← Ch.0981 | Ch.0983 → |
Sắc mặt của ba vị hoàng tử đều trở nên âm trầm, bọn hắn không ngờ chiến cuộc cuối cùng lại biến thành như vậy.
Hiện nay bọn hắn đang rơi vào tình huống tiến thối lưỡng nan.
Công chiếm không được, mà nếu rút lui, tất cả những thành viên bị Triệu Phong vây khốn, đều sẽ tử vong.
Hơn nữa, phía sau vẫn còn Thất hoàng tử đang án binh bất động.
Cho dù ba vị hoàng tử bỏ ra một cái giá thảm tọng để đánh bại đoàn đội của Cửu hoàng tử, thì cũng không thể chống lại đoàn đội của Thất hoàng tử tập kích.
Cuối cùng, vẫn bị kẻ khác hớt tay trên.
- Nếu ba vị không đồng ý giao ra Thái Tử ngụy ấn, thì vẫn còn một biện pháp để có thể cứu thành viên của các ngươi.
Âm thanh lãnh đạm của Triệu Phong, lại lần nữa vang lên.
Trên chiến trường, hai bên địch ta tất nhiên đều biết rõ biện pháp này là gì.
- Được, ta nhận thua.
Nhị hoàng tử nhìn chằm chằm Triệu Phong, ánh mắt lạnh lẽo như băng, cầm Thái Tử ngụy ấn lên, một luồng ý niệm dũng mãnh tràn vào bên trong.
Với cục diện hiện nay, bất kể phát triển như thế nào thì bọn hắn vẫn thua.
Nhị hoàng tử không muốn làm việc tốt cho Thất hoàng tử, lại càng không muốn giao Long vận khí cho Triệu Phong.
Mặt khác, hắn vốn không hề có ý tranh đoạt Thái Tử vị.
Nếu như toàn bộ thành viên của hắn đều chết ở đây, như vậy thì những thế lực ủng hộ sau lưng hắn, đoán chừng cũng sẽ thay đổi tâm tư.
- Nhị hoàng huynh, không nên vọng động.
Ngũ hoàng tử lập tức giật mình.
Hắn cũng biết phương pháp xử lý mà Triệu Phong nói đến là gì, nhưng nếu như bảo hắn nhận thua trước mặt nhiều người như vậy, thì hắn không làm được.
Hắn biết Nhị hoàng tử là một người trầm ổn, chắc chắn không phải là người bí quá mà hóa liều.
Nhưng một khi Nhị hoàng tử rời đi, hắn và Thập Nhị hoàng tử phải làm gì đây? Ngũ hoàng tử lập tức khuyên bảo Nhị hoàng tử.
Nhị hoàng tử cũng mặc kệ Ngũ hoàng tử, liền trực tiếp thông qua Thái Tử ngụy ấn, trực tiếp cầu cứu.
Ô... ô... ô... n... g!
Bên trong Thái Tử ngụy ấn, đột nhiên tràn ra một loạt trận pháp phức tạp tối nghĩa.
Đồng thời, trên chiến trường, những Hộ Long Ngọc có mối liên hệ với "Thái Tử ngụy ấn" của Nhị hoàng tử, cũng lập tức lóe lên hào quang, đồng dạng cũng tràn ra một loạt trận pháp.
Phốc...
Nhị hoàng tử và thành viên của hắn, liền trực tiếp rời khỏi chiến trường.
- Ngũ hoàng huynh, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Thập Nhị hoàng tử thấy Nhị hoàng tử rời khỏi, lập tức không biết phải ứng phó thế nào.
Ba vị hoàng tử bọn hắn liên thủ, cũng không phải là đối thủ của Cửu hoàng tử, mà bây giờ Nhị hoàng tử đã rời khỏi, bọn hắn cũng không biết phải làm gì.
Vẻ mặt Ngũ hoàng tử thâm trầm như nước, hắn rất không cam lòng, nhưng nhất thời cũng không nghĩ ra biện pháp gì.
Lúc hai vị hoàng tử đang băn khoăn.
Bên trong Tiểu Thế Giới Phong Lôi.
- Hoàng tử của các ngươi không muốn cứu các ngươi, vậy thì ta cũng không khách khí nữa.
Thanh âm của Triệu Phong, lại vang lên trong Tiểu Thế Giới.
Mấy người còn lại trong Tiểu Thế Giới, lập tức lộ vẻ hoảng sợ, toàn thân run rẩy ngã xuống đất.
- Đừng giết ta, Ngũ hoàng tử, nhanh cứu chúng ta!
- Ta đồng ý giao ra toàn bộ tài nguyên, đừng giết ta!
- Ngươi giết ta thì Trấn Hải điện sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Ầm ầm ầm...
