← Ch.1160 | Ch.1162 → |
Bên trong Giao Dịch Linh Điện, mấy vạn cường giả đều lẳng lặng nhìn trận chiến trên Đài giao chiến.
Tranh đoạt chiến Giao Dịch Linh Điện lần này hoàn toàn bất đồng với dĩ vãng, hai vị thiên tài Lam Nhãn Băng Lang Tộc không ngờ lại trực tiếp đánh bại toàn bộ các cường giả của các chủng tộc còn lại!
Mà trong đó khiến cho người khác chú ý nhất, tự nhiên chính là Cô Lam, vị cường giả Kiếm đạo cô độc ngạo khí kia!
- Kiếm ý thật là mạnh mẽ!
- Đây chính là lực lượng của cường giả Kiếm đạo sao? Hắn đã đạt tới cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất rồi!
- ...
Bên ngoài khán đài, trong khu vực quan chiến, vô số cường giả đều kinh ngạc với biểu hiện của Cô Lam.
Trong đó cũng không thiếu những cường giả Kiếm đạo, nhận ra cảnh giới Kiếm đạo hiện tại của Cô Lam.
- Làm sao có thể? Người này...
Vẻ mặt Tộc trưởng Sa Xỉ Tộc vô cùng khiếp sợ, không thể tin nổi nhìn về phía gã nhân loại kia. Trước đây, bọn họ cũng đã biết một ít nội tình của Cô Lam, nhưng một người từ Không gian Vực ngoại mới tới Thần vực Man Hoang, làm sao có thể mạnh như vậy?
Thiên tài do Sa Xỉ Tộc dốc lòng đào tạo, không ngờ ở trong tay hắn lại không chịu nổi một kích!
- Quá mạnh mẽ!
Đám người Bích Thanh Vũ Tộc đều cam nguyện chịu thua.
Xem ra lần này, chủ nhân của tòa Giao Dịch Linh Điện này lại một lần nữa là Lam Nhãn Băng Lang Tộc rồi!
Cứ như vậy, Lam Nhãn Băng Lang Tộc sẽ càng ngày càng mạnh hơn, bỏ rơi những chủng tộc Tứ tinh còn lại càng ngày càng xa.
- Người này, không tệ!
Quỷ Lệ Chân Thần nhìn về phía Cô Lam, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười.
Hiển nhiên, tất cả mọi người ở nơi này đã hoàn toàn quên mất Triệu Phong.
Bởi vì Cô Lam thể hiện quá mạnh mẽ, quá chói mắt, trong các thiên tài trẻ tuổi ở đây, có lẽ chỉ có Hề Phong mới có thể ngăn cản được hắn.
Mà Triệu Phong chỉ có Tu vi Huyền Quang Đại viên mãn, chẳng qua bởi vì chưa xuất thủ với Cô Lam, cho nên mới còn có thể đứng ở trên đài. Hoặc có lẽ do Cô Lam căn bản khinh thường xuất thủ với Triệu Phong!
Ngay cả rất nhiều thiên tài các chủng tộc khác cũng không phải là đối thủ một kiếm của hắn, cái tên nhân loại nhỏ yếu của Hỏa Liệt Kim Dương Tộc này, ngay cả tư cách để hắn xuất kiếm cũng không xứng a!
- Triệu Phong...
Sắc mặt đám người Hỏa Liệt Kim Dương Tộc càng lúc càng căng thẳng.
Bọn họ không thể nào nghĩ tới, không ngờ Lam Nhãn Băng Lang Tộc lại xuất hiện một cường giả Kiếm đạo cường đại như vậy, không biết Triệu Phong có thể đối phó hay không?
- Xem ra, lần này là Lam Nhãn Băng Lang Tộc đạt được thắng lợi rồi!
Trên thạch đài phía Đông, Quỷ Lệ Chân Thần khẽ gật đầu, cười nói.
- Phải chúc mừng Tộc trưởng Lam Nhãn Băng Lang Tộc rồi!
