← Ch.0167 | Ch.0169 → |
Trên con đường hắc kim. Triện Phong cùng với Đệ tử chân truyền Lục Hổ đứng đối diện với nhau.
Mà Nhiễm Tiểu Uyển đứng một bên sắc mặt khẽ biến, thân hình chợt lóe lên, đứng ở bên cạnh Triệu Phong.
Khổng Nguyên Hạo dường như không phản ứng kịp. Chân tay có chút luống cuống đứng yên tại chỗ.
Không khí nhất thời có vẻ áp lực.
Sắc mặt Lục Hổ đại biến, đột nhiên nhớ tới, Triệu Phong ở trong Tông môn, sau lưng có Đại trưởng lão làm chỗ dựa cực kỳ vững chắc!
Huống chi, vào thời khắc quan trọng này, Nhiễm Tiểu Uyển lại đứng ở bên phía Triệu Phong.
Nhiễm Tiểu Uyển lại chính là đệ tử thân truyền của Hiểu Nguyệt Tông chủ, thực lực tương đương với Bắc Mặc!
Khóe miệng Triệu Phong khẽ nhếch lên, xác định Lục Hổ chỉ muốn may mắn phân một chén canh, cũng không dám thực sự ra tay.
- Triệu sư huynh, ta cũng giúp ngươi!
Trên khuôn mặt non nớt như búp bê của Khổng Nguyên Hạo nhếch lên nụ cười, có vẻ ngây thơ chất phác.
Nhất thời, Nhiễm Tiểu Uyển và Khổng Nguyên Hạo đều đứng về phía Triệu Phong.
Dưới loại cục diện này, cho dù sau lưng ba người Triệu Phong không có chỗ dựa vững chắc nào, Lục Hổ cũng phải suy nghĩ cần thận.
- Giao Trữ vật Thủ trạc ra!
Sắc mặt Lục Hổ âm tình bất định, đột nhiên cắn răng một cái, chân khí trong cơ thể trở nên cường thịnh, lao thẳng tới ba người bọn Triệu Phong.
- Hắn muốn làm gì?
Triệu Phong trong lòng máy động, không nghĩ tới tại dưới loại thế cục như thế này, Lục Hô còn dám động thủ.
- Không đúng! Dường như có vấn đề!
Triệu Phong đột nhiên nghĩ đến cái gì, khóe mắt liếc nhìn về phía cổ đình đối diện.
Chỉ đầu Huyễn Hồ bên trong lồng sắt kia, hai mắt phiếm động một tầng tử quang trong suốt, khóe miệng nhếch lên một tia nụ cười trào phúng tràn ngập nhân tính hóa...
Trong mắt Lục Hổ đều là sự tham lam, hoàn toàn che mờ lý trí.
Trong lòng hắn vốn dĩ đã có tham niệm, lại bị Huyễn Hồ thi triển tinh thần huyễn thuật, thoải mái đem tham niệm của hắn phóng đại lên gấp chục lần.
- Không ngờ quên mất con hồ ly tinh này!
Sắc mặt Triệu Phong khẽ biến, chỉ có thể trước hết ngăn cản Lục Hổ rồi nói sau.
Tu vi của Lục Hổ đạt tới Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, tạo nghệ luyện thể cũng không tầm thường, so với Triệu Phong còn mạnh hơn một chút.
Phong Lôi Yên Diệt!
Triệu Phong không chút do dự liền xuất thủ. Thiên Phong Thần Quyết và Ngân Bích Quyết thúc giục lên tới tận cùng, miễn cưỡng ngăn chặn Lục Hổ đang điên cuồng công kích.
Phành!
Cứng rắn ngạnh kháng một kích, thân thể Triệu Phong lập tức lui về phía sau mấy bước.
Không sử dụng tới mắt trái và lực lượng huyết mạch, hắn toàn lực xuất thủ, đối kháng với Lục Hô lại thoáng rơi xuống hạ phong.
- Triệu sư huynh, giao ra Trữ vật Thủ trạc!
