← Ch.0563 | Ch.0565 → |
- Không! Ta lại không cho là như vậy, tiểu tử này lúc nào cũng là một lưỡi đao sắc bén nhất, muốn chém cho hắn bị thương thì còn có khả năng, nhưng muốn bẻ gãy hắn thì lại không thể nào!
Hoàng Thiên Đại Đế đưa ra quan điểm bất đồng so với Vệ Thi.
Hoàng thành Tây Kỳ, gần đây Tây Kỳ đang bởi vì lần xuất chinh này mà phiền não. Bảy mươi vạn đại quân Tây Kỳ một đường thế như chẻ tre đã đánh thắng tới trình độ kia, nhưng tiền phương lại báo cho hậu phương biết, có mọt người chỉ phất tay đã khiến cho bọn họ hoàn toàn tan rã, điều này mới nghe quả thực chỉ muốn chê cười.
Nhưng khi sự tình Tiễn Thần phủ xuống xuất hiện, sự chê cười này lại không còn đáng cười nữa. Tiễn Thần Âu Dương chính là nhân vật danh tiếng vượt qua cả Hoàng Thiên Đại Đế, nhân vật như vậy phủ xuống tiểu thế giới này, muốn phá hủy tiểu thế giới cũng không phải là vấn đề, thu thập bảy mươi vạn đại quân mà không tru diệt toàn bộ đã là đại ân đại đức.
Bầu trời Hoàng thành, Âu Dương đang cầm bình đựng tro cốt Trịnh Khôn nhìn xuống bên dưới, nơi này đã từng bị mình phá hủy, sau vô số năm, nơi này lại được tạo dựng lên một lần nữa, vẫn giống y so với nhiều năm trước, kỳ thực Âu Dương cũng đã đoán được người xây dựng nơi này, chẳng qua ý chí lực của hắn tìm kiếm khắp thế giới cũng không tìm được người kia, cho nên chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha.
- Cát bụi lại về với cát bụi, sư phụ, nơi này chính là nơi người sinh ra, hiện tại con an táng người ở đây, coi như là để người lá rụng về cội, một ngày nào dó Âu Dương còn có thể trở về để gặp người.
Âu Dương một mình tiến vào trong mộ viên của Tây Kỳ, lúc này bên trong mộ viên chỉ có hai lão nhân thủ vệ, Âu Dương vừa tới liền đã xuất thủ khiến cho hai lão nhân đứng im không tài nào động đậy nhúc nhích.
Hai lão nhân đều có tu vi thất giai, mà tu vi thất giai ngay cả một tia lực lượng phản kháng cũng không có, chỉ sợ cường giả cửu giai đỉnh phong cũng không thể nào làm được như vậy!
- Sư phụ! Về nhà rồi, người yên nghỉ đi!
Âu Dương nói xong, liền mai táng bình tro cốt này xuống đất, sau đó từ bên cạnh kéo qua một tấm bia đá cao chừng mười thước.
Âu Dương lơ lửng trên không trung, ngón tay lướt đi trên tấm bia đá, bụi đá nhất thời bay loạn, vài chữ rất lớn cũng bắt đầu xuất hiện ở phía trên bia đá.
- Trịnh gia Tu Phục Tông Sư Trịnh Khôn chi mộ!
Mấy chữ này viết ra, hiện lên một loại khí phách ao quát thiên địa, không ngừng tản ra một loại quang mang huyết sắc, đây chính là chữ do Phi Tiên khắc xuống, là chữ đã có mang theo tiên linh lực, có thể nói mấy chữ này sẽ vĩnh viễn không bao giờ bị phá hoại.
Sau khi viết xong, Âu Dương bắt đầu lạc khoản ở bên cạnh! Âu Dương suy nghĩ rất lâu, cuối cùng ngón tay bắn đầu huy động, vài chữ hơi nhỏ hơn một chút xuất hiện trên tấm bia mộ,
Mà hai lão nhân bị khóa chặt đứng ở đó không xa sau khi nhìn thấy lạc khoản này thì thiếu chút nữa ngất đi.
- Đồ đệ Âu Dương kính lập!
Sáu chữ, sáu chữ này quả thực nặng như núi cao, sáu chứ này đại biểu cho điều gì, đương nhiên hai lão nhân kia hiểu rõ.
Cái tên Âu Dương không người nào không biết, mà đoạn thời gian trước nghe đồn Tiễn Thần phủ xuống thế giới này, hôm nay lại có một người thanh niên cường đại xuất hiện ở đây, cũng lưu lại hai chữ Âu Dương, chỉ cần không phải kẻ ngu liền hiểu rõ Âu Dương này là ai...
Ầm...
Tấm bia đá rơi xuống đất, cả tiểu thế giới cũng theo đó mà rung động, mây trên bầu trời không ngừng cuộn lệ, sau đó hình thành một hình người dùng vô số mây trắng tạo thành, hình người này dưới sự khống chế của Âu Dương không ngừng dập đầu hướng về phía bên này!