- Chúc Lam Nhãn Băng Lang Tộc càng ngày càng phồn vinh hưng thịnh!
Mặc dù rất nhiều cường giả các chủng tộc ở đây đều không quen nhìn Lam Nhãn Băng Lang Tộc, nhưng lúc này bọn họ vẫn như cũ cố nặn ra khuôn mặt tươi cười bắt chuyện.
- Tranh đoạt chiến vẫn còn chưa kết thúc a!
Lúc này, trên Đài giao chiến đột ngột vang lên một đạo thanh âm nhàn nhạt.
Trong lòng Triệu Phong thập phần không hài lòng. Hiện tại hắn vẫn còn chưa thua, vẫn còn đứng trên Đài giao chiến, không ngờ trận Tranh đoạt chiến này lại đã gián tiếp kết thúc rồi, hơn nữa lại còn phán định Lam Nhãn Băng Lang Tộc chiến thắng nữa!
Lời này của Triệu Phong vừa ra, tất cả mọi người bốn phía liền không khỏi nở nụ cười khinh thường.
- Người của Hỏa Liệt Kim Dương Tộc như thế nào lại ngu xuẩn như vậy? Lẽ nào hắn cho rằng mình có thể là đối thủ của Cô Lam sao?
- Chỉ sợ hắn chính là nghĩ muốn vãn hồi một chút mặt mũi của mình a! Dù sao từ khi Tranh đoạt chiến bắt đầu đến giờ, hắn cũng chưa từng ra tay qua!
Bốn phía chiến đài, một ít người xem náo nhiệt hoặc là cường giả các chủng tộc cường đại đều lớn tiếng cười nhạo.
- Triệu Phong, ngươi không phải là đối thủ của Cô Lam! Huống hồ trên Đài giao chiến lại có tới hai thiên tài trẻ tuổi của tộc ta a!
Tộc trưởng Lam Nhãn Băng Lang Tộc cười trào phúng, nói.
Triệu Phong giết đám người Lam Nhãn Băng Lang Tộc của hắn, hiện tại hắn khiến cho Triệu Phong không đánh mà bại, để cho Triệu Phong bị xấu mặt trước mặt mấy vạn người.
Bất quá, trên Đài giao chiến, cặp mắt Cô Lam thủy chung vẫn luôn nhìn chằm chằm Triệu Phong. Thanh kiếm trong tay hắn vẫn như cũ lóng lánh quang mang băng hàn.
- Ha ha... cho dù toàn bộ thiên tài Lam Nhãn Băng Lang Tộc đều lên đây, thì có ích lợi gì?
Triệu Phong liếc nhìn Tộc trưởng Lam Nhãn Băng Lang Tộc một cái, ánh mắt lãnh đạm, cười lạnh một tiếng.
Ngày đó, hắn đến Giao Dịch Linh Điện bán đấu giá vật phẩm, cuối cùng lại gặp phải ám sát của Lam Nhãn Băng Lang Tộc! Chuyện này, cho tới bây giờ Triệu Phong vẫn chưa từng quên. Thân là đại diện bán đấu giá, không ngờ lại làm ra chuyện vô sỉ như vậy.
Nếu như thực lực của Triệu Phong không cường đại, sớm đã trở thành vong hồn dưới tên của Lữ Vĩ kia rồi.
Huống hồ, hiện tại cũng là thời điểm Triệu Phong nên dương danh rồi. Hiện tại trong cả Thiên Vũ Đảo, ngoại trừ thế lực của Thiên Vũ Đảo chủ ra, không có kẻ nào có thể khiến cho hắn phải kiêng kỵ cả.
- Ngươi nói cái gì?
Tộc trưởng Lam Nhãn Băng Lang Tộc nhất thời đứng bật dậy, một cỗ lệ khí băng hàn kinh khủng bắt đầu lan tràn ra.
