← Ch.1106 | Ch.1108 → |
Quan Mạc Ly nhìn lực lượng chậm rãi bay vào trong linh hồn thể của Âu Dương, sau đó bắt đầu đắp nặn cái đầu của cho Âu Dương, hắn biết, lực lượng kia là lực lượng bản chất nhất đến từ tiên giới, đó là thứ hắn chưa từng tiếp xúc.
- Mạc Ly lão đệ, nhìn thấy rồi chứ! Đây mới là siêu cấp cường giả!
Một vị bằng hữu của Quan Mạc Ly đi đến bên cạnh hắn, kỳ thực vừa rồi hắn đã nhìn ra, đồng dạng hắn cũng biết, đả kích Âu Dương mang đến cho Quan Mạc Ly là rất lớn.
Trước kia vị lão hữu của mình cái gì cũng không để ý, cảm thấy cái gì bày ra trước mặt hắn đã là siêu việt rồi, nhưng hiện giờ nhìn thấy tất cả mọi chuyện phát sinh trên người Âu Dương, sợ rằng khiến lão hữu của hắn minh bạch cái gì mới là cường giả chân chính. Nhưng hắn cũng không cảm thấy chuyện này có gì không tốt. Người ta có thể định ra mục tiêu cao hơn cho mình, nhưng nếu mục tiêu đó cao đến mức ngươi không thể nhìn thấy, kêu ngươi làm sao tiếp xúc?
Nếu như ban đầu Âu Dương vừa xuyên qua đã biết có chí cao vô thượng, định ra cho mình mục tiêu chí cao vô thượng, vậy hiện tại Âu Dương không chừng đã luân hồi chuyển thế mấy trăm lần, đổi tên là Âu A Ngưu gì đó, ở nơi nào đó trồng trọt....
Cho nên có câu nói rất hay, không nên ngay từ đầu định ra cho mình loại cao độ ngay cả nhìn, thậm chí là nghĩ cũng khó tưởng tượng, như vậy sẽ chỉ khiến mình cảm thấy phiền muộn.
Quan Mạc Ly không sai biệt lắm chính là như vậy, hắn định ra cho mình loại cao độ ngay cả nghĩ cũng không thể tưởng tượng. Câu nói này hoàn toàn không sai, cao độ của Âu Dương hắn có thể tưởng tượng được sao? Đương nhiên không thể, vậy mà hắn lúc nào cũng muốn vượt qua Âu Dương, chỉ điểm này đã nói lên hắn chỉ có thể là một vai phụ, chứ không phải diễn viên chính.
Lực lượng càng ngày càng cường đại từ trong thông đạo tiên giới đánh xuống, nhưng bất luận lực lượng này hoàn thành gia tốc cường đại trong thông đạo như thế nào, trở nên cuồng bạo như thế nào, khi tới trước mặt linh hồn hỏa diễm của Thứ Kiêu Cung đều biến thành con mèo nhỏ ngoan ngoãn, sau đó bị linh hồn hỏa diễm bao vây, đưa vào trong thân thể Âu Dương.
Âu Dương không cần tìm lão bằng hữu nào hỗ trợ thủ hộ mình, bởi vì Thứ Kiêu Cung còn đáng tin hơn bất cứ lão bằng hữu nào. Lão bằng hữu ngươi còn lo lắng có thể đâm một đao sau lưng, còn Thứ Kiêu Cung thì không cần lo lắng chuyện này.
Chỉ trong nháy mắt, Âu Dương đã lơ lửng giữa không trung, trong thân thể hoàn toàn dùng hỏa diễm cấu thành đã xuất hiện huyết nhục, chỉ có điều lúc này huyết nhục nhìn qua giống như loại cuồng nhân tách rời trong phim kinh dị.
Hiện tại người đứng từ xa có thể thấy rõ các loại tim gan phổi của Âu Dương, hơn nữa còn có từng đường huyết quản không ngừng đắp nặn ra. Tràng diện như vậy, phỏng chừng sau khi người bình thường nhìn thấy cũng không dám ăn cơm nữa.
Cũng may hiện tại ở đây căn bản không có người bình thường. Nhiều cường giả như vậy xuất hiện ở đây, Đại Vận sớm đã hoàn toàn bao vây phủ nguyên soái, đương nhiên, cũng chỉ dám bao vây, bọn họ không dám xông vào, nơi này tùy tiện lôi ra một người, phỏng chừng chỉ cần phất tay cũng đủ biến Đại Vận thành phế tích.
