← Ch.0722 | Ch.0724 → |
Trường côn khi thì hóa thành Du Long, khi thì hóa thành kim lân. Mỗi lần chớp động đều kéo cửu thiên lôi điện không ngừng đánh xuống. Vừa nhìn đã biết đó là một tiên khí không tồi.
Nhưng bất luận lôi điện hung tàn tới mức nào khi va chạm vào hỏa diễm linh hồn do Tu La Tiễn phát ra đều bị cho hấp thu không còn một mống.
- Ồ...
Âu Dương nhìn chủ nhân của Tu La Tiễn này một chút. Hắn chợt nhớ tới điều gì. Dường như nữ tử này chính là nữ tử mình đã gặp trong Bách Hoa Cốc lúc trước. Nữ tử này hẳn là người của Thiên Trụ Sơn. Âu Dương không ngờ được nàng thu thập mũi tên huyết sắc của mình lại đồng thời chế luyện thành Tu La Tiễn.
Phải biết rằng, mũi tên của Âu Dương rất ít khi thất bại. Mỗi mũi tên một khi bắn trúng kẻ địch sẽ hóa thành hỏa diễm linh hồn thiêu đốt kẻ địch. Chỉ có những mũi tên bắn hụt mới có thể rơi xuống mặt đất sau đó biến thành mũi tên huyết sắc. Không ngờ nữ tử này may mắn có thể có được một mũi tên huyết sắc. Điều này hẳn cũng không dễ dàng gì.
- Lão đầu nhi, Kim Lân Côn của ngươi không phải là đối thủ của nó. Ta nể tình ngươi tuổi đã lớn. Ngươi thu hồi Kim Lân Côn của ngươi lại đi!
Yên Hồng dương dương đắc ý nhìn lão giả đang đấu bảo với nàng. Lão giả này đã liên tục thua nàng bốn cái pháp bảo. Bây giờ hắn bị ép tới mức ngay cả Kim Lân Côn giấu tận đáy hòm cũng lấy ra, chỉ vì muốn hòa nhau một lần. Nhưng Tu La Tiễn thật sự quá mức mạnh mẽ, mang theo một tia hỏa diễm linh hồn đủ để thiêu đốt tất cả. Cho dù là thần khí xuất thế cũng chưa chắc có thể đánh bại Tu La Tiễn.
- Hừ! Nha đầu người thật mạnh miệng. Ngày hôm nay ta cho ngươi nhìn thấy uy lực của Kim Lân Côn!
Lão già bị Yên Hồng châm chọc, tức giận không ít. Hắn hét lớn một tiếng. Kim Lân Côn biến thành một con quái vật khổng lồ đầu rồng thân cá nuốt lấy Tu La Tiễn vào trong bụng. Sau đó tất cả huyết quang trên không trung liền biến mất. Vô số người hoan hô...
Ngay khi mọi người đều cho rằng Tu La Tiễn đã bị yêu vật do Kim Lân Côn biến thành nuốt mất. Liền nhìn thấy yêu vật kia bỗng nhiên đau khổ rên rỉ thành tiếng. Tiếp theo toàn thân yêu vật bắt đầu bốc lên một ngọn lửa huyết sắc. Trong chốc lát hỏa diễm đã thiêu cháy toàn thân yêu vật từ trên xuống dưới.
Ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên. Không ngờ yêu vật ở trên không trung đã nổ thành từng mảnh nhỏ.
- Ha ha ha ha, lão đầu nhi, ta đã nói cho ngươi biết, Tu La Tiễn vừa ra sẽ phải hủy diệt. Nhưng hết lần này tới lần khác ngươi lại không nghe. Hiện tại thì hay rồi. Ngay cả đồ chơi ngươi ép tận đáy hòm cũng bị phá huỷ...
Yên Hồng thực sự có vài phần tự đắc. Thật ra ngay cả bản thân nàng cũng không thể tưởng tượng được, Tu La Tiễn này lại có uy lực như thế.
- Hừ!...
Lúc này chủ nhân của Kim Lân Côn đã tức giận tới mức râu mép đều nhếch lên, nhưng hắn không có cách nào. Đại hội đấu bảo xưa nay chỉ đấu pháp bảo, không để ý tu vi của chủ nhân cao hay thấp. Tuy trong lòng hắn phẫn nộ, nhưng pháp bảo của mình không bằng người khác, cũng chỉ có thể nuốt cục đắng này vào trong.
- Tiểu cô nương, sát ý của Tu La Tiễn này quá nặng. Trước tiên lão nạp thay tiểu cô nương bảo quản. Chờ sau khi hóa hết sát khí, sẽ trả lại cho ngươi!
Bỗng nhiên, một âm thanh giống như tiếng chuông vang vọng khắp hội trường. Một cao tăng mặc tăng y từ trong đám người đi ra. Chỉ thấy hắn huy động cánh tay, áo cà sa trên người biến thành một đạo lưu quang theo gió lớn dần lên.
