← Ch.1143 | Ch.1145 → |
Thiên phú tu luyện của Triệu Vong kém hơn Triệu Vạn khá nhiều, bởi vậy mãi cho đến hiện tại vẫn chỉ là cảnh giới Thánh Chủ Tiểu thành mà thôi.
Bất quá theo như Triệu Phong nghĩ, chuyện này ngược lại là chuyện tốt! Như vậy Triệu Vong sẽ có thể tu luyện nhiều hơn ở trong Thần vực Man Hoang, có thể bù đắp lại điều kiện thực lực kém cỏi khi hắn mới sinh ra.
- Chủ nhân, ngươi muốn mang theo bọn chúng cùng tiến nhập Thần vực Man Hoang sao?
Sắc mặt Diệt Thế Hắc Giao Long cả kinh, liếc nhìn một chút về phía Triệu Vạn cùng Triệu Vong.
Kỳ thật, thời điểm tiến nhập Thần vực Man Hoang cũng có thể mang theo người khác cùng nhau tiến nhập. Giống như lão giả Linh Tộc trước đây, đã trực tiếp mang theo Triệu Vũ Phi cùng đi.
Bất quá, làm như vậy sẽ mang đến cho người tiến nhập Thần vực Man Hoang áp lực không gian gấp đôi bình thường!
Nói cách khác, nếu như Triệu Phong mang theo một sinh linh cùng tiến nhập Thần vực Man Hoang, hắn sẽ phải thừa nhận áp lực không gian xuyên toa của cả hai người.
Cho nên, những Chân Thần từ Đại Lục Vực tiến nhập Thần vực Man Hoang trong lịch sử, đều là một thân một mình mà đi.
Mà cấp bậc sinh mệnh của Triệu Phong hiện tại chỉ mới đạt tới tiêu chuẩn Bán Thần, nếu như mang theo ba người Tiểu tặc miêu, Triệu Vong, Triệu Vạn, tuyệt đối không có khả năng thuận lợi đến được Thần vực Man Hoang!
- Ngươi không cần lo lắng chuyện này!
Triệu Phong tự nhiên minh bạch sự lo lắng của Diệt Thế Hắc Giao Long.
Ý thức của Triệu Phong tiến nhập Không gian Thần Mâu, khẽ chạm vào một đạo thủy tuyền bên trong kim cầu thần bí.
Sau một khắc, Triệu Phong, Triệu Vong cùng Triệu Vạn bên trong Mê Không Giới đã toàn bộ biến mất không thấy đâu nữa.
- Đi đâu rồi?
Thần sắc Diệt Thế Hắc Giao Long đại chấn.
Trong khoảnh khắc này, ba người Triệu Phong đã triệt để biến mất khỏi mảnh không gian này, mà tại ngoại giới cũng không có bất kỳ khí tức nào.
Vụt...
Đột nhiên, Triệu Phong lại một lần nữa xuất hiện bên trong Mê Không Giới, chỉ bất quá lần này Triệu Vong cùng Triệu Vạn cũng không có xuất hiện.
- Chủ nhân, ngươi đặt bọn chúng ở nơi nào rồi?
Diệt Thế Hắc Giao Long kinh ngạc vạn phần, mở miệng thăm dò.
Triệu Phong cũng không trả lời, mà trực tiếp rời khỏi Mê Không Giới.
Triệu Vạn, Triệu Vong đều là phân thân do linh hồn Triệu Phong tách ra, để cho bọn chúng biết bí mật của Mộng Cảnh Thái Cổ cũng không có chuyện gì. Hơn nữa, Triệu Phong tin tưởng, đưa bọn họ vào trong Mộng Cảnh Thái Cổ, thời điểm tiến nhập Thần vực Man Hoang, sẽ không sản sinh bất cứ ảnh hưởng gì tới Triệu Phong cả.
Còn lại, hai người Triệu Phong cùng Diệt Thế Hắc Giao Long cùng nhau tiến vào Thần vực Man Hoang, chỉ mang theo Tiểu tặc miêu, vấn đề cũng sẽ không lớn lắm.
Các đàn Yêu thú khác vốn được dưỡng dục bên trong Mê Không Giới, Triệu Phong đều giao toàn bộ lại cho Bích Thanh Nguyệt quản lý.
