← Ch.0698 | Ch.0700 → |
Lão giả ma y kia, chí ít có tu vi Nguyên Đan hậu kỳ. Vô luận cảnh giới, pháp lực, thần thông, pháp bảo, thậm chí huyền ảo vận dụng. Đều tài trí hơn người, cho dù Cát Thu dung hợp lực lượng của người sáng lập kim điện cũng không có lực chống lại.
Sưu sưu sưu...
Vào lúc này, Từ Huyền, Tuyết Vi, Yêu Ngư mỹ phụ ba đại Nguyên Đan, đều chạy tới, đem Cát Thu vây quanh ở chính giữa.
Yêu Ngư mỹ phụ cũng là Nguyên Đan hậu kỳ cường giả, rất thuận lợi chế trụ Vạn Quy Tông một hai cường giả còn lại đến đây viện trợ.
- Tại hạ Từ Huyền, đa tạ tiền bối tương trợ.
Từ Huyền không có lập tức động thủ, mà là hướng phía ma y lão giả trên đám mây chào hỏi.
- Lão hủ Kiều Bách. Đến từ Tam Dương Thập Tông Thất Hiền Các, chúng ta trước giải quyết tiểu bối này đã.
Ma y lão giả dáng tươi cười hòa ái. Hơi quan sát hai mắt của Từ Huyền, âm thầm gật đầu.
Lực chú ý của mọi người, toàn bộ đều tập trung ở trên người Cát Thu.
Thân hãm vòng vây, Cát Thu cũng tự biết khó có đường lui.
Nếu chỉ là ba người Từ Huyền, hắn tuy là không địch lại, nhưng vẫn tự tin còn có đường chạy.
Thế nhưng Thất Hiền Các vị trưởng lão thực lực kinh khủng này hạ xuống, hắn liền hoàn toàn không có đường lui.
- Thất Hiền Các lão bất tử, ta rốt cuộc trêu chọc ngươi chỗ nào, dĩ nhiên đối với ta không tha.
Cát Thu sắc mặt âm trầm, nghiến răng nghiến lợi nói.
Bá sưu!
Phụ cận đám mây, lại bay ra một La Quần tiểu cô nương, tức giận nói:
- Hừ, họ Cát vô sỉ! Ngươi tới Đông Hoang biên cảnh, giả mạo danh hào Thất Hiền Các, làm xằng làm bậy, lần trước gia gia đã giáo huấn ngươi một lần, ngươi dĩ nhiên dạy mãi không sửa, lại tới đây gây sự.
- Tiểu bối, còn không mau thúc thủ chịu trói! Lấy thân phận Quỷ Cốt Tông chân truyền đệ tử của ngươi, cao tầng quý tông nếu chịu nỗ lực một ít đại giới, Thất Hiền Các cũng sẽ không đưa ngươi vào chỗ chết.
Ma y lão giả vẻ mặt đạm mạc nói.
- Muốn ta đầu hàng... Tuyệt không có khả năng!
Cát Thu vẻ mặt kinh sợ, pháp lực trong cơ thể điên cuồng dũng động, bên ngoài thân ám diễm chớp động, còn lưu chuyển một tia ám sắc điện quang đáng sợ, tựa hồ thực dự định liều mạng cá chết lưới rách.
Phụ cận mấy người vây quanh đều là nhíu chặt mày lại, âm thầm súc lực, chuẩn bị sẵn sàng.
Nhưng vào lúc này, Cát Thu đang sừng sững ở giữa mấy người, thân hình bỗng dưng cứng đờ, giống như một con rối không có sinh mệnh.
- Di!
Phụ cận đám mây ma y lão giả kinh dị một tiếng.
Thân thể Cát Thu đứng thẳng bất động, trong chớp mắt chợt phun ra hai luồng u diễm thần quang, gắt gao nhìn chằm chằm Từ Huyền.
Tâm thần Từ Huyền run lên, cảm giác được nam tử đứng ở trước mặt, không hề là Cát Thu, mà lại sinh ra một loại cảm giác quen thuộc.
Loại cảm giác này khiến hắn lại nhớ tới năm xưa trên bầu trời Côn Vân vương đô cùng người sáng lập kim điện phụ thể giằng co.
Mọi người vây quanh Cát Thu, cũng đều cảm thụ được khí tức không tầm thường, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Ngay cả ma y lão giả trên tầng mây, sắc mặt cũng là ngưng lại.
- Người sáng lập kim điện, ngươi cũng quá coi thường Từ mỗ, cho rằng bằng vào một Nguyên Đan trung kỳ cường giả, là có thể vãn hồi bại cục lần trước.
Từ Huyền cười nhạt nói.
Tàn hồn kiếp trước trong Ký Ức Tinh Hải đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu cần sẽ hiệp trợ Từ Huyền thi triển giới ngoại bí thuật cao thâm.
- Ta đã sớm nói qua, lần này đến Đông Hoang biên cảnh chỉ là đi gặp lão bằng hữu, thực lực của ngươi đề thăng so với trong tưởng tượng phải nhanh hơn nhiều lắm.