Bên cạnh Triệu Phong chợt truyền đến một thanh âm thiếu niên lạnh lùng.
- Cái gì?
Triệu Phong chỉ cảm thấy kình phong đánh úp lại, phía sau có người đánh tới, sắc mặt đại biến.
Người vừa ra tay, chính là Khổng Nguyên Hạo!
- Ha ha ha...
Lục Hổ cười điên cuồng một tiếng, công kích càng thêm mãnh liệt.
Mắt Triệu Phong đã gặp phải giáp công trước sau, nếu không phát động át chủ bài, căn bản là không thể ứng phó nổi nguy cơ.
- Dừng tay!
Nhiễm Tiểu Uyển quát lớn một tiếng, bóng hình xinh đẹp lóe lên, chặn lại Khổng Nguyên Hạo.
Phành!
Khổng Nguyên Hạo bị Nhiễm Tiểu Uyển một chiêu đẩy lui.
Triệu Phong không khỏi toát một trận mồ hôi lạnh. May mắn là Nhiễm Tiểu Uyển cũng không có bị huyễn thuật của Huyễn Hồ ảnh hưởng. Phải biết rằng, thực lực của Nhiễm Tiểu Uyển tuyệt đối tương đồng với Bắc Mặc, có thể so sánh với Tứ trọng thiên Thoát Phàm Canh!
Nếu gặp phải ba người vây công cho dù hắn thi triển lực lượng huyết mạch, cũng chỉ có nước bỏ chạy mà thôi.
Huyễn thuật của Huyễn Hồ, sở dĩ có thể thành công ảnh hưởng đến Lục Hổ và Khổng Nguyên Hạo, là bởi vì trong lòng bọn họ có tham niệm, tiếp theo là do vấn đề ý chí của mỗi người.
Mà Nhiễm Tiểu Uyển, trong lòng không có tham niệm gì, tự nhiên sẽ không vì vậy mà ra tay với Triệu Phong.
Nhiễm Tiểu Uyển thành công áp chế Khổng Nguyên Hạo, khiến cục diện không đến mức hoàn toàn không xong.
Chẳng qua, Triệu Phong muốn chính diện chiến thắng được đệ tử chân truyền Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, quả thật rất khó, có thể duy trì bất bại đã là rất không tệ rồi.
- Chỉ có thể như vậy...
Trong lòng Triệu Phong âm thầm có tính toán.
Vụt!
Thân hình Triệu Phong nhoáng lên, tại chỗ lưu lại một đạo hư ảnh.
Thân hình hắn như người cá, linh động biến hóa hư huyễn, dưới thế công của Lục Hổ nhanh chóng rõ ràng lùi về phía sau.
Luận tạo nghệ luyện thể, phương diện tu vi, Triệu Phong tuyệt đối kém Lục Hổ.
Nhưng mà so sánh thân pháp, Triệu Phong lại rất cao minh.
Lục Họ bị tham niệm che mờ lý trí, không có phát hiện Triệu Phong đang trong lúc lui lại, cũng đồng thời tiếp cận Nhiễm Tiểu Uyển và Khổng Nguyên Hạo.
- Trước giải quyết ngươi!
Tốc độ Triệu Phong tăng vọt, biến ảo ra vài đạo tàn ảnh, từ trong phạm vi công kích của Lục Hổ biến mất.
Khoảnh khắc tiếp theo, hắn đã nhảy tới bên cạnh Khổng Nguyên Hạo.
Khổng Nguyên Hạo vốn đã bị Nhiễm Tiểu Uyển áp chế, chợt gặp phải Triệu Phong tập kích, bất ngờ không kịp phòng thủ.
Phong Lôi Chưởng!
Triệu Phong bổ ra một chưởng, cuồng phong nộ hổng, phong lôi chấn vang.
- Ọc!
Khổng Nguyên Hạo miễn cưỡng ngăn trở được một chưởng kia, nhất thời hộc máu bạo lui, mắt thân hình đã thôi lui đến bên cạnh vực sâu.