Đám người vây xem sau lưng hắn cách đó không xa, trên toàn thân bắt đầu ngưng kết một tầng băng sương, vội vàng triệt thoái về phía sau.
- Người này thật là phách lối a! Lại dám nói toàn bộ thiên tài của Lam Nhãn Băng Lang Tộc cũng không phải là đối thủ của hắn!
- Ta thấy, có lẽ hắn đã bị thực lực của Cô Lam dọa cho sợ choáng váng, hiện tại chỉ là đang nói nhăng nói cuội mà thôi!
Một số người ở đây dùng ngữ khí châm chọc khiêu khích, nói.
Mặc kệ nói như thế nào, Lam Nhãn Băng Lang Tộc cũng là chủng tộc cường đại đứng năm hạng đầu tại Thiên Vũ Đảo, cường giả thiên tài trong tộc nhiều như mây. Mà lúc này Triệu Phong lại ở ngay trước mặt toàn bộ mấy vạn người nói thẳng:
- Cho dù toàn bộ thiên tài Lam Nhãn Băng Lang Tộc đều lên đây, thì có ích lợi gì?
Loại kiêu ngạo, tự đại này đã không cách nào hình dung nữa rồi.
- Tộc trưởng Lam Nhãn Băng Lang Tộc, hiện tại trên Đài giao chiến vẫn còn có ba người, huống chi còn có đại biểu của các chủng tộc khác nữa, ngươi đã cho rằng ngươi đã đạt được thắng lợi rồi sao? Ngươi đây chính là không nhìn sự tồn tại của Công chứng viên Thiên Vũ Đảo a!
Đối mặt với Tộc trưởng Lam Nhãn Băng Lang Tộc đang vô cùng tức giận, Triệu Phong vẫn không chút sợ hãi, thậm chí còn đem Quỷ Lệ Chân Thần - người có thái độ rõ ràng đã đứng về phía Lam Nhãn Băng Lang Tộc, cũng lôi cả vào trong này.
Tuy rằng trong lòng Quỷ Lệ Chân Thần đã nghiêng về phía Lam Nhãn Băng Lang Tộc, bất quá quy củ Tranh đoạt chiến vẫn còn ở chỗ này, hơn nữa lại còn là do đích thân Thiên Vũ Đảo chủ đặt ra, hắn tự nhiên không thể làm trái. Bằng không đó chính là đánh mất mặt mũi của Thiên Vũ Đảo chủ!
- Ngồi xuống!
Sắc mặt Quỷ Lệ Chân Thần lạnh lẽo.
Trong lòng Tộc trưởng Lam Nhãn Băng Lang Tộc phẫn nộ ngập trời, nhưng cũng chỉ có thể ngồi xuống, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Triệu Phong, tràn ngập sát ý âm lãnh.
- Tranh đoạt chiến tiếp tục!
Quỷ Lệ Chân Thần nhàn nhạt nói.
Hắn cũng không nói là chuẩn bị tiến nhập giai đoạn hai, mà nói thẳng là tiếp tục. Ý tứ rất rõ ràng, chính là ý bảo hai gã thiên tài Lam Nhãn Băng Lang Tộc giải quyết Triệu Phong nhanh chóng một chút.
Bởi vì đã không cần thiết tiến hành giai đoạn hai nữa!
Lời này của Quỷ Lệ Chân Thần vừa nói ra, toàn bộ Giao Dịch Linh Điện nhất thời an tĩnh trở lại.
Tất cả mọi người đều chờ xem, Triệu Phong mới vừa nói ra những lời nói kiêu ngạo kia, đến lúc thất bại sẽ có biểu tình như thế nào?
Ngay cả đám người của Hỏa Liệt Kim Dương Tộc cũng bị các chủng tộc khác ở phụ cận trào phúng.
- Ngươi xuống dưới đi!
Cô Lam liếc mắt, nói với gã thiên tài Lam Nhãn Băng Lang Tộc còn lại bên cạnh mình.
- Ừm!