Thực lực hiện tại của những đàn Yêu thú này, đại đa số vẫn là cảnh giới Đại Đế hoặc Thánh Chủ, đối với Triệu Phong đã hoàn toàn không còn tác dụng gì nữa. Bất quá, để lại trong Chúa Tể Điện lại có thể trở thành một cỗ chiến lực cường đại.
Vụt...
Cánh tay Triệu Phong khẽ vung lên, thân hình chậm rãi nhạt dần trong một tầng ngân ảnh không u.
o0o
Nam Lâm Hải, Đảo vực Phù Mộng, Thiên Cầm Vực...
Một gã nam tử tóc hoàng kim bỗng nhiên hàng lâm bên trên Thiên Cầm Thánh Cung.
Lần này, trên dưới Thiên Cầm Thánh Cung đối với Triệu Phong cũng không còn sợ hãi như trước đây nữa, mà là mang theo ánh mắt kính sợ, sùng bái nhìn về phía hắn.
- Triệu Phong, ngươi lại tới thăm nàng à?
Thiên Cầm Cung chủ khẽ mỉm cười, hỏi.
Triệu Phong tiến đến Thiên Cầm Thánh Cung, chỉ có một nguyên nhân duy nhất.
Triệu Phong trò chuyện với Thiên Cầm Cung chủ vài câu, sau đó liền đi tới Cấm địa Thiên Cầm Thánh Cung.
Trong vực sâu Cấm địa, mây mù lượn lờ, Triệu Phong lẳng lặng đứng thẳng nơi đó, ánh mắt nhìn chằm chằm một tòa điện các thần bí cổ xưa trước mặt.
Tòa cung điện thần bí này, cho dù là với năng lực thấu thị Thần Linh Nhãn của Triệu Phong cũng không có cách nào nhìn xuyên thấu được.
Triệu Phong một lần đứng này, kéo dài suốt ba ngày trời.
Nhưng hắn không biết là, bên trong tầng bốn mươi chín của Phạm Luân Cổ Âm Điện, ánh mắt Liễu Cầm Âm cực kỳ ôn nhu nhìn chằm chằm Triệu Phong, đồng dạng cũng đã đứng đó suốt ba ngày trời!
Thời khắc nào đó, sắc mặt Triệu Phong khẽ nhúc nhích một cái.
- Cầm Âm, nếu có cơ hội, ta sẽ quay lại gặp nàng!
Sắc mặt Triệu Phong bình thản, nhàn nhạt nói.
Nếu như Thiên Phạt Chân Thần đã có thể hàng lâm Đại Lục Vực, như vậy đã chứng minh, sau khi tiến nhập Thần vực Man Hoang, Triệu Phong vẫn có cơ hội quay trở lại Đại Lục Vực.
Vụt...
Diệt Thế Hắc Giao Long đột nhiên xuất hiện bên cạnh Triệu Phong.
- Hắc hắc... rốt cuộc cũng có thể rời khỏi cái địa phương quỷ quái này!
Diệt Thế Hắc Giao Long nhếch miệng cười nói.
Triệu Phong dựa theo biện pháp Diệt Thế Hắc Giao Long nói, dẫn động khí tức Man Hoang Bản Nguyên sâu bên trong cơ thể, đồng thời phóng thích linh thức, cảm thụ phiến Thần vực Man Hoang hư vô mờ mịt kia.
Ong ong!
Trong chỗ u minh, tại trung tâm Phạm Trụ xa xôi chợt truyền đến một cỗ ba động yếu ớt.
Ông!
Xung quanh thân thể hai người đột nhiên xuất hiện một tầng không gian sóng gợn kỳ dị, phiếm động khí tức Man Hoang Thái Cổ nhàn nhạt.
Thân ảnh Triệu Phong cùng Diệt Thế Hắc Giao Long, trong cỗ không gian ba động kỳ dị này, chậm rãi nhạt dần, cuối cùng phốc một tiếng, liền triệt để biến mất!
Ngoại trừ mấy người đã bị Triệu Phong hạ xuống Minh Tâm Ấn trong linh hồn ra, không người nào phát hiện Triệu Phong, cường giả mạnh nhất Đại Lục Vực, đã triệt để biến mất khỏi mảnh không gian này!
o0o
Tại một phiến Đảo vực tiếp giáp Thiên Cầm Vực, trên một đỉnh núi cô tịch, một vị lão giả thương cổ cao lớn, đang đứng chắp tay sau lưng, ánh mắt nhìn về phía xa xăm.