- Sư phụ! Con phải đi rồi, con còn phải đi an táng cho huynh đệ cũ...
Âu Dương nói xong, liền liếc mắt nhìn hai lão nhân đang giật mình không gì sánh được, hắn khẽ gật đầu, sau đó toàn thân trực tiếp biến mất trên bầu trời, mà theo sự biến mất của Âu Dương, bầu trời bất ngờ biến đổi, vô tận lôi điện điên cuồng trút xuống mộ bia bên dưới, lực lượng mà Âu Dương lưu lại chính là lực lượng thế giới này không thể nào dung nạp được, đây là lực lượng Phi Tiên, cho nên thế giới này mới giáng xuống thần phạt để hủy diệt tất cả, nhưng vô tận lôi điện bất kể mạnh mẽ ra sao cũng không thể nào phá tan được những chữ lớn đang lóe lên hồng quang kia.
Âu Dương! Hai chữ này dường như có được ma lực vô tận, đủ để đối kháng cùng với thiên lôi, đủ để khiến trời cũng phải cúi đầu.
Đại Vận, bên trong lăng hoa biệt viện, hôm nay Đại Vận quốc Lưu Phi đang giảng thuật một số phương pháp tu luyện cho những thiên tài của Đại Vận. Những thiên tài này tuy rằng cao ngạo, nhưng khi đối diện với Đại Vận quốc sư Lưu Phi, bọn họ vẫn hiển hiện ra sự tôn kính.
- Nhân vật cường đại nhất từng xuất hiện ở trong Lăng Hoa biệt viện chính là Âu Dương, năm đó Âu Dương dẫn đội đi tham gia hội võ tứ quốc, bởi vì hắn sai lầm khiến cho toàn bộ đoàn đội bị diệt sạch trong Tỏa Yêu Tháp tại Tây Kỳ, mà vô số năm sau, khi Âu Dương bước ra khỏi Sinh Tử Cảnh, diệt Trịnh gia, trảm linh sứ, rời khỏi thế giới này, trước khi đi Âu Dương đã từng phát ra một lời thề, ngày nào đó hắn sẽ xông vào Tỏa Yêu Tháp một lần nữa, hắn muốn mang theo thi cốt của đội hữu mình trở về...
Lưu Phi nói xong, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một trận kinh hô.
- Tỏa Yêu Tháp đổ rồi! Tỏa Yêu Tháp sụp đổ rồi!
...
- Tỏa Yêu Tháp sụp đổ? Tin tức này truyền đến từ bên ngoài Lăng Hoa biệt viện, mọi người trong Lăng Hoa biệt viện đều ngây ra. Tỏa Yêu Tháp là tồn tại dạng gì? Tỏa Yêu Tháp có thể ngã xuống sao?
- Linh nguyên của Thế giới này đột nhiên nồng nặc hơn rất nhiều!
Một thiên tài Lăng Hoa biệt viện đến bây giờ mới phát hiện ra linh nguyên thế giới này so với quá khứ muốn nồng đậm hơn rất nhiều lần. Loại tăng trưởng quỷ dị này trước giờ chưa từng có.
- Lẽ nào sự tình linh nguyên nồng nặc này lại liên quan cùng với Tỏa Yêu Tháp?
Lưu Phi cau mày, hắn cũng không chậm chạp trì độn như tên kia, linh nguyên của Đa Văn tiểu thế giới tăng trưởng, kỳ thực từ vài ngày trước đã bắt đầu, ngay từ đầu Lưu phi liền đã phát hiện ra chuyện này.
Tiểu thế giới không giống với Chân Linh Giới, linh nguyên nơi này cũng không thể đột nhiên gia tăng gấp mười gấp trăm lần như Chân Linh Giới, linh nguyên nơi này chỉ có thể xuất hiện tăng trưởng từng bước, bằng không người thế giới này căn bản không tài nào chịu đựng được linh nguyên cường đại như vậy.
Người từ bên ngoài Lăng Hoa biệt viện hô lớn Tỏa Yêu Tháp bị đỏ chỉ là thiếu niên, lần đầu tiên đi vào Lăng Hoa biệt viện thần bí này, thiếu niên rõ ràng cũng có chút sợ hãi, dù sao nơi này chính là cấm địa, ở tại Đại Vận, lẻn vào Lăng Hoa biệt viện chính là tội lớn mất đầu.
Bây giờ có thể tiến nhập Lăng Hoa biệt viện, trong lòng thiếu niên vừa kích động vừa sợ hãi.
- Tiểu tử kia, vừa rồi ngươi la lên Tỏa Yêu Tháp sụp đổ là nghe được từ đâu?
Lưu Phi nhìn thiếu niên còn mang theo chút hốt hoảng trước mắt mở miệng dò hỏi.
← Ch. 0563 | Ch. 0565 → |