Gã thiên tài này trực tiếp gật đầu, nhanh chóng đi xuống. Mục đích hắn tham gia Tranh đoạt chiến này chỉ là để phụ trợ Cô Lam đạt được thắng lợi mà thôi. Với thực lực của Cô Lam, chỉ cần một kiếm liền có thể giải quyết Triệu Phong rồi, hắn lưu lại trên này cũng vô dụng.
Mà sau khi hắn xuống đài, Cô Lam lại tiếp tục nói một câu, khiến cho hắn cùng với tất cả mọi người ở toàn trường đều giật mình.
- Ngươi rất cường đại! Cho nên ta mới cố tình lưu ngươi lại cuối cùng, để một mình ta làm đối thủ của ngươi mà thôi!
Cô Lam bình thường luôn luôn cao ngạo băng lãnh, cả ngày không nói quá mười chữ, không ngờ lúc này lại đặc biệt nói nhiều như vậy.
Nhưng mà đây không phải trọng điểm! Trọng điểm là ý tứ trong câu nói của hắn!
Bán Thần Cô Lam cao ngạo không ai bì nổi, đã đánh bại đông đảo thiên tài kia, không ngờ lại nói thực lực của Triệu Phong rất mạnh!
Chí ít cái từ "cường đại" này, khẳng định là cường đại hơn so với toàn bộ những thiên tài vừa rồi bị đánh bại kia.
- Ta cũng muốn cám ơn ngươi một tiếng, đã đuổi đi đám người dư thừa vô dụng kia!
Triệu Phong mỉm cười, nhàn nhạt nói.
Cô Lam trước mặt, khiến cho hắn nhớ lại Vũ Thiên Ngô trong Đại Lục Vực lúc trước. Bất quá Cô Lam lại càng hiếu chiến hơn hẳn Vũ Thiên Ngô, trong mắt chỉ có Kiếm hoặc là Chiến, cơ bản không quan tâm đến những vấn đề khác!
- Cái gì? Dư thừa vô dụng?
Bốn phía Đài giao chiến, những gã thiên tài đã bị Cô Lam đánh bại lúc trước nhất thời mặt đỏ tới mang tai.
Bị Cô Lam đánh bại, bọn chúng không có lời nào để nói, nhưng lúc này ngay cả một gã tu vi Huyền Quang Đại viên mãn cũng trào phúng bọn chúng như vậy, điều này làm sao có thể chịu nổi?
- Tiếp ta một kiếm!
Cô Lam huy động băng kiếm trong tay, trong cặp mắt lạnh như băng tản ra chiến ý cường đại.
Vụt vụt vụt...
Bốn phía Cô Lam, từng cỗ từng cỗ kiếm ý vô hình dung hợp cùng hàn băng, ngưng kết thành băng kiếm chân thật, phát ra Kiếm Chi Áo Nghĩa chém sạch vạn vật!
- Thật cường đại! Đây mới là thực lực chân chính của hắn?
- Hóa ra vừa rồi hắn vẫn luôn giữ lại thực lực!
Trong lòng đám thiên tài đã bị Cô Lam trực tiếp nghiền ép kia nhất thời kinh hãi chấn động, cảm giác thập phần không biết nói gì.
Bất quá, thực lực Cô Lam cường đại như vậy, Triệu Phong chắc chắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ! Cái tên nhân loại này vừa rồi châm chọc bọn chúng, nhất định sẽ thua càng thê thảm hơn so với bọn chúng.
- Băng Tâm Kiếm!
Tâm niệm Cô Lam vừa động, vô số mũi kiếm băng hàn trong thiên địa trong nháy mắt đã bị hắn khống chế, dung nhập vào trong băng kiếm trong tay hắn.
Vụt...
Thân hình Cô Lam như kiếm, trực tiếp đâm thẳng về phía Triệu Phong.
Một cỗ kiếm ý băng hàn không gì cản nổi, xuyên thủng tất cả, công kích về phía Triệu Phong.