Trên người lão giả mặc một thân áo choàng hắc bào tĩnh lặng như bầu trời đêm, hai tròng mắt nhìn giống như đục ngầu, nhưng lại thâm thúy như ánh sao trời, lộ ra sự cơ trí cùng tang thương vô tận.
Ở trên vai của lão giả, một con Đại lại miêu ngân hắc sắc đang nằm trên đó, giống như đang ngủ say vậy.
- Rốt cuộc hắn cũng tới nơi đó!
Lục Vu Trí giả cảm thán một tiếng.
Hai tròng mắt thâm thúy của hắn nhìn về phía xa xăm, chính là phương hướng của Phạm Luân Cổ Âm Điện!
- Cầm Hâm, vận mệnh sau này của ngươi, ngay cả ta cũng khó có thể thôi diễn được...
Thần sắc Lục Vu Trí giả phức tạp, khẽ lắc đầu.
- Đại lại miêu, cũng đã đến lúc chúng ta phải trở về rồi!
- Meo...
Con Đại lại miêu ngân hắc sắc đang ngủ say kia khẽ mở ra hai tròng mắt mệt mỏi, thần tình lười biếng, ngáp dài một cái.
o0o
- Đây chính là áp lực không gian xuyên toa sao?
Triệu Phong gian nan thốt lên.
Lúc này, Triệu Phong cùng Diệt Thế Hắc Giao Long đều đang nhanh chóng xuyên qua từng tầng từng tầng trọng ảnh ám ngân sắc.
Mỗi khi xuyên qua một tầng trọng ảnh ám ngân sắc, thân thể của Triệu Phong cùng Diệt Thế Hắc Giao Long đều sẽ gặp phải một lần va đập với không gian ba động kinh khủng.
- Chủ nhân, ta và ngươi mang theo Tiểu tặc miêu cùng đi, bởi vậy áp lực không gian xuyên toa hơi lớn một chút, hơn nữa thời gian duy trì liên tục cũng khá lâu!
Thân thể Diệt Thế Hắc Giao Long lúc này cơ hồ đã nghiền nát không chịu nổi.
Không gian Phạm Trụ mênh mông vô hạn.
Trong phiến trung tâm Phạm Trụ mênh mông này có một khối thổ vực vô cùng to lớn, được gọi là Thần vực Man Hoang.
Bốn phía xung quanh Thần vực Man Hoang có vô số cấc thổ vực lớn lớn nhỏ nhỏ, càng không ngừng lan tỏa mở rộng ra xung quanh.
Toàn bộ khu vực bên ngoài Thần vực Man Hoang đều được gọi chung là Không gian Ngoại vực.
Bên trong Không gian Ngoại vực thường xuyên sẽ không có dấu hiệu xuất hiện một tầng không gian vặn vẹo. Các sinh linh cường đại có thể phát hiện ra một đạo không gian ba động mịt mờ, từ nơi này cấp tốc xẹt qua, bắn nhanh về phía Thần vực Man Hoang.
Bên ngoài Thần vực Man Hoang, trong một phiến sơn lâm thương lão cửu viễn, không gian bỗng nhiên vặn vẹo một trận.
Ô... ô... ô... n... g!
Hai đạo thân ảnh trong suốt từ từ ngưng thực dần, xuất hiện trên mặt đất phiến sơn lâm cổ lão này.
Một người trong đó, một đầu mái tóc hoàng kim phiêu dật như ánh mặt trời rạng rỡ, dưới sự chiếu rọi của vầng thái dương nóng bỏng, trở nên chói mắt dị thường.
Mà một gã nam tử khác thì toàn thân phủ đầy long lân hắc sắc, trên khuôn mặt dữ tợn lộ ra một tia tiếu ý nhàn nhạt.
- Nguyên khí thiên địa thật là nồng nặc!
Trong nháy mắt Triệu Phong xuất hiện tại phiến không gian này, hắn liền cảm thụ được nguyên khí thiên địa nồng nặc thậm chí cuồng bạo trong không gian thiên địa.
Nếu như tu luyện ở chỗ này, hiệu quả tu luyện gần như tương đương với việc ngồi trên một mỏ quặng Nguyên Tinh Thạch Cực phẩm, tiến hành tu luyện ở tại Đại Lục Vực.
