← Ch.0216 | Ch.0218 → |
Dưới vô cùng vô tận bảo vật và tài nguyên tu luyện, không có gì là không thể thực hiện, tốc độ tu luyện chậm, có thể tăng phúc nhanh hơn. Cảnh giới không đủ, có thể tu bổ củng cố: thậm chí thiên phú không tốt, có chút linh đan nghịch thiên, còn có thể thay đổi linh căn. Tiền đề là, ngươi phải nắm giữ cũng đủ tài nguyên tu luyện và Thiên Địa linh bảo có liên quan với Tu Giới chiến tranh đề tài này, Sở Đông không có nói thêm gì nữa, tiện đà lại bắt đầu nói đến kỳ văn dị sự phát sinh trong Hoàng Long Thành, Phương Thiên Trọng Thành.
Theo thời gian chuyển dời, người đến Trương gia chúc mừng càng ngày càng nhiều, bốn phía người càng lúc càng đông.
Ngay một khắc này, bên ngoài truyền đến một thanh âm:
- Đông Phương thiếu chủ mang đến một khối Lục Tinh Kỳ Thạch, một kiện đỉnh cấp pháp khí, thượng đẳng Luyện Tàm Ti một cân, linh nguyên tệ tám mươi tám vạn, làm quà chúc mừng sinh nhật mười sáu tuổi của đại tiểu thư.
Trong cả Linh Lâu hơi yên lặng một chút, lập tức lại khôi phục náo nhiệt.
- Đông Phương Bá! Hắn cũng đến sao?
Không ít đệ tử Trương thị gia tộc thầm giật mình.
- Ha ha ha... Bản thiếu chủ đưa lên hậu lễ như vậy, Trương gia sẽ không phải đến một kẻ giống người tới nghênh tiếp.
Đông Phương Bá cười một tiếng dài, lạnh lùng ngưng mắt nhìn tên gia phó bên cạnh, người sau dưới khí thế cường đại của Luyện Thần Tiên Sư, hai chân đang run rẩy.
Hắn chắn tại cửa vào Linh Lâu, vẫn không nhúc nhích, hai bên trái phải đứng một nam một nữ, phía sau còn có một vị lão giả gầy gò.
Kể từ đó, khách nhân còn lại cũng không dám từ nơi này ra vào.
Trên tràng nhất thời lặng ngắt như tờ.
Đông Phương Bá này là cố ý muốn đến quấy rối?
- Từ huynh, Sở huynh... Chúng ta xuống phía dưới.
Trương Phong hừ lạnh một tiếng, gọi tới mấy người, đi xuống dưới lầu.
Bộp bộp bộp!
Mấy thân ảnh từ trên Linh Lâu trực tiếp hạ xuống, dẫn khởi một mảnh ồ lên.
Người tới mấy người, chính là Trương Phong, Từ Huyền, Sở Đông.
- Đông Phương Bá, ngươi nếu là cố ý quấy rối, Trương gia ta không ngại trả về hạ lệ của ngươi đâu.
Trương Phong đối diện, một thân chính khí dâng trào.
- Có Trương thiếu chủ tự mình nghênh tiếp, phân lượng và thành ý này tự nhiên là đủ.
Đông Phương Bá cười nhạt một tiếng, ánh mắt thoáng từ trên mặt Từ Huyền, lộ ra một tia quỷ dị:
- Chậc chậc, đều là lão bằng hữu a.
Đối mặt Đông Phương Bá khiêu khích như thế, thần sắc Từ Huyền bình tĩnh như thường, thế nhưng khi ánh mắt của hắn rơi xuống trên người một nam một nữ phía sau Đông Phương Bá, sắc mặt chợt biến đổi.
Một nam một nữ này chính là Dương Tiểu Thiến và Ngụy sư huynh lúc trước thất tung.