Đám người quan sát đứng cạnh Đài giao chiến sau lưng Triệu Phong nhất thời cảm giác linh hồn cùng toàn thân đều bị tổn thương, trực tiếp lùi nhanh về phía sau.
- Tốt!
Trong mắt Triệu Phong toát ra một tia tán thưởng.
Trong mắt Triệu Phong, cường giả Bán Thần bình thường quá yếu, hoàn toàn không cách nào tiến nhập pháp nhãn của hắn! Vì vậy đối với trận Tranh đoạt chiến này, hắn căn bản không hề đặt trong lòng.
Nhưng không nghĩ tới, hắn lại ngoài ý muốn gặp được một gã Bán Thần có thiên phú Kiếm đạo cường đại như vậy.
Ông ông!
Trên thân thể Triệu Phong, một cỗ lạc ấn lôi điện ám hoàng sắc thâm trầm, nhẹ nhàng xuất hiện. Mà trong tay hắn, lại quanh quẩn một tầng Kim Chi Phong Lôi vô cùng chói mắt.
- Phong Lôi Cuồng Chỉ!
Triệu Phong vận chuyển Kim Chi Phong Lôi với lực xuyên thấu cực mạnh, trực tiếp đâm thẳng ra.
Phong Lôi Cuồng Chỉ phối hợp với Kim Chi Phong Lôi, đã đem uy năng của Phong Lôi Cuồng Chỉ tăng trưởng lên gấp bội. Huống hồ Thánh Lôi Thể của Triệu Phong còn ẩn chứa lực lượng Lôi kiếp, hắn cũng vận chuyển một ít lực lượng Lôi kiếp lên trên ngón tay mình.
Vụt...
Trong hư không, Băng Kiếm Áo Nghĩa vô hình kia đã trực tiếp bị đầu ngón tay kim sắc của Triệu Phong trực tiếp chém ra làm đôi.
Rốt cuộc, đầu ngón tay kim sắc của Triệu Phong cùng mũi kiếm băng hàn của Cô Lam đã đụng mạnh vào nhau.
- Bại!
Trong khoảnh khắc va chạm này, Triệu Phong trực tiếp phóng xuất ra lực lượng Thần huyết Thái Cổ trong ngón trỏ mình.
Oành!
Một đạo kim quang băng hàn chói mắt trực tiếp bùng nổ ra.
Rầm!
Thân thể Cô Lam trực tiếp bị đánh văng luôn xuống đài, mà thanh băng kiếm kia, không ngờ lại chấn vỡ thành hai mảnh.
Một chiêu, Cô Lam bại!
Bốn phía Đài giao chiến biến thành một mảnh tĩnh mịch! Tròng mắt tất cả mọi người đều trợn trừng nhìn lên trên đài, không thể tin nổi một màn trước mắt.
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới, gã Triệu Phong bị mọi người xem nhẹ kia, không ngờ chỉ cần một chiêu đã đánh bại Cô Lam!
Đương nhiên, bọn chúng cũng không thấy rõ rốt cuộc Triệu Phong đã đánh bại Cô Lam như thế nào! Bởi vì hết thảy chuyện này chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt mà thôi!
- Cái này... không có khả năng!
- Cô Lam làm sao có thể thua dưới tay một người như thế?
- ...
Phụ cận Đài giao chiến, những gã thiên tài các chủng tộc lúc ban đầu bị Cô Lam nghiền ép, tâm thần phi thường chấn động, ánh mắt đờ đẫn nhìn chằm chằm Triệu Phong.
Mà gã thiên tài Bích Thanh Vũ Tộc lúc ban đầu định xuất thủ với Triệu Phong kia, lại càng hồn phi phách tán! Nếu lúc đó không phải nhờ có Cô Lam hấp dẫn sự chú ý của mọi người, chỉ sợ hắn đã bị Triệu Phong đánh bại trong nháy mắt rồi.