Bách tính bình thường ở xa chỉ có thể nhìn thấy huyết sắc kiêu bay lượn khắp bầu trời và các cường giả Chân Linh Giới rất phong tao mở ra các loại quang hoàn bị huyết sắc kiêu từ trên trời ép xống đất.
Đây cũng không phải dân chúng có thiên lý nhãn, chủ yếu là vì đám người nào quá phong tao, quang hoa trên người bọn họ biến thành đủ loại hư ảnh. Hư ảnh này chỉ cần không phải người mù, ở ngoài mười dặm đều có thể thấy rõ, cho dù bách tính bị ngăn cản bên ngoài cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Ngược lại lúc này Âu Dương đang ở trung tâm, trên người hắn không có quang hoàn phong cách như vậy, cho nên trở thành đối tượng bị lãng quên.
- Lấy tiên linh lực hoàn thành trọng tố thân thể cần sức mạnh như thế nào?
Quan Mạc Ly thầm nghĩ, hắn biết. Phi Tiên phải chuyển hoán ý chí lực trong thân thể thành tiên linh lực, nhưng bất luận chuyển hoán như thế nào tuyệt đối cũng không có khả năng hoàn toàn dùng lực lượng để ngưng tụ ra thân thể của mình như Âu Dương.
Chiêu thức ấy của Âu Dương hầu như là hóa mục náy thành thần kỳ, hắn hoàn toàn chuyển hóa thiên địa lực, từ hư vô chuyển thành thực thể, sau đó thực thể này lại từ hình thái lực lượng chuyển hoán thành hình thái sinh vật, một loạt chuyển biến này không chỉ thể hiện cường đại của Âu Dương, đồng thời cũng nói lên sự tinh diệu của linh hồn hỏa diễm.
Nếu như không có linh hồn hỏa diễm, Âu Dương tuyệt đối không thể làm được điểm này. Trọng tố chân thân bình thường đương nhiên không phải như Âu Dương. Cường giả bình thường trọng tố chân thân đều cần một vật dẫn, ví dụ như củ sen, khúc gỗ nào đấy làm vật dẫn thân thể của mình, sau đó cho linh hồn bám vào phía trên, lấy linh khí kích hoạt những vật dẫn này trở thành thân thể của mình.
Trên thực tế Âu Dương cũng xem như dùng vật dẫn, chỉ có điều vật dẫn này của hắn có chút biến thái, hắn lấy linh hồn hỏa diễm trong thân thể mình làm vật dẫn, hoàn toàn kích hoạt linh hồn hỏa diễm để linh hồn hỏa diễm trở thành thân thể của mình.
- Ta làm như vậy có phải quá biến thái không?
Âu Dương thầm nghĩ trong lòng. Hắn biết, một khi thân thể của hắn hoàn thành, như vậy hắn hầu như biến thành biến thái của phượng hoàng nhất tộc. Hắn sở hữu hỏa diễm vật dẫn, chỉ cần hỏa diễm không tắt, hắn sẽ sống lại vô hạn như phượng hoàng. Thậm chí linh hồn của Âu Dương còn đáng sợ hơn phượng hoàng.
Phỏng chừng cho dù là linh hồn của Minh Phượng địa ngục trước kia tuyệt đối cũng không cường đại bằng linh hồn của Âu Dương, linh hồn cường đại phối hợp với thân thể bất diệt do linh hồn hỏa diễm cấu thành, chẳng khác nào đã tiếp cận vô địch.
Đương nhiên vẫn còn khoảng cách so với vô địch chân chính. Chí ít Âu Dương không cho rằng sau khi mình đại thành có thể đánh thắng Thiên Vương.
Nếu nói Âu Dương không có tự tin về cái gì, chủ yếu là về cảnh giới. Nói trắng ra tất cả vẫn là chênh lệch cảnh giới. Thiên Vương lần này ngủ say, sau khi hắn tỉnh dậy chắc chắn là chí cao vô thượng trong truyền thuyết. Cho dù Âu Dương sở hữu linh hồn bất diệt thể nhưng cuối cùng vẫn yếu hơn Thiên Vương một bậc về cảnh giới. Chính sự chênh lệch này trong đối kháng chân chính sẽ trở thành mấu chốt bại trận cuối cùng của Âu Dương.
- Ta cách chí cao vô thượng chỉ còn một bước, nhưng ta theo đuổi nhiều năm như vậy, cuối cùng vẫn không biết cái gì mới là chí cao vô thượng, thực sự là buồn cười!
← Ch. 1106 | Ch. 1108 → |