← Ch.1183 | Ch.1185 → |
Đừng nói nhảm. Cầm lấy thẻ bài của các ngươi chuẩn bị tiến vào bên trong đi. Mọi người nghe theo thiên mệnh.
Thủy trưởng lão rõ ràng chẳng thèm liếc mắt nhìn Vũ Phong một cái. Trong mắt hắn người tuổi trẻ này đúng là càng ngày càng không có quy củ. Bọn họ dám lấy tên gọi của Tiễn Thần ra để phỉ báng, không lo tới cục diện, chỉ biết đánh đánh giết giết lấy mặt mũi cho tông phái.
- Sau này ta còn nghe thấy bất cứ người nào có can đảm phỉ báng uy phong của Tiễn Thần, ta sẽ đánh chết, không có bất luận cái gì là nói chuyện tình cảm hết!
Thủy trưởng lão nói xong câu đó liền xoay người rời đi. Mà phần kiêu ngạo này khiến cho không người nào dám chống đối.
- Quá lãnh khốc!
Âu Bằng ở bên cạnh nhẹ giọng nói. Hoàng Phổ Trình cũng gật đầu nói:
- Từ trước đến nay giám sát sứ Thủy trưởng lão đều công chính vô tư. Bất cứ lúc nào cũng sẽ không thiên vị. Sau đó nếu như những người khác còn dám cảm giác mình là thiên hạ vô địch nói lung tung một vài lời vô nghĩa, tin tưởng Thủy trưởng lão tất nhiên sẽ giết chết kẻ đó.
Rõ ràng lời nói của Hoàng Phổ Trình nhằm vào Huyễn Chân Tông. Nhưng vào lúc này Huyễn Chân Tông chỉ có thể nhẫn nhịn, không dám có bất kỳ lời phản kích nào. Dù sao Hoàng Phổ Trình cũng đã chiếm lấy chữ lý.
- Đi thôi Cửu đệ, đại ca yêu quý đệ, tin tưởng đệ nhất định có thể có được cơ duyên lớn. Đừng khiến cho mọi người trong nhà thất vọng, cũng đừng khiến cho bản thân mình thất vọng.
Âu Bằng vỗ vỗ vào vai Âu Dương, sau đó liền nhìn Cửu đệ của mình chậm rãi dùng cánh tay run rẩy chậm rãi khởi động xe đẩy vòng lăn tiến vào trong Thiên Cơ Động. Trong mắt Âu Bằng đầy vẻ chờ mong. Hắn biết thành bại đều trong một lần này.
Vận mệnh của mỗi người đều do bản thân mình nắm trong tay. Có người đối mặt với vận mệnh nhấp nhô lựa chọn ngã xuống đất không dậy nổi. Có người đối mặt vận mệnh chông gai nhưng lựa chọn dũng cảm tiến vào.
Tiễn Thần chính là đại biểu cho người luôn dũng cảm tiến tới. Thời điểm vô số người xem thường hắn, hắn không giận chính mình mà vẫn dũng cảm tiến tới...
Âu Dương nhớ kỹ câu nói này. Đây là đánh giá của hậu thế đối với Tiễn Thần, đồng thời cũng động viên rất nhiều người đi tới. Tiễn Thần khiến mọi người hiểu được cái gì gọi là thiên phú không thể quyết định tất cả. Trước mặt thiên phú, nỗ lực có lẽ là có thể bù đắp được.
Ngồi trên xe nhỏ, mặc dù trong vô số trời người, Âu Dương vẫn có vẻ dễ nhận thấy. Dù sao nơi này yếu nhất cũng là cấp Thánh Thể. Hắn là một người thậm chí ngay cả một mã lực như người bình thường cũng không có lại có thể tiến vào nơi này. Tư cách của hắn đúng là một sự châm chọc.
Những người phía trước tiến vào rất nhanh. Chẳng mấy chốc đã tới lượt Âu Dương. Nhìn thấy Âu Dương đẩy xe lăn chậm rì rì tiến vào, rất nhiều người đều lộ vẻ không kiên nhẫn. Tuy nhiên Thủy trưởng lão lại nhìn đứa trẻ này trong mắt có mấy phần ý vị thâm trường.
- Hài tử, Thiên Cơ Động được gọi là nơi nghịch thiên cải mệnh. Có lẽ ngươi sẽ có một cơ duyên lớn thì sao.
Đây là câu của Thủy trưởng lão nói khi Âu Dương tiến vào Thiên Cơ Động.
Thiên Cơ Động nói là động, trên thực tế Thiên Cơ Động lại không phải là một sơn động thật sự. Đây là một thời không gần như Tỏa Yêu Tháp. Mỗi người tiến vào bên trong đều bị hạn chế lực lượng biến thành dáng dấp của một người bình thường. Một vài linh hồn tương đối kém khi tiến vào bên trong sẽ trực tiếp trở nên đần độn bị động tiếp nhận sự cải tạo.