Dưới Đài giao chiến, Cô Lam chậm rãi đứng lên, cặp mắt băng lãnh cố chấp nhìn chằm chằm về phía Triệu Phong.
Cả đời mình chưa từng bao giờ bại trận một cách nhanh chóng như vậy, hơn nữa lại còn là bị một người thấp hơn mình cả một đẳng cấp, đánh bại đơn giản như vậy! Nhưng Cô Lam có muốn không thừa nhận cũng không được, Triệu Phong thật sự rất mạnh!
Tộc trưởng Lam Nhãn Băng Lang Tộc cũng ngây người khiếp sợ trong chốc lát, bỗng nhiên đứng bật dậy:
- Chuyện này không có khả năng! Ngươi nhất định đã sử dụng thủ đoạn hèn hạ gì đó!
Vẻ mặt Tộc trưởng Lam Nhãn Băng Lang Tộc cực kỳ âm lãnh.
Thực lực của Cô Lam đã mạnh hơn Chân Thần Nhất giai phổ thông, mà Triệu Phong lại chỉ dùng một chiêu đã đánh bại hắn! Lẽ nào thực lực của Triệu Phong đã đạt tới tiêu chuẩn Chân Thần Nhị giai rồi sao? Điều này tuyệt đối không có khả năng! Cho dù đây là sự thật, hắn cũng tuyệt không tha cho Triệu Phong! Kẻ này nhất định phải chết!
Ánh mắt Triệu Phong lạnh lẽo nhìn về phía Tộc trưởng Lam Nhãn Băng Lang Tộc. Chính mình đánh bại Cô Lam là do dùng thủ đoạn hèn hạ sao?
Dưới Đài giao chiến, trong mắt Cô Lam cũng lộ ra vẻ khinh bỉ. Hắn chỉ vừa mới tới Thần vực Man Hoang, đối với cái gì cũng đều chưa quen thuộc, mới đáp ứng giúp Lam Nhãn Băng Lang Tộc tham gia Tranh đoạt chiến Giao Dịch Linh Điện. Đối với Lam Nhãn Băng Lang Tộc, hắn căn bản không có bất kỳ cảm tình gì.
Trên thạch đài phía Đông, Quỷ Lệ Chân Thần cũng thoáng sững sờ một hồi. Không nghĩ tới lần này hắn đã nhìn lầm, gã thiếu niên tóc hoàng kim không có gì bắt mắt này, không ngờ mới thật sự là cường giả!
Mà đám người Hỏa Liệt Kim Dương Tộc lại vô cùng kích động. Không nghĩ tới Triệu Phong lại có thể thắng lợi một cách đơn giản như vậy! Chỉ ngắn ngủi một năm, không ngờ thực lực Triệu Phong lại tăng lên nhanh chóng như vậy!
- Người này...
Trong mắt Hề Phong lóe lên một tia âm lệ. Sự ưu tú cùng cường đại của Triệu Phong khiến cho hắn thập phần khó chịu.
Cũng vào lúc này, Tộc trưởng Lam Nhãn Băng Lang Tộc lại âm thầm truyền âm cho Quỷ Lệ Chân Thần:
- Quỷ Lệ Chân Thần, nếu như ngài có thể giúp ta đoạt được quyền khống chế Giao Dịch Linh Điện lần này, ta nguyện ý xuất ra sáu thành lợi ích của Giao Dịch Linh Điện trong một ngàn năm này!
Trong mắt Quỷ Lệ Chân Thần lập tức lộ ra một tia tươi cười âm lệ, âm thầm truyền âm cho Hề Phong.
- Được! Những gì sư thúc đáp ứng ta, tuyệt đối đừng quên a!
Trên mặt Hề Phong lộ ra thần sắc hưng phấn, sau đó nhìn chăm chú về phía Triệu Phong, trong mắt hiện ra một tia hung ác tàn nhẫn.
← Ch. 1160 | Ch. 1162 → |