Hơn nữa, cỗ nguyên khí thiên địa này cực kỳ thuần khiết, lại còn ẩn chứa khí tức Thái Cổ cực kỳ nồng đậm nữa.
Bất quá, nơi này vốn là phiến thổ vực được bảo lưu vô cùng đầy đủ từ Thời đại Thái Cổ cho tới bây giờ.
Thân ở trong phiến thổ vực này, Triệu Phong bỗng nhiên có một loại cảm giác, Đại Lục Vực nơi mình ở trước đây, tựa hồ là một thế giới hư huyễn không hề chân thật! Hiện tại đi tới chỗ này, thân thể hắn có một loại cảm giác kiên định trước giờ chưa từng có! Một trận cảm giác thư sướng lan tỏa ra khắp toàn thân hắn.
Phanh phanh! Phanh phanh!
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong bỗng nhiên nhảy lên dồn dập.
Triệu Phong cảm giác được, bên trong Thần Linh Nhãn tựa hồ đang phát sinh một loại biến hóa nào đó.
- Được rồi! Xem một chút hai người bọn họ!
Ý thức của Triệu Phong tiến nhập vào Không gian Thần Mâu, sau một khắc liền tiến vào trong Mộng Cảnh Thái Cổ.
Trước mắt Triệu Phong, đứng lẳng lặng hai đạo nhân ảnh, đúng là Triệu Vong và Triệu Vạn!
Bất quá vào lúc này, cả ba người đều đồng thời ngây ngẩn tại chỗ, cảm thụ được nguyên khí thiên địa điên cuồng ba động khắp bên trong Mộng Cảnh Thái Cổ.
- Trong Mộng Cảnh Thái Cổ, nguyên khí thiên địa cùng mật độ của khí tức Man Hoang Bản Nguyên đang không ngừng gia tăng!
Triệu Phong vô cùng khiếp sợ, vẻ mặt mừng rỡ như điên.
Vốn dĩ, nguyên khí thiên địa trong Mộng Cảnh Thái Cổ chỉ nồng đậm hơn một chút so với nguyên khí thiên địa trong Đại Lục Vực mà thôi. Triệu Phong tu luyện ở trong đó, lợi ích lớn nhất cũng chỉ là khí tức Thái Cổ.
Nhưng mà hiện tại, nguyên khí thiên địa trong Mộng Cảnh Thái Cổ đang cấp tốc tăng lên, thậm chí tiếp cận mật độ nguyên khí thiên địa trong Thần vực Man Hoang.
Những nơi ánh mắt Triệu Phong có thể nhìn tới được, tất cả cảnh tượng đều đang lặng lẽ phát sinh biến hóa.
- Trước mặc kệ chuyện này!
Ngay sau đó, Triệu Phong mang theo Triệu Vong cùng Triệu Vạn rời khỏi Mộng Cảnh Thái Cổ.
- Diệt Thế Hắc Giao Long, nơi này là chỗ nào trong Thần vực Man Hoang?
Triệu Phong lập tức hỏi.
- Chủ nhân, chuyện này... Ta không cách nào xác định được!
Diệt Thế Hắc Giao Long trực tiếp trả lời. Đang lúc Triệu Phong chuẩn bị chất vấn, trong mắt Diệt Thế Hắc Giao Long chợt lộ ra một tia sùng kính, tiếp tục nói:
- Địa vực Thần vực Man Hoang rộng lớn vô cùng, cho dù là tất cả những khu vực trước đây ta đã từng đi qua, phỏng chừng cũng không đến một phần vạn của Thần vực Man Hoang!
- Hửm? Phía trước có người!
Ánh mắt Triệu Phong xuyên thấu qua khoảng cách hơn vạn dặm, nhìn thấy một đám người đang nhanh chóng đi về phía này.
Cả đội ngũ cũng chỉ có chừng mười mấy người, phần lớn đều là cảnh giới Vương giả đỉnh phong hoặc Đại Đế Tiểu thành.
Vụt...
Triệu Phong thu Diệt Thế Hắc Giao Long vào bên trong Mê Không Giới, sau đó bay thẳng về phía đội nhân mã kia.
