← Ch.0797 | Ch.0799 → |
Trong lúc mọi người còn đang kinh hãi bởi một chiêu Điện Cực Bạo mạnh mẽ tuyệt đối của Cô Triều Chí thì...
- Càn Khôn Kiếm!
Trên người Nam Cung Thánh nở rộ ngân huy côi lệ, trong tay xuất hiện một thanh Thánh kiếm truyền thừa, mạnh mẽ chém ra. Một đạo kiếm hồng ngân sắc huy hoàng trọng điệp hư không, sản sinh ra một loại đại uy năng trời rung đất chuyển.
Một kiếm này có loại ý cảnh bá đạo xoay chuyển Càn Khôn, đập nồi dìm thuyền.
Trong lúc Càn Khôn Kiếm trảm xuống, hết thảy những chiêu thức áo nghĩa cùng ý cảnh trước mặt nó cũng đều gặp phải phá vỡ cùng thoát phá.
Phốc!
Một kiếm kia đem phiến quang huy tử huyết sắc bao phủ cả quảng trường hắc ám kia mạnh mẽ phách trảm thành hai đoạn, hoàn toàn chia năm xẻ bảy!
Răng rắc! Ầm!
Tòa thành thị dưới lòng đất vững như bàn thạch kia cũng chấn động mãnh liệt, cái này vẫn còn là Không Gian Thần Huyễn, sự áp chế đối với lực lượng rất mạnh.
Mà tòa Tế đàn Tà Thần đứng mũi chịu sào kia, thì toàn bộ một mảnh bề ngoài tầng tầng thoát phá, từng mảng từng mảng lớn bong tróc cả ra.
- Thánh khí truyền thừa... cấp bậc bình thường cũng sánh ngang với Thần binh Thiên cấp!
Vẻ mặt Đại Tế ty Xà Nhân kinh hãi.
- Càn Khôn Kiếm! Không ngờ lại là kiện Thánh khí truyền thừa thất truyền của Đại lục!
Cô Triều Chí bên kia cũng có chút thất thần.
Uy lực một kiếm vừa rồi của Nam Cung Thánh, hoàn toàn bằng được Điện Cực Bạo của hắn, nhưng năng lực xoay chuyển Càn Khôn, trảm phá ý cảnh trong đó cũng lại càng thêm đặc thù.
Ai cao ai thấp, nhìn qua một cái liền hiểu rõ ràng!
- Không hổ là Thánh kiếm truyền thừa có thể tranh đua cùng Tỏa Thiên Cung a!
Triệu Phong ở phía sau trận thế, trong lòng cũng thầm than một tiếng.
Càn Khôn Kiếm cùng Tỏa Thiên Cung cũng đều là xuất ra từ Bán Thần Di Viên năm đó.
Bán Thần Côn Vân tại thời kỳ đỉnh phong, hiển nhiên chính là tồn tại đỉnh phong trên thế gian này, các loại Thần binh trân quý mà hắn thu thập, cũng đều là kỳ trân dị bảo đứng đầu thế gian.
- Nhân loại khốn kiếp!
Đại Tế ty Xà Nhân cảm nhận được Tế đàn bị sụp đổ, hắn vội vàng huy động quyền trượng, câu thông lực lượng Tà Thần Tinh, nhằm để cố thủ Tế đàn.
Nhưng mà, đối mặt với công kích liên miên của Nam Cung Thánh cùng Cô Triều Chí, Tế đàn Tà Thần này chỉ sợ không thể kiên trì được lâu lắm.
- Xuất hiện đi!
Đại Tế ty Xà Nhân khẽ cắn răng một cái, quyền trượng trong tay hướng trên mặt đất dộng mạnh một cái.
Ầm...
Trong huyết trì ở trung tâm Tế đàn, huyết lãng sôi trào quay cuồng, từ trung tâm hiện ra một cái lốc xoáy huyết sắc.
Phành...