Âu Dương xếp số thứ tự là 3600. Đó là một vị trí ở giữa. Thời điểm khi Âu Dương bước vào trong đó, hắn phát hiện trừ hắn ra, không ngờ hầu như tất cả mọi người đều trở nên ngây dại giống như từng thi thể đã mất đi linh hồn, bước đi cực kỳ chậm chạp trong tinh không.
- Bên trong có càn khôn! Không ngờ nơi này lại là một thế giới thu nhỏ. Thậm chí nơi này còn đáng sợ hơn cả Tỏa Yêu Tháp!
Nhìn thấy tình cảnh ở đây, Âu Dương thực sự giật mình. Bởi vì hắn phát hiện trong chốc lát, nơi này trừ hắn ra, mỗi người không ngờ đều đần độn tìm một địa điểm bắt đầu ngồi xếp bằng tu luyện. Mỗi người giống như thi thể mất đi linh hồn, trên người không có chút khí tức nào.
- Lực lượng nơi này thực sự quá cường đại. Thậm chí ngay cả kẻ vô dụng như ta cũng có thể cảm nhận được linh khí. Chẳng lẽ nói ở nơi này ta cũng có thể tu luyện sao?
Âu Dương nhìn xung quanh. Hiện tại hắn cảm giác dường như mình đang ở ngoại vực của thế giới. Xung quanh có vô số những vì sao. Những vì sao chớp động. Thậm chí hắn có thể nhìn thấy rõ ràng sự vận chuyển của mỗi tinh cầu.
Thời điểm Âu Dương nhìn thấy những điều này hắn còn phát hiện, có một vòng hào quang nhạt nhàn bao vây xung quanh mình, khiến mình giống như thoát khỏi sự khống chế của nơi này, có thể tự do tự tại ngao du trong thế giới này.
Cảm thụ được điều thần kỳ này, Âu Dương thử từ trên xe lăn đứng lên. Lần này Âu Dương thật sự xúc động. Hắn đã thành công! Hắn lớn như vậy, đây là lần thứ nhất đứng lên, đứng lên dựa vào hai chân của mình. Điều này đối với người bình thường có thể tính là một việc rất đơn giản. Nhưng trong mắt hắn lại là chuyện khó có thể tin nổi. Điều này khiến Âu Dương xúc động gần như muốn gào khóc.
- Lẽ nào ông trời mở mắt, muốn ta biến thành một người bình thường sao?
Thời điểm Âu Dương đang cảm thán, chợt hắn lại phát hiện có chỗ không ổn. Bởi vì khi hắn đứng lên, hằng tinh phía xa đang không ngừng phát ra hào quang bất ngờ chậm rãi bay về phía hắn.
Thời điểm hằng tinh này bay đến trước mặt Âu Dương, nó dần dần thu nhỏ lại. Cuối cùng không ngờ nó biến thành một hình người cao chừng trăm trượng. Trong mắt của hình người này mang theo mấy phần hứng thú nhìn Âu Dương.
- Thiếu nửa bước là đạt tới chí cao vô thượng... Không ngờ cõi đời này thật sự có chí cao vô thượng?
Trong ánh mắt hình người kia nhìn Âu Dương có vẻ chấn động vượt qua tất cả. Dường như hắn phát hiện ra một chuyện không thể nào tin nổi vậy. Nếu như Âu Dương bây giờ còn là Tiễn Thần trước kia, nói không chừng sẽ nhận ra được, đây chính là Hoắc Khải Phong năm đó. Tuy nhiên Hoắc Khải Phong đã phóng to vô số lần. Hoắc Khải Phong này còn cường đại hơn cả Hoắc Khải Phong trong Tỏa Yêu Tháp năm đó ngàn vạn lần. Đây là một tổ cấp! Một tổ cấp thật sự! Thiên Cơ Động này căn bản không phải của thế giới này. Đây căn bản là một thông đạo đi tới ngoại vực.
Nơi này căn bản là ngoại vực. Đây chính là ngoại vực nơi Âu Dương trước kia đã cùng Thiên Đình đánh tới trời long đất lở. Ai có thể nghĩ ra được thậm chí ngoại vực cũng có một vị thần linh như vậy?
Tuy nhiên nếu như ký ức trước kia của Âu Dương vẫn còn chỉ sợ hắn sẽ phát hiện ra, Hoắc Khải Phong này có chút cổ quái. Đây không phải là h Hoắc Khải Phong oàn chỉnh. Đây hẳn là một ký ức của Hoắc Khải Phong mà Âu Dương đã chém xuống.
Hoắc Khải Phong này cả đời cũng không thể bước ra khỏi ngoại vực. Bởi vì thời điểm hắn bước ra khỏi ngoại vực, trí nhớ của hắn sẽ trở lại với thân thể của hắn. Sau đó hắn sẽ lập tức sụp đổ.
← Ch. 1183 | Ch. 1185 → |