Tiểu Thế Giới Phong Lôi của Triệu Phong đột nhiên co rút lại, áp chế không gian càng cường đại hơn, bao trùm lên toàn thân bọn hắn.
Bên trong Tiểu Thế Giới, vô số lực lượng Phong Lôi đều không ngừng giáng xuống.
Ầm ầm ầm...
Xích Lôi Quang Dực sau lưng chấn động mạnh, thân hình lóe lên, lập tức thu hoạch tính mạng của những người còn lại.
Phốc...
Sau khi giải quyết xong, Tiểu Thế Giới Phong Lôi của Triệu Phong liền biến mất.
Triệu Phong đứng lặng lẽ trên tường thành kim loại, chợt lộ ra nụ cười, nhìn về phương xa.
Trong rừng cây cách ngoài trăm dặm, tâm thần những thành viên thuộc đoàn đội của Thất hoàng tử cũng đều chấn động.
Bọn hắn vừa mới chuẩn bị hành động, chủ động liên hợp với Nhị hoàng tử và Thập Nhị hoàng tử.
Kết quả là Triệu Phong đã lập tức giải quyết mấy tên Đại Đế, Chuẩn Thánh Chủ còn lại.
- Không ngờ lại giết hết toàn bộ..
Tâm thần Khương Hào chấn động đến run rẩy.
- Tên Triệu Phong này, dường như ngay từ đầu đã nhìn thấu mưu kế của chúng ta.
Sắc mặt nho sinh ngọc diện chấn động, dường như chợt nghĩ đến điều gì đó.
- Làm sao có thể?
Thất hoàng tử không thể tin nổi.
Hành vi vừa rồi của Triệu Phong, quả thật đã tạo thành chấn nhiếp nhất định đối với bọn hắn.
Nhưng theo lời của nho sinh ngọc diện, bọn hắn ngay từ đầu đã nằm trong tính toán của Triệu Phong, điều này khiến bọn hắn lại càng không thể tin nổi.
- Ta hiểu rồi, sở dĩ lúc trước Triệu Phong lựa chọn đột phá, mục đích thật sự của hắn, chính là tránh cho chúng ta liên hợp với ba vị hoàng tử.
Nho sinh ngọc diện bỗng nhiên hiểu ra.
Triệu Phong bế quan đột phá, cố tình lộ ra nhược điểm, nên ba vị hoàng tử chắc chắn sẽ không nhịn được mà ra tay.
Thất hoàng tử muốn chiếm tiện nghi, chắc chắn sẽ án binh bất động, chờ đợi thời cơ.
- Làm sao có thể?
Khương Hào nghe nho sinh ngọc diện nói xong, lập tức ngốc trệ.
Nhưng nho sinh ngọc diện nói không sai.
Vào ngày cuối cùng, nếu không có biện pháp nào khác, bọn hắn rất có khả năng sẽ liên hợp với ba vị hoàng tử.
Mà lúc này, ba vị hoàng tử đã đại bại, chiến lực hao tổn nghiêm trọng, Nhị hoàng tử thậm chí còn trực tiếp nhận thua.
Chỉ còn lại hai vị hoàng tử, cho dù Thất hoàng tử liên thủ với bọn họ, thì cũng không đủ khả năng chống lại đoàn đội của Cửu hoàng tử.
- Chúng ta không chiến mà bại rồi.
Nho sinh ngọc diện thở dài.
Trên tường thành kim loại, đám người Cửu hoàng tử và Chấn Thiên Kim Viên vẫn đang giằng co với thành viên địch quân, thấy Triệu Phong trực tiếp tàn sát mấy vị Đại Đế, Chuẩn Thánh Chủ còn lại, đều kinh hãi tới lạnh người, hai chân phát run.
- Đi mau!
Ngũ hoàng tử lập tức hét lớn, lúc này hắn cũng từ bỏ việc công thành rồi.
Nhưng hắn sẽ không nhận thua, chỉ cần đợi đến tối, lúc vòng thứ hai chấm dứt, bọn hắn chắc chắn sẽ được truyền tống ra ngoài.
- Nhanh lui lại!
Thập Nhị hoàng tử cũng kinh hãi hét lên.
Ngay lập tức, thành viên địch quân trên tường thành, liền thi triển bí pháp chạy trốn của mình, cấp tốc rời đi.
Đàn Yêu thú bên dưới, được Tuần Thú Sư khống chế, cũng đồng loạt rút lui.
- Muốn đi sao?
Tâm tình của Thạch Vũ Lôi cực kỳ sảng khoái, chuẩn bị giáng cho địch nhân một đòn nặng nề.
- Không cần đuổi!
Triệu Phong ngăn Thạch Vũ Lôi lại.
Đồng thời, mắt trái của hắn lóe lên một tia tinh thần dao động, lóe lên trong hư không rồi biến mất.
