← Ch.1080 | Ch.1082 → |
- Hiện tại bốn tên gia hỏa kia ở trong luân hồi nhất định rất sảng khoái!
Trên mặt Âu Dương mang theo nụ cười quỷ dị, một lần tính toán tứ đại cường giả thiên đình, kéo bốn người vào trong luân hồi, sau đó một mình chạy thoát, ngay cả năng lực đuổi theo Âu Dương, bọn họ cũng không có.
Từ trên giường ngồi dậy, Âu Dương cảm thấy mình như muốn rời ra từng mảnh, cú ngã này hiển nhiên tạo thành thương tổn rất lớn cho khối thân thể vô cùng yếu ớt này.
- Thiếu gia, sao ngươi lại ngồi dậy!
Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra, một lão đầu từ ngoài cửa đi vào. Âu Dương thề, khi linh hồn của hắn phủ xuống, linh hồn của chủ nhân khối thân thể này xác thực không tản mất, bởi vì Âu Dương muốn cảm tạ hắn đã cho mình mượn thân thể này, cho nên tạm thời phong ấn linh hồn của hắn lại, như vậy chẳng khác nào sau này sẽ cho tên gia hỏa này cơ hội sống lại.
Nhưng làm như vậy cũng có một vấn đề, chính là Âu Dương căn bản không tiếp xúc với linh hồn của thân thể này, cho nên hắn không biết bất cứ chuyện gì của hắn!
- Ta không phải thiếu gia của các ngươi!
Âu Dương không định giả vờ mất trí, bởi vì như vậy quá mất mặt. Thần Tiễn Âu Dương làm sao có thể ngày ngày giả bộ như một đứa trẻ, gọi người này là bá bá, kêu người kia là thúc thúc, mỗi buổi sáng còn phải đi thỉnh an các loại gì đấy.
Cường giả có tôn nghiêm của cường giả, cho dù hiện tại Âu Dương bị Thiên Vương bắt được, Thiên Vương tuyệt đối cũng sẽ không vũ nhục Âu Dương, cũng sẽ cho Âu Dương một cái chết tôn nghiêm.
- Thiếu gia...
Lão quản gia nghe thấy lời nói của Âu Dương liền sợ hãi, phản ứng đầu tiên của hắn chính là đầu óc của thiếu gia có vấn đề, nhưng cũng không biến thành ngu ngốc.
- Chuyện tốt... Đây là chuyện tốt...
Lão quản gia đột nhiên nhảy lên, nếu như thiếu gia thực sự quên tất cả những chuyện trước kia. Như vậy đối với Bì gia mà nói chính là chuyện tốt không có gì bằng, cho dù thiếu gia lại trở thành hạng công tử ăn chơi cũng không sao, lẽ nào còn có thể quần là áo lượt hơn Bì Vân Liệt của Bì gia trước kia?
Âu Dương thấy lão nhân này bỗng nhiên biến hóa như vậy cũng có chút phát mộng... Tên thiếu gia này rút cuộc phải làm chuyện thiếu đạo đức thế nào mới có thể khiến người ta sau khi phát hiện hắn mất trí, vui mừng như vậy.
- Nếu lão gia biết thiếu gia mất trí nhớ nhất định sẽ rất hài lòng, ta phải đi thông báo cho lão gia!
Lão quản gia vui mừng chạy đi, có thể nhìn ra, cả đời hắn phỏng chừng ngoại trừ ngày cưới vợ, hôm nay chính là ngày vui mừng nhất!
Âu Dương hoàn toàn phát mộng, tên thiếu gia này rốt cuộc đã làm bao nhiêu chuyện xấu, đã thất bại cỡ nào mới có thể đạt được cảnh giới này! Âu Dương đột nhiên có chút bội phục chủ nhân của khối thân thể này. Tên gia hỏa này cũng là một kẻ thành công, có lẽ hắn rất phù hợp với tính cách của Ngụy Bỉnh Dập...
Nhìn lão quản gia sôi nổi rời đi, Âu Dương ngồi trên giường thật sự muốn phun máu, một lát nữa liệu có thể có một tên bưu hãn xông tới, ôm lấy mình, sau đó kêu to nhi tử..
Nhưng lần này Âu Dương đã đoán sai, bởi vì kế tiếp không có màn trình diễn phụ tử gặp nhau như hắn tưởng tượng, mà cánh cửa Âu Dương đang ở đột nhiên bị đá văng! Đối mặt với cảnh tượng bất ngờ này, đầu óc Âu Dương thậm chí không kịp hồi tỉnh, mặc dù Âu Dương không có lực lượng, nhưng linh hồn của hắn vẫn đang còn, vẫn có thể nhận biết biến hóa xung quanh.