Trong lốc xoáy huyết sắc chợt lao ra một đầu cự hạt tà dị lành lạnh, toàn thân di động một tầng quang trạch ám huyết, hai tròng mắt thuần một màu đỏ tươi. Hình dáng bộ mặt của hắn cùng với Hạt Nhân Vương lúc trước cũng có vài phần tương tự.
Đầu cự hạt huyết sắc kia giống như một ngọn núi nhỏ, phát ra một cỗ khí tức thị huyết cuồng bạo.
Phành! Ầm ầm...
Quảng trường Tế đàn Tà Thần cùng với cả tòa thành thị dưới lòng đất lại mạnh mẽ chớp lên một trận, tựa hồ khó có thể thừa nhận nổi uy năng của luồng cự lực này.
- Cẩn thận!
Phí lão quát khẽ một tiếng.
Khí tức mà đầu cự hạt huyết sắc kia phát ra so với Hạt Nhân Vương lúc trước còn mạnh hơn vài lần.
Thình thịch! Thình thịch!
Nam Cung Thánh cùng Cô Triều Chí đứng mũi chịu sào, liền bị một mảnh lốc xoáy tử huyết vặn vẹo do cự hạt huyết sắc kia phát ra đánh văng luôn ra ngoài.
- Hạt Nhân Vương kia trải qua huyết trì cùng với Tà Thần Tinh cải tạo cường hóa, chiến lực đã đạt tới cấp bậc Vương Giả đỉnh phong. Ngoại trừ chênh lệch linh hồn cùng ý cảnh, các phương diện còn lại thậm chí đều không thua kém gì Đại Đế...
Bọn người Triệu Phong ở phía sau trận thế cũng cảm thấy một cỗ khí tức bạo ngược áp lực thể xác và tinh thần!
Mỗi một lần cự hạt huyết sắc huy động thân thể, phong mang tử huyết khủng bố cũng đều hóa thành lốc xoáy kinh người, đem hết thảy vật chất cắn nát!
Hai đại Vương Giả Nam Cung Thánh cùng Cô Triều Chí liên thủ lại, khó khăn lắm mới có thể ngăn cản thế công này.
Nếu như để đầu cự hạt huyết sắc này vọt vào trong đám người, hậu quả thật sự là không thể chịu nổi.
- Chia làm hai đường công kích!
Phí lão chỉ huy phía sau, đem chúng thiên tài tinh anh kết thành trận thế.
Các thiên tài tam đại tông phái còn lại liền chia ra làm hai cỗ lực lượng tiến hành công kích.
Một cỗ trong đó tập trung hỏa lực cường đại, dùng để hạn chế cự hạt huyết sắc. Một cỗ lực lượng còn lại thì tiến hành công kích Tế đàn Tà Thần.
- Càn Khôn Hư Không Trảm!
Nam Cung Thánh thoáng hiện tới trên không của cự hạt huyết sắc, chém ra một đạo khe nứt ngân sắc bán trong suốt, chiều rộng chừng nửa trượng, chiều dài đến vài chục trượng, vật chất trong hư không bốn phía, trong khoảnh khắc bị lực lượng không gian vô hình tê toái.
Môn bí kỹ không gian kia cộng thêm Càn Khôn Kiếm thi triển, có thể nói là không gì không phá được!
Răng rắc!
Quang huy ám huyết bên ngoài thân thể cự hạt huyết sắc nhất thời bị tê toái, lưu lại một đạo vết thương sâu đến mức có thể thấy được xương cốt, xuyên thẳng tạng phủ!
Trong nháy mắt, cự hạt huyết sắc tê rống rung trời, khiến cho cả quảng trường lay động một trận.
Vụt...
Nam Cung Thánh biến mất khỏi tại chỗ, tránh thoát một kích điên cuồng vồ đến của cự hạt huyết sắc, lại xuất hiện bên người cự hạt huyết sắc, phát động ra một trảm lôi đình đáng sợ.
- Điện Cực Bạo!
Trong tay Cô Triều Chí lại xuất hiện một kiện trường mâu Thần binh Địa giai, mang theo một đạo điện mang ngưng luyện chói mắt, thừa cơ đâm vào cái miệng rộng đang rít gào tê rống của cự hạt huyết sắc, hơn nữa trong khoảnh khắc liền bạo liệt.