Ấn ký Thần Mâu đã hoàn thành.
- Ha ha, chúng ta thắng lợi rồi.
Thạch Vũ Lôi cũng biết đạo lý giặc cùng chớ đuổi.
Thành viên thuộc đoàn đội của Cửu hoàng tử, đều nhẹ nhàng thở phào, cảm thấy trận chiến này cũng không gian nan như trong tưởng tượng.
- Triệu Phong, lúc trước ngươi cố ý đột phá ư?
Ưng lão cẩn thận suy nghĩ, dường như đã hiểu tại sao Triệu Phong lại lựa chọn lúc này để đột phá, hắn cố tình để lộ ra sơ hở.
Một khi ba vị hoàng tử liên thủ với Thất hoàng tử, cho dù là Triệu Phong, cũng không có cách nào xoay chuyển được tình thế.
Cho nên Triệu Phong mới cố ý lộ ra sơ hở, để cho đoàn đội của Cửu hoàng tử lộ vẻ yếu thế.
Đối mặt với đối thủ tràn ngập sơ hở như vậy, đội ngũ của hai phe nhất định sẽ có tư tâm, chắc chắn không có khả năng liên thủ.
Mọi người nghe thấy Ưng lão nói ra lời này, dường như trong lòng cũng chợt thông suốt.
Trận chiến này, không chỉ đánh bại ba vị hoàng tử, đồng thời còn đẩy Thất hoàng tử ở trong chỗ tối vào tuyệt cảnh, có thể nói là một hòn đá ném hai chim.
Cho dù Thất hoàng tử có liên hợp với hai vị hoàng tử còn lại, cũng không có khả năng đánh hạ Thiên Cơ thành của Cửu hoàng tử.
Hiện nay, đoàn đội của Cửu hoàng tử đã vững vàng chiếm lĩnh được tòa Thiên Cơ thành này.
- Ha ha, còn chưa kết thúc đâu.
Triệu Phong chợt lộ ra nụ cười ý vị.
Phốc...
Trong tay Triệu Phong chợt xuất hiện một cây cổ cung ám ngân sắc, mặt ngoài điêu khắc hàng loạt hoa văn thần bí, hào quang rực rỡ, tạo thành một chuỗi đồ án lập thể giống như nòng nọc.
Những thành viên còn lại trong đội ngũ của Cửu hoàng tử đều nhìn về phía Triệu Phong, trên mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Ngũ hoàng tử và Thập Nhị hoàng tử đã chạy đi xa như vậy, Triệu Phong còn muốn làm gì?
Triệu Phong khép hờ hai mắt, lợi dụng ấn ký Thần Mâu, cảm ứng vị trí của Ngũ hoàng tử.
Ô... ô... ô... n... g!
Triệu Phong kéo động dây cung, Viêm Chi Phong Lôi dung nhập vào, một mũi Xích Lôi quang tiễn, lập tức ngưng tụ trên Tỏa Thiên Cung.
Vụt vụt vụt...
Mũi tên của Triệu Phong tùy ý bắn ra.
- Ồ?
Ngũ hoàng tử đã chạy đi rất xa, đột nhiên cảm thấy một tia khác thường, trong mơ hồ giống như có một con mắt đang theo dõi hắn.
Ngũ hoàng tử bỗng nhiên xoay người, lập tức nhìn thấy một đạo Xích Lôi quang tiễn đang phóng về phía hắn.
- Đánh lén?
Ngũ hoàng tử cực kỳ kinh hãi, lập tức vận chuyển chân nguyên, thi triển bí kỹ phòng ngự.
Ầm...
Bụi mù tản đi, toàn thân Ngũ hoàng tử đã bị cháy đen.
Cảnh giới của hắn chỉ là Đại Đế, tất nhiên không có khả năng ngăn cản được công kích của Triệu Phong.
Nếu như Triệu Phong toàn lực thúc dục Tỏa Thiên Cung, e rằng một mũi tên này đã lấy mạng của Ngũ hoàng tử rồi.
- Làm sao có thể? Khoảng cách xa như vậy, Triệu Phong vẫn có thể công kích đến chỗ chúng ta sao?
- Chạy mau, đúng là tà môn.
Trong lòng Ngũ hoàng tử phẫn hận vô cùng, lửa giận ngút trời, nhưng lại không làm gì được.
Vụt vụt vụt...
Lại một mũi tên nữa bay đến, lần này, mục tiêu là Thập Nhị hoàng tử.
Ầm...
- Triệu Phong.
Thập Nhị hoàng tử trợn tròn mắt, lập tức nổi trận lôi đình.
Sau đó, hai vị hoàng tử lại lần nữa thối lui mấy trăm dặm.