Trên đường phi hành, Triệu Phong có thể cảm giác được, Quy tắc Không Gian của Thần vực Man Hoang này mười phần tương tự với trong Mộng Cảnh Thái Cổ. Tốc độ của hắn cũng bị áp chế cực lớn, tốc độ phi hành so với trong Đại Lục Vực, giống như tốc độ của rùa so sánh với tốc độ của thỏ vậy.
Hô!
Đội ngũ đang cấp tốc phi hành, vừa nhìn thấy Triệu Phong xuất hiện trước mặt mình, liền trực tiếp dừng lại.
- Các hạ là người phương nào?
Trên lưng một đầu Thanh Dực Cự Lang, một gã nam tử trung niên đầu dê thân người, sắc mặt hơi chút tái nhợt, lập tức cảnh giác hỏi.
Cảnh giới của gã nam tử trung niên này cao tới Thánh Chủ Tiểu thành, là cường giả mạnh nhất trong cả đội ngũ này.
Sau lưng đầu Thanh Dực Cự Lang này, còn kéo theo một chiếc xe thùng. Màn vải chiếc xe khẽ xốc lên, một nữ tử trên đầu có cặp sừng thanh ngọc, mặt trắng như ngọc, ló đầu ra tỉ mỉ quan sát, đánh giá Triệu Phong.
- Tại hạ sử dụng Truyền Tống Trận di chuyển, không ngờ Truyền Tống Trận gặp phải trục trặc, bị truyền tống đến địa phương không biết tên gần đây! Ta chỉ muốn hỏi thăm các vị một chút, nơi này là địa phương nào?
Triệu Phong thu liễm lại khí tức, vẻ mặt hiền hòa, hỏi.
- Ngươi không phải là người của Cự Linh Lộc Tộc sao?
Trong đội ngũ truyền đến một tiếng thở phào nhẹ nhõm.
- Nơi này là Hồng Phong Lâm Địa dưới sự thống trị của Đảo chủ Thiên Vũ Đảo!
Nam tử trung niên mang theo vẻ mặt nghi ngờ, quan sát từ trên xuống dưới Triệu Phong một cái.
- Chưa nghe nói qua!
Bên trong Mê Không Giới, thanh âm Diệt Thế Hắc Giao Long vang lên.
- Không biết gần đây có địa phương nào nhân khẩu tụ tập phồn hoa một chút không? Tại hạ muốn mua một phần địa đồ!
Triệu Phong hỏi lần nữa.
Vừa mới tới đây, Triệu Phong nghĩ muốn tìm một địa phương tạm thời đặt chân trước rồi tính sau.
Hơn nữa phương viên mấy vạn dặm quanh đây đều là một mảnh sơn lâm tang thương, ngoại trừ một ít Yêu thú ra, không có bất cứ nhân ảnh nào khác.
- Vùng này đều là địa phương các mãnh thú thường xuyên lui tới, chúng ta đang muốn đi tới địa bàn của Hỏa Liệt Kim Dương Tộc tại phía Tây Hồng Phong Lâm Địa! Nếu vị công tử này không ngại, có thể đồng hành cùng chúng ta một đoạn!
Nữ tử đầu mọc cặp sừng thanh ngọc kia chậm rãi nói.
- Lâm Nhi tiểu thư, chúng ta làm sao có thể mang theo người khác được? Huống hồ người này còn trẻ tuổi như vậy, thực lực...
Nam tử trung niên đầu lĩnh lập tức khuyên nhủ.
- Thanh thúc, chúng ta giúp vị công tử này một chút cũng chẳng phiền toái gì! Thoạt nhìn, hắn cũng không giống như hạng người xấu xa gì!
Ngọc Lâm Nhi nhìn về phía Triệu Phong, bộ dáng lúc này đã có chút bất lực.
- Vậy thì đa tạ rồi!
Còn chưa đợi hai người kia thương lượng xong, Triệu Phong đã trực tiếp tiến vào trong đội ngũ.
Thanh thúc hơi có bất mãn liếc nhìn Triệu Phong một cái, thở dài một tiếng. Tiểu thư quả thật tâm tính quá mức thiện lương! Người tốt người xấu không phải mắt nhìn là có thể nhìn ra được!
Hiện tại, hắn chỉ đành cầu trời khẩn phật, hy vọng Triệu Phong không phải là hạng người đầu trộm đuôi cướp gì mới tốt.
← Ch. 1143 | Ch. 1145 → |