- Lăn xuống đi!
Triệu Phong một cước đá bay Khổng Nguyên Hạo vào trong vực sâu cương phong gào thét.
- A!
Khổng Nguyên Hạo kêu thám một tiếng, mất hút ở trong vực sâu.
- Triệu sư huynh, ngươi giết hắn rồi!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhiễm Tiểu Uyển tái nhợt, có chút chẳng biết làm sao.
Chiến lược của Triệu Phong chính là, nhanh chóng giải quyết Khổng Nguyên Hạo có thực lực yếu hơn, sau đó mới liên thủ Nhiễm Tiểu Uyển, đối phó Lục Hổ!
- Hắn ý chí bạc nhược, bị Huyễn Hồ ảnh hưởng tâm trí, trước hết đá hắn ra khỏi thí luyện rồi tính sau!
Trên mặt Triệu Phong không hề có chút nào hổ thẹn.
Khổng Nguyên Hạo kia thoạt nhìn khuôn mặt như búp bê, không ngờ lại âm hiểm như vậy, có ý đồ với Trữ vật Thủ trạc trong tay hắn.
Phù Loan Điện, bậc thang lối vào.
Năm vị Tông chủ và Trưởng lão, khoanh chân tọa trấn.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Cửa ánh sáng màu xanh đột nhiên sáng ngời, bay ra một đạo nhân ảnh.
- Nhanh như vậy, lại bị loại một người nữa!
Trong lòng Vân Hải Chân Nhân nhảy dựng, ngưng thần nhìn lại, hơi thở ra một hơi.
- Nguyên Hạo!
Tiết trưởng lão quát khẽ một tiếng, nhìn Khổng Nguyên Hạo sắc mặt tái nhợt, trong lòng kinh hãi không thôi.
Bọn người Đại Trưởng lão, hai mặt nhìn nhau.
Người bị đá ra khỏi thí luyện, là đệ tử Tiết Trưởng lão, Khổng Nguyên Hạo, có được tư chất Linh thể Biến dị.
- Nguyên Hạo, chuyện gì xảy ra? Sao ngươi nhanh như vậy đã ra rồi?
Tiết trưởng lão trầm giọng hỏi.
- Là Triệu Phong! Hắn độc chiếm bảo vật, đá ta xuống vực sâu!
Khuôn mặt Khổng Nguyên Hạo trưởng lên đến mức đỏ bừng, phẫn hận không cam lòng nói.
Mãi đến lúc này, tinh thần hắn vẫn bị Huyễn Hồ ảnh hưởng, còn chưa có hoàn toàn ổn định trở lại.
- Sao lại có chuyện như thế được? Triệu Phong này, không ngờ lại ra tay với đồng môn sư đệ!
Tiết trưởng lão thốt nhiên giận dữ.
Phù Loan Thí Luyện, năm năm một lần. Mỗi một đệ tử cũng chỉ có một lần cơ hội.
Khổng Nguyên Hạo tự chất tuyệt hảo, độ tuổi thậm chí còn nhỏ hơn Triệu Phong một chút, tiềm lực tương lai rất lớn, nếu Phù Loan Thí Luyện lần này thuận lợi, ngày sau tất sẽ đại tiến phi phàm.
Thế nhưng, hy vọng này lại bị một tên có Linh thể hạ đẳng khiến cho tan biến!
- Trong chuyện này, có phải là có chút hiểu lầm gì không?
Đại trưởng lão trầm ngâm nói.
Hắn biết, Triệu Phong biểu hiện nhìn giống như tự phụ cuồng ngạo, trên thực tế tâm tình rất lãnh tĩnh.
- Triệu Phong kia tu luyện Phong Lôi Chưởng, tâm tính có lẽ thiên hướng cực đoan, không thể lấy lẽ thường mà cân nhắc được!
Khóe miệng Vân Hải Chân Nhân nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt.
Lời này vừa nói ra, Hiểu Nguyệt Tông chủ, Lục Nguyệt Mỗ Mỗ, Tiết trưởng lão đều gật đầu.