Ầm...
Thân thể khổng lồ của cự hạt huyết sắc dưới sự tàn sát bừa bãi của điện mang bạo liệt kia, biến thành một mảnh cháy đen, phần mặt cùng cái miệng rộng cơ hồ bị tạc nổ tan tành.
Đương nhiên, một chiêu này của Cô Triều Chí tuy mạnh, nhưng mỗi lần công kích đều sẽ tiêu hao đi một kiện Thần binh Địa giai!
Ưu điểm cũng rất rõ ràng, không giống như Nam Cung Thánh thúc giục Càn Khôn Kiếm, tiêu hao thật lớn!
Đinh đinh đinh! Phốc! Bồng bồng!
Cùng lúc này, công kích đến từ Tam tông cũng liên miên không dứt rơi thẳng lên trên người cự hạt huyết sắc!
Cự hạt huyết sắc đã là vết thương chằng chịt, trong mắt có một tia ý tứ sợ hãi.
Năng lực không gian của Nam Cung Thánh vẫn khiến cho hắn không thể làm gì được, mà công kích của Càn Khôn Kiếm kia có uy năng cực lớn, kết hợp với không gian bí kỹ, chính là không gì không phá!
Hơn nữa, Nam Cung Thánh vẫn còn là Vương Giả Lĩnh vực không gian hệ hiếm thấy.
Theo thời gian trôi qua, cự hạt huyết sắc kia đã là vết thương chằng chịt. Mặc dù thể phách phòng ngự của hắn mạnh mẽ, lại ngăn cản không được không gian bí kỹ do Càn Khôn Kiếm chém xuống.
Thấy tình hình như vậy, sắc mặt Đại Tế ty trên Tế đàn Tà Thần đại biến.
Tế đàn Tà Thần đã bị phá hư, lực lượng Tà Thần Tinh mà hắn câu thông cũng bị cắt giảm đi chỉ còn lại một phần năm so với trước đây.
Hơn nữa lần này ba đại tông phái kết thành trận thế cường đại, thủ đoạn công phòng cường hãn, khả năng chống cự đối với lực lượng Tà Thần Tinh cũng gia tăng thật lớn.
Thực lực cho dù có cường thịnh đến đâu, cũng không chịu nổi công kích liên tục của nhiều người.
Mắt thấy, đầu cự hạt huyết sắc kia dưới thế công của cường giả tam tông, sắp sửa bị đánh cho tan tác.
Trên mặt Đại Tế ty rốt cuộc đã xuất hiện một tia kinh hoảng.
- Tà Thần Triều Tịch!
Đại Tế ty quát lớn một tiếng, quyền trượng trong tay hướng về phía huyết trì quấy động một hồi, huyết lãng ba quang chấn động kịch liệt.
Tà Thân Tinh trên ngân trụ giữa huyết trì đột nhiên nở rộ ra một mảnh thần huy tử huyết sắc giống như quang vũ rào rạt, truyền đến một cỗ lực lượng ba động hoàn toàn siêu việt Hư Thần Cảnh!
Phành! Oành! Vù vù!
Trong khoảnh khắc, quang huy tử huyết sắc cùng nguyên khí thiên địa đan xen vào nhau, rít gào tê rống một trận, hình thành nên một hồi triều tịch thổi quét khắp thiên địa.
Tràng triều tịch kia khiến cho hết thảy lực lượng hoặc chiêu thức thành lập trên trụ cột nguyên khí thiên địa đều sản sinh ra sự hỗn loạn bất an.
Đám cường giả tam tông, khí huyết trong cơ thể cũng đều bốc lên, chân nguyên chân lực rung động bất an, cơ hồ không thể khống chế được.
Trong lúc nhất thời, toàn trường biến thành một mảnh đại loạn, chỉ có một số rất ít tồn tại Nửa bước Vương Giả trở lên, mới có thể ổn định chân nguyên của chính mình.