Thế nhưng, từng đạo quang tiễn thần bí, vẫn như trước, không ngừng bay tới, bắn trúng Ngũ hoàng tử và Thập Nhị hoàng tử.
Thành viên đi theo hai vị hoàng tử, cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
Bất kể hai vị hoàng tử trốn tới đâu, thì mũi tên Triệu Phong bắn ra, giống như có mắt, vẫn có thể tìm được chính xác vị trí của hai vị hoàng tử.
Cuối cùng, sau khi hai vị hoàng tử hao tổn hết toàn bộ Long vận khí trong "Thái Tử ngụy ấn", liền sử dụng biện pháp cầu cứu, truyền tống thoát đi.
Mà trên tường thành, tất cả mọi thành viên thuộc đội ngũ của Cửu hoàng tử, đều không rõ Triệu Phong đang làm cái gì.
Chỉ biết là hắn không ngừng kéo động dây cung, quang tiễn bay về phương xa, cũng không biết tên bay đến đâu.
Thế nhưng, bên ngoài Hoàng cung Đại Càn, tất cả mọi người đều nhìn thấy hết sức rõ ràng.
Cách xa vài nghìn dặm, nhưng Triệu Phong chỉ tùy ý kéo động dây cung, vậy mà vẫn có thể bắn trúng hai vị hoàng tử, cho dù là người chuyên tu cung tiễn trong Vương triều, cũng không làm được đến trình độ này.
Nhị hoàng tử càng nhìn càng sững sờ, hắn đột nhiên cảm thấy bản thân nhận thua rời đi là lựa chọn hoàn toàn chính xác.
Lúc này, Ngũ hoàng tử và Thập Nhị hoàng tử với bộ dạng cực kỳ chật vật, toàn thân cháy đen, cũng sử dụng Thái Tử ngụy ấn cầu cứu, nhưng không thể nghi ngờ là càng mất mặt hơn mình.
Sau trận chiến này, chủ nhân của bốn tòa Thiên Cơ thành, cơ bản đã được xác định.
Mà Triệu Phong, lại được rất nhiều cường giả và thế lực ghi nhớ trong lòng.
Suy nghĩ trầm ổn kín đáo, thực lực cường đại, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, khiến mọi người đều âm thầm bội phục.
Trong đại điện của Bát hoàng tử, rất nhiều cường giả đều đỏ mặt nhìn nhau.
Bọn hắn thật sự không ngờ rằng, Cửu hoàng tử cuối cùng vẫn có thể chiếm lĩnh được một tòa Thiên Cơ thành, tiến vào vòng thứ ba của thí luyện Thái Tử.
- Chủ nhân...
Đôi mắt như thu thủy của Bích Thanh Nguyệt nhìn về phía màn hình ánh sáng của Cửu hoàng tử, trên mặt lộ vẻ ái mộ sùng kính.
- Không hổ là Thái Thượng Trưởng lão.
Trong lòng Chiêm Khiết Nhi cũng vô cùng sùng bái Triệu Phong.
Chỉ là tu vi Võ giả, vậy mà có thể đánh bại Thánh Chủ, loại sự tích truyền kỳ này, trong toàn bộ lịch sử Vương triều, e rằng cũng chỉ có một mình Triệu Phong mà thôi.
- Triệu Phong.
Sắc mặt Thiết Hồng Nam trầm xuống.
Khả năng chiến đấu tài tình của Triệu Phong, cũng khiến hắn nhịn không được muốn thu đối phương làm đệ tử, chỉ tiếc là Triệu Phong lại không muốn trở về Thiết gia, mà linh hồn của hắn lại càng không phải là người của Thiết gia.
- Hồng Nam Trưởng lão, chuyện về Triệu Phong, nên làm gì bây giờ?
Thiết Li Thiên hỏi.
Thiết Hồng Nam không nói gì, vốn dĩ bọn hắn chắc chắn sẽ áp dụng biện pháp cứng rắn.
Nhưng bây giờ, hắn cần phải trở về thương lượng với các Trưởng lão khác trong gia tộc.
Trong đại điện của Thập Tam hoàng tử.
- Tên Triệu Phong này...
Vẻ mặt Hắc Mặc Thánh Chủ của Cửu U Cung lập tức trở nên thâm trầm.
Tiềm lực của Triệu Phong, khiến trong lòng hắn cảm thấy bất an.
Hơn nữa, sự tình Triệu Phong thân mang huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mỹ, cũng khiến Hắc Mặc Thánh Chủ cảm thấy đau đầu.
Màn đêm buông xuống, thành viên thuộc đoàn đội của Thất hoàng tử, đều thông qua trận pháp, truyền tống ra ngoài.
Thí luyện Thái Tử, đã tiến vào vòng thứ ba – Thái Tử đánh cuộc.
← Ch. 0981 | Ch. 0983 → |