- Đợi thí luyện chấm dứt, sẽ tìm hắn đối chất! Đại trưởng lão yên tâm. Chuyện này sẽ giao cho Chấp Pháp Đường, theo lẽ công bằng xử lý!
Tiết trưởng lão hít sâu một hơi, áp chế nộ hỏa trong lòng xuống.
Nếu không phải vì sư phụ của Triệu Phong là Đại Trưởng lão, hắn đã sớm bạo phát rồi.
Ô... Ô... N... G! Phốc phốc!
Trong cửa ánh sáng màu xanh, lại bắn ra một đạo thân ảnh.
- Nhanh như vậy?
Năm vị cường giả Chân Linh cảnh nhất thời kinh ngạc động dung.
Lúc này mới trôi qua bao lâu. Tại sao lại có thêm một người bị loại?
Các vị trưởng lão ngưng thần nhìn lại. Người bị loại lần này, không ngờ lại là đệ tử chân truyền Lục Hổ!
- Trong thí luyện rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thậm chí ngay cả đệ tử chân truyền cũng nhanh bị loại như vậy?
Sắc mặt bọn người Tông chủ ngưng trọng.
- Lục sư điệt, tại sao ngươi lại bị loại nhanh như vậy?
Hiểu Nguyệt Tông chủ hỏi.
Đối với Lục Hổ, mọi người cũng rất quen thuộc, ngoài thân phận đệ tử chân truyền, hắn còn là đệ tử của trưởng lão Chấp Pháp Đường!
Ở trong Tông môn, địa vị của Chấp pháp trưởng lão gần như sánh ngang với Tông chủ và Đại Trưởng lão, trong tay nắm đại quyền sinh sát Chấp pháp của Tông môn.
- Là Triệu Phong! Hắn độc chiếm bảo vật, đá ta xuống vực sâu!
Lục Hổ nghiến răng nghiến lợi nói.
Hắn và Khổng Nguyên Hạo đều giống nhau, vừa mới đi ra, còn chưa hoàn toàn thoát ly tinh thần ảnh hưởng của Huyễn Hồ.
- Lại là Triệu Phong!
Năm vị trưởng lão và Tông chủ, trong vẻ kinh ngạc còn mang theo sự phẫn nộ.
Phù Loan Thí Luyện, đây là một lần đại kỳ ngộ, không chỉ đối với các đệ tử, mà còn đối với cả Tông môn.
Bây giờ thì tốt rồi, Triệu Phong chỉ trong thời gian nữa chén trà, đã lần lượt đem một gã đệ tử Linh thể Biến dị và một gã đệ tử chân truyền, trực tiếp đá ra khỏi thí luyện!
Hơn nữa thủ đoạn cũng giống nhau, đều là đá đối thủ xuống vực.
- Triệu Phong này, thật sự đáng giận!
Vài vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, mơ hồ có chút tức giận.
- Lấy thực lực của ngươi, làm sao có khả năng bị Triệu Phong đánh bại được?
Đại trưởng lão bắt được điểm đáng ngờ.
Trong số ba đệ tử chân truyền tiến vào thí luyện, thực lực của Lục Hổ gần với Dương Càn nhất.
- Đây là bởi vì... Nhiễm sư muội!
Lục Hổ oán hận nói.
- Chuyện này, có liên quan gì tới Tiểu Uyển chứ?
Đôi mi thanh tú của Hiểu Nguyệt Tông chủ khẽ nhướng lên.
Ở trong mắt nàng, Nhiễm Tiểu Uyển mãi vẫn luôn luôn là đứa nhỏ ôn nhu ngoan ngoãn.
- Nhiễm sư muội trợ giúp cái tên côn đồ Triệu Phong kia, nếu không, đệ tử cũng sẽ không bị thua, bị đá xuống vực sâu!
Lục Hổ rống lên một tiếng, hai tay nắm chặt.
- Điều này sao có khả năng?
Tông chủ và bốn Đại trưởng lão đều giật mình động dung.