Ngay cả thế công của hai đại Vương Giả cũng lâm vào tạm dừng ngắn ngủi.
Nhưng mà, lực lượng thể phách của cự hạt huyết sắc cự đại, mặc dù nguyên lực đã bị quấy nhiễu, nhưng mà cặp kềm của hắn cũng có thể uy hiếp đến Vương Giả Hư Thần Cảnh!
- Luyện thể lực phách cũng không bị loại tình huống đặc thù này ảnh hưởng!
Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, thân thể vững như thái sơn.
Chiêu Tà Thần Triều Tịch này của Đại Tế ty có thể sản sinh ảnh hưởng phạm vi lớn đối với các loại chân lực, chân nguyên dựa trên trụ cột nguyên khí thiên địa.
Ở trong một vài hoàn cảnh đặc thù, thậm chí còn có tác dụng hạn chế, giam cầm nguyên khí thiên địa nữa!
Nhưng mà những ai tu luyện công pháp luyện thể, nhục thể lực phách cường đại, thì ở trong mấy cái hoàn cảnh ước thúc này lại không hề bị ảnh hưởng.
Ngày xưa Bán Thần Côn Vân chính là bằng vào Bán Thần Thánh Thể mà ngạo thị thiên địa, lấy lực lượng nhục thể thuần túy nghiền áp hết thảy, cơ hồ không ai mà không kiêng kỵ.
- Đại Tế ty kia, cho dù có làm như vậy, đối với cục thế tựa hồ cũng ảnh hưởng không lớn!
Cặp mày Triệu Phong hơi nhíu lại.
Đến trước mắt, trong quá trình thăm dò thành thị dưới lòng đất, hắn vẫn luôn là một cái tồn tại diễn viên phối hợp, làm nền mà thôi.
Ngoại trừ việc âm thầm nô dịch Hạt Nhân Hậu, Triệu Phong vẫn không hề động dụng lực lượng chân chính của mình.
Chính là bởi vì vẫn còn chưa tới thời khắc ích lợi quan trọng!
- Đừng để hắn chạy!
Phí lão đột nhiên nhìn ra cái gì, hô nhỏ một tiếng.
Lời nói vừa dứt, chỉ thấy Đại Tế ty Xà Nhân trên Tế đàn kia, đã dưới sự yểm trợ của Tà Thần Triều Tịch, thân thể thoáng lóe lên, bỏ chạy.
Hóa ra, Đại Tế ty Xà Nhân nhìn thấy đại thế đã qua, đơn giản chính là bỏ xe giữ tướng.
Thông qua ảnh hưởng của Tà Thần Triều Tịch, cường giả tam tông không thể vận chuyển chân nguyên như ý, mà tay hắn cầm quyền trượng, lại có thể cùng lực lượng Tà Thần Tinh câu thông, không bị Tà Thần Triều Tịch ảnh hưởng.
- Chạy đi đâu?
Nam Cung Thánh hóa thành một đạo hư quang huyền ngân, đuổi theo Đại Tế ty Xà Nhân kia.
Năng lực không gian là một loại lực lượng vận dụng đặc thù, bị ảnh hưởng của Tà Thần Triều Tịch cũng không tính là quá lớn.
Còn nữa, Đại Tế ty Xà Nhân kia vẫn không thể phát huy ra lực lượng triều tịch chân chính!
Mặc dù là như thế, tốc độ của Nam Cung Thánh cũng bị quản chế thật lớn, chỉ là miễn cưỡng truy đuổi theo một chút mà thôi.
Hơn mười hơi thở qua đi, Nam Cung Thánh đã đuổi theo ra khỏi quảng trường hắc ám, ảnh hưởng của Tà Thần Triều Tịch đã giảm xuống tới thấp nhất.
- Nhận lấy cái chết!
Nam Cung Thánh chém ra một đạo hư không ba nhận giống như gợn sóng, phốc một tiếng, đã đem Đại Tế ty Xà Nhân đánh bay đi.
Đại Tế ty Xà Nhân kêu thảm một tiếng, trên người đã là một mảnh huyết nhục mơ hồ.
