← Ch.0361 | Ch.0363 → |
- Tiểu tử buông tay!
Lão giả áo bào trắng giận tím mặt, trên tay bấm niệm pháp quyết, muốn thu pháp bảo trở lại.
Nhưng mà hai tay Từ Huyền mãnh lực nắm liêm đao, một đám Viêm Hỏa thẩm thấu đi vào, vì tiết kiệm nguyên khí, hắn liền triệu Phượng tước điểu đi ra...
PHỐC!
Phượng tước điểu phun ra một đoàn hỏa diễm quanh quẩn ánh sáng màu xanh, rơi xuống trong liêm đao, hiệp trợ Từ Huyền khu trừ thần thức ấn ký trong đó.
- Hắc hắc, vật này ta tịch thu!
Chỉ là qua một lát thời gian, thần thức ấn ký trong liêm đao đã biến mất, bị Từ Huyền cưỡng ép thu vào trí nhớ Tinh Hải.
- Đáng giận tiểu tử, ta muốn bầm thây ngươi vạn đoạn!
Lão giả áo bào trắng, nổi trận lôi đình, năm Luyện Thần cửu trọng bên cạnh, thần sắc hơi có vẻ quái dị, không dám đơn giản xuất động pháp bảo, trừ khi có thể truy tới gần.
Ngay thời điểm Lục Đại cao thủ Yêu Lang tộc, hợp lực đuổi giết Từ Huyền, dãy núi phía dưới toát ra hai nam một nữ.
- Tiểu tử kia có địa vị gì, lại để cho sáu Đại trưởng lão Yêu Lang tộc cùng một chỗ đuổi giết.
Một thiếu nữ xinh đẹp quyến rũ, mặc pháp y màu đỏ kỳ lạ, hơi mỏng gần như trong suốt, như ẩn như hiện, cực kỳ nóng bỏng.
- Hẳn là con Khôi Lỗi trong tay hắn kia, khiến cho trưởng lão Yêu Lang tộc muốn đạt được.
Đại Hán bên cạnh trên trán có lưu vết sẹo, liếm liếm đầu lưỡi, nhìn qua Khôi Lỗi phi trùng mà thiếu niên kia ngồi xuống, trong mắt chớp động lên vẻ tham lam.
- Không đúng! Mấy trưởng lão Yêu Lang tộc kia, rõ ràng đối với thanh niên này căm thù đến tận xương tuỷ, hiển nhiên có thâm cừu đại hận. Trong này chắc chắn có ẩn tình!
Cuối cùng vị lão giả khô gầy lắc đầu.
Từ Huyền phi hành trên không trung, vừa mới chuẩn bị nghĩ cách đánh lui mấy người sau lưng, nhưng rất nhanh cũng chú ý tới ba Tu Giả kia.
Suy nghĩ một chút, Từ Huyền dẫn sáu trưởng lão Yêu Lang tộc vào trong một mảnh rừng rậm xa xa.
- Đến đây là kết thúc!
Từ Huyền cười mỉm xoay người, một tay vẽ một cái, lại triệu ra một chỉ Khôi Lỗi phi trùng, hai Khôi Lỗi Tri Chu, hai thiết giáp thị vệ, đánh ngược tới.
Như vậy, tổng cộng thì có sáu Khôi Lỗi đạt tới Luyện Thần cửu trọng, tạo thành một tiểu đội.
Sáu đối với sáu, vừa vặn!
- Cái gì!
Sáu vị Yêu Lang tộc, thần sắc đại biến, chiến cùng sáu Khôi Lỗi một chỗ.
Từ Huyền cùng sáu người lâm vào hỗn chiến một sát, phi thân nghịch tập, liên hợp hai Khôi Lỗi trong đó, lôi đình trảm giết một gã Yêu Lang cường giả.
Dưới sự dẫn dắt của Từ Huyền, mấy vị cường giả Yêu Lang tộc liên tục tan tác.
- Tiểu tử này lại có hậu thủ, chạy mau!
Vài tên trưởng lão Yêu Lang tộc, trong lòng phát lạnh, không chút nghĩ ngợi quay đầu bỏ chạy.
Từ Huyền cũng không có truy đuổi, lúc này Nguyên lực của hắn còn thừa không đến hai thành, không nên đánh lâu, lại để cho hai Khôi Lỗi phi trùng dò xét phụ cận, sau đó bắt đầu khôi phục nguyên khí.
Ước chừng nửa canh giờ sau, Khôi Lỗi phi trùng phát ra âm thanh Zsshi... i-it... cảnh báo.
Từ bên ngoài rừng rậm, đi vào một nữ hai nam, chính là ba Tu Giả nhìn trộm trước kia.
Từ Huyền mở to mắt, hơi địch ý liếc nhìn bọn hắn.
- Vị đạo hữu này, không cần hiểu lầm. Chúng ta là Liệp Yêu Giả ở Cửu Long vịnh, cũng không có ác ý. Các hạ có thể làm cho sáu Đại trưởng lão Yêu Lang tộc mất hứng mà về, để cho Đào Lâm tam kiệt chúng ta bội phục không thôi.