Dù cho Từ Huyền sớm có chuẩn bị tâm lý, thế nhưng khi Dương Tiểu Thiến và Ngụy sư huynh theo Đông Phương Bá đi tới tham gia đại điển sinh nhật của Trương Vũ Hàm, hắn vẫn như trước giật mình không nhỏ.
Hai vị đã từng là đồng môn đệ tử, cứ như vậy lặng yên không một tiếng động phản bội, gia nhập trận doanh kẻ địch Đông Phương gia.
- Từ Huyền tiểu huynh đệ, đang cảm thấy rất ngoài ý muốn sao? Hai vị sư huynh muội của ngươi, chọn cành cao mà đậu, trở thành nhị đẳng khách nhân của Đông Phương gia tộc, Đông Phương Bá ta cũng lập tức trọng dụng bọn họ, không thiếu một phân một hào, dành cho bọn họ đãi ngộ phong hậu. Nếu như Từ huynh đệ nguyện ý, Đông Phương gia cũng tùy thời mở rộng đại môn cho ngươi, Trương gia có thể cho ngươi đãi ngộ, Đông Phương gia ta có thể đưa ra gấp đôi!
Đông Phương Bá ý vị thâm trường nhìn chằm chằm vào hai mắt Từ Huyền.
Lời vừa nói ra, lấy Trương Phong dẫn đầu Trương gia đệ tử, sắc mặt nhất thời biến đổi, không ít đệ tử gia tộc, ánh mắt nhìn về phía Từ Huyền đã sản sinh biến hóa vi diệu.
Trong lòng Từ Huyền càng phát lạnh một cái, Đông Phương Bá này thật giỏi một kế ly gián, vừa mới thấy mắt liền sử xuất chiêu thức bực này. Ai nói người này chỉ có kiêu căng bá đạo, tham dục dâm sắc?
Hắn không có đáp lời Đông Phương Bá, tự tiếu phi tiếu quan sát Dương Tiểu Thiến và Ngụy sư huynh:
- Nhị vị đã đi Đông Phương gia tộc, sao không lên tiếng kêu gọi, để ta cùng Nhạc sư huynh lo lắng vô ích.
- Hừ, Từ Huyền, bớt làm ra vẻ cho ta. Gia nhập Đông Phương gia, là chúng ta tự do lựa chọn, người không vì mình trời tru đất diệt.
Ngụy sư huynh hừ lạnh một tiếng, trả lời lại một cách mỉa mai.
- Ừm, có đạo lý.
Ánh mắt Từ Huyền lại rơi xuống trên người Dương Tiểu Thiến, cười dài nói:
- Dương cô nương ngươi lại là cái lý do gì?
Hắn không hề lấy Dương sư muội để xưng hô, biểu thị từ nay một đao lưỡng đoạn, địch ta phân minh.
Dương Tiểu Thiến vẫn xinh đẹp động nhân như trước, trong mắt chớp động tiếu ý:
- Từ sư huynh hà tất tuyệt tình như thế? Chúng ta là đồng môn, cùng nhập Phong Vũ Môn, cùng gặp diệt môn chạy trốn, hôm nay đi tới Hoàng Long Thành, chỉ là đều tự lựa chọn khác nhau mà thôi. Ta không có thiên phú kinh người như Du sư muội, cũng không có ưu thế được thiên hậu đãi như Trương đại tiểu thư, càng không có gặp được số phận nhân sinh thay đổi như Từ sư huynh. Ta cũng nên lo lắng vì tộc nhân, vì Dương mẫu, và vì nhân sinh của bản thân trong tương lai. Làm nữ nhân, ta chỉ có thể đi theo cường giả, gia nhập Đông Phương gia tộc, đây là lựa chọn sáng suốt nhất.
Từ Huyền không khỏi động dung, từ ngày đó tại Vọng Tiên Thai bắt đầu, hắn đã có chút nhìn không thấu Dương Tiểu Thiến nữ nhân này.
- Tiểu Thiến...
← Ch. 0216 | Ch. 0218 → |