Một thanh âm tuyệt âm trống rỗng, ở trên hư không quanh quẩn, hơi dừng lại, rồi thấp giọng nói:
- Từ Huyền, hôm nay dừng ở đây, Trung Bộ Thánh Địa, ta chờ ngươi...
- Trung Bộ Thánh Địa? Ngươi khẳng định như vậy, ta nhất định sẽ đi?
Từ Huyền sắc mặt đạm mạc.
- Ngươi sẽ ở Đông Hoang biên cảnh, sợ rằng thừa thụ không được hai ta giao đấu? Trừ phi ngươi muốn cho cố thổ của mình, sinh linh đồ thán.
Trong thanh âm âm lãnh lộ ra một loại tự tin chắc chắn.
Từ Huyền sắc mặt khẽ biến, trong giọng nói của người sáng lập kim điện, rất có vẻ uy hiếp.
Loại tình huống này hầu như là bức bách hắn đi Trung Bộ Thánh Địa.
Nhưng Từ Huyền không tin, lấy trình tự của người sáng lập kim điện, để chính mình đi Trung Bộ, chỉ vì một một tràng tranh phong.
Đối phương rốt cuộc có mưu đồ gì?
Coi như Từ Huyền rơi vào trầm mặc thời khắc.
- Ngươi là ai, dĩ nhiên phụ thể được trên người Quỷ Cốt Tông tiểu bối?
Ma y lão giả lớn tiếng quát dẹp đường.
- Ta tên Thủy Vu.
Một thanh âm quỷ dị phiêu hốt ở trên hư không rung động, theo đó thanh âm dần dần giảm nhỏ đi.
Từ Huyền cảm giác được khí tức của người sáng lập kim điện kia, đang từ trên người Cát Thu biến mất.
Ta tên Thủy Vu!
Thủy Vu? Đây là thân phận hay chỉ là một danh hào của người sáng lập kim điện?
Đúng lúc này, Từ Huyền đột nhiên lại bắt được một cổ khí tức uy hiếp, Nguyệt Quang Bí Châu trong cơ thể liên tiếp nhảy lên.
- Không tốt! Mọi người nhanh chóng thối lui một chút...
Từ Huyền biến sắc, kinh hô một tiếng, bên ngoài thân nổi lên một tầng thổ sắc oánh quang, cấp tốc lui về phía sau.
Tuyết Vi thân là nữ phó, sớm đã thành quen nghe theo mệnh lệnh. Không chút do dự, quanh thân ngưng kết ra một tầng lam sắc lưu quang. Hình thành một mặt quang mạc, đồng thời thân hình nhanh chóng triệt thoái về phía sau.
Ngay chớp mắt tiếp theo, Cát Thu đứng ở trung tâm, trên người phát ra tiếng bạo hưởng liên tiếp.
Băng oanh oanh...
Khoảng cách trong lúc đó, thân thể Cát Thu bạo tạc thành hàng nghìn hàng vạn đạo hôi hắc sắc mảnh nhỏ, giống một tràng bạo vũ hôi hắc sắc trong chớp mắt quét ngang phương viên mười dặm.
Trong lúc nhất thời đại địa rung động mãnh liệt, bầu trời bị vô số hôi hắc quang vũ thôn phệ, ngay cả ánh sáng mặt trời cũng trực tiếp bị bao phủ.
Đầu tiên là trong phương viên một dặm, biến thành bình địa. Ngay sau đó, hơn mười dặm nội địa, tầng tầng bong ra từng màng, phá thành mảnh nhỏ, tràn đầy vết thương.
Mấy người Từ Huyền trong sợ hãi cấp tốc rút lui, toàn lực vận chuyển thần thông phòng ngự.
Bởi phản ứng khá nhanh, Từ Huyền và Tuyết Vi chỉ bị một ít vết thương nhẹ, không quan hệ tới đại cục.
Ngược lại Yêu Ngư mỹ phụ nàng cũng không quen nghe lệnh Từ Huyền, hơi có chút chần chờ. Mặc dù nàng có tu vi Nguyên Đan hậu kỳ, vả lại phản ứng cũng rất nhanh, lại vẫn chịu chút thiệt thòi.
Ma y lão giả đứng trên tầng mây gần đó, bởi cách xa nhau khá xa, hơn nữa một thân đại năng, lông tóc vô thương.
Một hồi nguy cơ kinh hồn động phách qua đi.
Từ Huyền hơi thở dốc, nhìn hố lớn sâu không thấy đấy ở giữa trung tâm, sắc mặt ngưng trọng.
Cát Thu này chính là Tam Dương Thập Tông chân truyền đệ tử, lần này tự bạo mà chết, đối với Tinh Phong Quốc đúng là bất lợi.
Cũng may, đám người Từ Huyền cũng bắt giữ mấy đại Nguyên Đan của Vạn Quy Tông hai chết một sống. Nguyên bản sáu đại Nguyên Đan chỉ còn lại có bốn người.
Rất nhanh, Thất Hiền Các ma y lão giả Kiều Bách và La Quần tiểu cô nương bay xuống trên mặt đất.
← Ch. 0698 | Ch. 0700 → |