Nữ tử xinh đẹp thân mặc pháp y màu đỏ kia, mị nhãn như tơ, cười mỉm tự giới thiệu mình.
Rồi sau đó, Đại Hán vết sẹo cùng lão giả khô gầy bên cạnh, cũng nhao nhao phụ họa, rất có ý kết giao.
Từ Huyền ngồi nguyên tại chỗ, không có di động, không mặn không nhạt trao đổi một lát.
Đào Lâm tam kiệt này, là ba Liệp Yêu Giả có chút danh tiếng ở một cánh rừng đào phía bắc Cửu Long vịnh, thân thủ bất phàm, tu vi đều đạt tới Luyện Thần bát trọng trở lên.
Lão giả kia có được tu vi Luyện Thần cửu trọng, nữ tử nóng bỏng cùng Đại Hán vết sẹo, đều có tu vi Luyện Thần bát trọng.
Nhưng ba người này rõ ràng dùng nữ tử tuổi nhỏ nhất cầm đầu, luận thực lực, bọn hắn ít nhất đều có thể chống lại Luyện Thần cửu trọng, chính là tinh anh cùng giai.
Biết được tình huống của Từ Huyền, nữ tử nóng bỏng cười dịu dàng nói:
- Không nghĩ tới Từ đạo hữu, dĩ nhiên là lần đầu tiến vào Cửu Long vịnh, chúng ta càng phải tận tình địa chủ.
Rồi sau đó, ba người này muốn mời Từ Huyền đi tới nơi ở của bọn hắn.
- Cảm tạ ba vị hảo ý, Từ mỗ điều dưỡng ngay tại chỗ, ở đâu cũng không muốn đi.
Thần sắc Từ Huyền lạnh nhạt nói.
Hắn mới vào Cửu Long vịnh, dưới tình huống không nhìn được sâu cạn, sẽ không dễ dàng tiến vào địa bàn người khác.
- Ai, là như thế này, ba người chúng ta gần đây nhìn chằm chằm vào một Thủy yêu thực lực cường đại. Theo chúng ta điều tra, Thủy yêu này ở mười năm trước, chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ, nhưng trấn thủ một động phủ kỳ quái, dẫn tới tu vi tăng vọt, lập tức sắp vấn đỉnh đan đạo. Tu vi tăng nhanh như thế, để cho người ta giật mình, có thể động phủ mà thủy yêu kia trú đóng, không phải chuyện đùa...
Nữ tử nói ý đồ minh đến.
Từ Huyền nghe vậy, thoáng có chút hứng thú, một con Thủy yêu, linh trí chưa đủ, ngắn ngủn mười năm thời gian, liền muốn vượt qua đến Đan Đạo cảnh giới, cái này xác thực rất kỳ quặc.
Yêu tộc, ở sơ kỳ khí lực cường hoành, tuy có chút thiên phú, nhưng mà do linh trí chưa đủ, tu luyện cực kỳ chậm chạp. Mười năm thời gian, với thọ nguyên chúng nó mà nói, chỉ tương đương một hai năm của nhân loại! Nếu như đổi lại là một nhân loại, trong vòng một hai năm từ Luyện Khí kỳ đạt tới Luyện Thần đỉnh phong, đây quả thực là nghe rợn cả người, tuyệt đối có kỳ ngộ nghịch thiên.
- Muốn đối phó Thủy quái này, chúng ta cần Từ đạo hữu cùng Khôi Lỗi trong tay ngươi hiệp trợ, có thể làm mồi nhử, hợp lực bắt giết thủy quái kia.
Ánh mắt Đại Hán lập loè nói.
- Ba người các ngươi, ở Cửu Long vịnh lâu như vậy, chẳng lẽ tìm không thấy giúp đỡ khác, lại đi tìm Từ mỗ?
Ánh mắt Từ Huyền lóe lên nói.
- Người chúng ta tín nhiệm cũng không nhiều. Hơn nữa một khi tin tức này tiết lộ, sẽ có nhiều người đến tranh đoạt, thậm chí mất mạng. Từ đạo hữu là người từ ngoài đến, chúng ta ngược lại tin tưởng ngươi.
Lão giả cũng mở miệng nói.
- Việc này trước ta cân nhắc thoáng một phát, nửa tháng sau cho các ngươi câu trả lời thuyết phục.
Từ Huyền dứt lời, liền nhắm mắt lại, không nói thêm gì nữa.
Đào Lâm Tam kiệt, hai mặt nhìn nhau, ánh mắt nhìn nhau vài lần liền ly khai phiến rừng rậm này.
Mấy người bay đến bên ngoài mười dặm, thấp giọng thương nghị:
- Tam muội, sao chúng ta không thừa dịp thời điểm hắn dưỡng thương điều tức, phát động tập kích, đợi đạt được Khôi Lỗi trong tay hắn, chúng ta đối phó thủy yêu kia, cũng nhiều mấy phần thắng.
Trong mắt Đại Hán lập loè hàn mang.
- Không ổn! Thiếu niên này ngay cả mấy Đại trưởng lão Yêu Lang tộc cũng không làm gì được, có thể thấy được tuyệt đối là cường giả khó lường.
Lão giả lắc đầu nói.
← Ch. 0361 | Ch. 0363 → |