Quả thật, thực lực Nhiễm Tiểu Uyển và Bắc Mặc cùng một cấp độ, đối kháng với Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cũng không có vấn đề! Nếu nàng và Triệu Phong liên thủ, liền có khả năng đánh bại được Lục Hổ!
Nhưng Nhiễm Tiểu Uyển tại sao lại đi trợ giúp Triệu Phong?
- Chẳng lẽ là...
Hiểu Nguyệt Tông chủ đột nhiên nhớ tới tình hình tại Đại hội Tranh đoạt Danh ngạch, khi đó, Triệu Phong từng cố ý nhường nhịn, chấp nhận bị Nhiễm Tiểu Uyển đánh bại.
Lại liên tưởng đến cuộc đối thoại cùng với vẻ mặt của Viên sư tỷ và Nhiễm Tiểu Uyển...
Vẻ mặt của Hiểu Nguyệt Tông chủ khiến mấy người khác đều nhất thời có sự phán đoán, rất nhanh liên liên tưởng đến một màn kia tại Đại hội Tranh đoạt Danh ngạch lúc trước.
- Triệu Phong này, không ngờ lại khiến đứa nhỏ hồn nhiên khả ái như Tiểu Uyển trở nên hư hỏng mất rồi...
Vẻ mặt Hiểu Nguyệt Tông chủ tràn ngập sương lạnh, trên khuôn mặt luôn đoan trang thánh khiết chợt hiện lên vài tia lửa giận.
Nhất thời, mấy vị trưởng lão đều kinh ngạc, không biết nói gì.
Cuối cùng, mấy người đạt thành ý kiến nhất trí: Triệu Phong này, nhất định phải nghiêm trị.
Trên con đường hắc kim...
Thình thịch!
Triệu Phong một cước đá bay Lục Hổ, lau đi mồ hôi trên trán:
- Lục Hổ này, thật đúng là không phải khó chơi bình thường! May mắn là có Nhiễm sư muội kềm chế, nếu không muốn chiến thắng hắn, quả thật cực kỳ khó khăn!
- Bọn... Bọn họ đều bị...
Ánh mắt Nhiễm Tiểu Uyển đỏ lên, mang theo tiếng khóc nức nở, nói.
Vừa rồi nàng ra tay, chỉ hảo tâm muốn giúp đỡ Triệu Phong, sợ hắn bị khi dễ, nào ngờ rằng Khổng Nguyên Hạo và Lục Hổ cũng đều bị Triệu Phong đá thẳng xuống vực sâu!
Trong lòng Triệu Phong bi ai, nhiều ít còn có chút hổ thẹn.
Chuyện này, hắn cũng là gián tiếp lợi dụng Nhiễm Tiểu Uyển, một phen kéo nữ tử đơn thuần này cùng xuống nước.
- Yên tâm đi! Trọng vực sâu này có Trận pháp kỳ quái, sau khi rơi xuống cũng sẽ không chết đi, chỉ là bị truyền tổng ra ngoài! Bọn họ bị đá ra khỏi thí luyện mà thôi!
Triệu Phong an ủi nói.
Có được mắt trái cường đại, hắn đối với hoàn cảnh, khả năng nắm giữ cục diện vô cùng mạnh mẽ, tự nhiên biết rất rõ ràng.
Phốc!
Thân hình Triệu Phong lóe lên, lại lăng không phi độ, đi vào cổ đình đối diện.
- Ngươi muốn làm gì?
Huyễn Hồ bên trong lồng sắt kinh hô, hét lên giận dữ.
- Làm gì? Đều là do tên đầu sỏ nhà ngươi gây chuyện!
Triệu Phong không thèm quan tâm đến tinh thần công kích của Huyễn Hồ, giơ chân lên, hung hăng đá tới.
Thình thịch!
Sau Khổng Nguyên Hạo và Lục Hổ, lại có một đầu Yêu thú bị Triệu Phong đá xuống vực.
← Ch. 0167 | Ch. 0169 → |