Ngay lập tức thanh quyền trượng trong tay hắn cũng dưới một kích khủng bố kia bị hất văng rời tay mà đi.
- Meo meo!
Một đạo hư tuyến ám ngân sắc chợt lóe lên, một con mèo nhỏ ngân hôi sắc liền xuất hiện.
Động tác của con mèo nhỏ kia cực kỳ nhanh nhẹn, rất nhanh đã chụp lấy thanh quyền trượng vừa mới văng ra kia.
- Ồ?
Nam Cung Thánh nhìn thấy con mèo nhỏ vừa xuất hiện kia, nhất thời cả kinh một trận.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu sau khi bắt được thanh quyền trượng có khảm viên bảo thạch tử huyết kia, lại còn hướng Nam Cung Thánh nhe răng nhếch miệng cười một cái.
- Đưa Tà Thần Quyền Trượng cho ta!
Lúc này Đại Tế ty Xà Nhân mới phản ứng lại, tức giận rít gào một tiếng.
Cốp!
Tiểu Tặc Miêu khẽ huy động quyền trượng, hung hăng đập mạnh một cái lên đầu của Đại Tế ty Xà Nhân, sau đó liền nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa.
Đại Tế ty Xà Nhân khẽ kêu rên một tiếng, trên đầu nổi lên một cục u khá lớn, lại còn truyền đến một trận cảm giác mê muội.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu cầm lấy quyền trượng, từ trước mặt Đại Tế ty Xà Nhân cùng Nam Cung Thánh biến mất không thấy đâu nữa.
- Chẳng lẽ là...
Thể xác và tinh thần Nam Cung Thánh chấn động, lại không kịp suy nghĩ nhiều, mạnh mẽ chém ra một đạo Ngân Không Liệt, đem Đại Tế ty Xà Nhân vẫn còn đang hơi chút mê muội mạnh mẽ chém thành hai đoạn.
Một lát sau...
- Meo meo meo!
Trên Tế đàn Tà Thần xuất hiện một con mèo nhỏ tay nắm quyền trượng, khoa tay múa chân, giống hệt một tên tiểu thần côn!
Thiên tài tinh anh tam tông đều lộ ra vẻ mặt cổ quái!
Giờ phút này, lực lượng Tà Thần Triều Tịch kia vẫn còn chưa có dừng lại.
- Meo meo!
Tròng mắt Tiểu Tặc Miêu khẽ chuyển, huy động thanh quyền trượng trong tay.
Thoáng chốc, Tà Thần Triều Tịch đang tàn sát bừa bãi một phương không gian kia chợt đột nhiên dừng lại.
- Kia hình như là... miêu sủng của Triệu Phong!
Có một vị Đệ tử Trung tâm của Vạn Thánh Tông bật thốt lên.
- Con mèo này, chẳng lẽ đã bị Đại Tế ty phụ thể? Không ngờ lại có thể câu thông lực lượng Tà Thần Tinh!
Thiên tài tinh anh tam tông, thần tình đều là kinh nghi bất định.
Rất nhanh, lực lượng tà dị ảnh hưởng toàn trường của Tà Thần Tinh cũng nhanh chóng biến mất.
Vụt...
Đồng thời, đầu cự hạt huyết sắc kia bỗng nhiên hóa thành hình thái Hạt Nhân, thôi động một đạo tàn ảnh, tiến vào một cái thông đạo, biến mất không thấy đâu nữa.
Nhưng lúc này, không còn người nào chú ý đến Hạt Nhân Vương đã bỏ chạy nữa. Tiêu điểm của chúng nhân chính là con mèo nhỏ trên Tế đàn kia!
- Triệu Phong, miêu sủng của ngươi... như thế nào lại trở thành Đại Tế ty của Tế đàn Tà Thần?
Tròng mắt Phí lão trợn trừng, bao gồm cả bọn người Khổng Phỉ Linh, cũng mang theo vẻ mặt kinh ngạc, nhìn về phía chủ nhân miêu sủng – Triệu Phong!
← Ch. 0797 | Ch. 0799 → |