mạch Thiên Nhai đứng vào mười vị trí đầu, lại bị một mũi tên của Âu Dương bắn trúng sau đó rơi xuống. Nếu như không có Sở Tương Hợp đột nhiên nửa đường xông ra đỡ được hắn, có thể tưởng tượng từ độ cao nghìn mét trên không trung rơi xuống sẽ có hậu quả thế nào.
← Ch. 0103 | Ch. 0105 → |