Khi cánh cửa bị đá văng, Âu Dương cảm nhận được, người tới chỉ là một tiểu gia hỏa cửu giai mà thôi, người như vậy cho dù mình chết đi, phỏng chừng ngay cả cơ hội quất thi hắn cũng không có.
Nhưng Âu Dương đã quên, hiện tại mình không phải là Thần Tiễn, hiện tại mình chỉ là một kẻ đáng thương!
- Hừ! Tiểu súc sinh, ngươi lại giở trò gì vậy, có tin lão tử sẽ hủy xương cốt của ngươi hay không!
Lúc này Bì Khánh Phong rất tức giận, dù sao theo hắn thấy, nhi tử hắn có ý đồ xấu, hiện tại chơi trò mất trí nhớ với lão tử, đây đều là những trò năm đó lão tử từng chơi.
- Ngươi mắng ai!
Âu Dương bỗng nhiên quay đầu nhìn Bì Khánh Phong, nhãn thần này thoáng chốc khiến Bì Khánh Phong sững sờ đứng lại, trong ánh mắt đó tràn ngập khí phách và sát ý!
Chỉ một ánh mắt đã khiến Bì Khánh Phong có một loại cảm giác mình thậm chí không có cơ hội đào tẩu! Đây là một loại khí thế trên người cường giả! Bất kể Âu Dương yếu như thế nào, khí thế trên người hắn cùng với linh hồn của hắn cùng đến khối thân thể này, cho nên chỉ một ánh mắt cũng khiến Bì Khánh Phong minh bạch, người ngồi kia tuyệt đối không thể là nhi tử Bì Vân Liệt! Bởi vì nhi tử phế vật của hắn tuyệt đối không thể có nhãn thần như vậy!
- Ngươi... Ngươi là ai...
Bì Khánh Phong nhìn người có thân hình giống nhi tử mình như đúc, trên mặt có vài phần khiếp hãi, có thể khiến một cường giả cửu giai của tiểu thế giới khiếp hãi tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
- Ta là ai ngươi không cần biết, thân thể này ta chỉ dùng bảy ngày, bảy ngày sau linh hồn nhi tử ngươi sẽ trở về, còn ta cũng sẽ trọng tố kim thân rời đi!
Âu Dương không có bất cứ giấu diếm gì, lúc này ở tiểu thế giới không ai có thể giết chết được linh hồn của hắn, thậm chí cho dù ở tiên giới Âu Dương cũng không sợ!
Ngoại trừ bốn người kia, không ai có thể giết chết linh hồn của Âu Dương. Đây là chênh lệch của đẳng cấp tuyệt đối, cho dù hiện tại Bì Khánh Phong có quỷ kế gì, Âu Dương hoàn toàn có thể để linh hồn bỏ chạy, để khối thân thể này biến thành một khối thi thể chân chính!
- Bảy ngày? Trọng tố kim thân?
Đây là lần đầu tiên Bì Khánh Phong nghe thấy những lời này, nhưng không hề nghi ngờ, bốn chữ "trọng tố kim thân" tuyệt đối không phải đơn giản như vậy.
- Ta không thuộc về thế giới này, bảy ngày sau ta sẽ đi. Trong bảy ngày này ngươi không cần quan tâm đến ta, ta cũng sẽ không mang đến cho ngươi bất cứ phiền phức gì, bảy ngày sau chủ nhân của thân thể này vẫn là nhi tử của ngươi, giữa chúng ta không có bất cứ liên quan gì!
Trong lời nói của Âu Dương tràn đầy lãnh khốc.
Dù sao với thân phận cao quý của Âu Dương, hắn tuyệt đối không thể để mình ăn nói khép nép, giả bộ mất trí nhớ như một đứa trẻ, đây không phải chuyện thân phận của hắn có thể làm.
Nhưng lời nói của Âu Dương trong tai Bì Khánh Phong lại có vẻ có chút không thể tưởng tượng, mượn dùng thân thể của nhi tử mình bảy ngày, bảy ngày sau sẽ rời khỏi, chuyện này quá huyền bí, khiến hắn không cách nào tiếp thu.
- Ta đã phong ấn linh hồn của nhi tử ngươi ở một chỗ, yên tâm đi, chỉ cần ta không để linh hồn của hắn bị chôn vùi, trên thế giới này không ai có cướp hắn trên tay ta!
Âu Dương nói rất tự tin, hắn vừa nói vừa khoát tay áo nói với Bì Khánh Phong:
- Mấy ngày tiếp theo, ngươi cứ đúng giờ mang thức ăn đến cho ta là được. Ta không muốn tìm phiền toái, các ngươi cũng đừng tìm phiền toái cho ta! Bảy ngày sau ta tự nhiên rời khỏi, chúng ta không hề liên quan!
← Ch. 1080 | Ch. 1082 → |