Trong chốc lát, không ngờ áo cà sa này đã che kín cả bầu trời. Sau khi áo cà sa che kín bầu trời, từng đợt phật âm và phật ấn từ bầu trời buông xuống, không ngừng đánh lên Tu La Tiễn đang diễu võ dương oai.
Tu La Tiễn hừng hực tản ra ngọn lửa huyết sắc. Những phật âm và phật ấn đều bị thiêu thành tro tàn. Nhưng sau khi hỏa diễm thiêu đốt đến áo cà sa lại không có cách nào làm hỏng đượ chiếc áo cà sa này.
- Mê Đồ Ca Sa! Mê Đồ Hòa Thượng!
Xung quanh đã có người nhận ra thân phận của vị hòa thượng này. Theo đó là một trận náo động tiếng.
- Đã vạn năm nay không thấy Mê Đồ Hòa Thượng bước chân ra khỏi Vạn Phật Đảo.
- Không ngờ lần này hắn lại tự mình đi ra.
- Có hắn ra tay. Sợ là lần này Yên Hồng sẽ bị mất Tu La Tiễn thôi!...
Mọi người bắt đầu thấp giọng nói thầm.
Âu Dương nhìn Mê Đồ Ca Sa không ngừng xoay tròn trên bầu trời, tản ra khí thức thánh khiết nồng đậm giống như muốn bao kín bầu trời. Con mắt của hắn đã biến thành màu vàng kim, quan tâm chiến ý mở ra. Âu Dương có thể nhìn thấy bản chất của áo cà sa.
- Cực Bắc Tuyết Ti!
Nhìn thấy chất liệu của áo cà sa này Âu Dương liền giật mình. Trong thiên hạ không phải không có vật gì có thể chống được hỏa diễm linh hồn. Cực Bắc Tuyết Ti này chính là một loại trong số đó. Chỉ có điều cho dù là Cực Bắc Tuyết Ti cũng không có cách nào hoàn toàn ngăn cản được hỏa diễm linh hồn. Nếu là thánh binh Thứ Kiêu Cung này bắn ra, sợ là trong khoảnh khắc lão hòa thượng và áo cà sa này đều bị đốt thành tro tàn.
Nhưng chỉ dựa vào Tu La Tiễn vẫn không có cách nào thiêu hủy được áo cà sa. Yên Hồng nhìn thấy trên bầu trời, Tu La Tiễn ngừng đấu đá lung tung nhưng vẫn bị áo cà sa thu nhỏ và bao vây, nàng cực kỳ lo lắng. Nàng không ngừng khống chế Tu La Tiễn muốn lao ra. Nhưng vào lúc này Tu La Tiễn dưới tác dụng của phật ấn không ngờ đã thoát khỏi sự khống chế của nàng.
- Lão hòa thượng, ngươi không có yêu chiến. Tại sao phải thu lấy Tu La Tiễn của ta!...
Yên Hồng vô cùng tức giận. Lão hòa thượng này đột nhiên ra tay, nàng ngay cả một chút chuẩn bị cũng không có. Hơn nữa này Mê Đồ Ca Sa đặc biệt có tiếng, chính là một trong số ít những thần khí tại Tiên giới.
Hơn nữa Tu La Tiễn vốn ẩn chứa sát ý. Vào lúc này gặp phải phật ấn thuần khiết như vậy tất nhiên sẽ bị suy yếu đi rất nhiều. Nếu tình hình vẫn kéo dài như vậy, Tu La Tiễn sao có thể là đối thủ của Mê Đồ Ca Sa được.
- Pháp bảo này của thí chủ có sát ý quá nặng. Nếu như lưu lại sợ tương lai sẽ có vô số người vô tội bị tiêu diệt. Lão nạp tạm thời dùng áo cà sa thu hồi. Đợi đến hóa hết ác khí sẽ trả lại!
Lão hòa thượng chẳng biết xấu hổ nói.
Sở dĩ Tu La Tiễn lợi hại như vậy, phần lớn đều bởi vì sát ý. Sát ý dẫn động hỏa diễm linh hồn. Nếu như sát ý bị hóa giải, nói cách khác hỏa diễm linh hồn cũng không còn.
Nếu như Tu La Tiễn không còn hỏa diễm linh hồn, cho dù mạnh hơn nhiều nhất cũng chỉ được xem là một tiên khí sao có thể lợi hại như Tu La Tiễn hiện nay được!
- Lão hòa thượng, ngươi chẳng qua chỉ muốn thần binh của ta!...
Câu nói này của Yên Hồng có thể nói là đúng với suy nghĩ trong tâm khảm của rất nhiều người. Đừng thấy dáng vẻ đạo mạo của Mê Đồ Hòa Thượng này, nhưng những người quen biết hắn đều hiểu, lão già này tuyệt đối không phải kẻ tốt lành gì. Lúc này hắn nhìn thấy Tu La Tiễn, tất nhiên đã nổi lòng tham.
← Ch. 0722 | Ch. 0724 → |