← Ch.1192 | Ch.1194 → |
Kim Ngọc Tộc giận dữ rời đi, dẫn tới những thế lực khác trên đỉnh núi chú ý.
Tại thời điểm mấu chốt này, tất cả mọi người của Kim Ngọc Tộc lại đột nhiên phóng đi về một hướng khác, thật sự khiến cho người ta nghi hoặc!
- Không phải Kim Ngọc Tộc vừa mới phái ra năm người đi truy sát mấy người kia hay sao? Như thế nào hiện tại toàn bộ đều chạy đi rồi?
Trên đỉnh núi vừa rồi của Triệu Phong, gã Chuẩn Thần trẻ tuổi từng hai lần trào phúng Triệu Phong kia, chợt kinh nghi nói.
- Câm miệng! Có thể tới chỗ này, không kẻ nào hiền lành cả!
Lúc này, gã Chân Thần Tứ giai duy nhất trong thế lực của gã thanh niên này chợt quát lớn một tiếng.
o0o
- Thiên Hoa Chân Thần, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trên đường đi, Đế Lâm Chuẩn Thần đột nhiên hiếu kỳ hỏi.
Vừa rồi, Thiên Hoa Chân Thần nhận được một tin tức, liền dẫn theo tất cả mọi người trực tiếp chạy đi, những người khác cái gì cũng đều không biết.
- Câm miệng cho ta! Đừng nói nhiều!
Thiên Hoa Chân Thần hung hăng trợn mắt nhìn Đế Lâm Chuẩn Thần một cái, cuồng nộ không chút khách khí.
Nhìn thấy Thiên Hoa Chân Thần tức giận như thế, những người còn lại của Kim Ngọc Tộc cũng không dám nói thêm gì nữa.
Bất quá rất nhanh, bọn chúng liền biết vì sao Thiên Hoa Chân Thần lại tức giận như thế.
- Cứu mạng!
Một đạo Linh hồn thể ám kim sắc cực kỳ hư nhược, đột nhiên bay nhanh về phía đám người Kim Ngọc Tộc.
Oanh! Phốc!
Một cỗ Lôi kiếp điện hỏa kinh khủng rơi xuống trên đạo Linh hồn thể này, triệt để hủy diệt hắn.
Thần sắc đám người Kim Ngọc Tộc dại ra tại chỗ. Không nghĩ tới bọn họ vừa chạy tới, lại nhìn thấy một màn hình ảnh như vậy!
- Nếu các ngươi tới sớm hơn một chút, nói không chừng còn có thể cứu được hắn!
Lúc này, thanh âm thản nhiên tự đắc của Triệu Phong chợt truyền vào lỗ tai của đám người Kim Ngọc Tộc.
Tâm thần tất cả mọi người của Kim Ngọc Tộc chấn động, toàn thân run rẩy, cảm giác phẫn nộ vô hình khiến cho thiên địa bốn phía gần như ngưng đọng lại.
- Triệu Phong, ngươi dám giết người của Kim Ngọc Tộc ta!
Thần sắc Đế Lâm Chuẩn Thần đại biến, lập tức quát lên.
Triệu Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn Đế Lâm Chuẩn Thần một cái.
Cái tên này đã biến thành ngu ngốc rồi sao? Người thì mình cũng đã giết rồi, lại còn nói ra lời nói ngu xuẩn như vậy?
- Thiên Hoa Chân Thần, cứu chúng ta!
Sau lưng Triệu Phong một khoảng không xa, truyền đến thanh âm của đám Chân Thần Kim Ngọc Tộc.
Lúc này, năm gã Chân Thần Kim Ngọc Tộc bao vây tiễu trừ đám người Triệu Phong, chỉ còn lại có ba người! Bọn chúng đang bị Diệt Thế Hắc Giao Long, lão giả áo xanh còn có rất nhiều chủng tộc Thái Cổ vây khốn.
- Ngươi đây là muốn chết!
Ánh mắt Thiên Hoa Chân Thần phẫn nộ nhìn Triệu Phong, trực tiếp nói.
Hắn có thể nhìn ra, Triệu Phong hoàn toàn có năng lực giết chết ba người này, nhưng hắn cũng chỉ vây khốn ba người này, dẫn dụ tất cả mọi người của tới đây! Thanh niên nhân ngông cuồng như thế, vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy!
- Thiên Hoa Chân Thần thật là hiên ngang lẫm liệt a! Không để ý tới sự sống chết của tộc nhân, lại chỉ chăm chăm muốn giết ta!
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một nụ cười tà dị.
Lời này vừa nói ra, ba gã Chân Thần Kim Ngọc Tộc đang bị vây khốn kia, toàn thân nhất thời lạnh lẽo, giống như đặt mình vào trong hầm băng vậy.
Mà những người còn lại của Kim Ngọc Tộc, toàn thân cũng khẽ rùng mình một cái. Thiên Hoa Chân Thần ngay cả sự sống chết của ba vị Chân Thần Tam giai cũng không quản tới, trong tràng tranh đoạt trọng bảo kế tiếp, khẳng định cũng sẽ không quản tới sống chết của bọn họ!
Ánh mắt Thiên Hoa Chân Thần sát ý đằng đằng. Triệu Phong đây chính là đang ly gián quan hệ giữa hắn với các thành viên còn lại của Kim Ngọc Tộc.
Thiên Hoa Chân Thần thân là Chân Thần Ngũ giai, tự nhiên khinh thường đi quản đám Chân Thần cấp thấp này! Bất quá lần tranh đoạt trọng bảo này, đối thủ thật sự rất nhiều, hơn nữa thế lực khổng lồ, hắn cần phải mượn dùng lực lượng của tộc nhân, thậm chí dùng tính mạng của bọn họ để lót đường cho chính mình.
- Đã như thế, vậy xin mời vị bằng hữu đang núp trong bóng tối kia, đi ra giúp ta một tay a!
Triệu Phong khẽ nghiêng đầu, ánh mắt nhìn thẳng về phía sâu bên trong cổ lâm.
- Tiểu tử này còn có trợ thủ?
Ánh mắt Thiên Hoa Chân Thần thâm trầm như mặt giếng cổ.
Sâu bên trong cổ lâm, đột nhiên chớp động một đạo diễm quang lam tử sắc. Một nữ tử váy dài lam tử sắc chậm rãi bay ra.
- Không ngờ lại bị hắn phát hiện!
Trong lòng Tiểu Linh có chút tức giận.
Vốn dĩ nàng tới nơi này là muốn tìm hiểu tin tức về trọng bảo, chợt cảm thụ được khí tức hỏa diễm quen thuộc. Đi theo cỗ khí tức này, nàng liền phát hiện ra đám người Triệu Phong.
Vì vậy, Tiểu Linh mới ẩn núp trong bóng tối, chuẩn bị đợi sau khi Triệu Phong cùng năm gã cường giả Chân Thần của Kim Ngọc Tộc lưỡng bại câu thương, mới sẽ xuất thủ với Triệu Phong, đoạt lại lông đuôi của Phượng Vĩ Tước.
Nhưng không nghĩ tới chính là, thực lực mỗi người trong đám người Triệu Phong đều vô cùng cường đại, dễ dàng đánh bại năm gã Chân Thần Tam giai.
Vì vậy, nàng mới tiếp tục ẩn giấu, chờ đại bộ đội Kim Ngọc Tộc tới đây.
Thực lực chi đại bộ đội này thập phần cường đại, thậm chí trong đó còn có cả Chân Thần Ngũ giai nữa! Mới vừa rồi Tiểu Linh còn đang lo lắng, Triệu Phong có thể nào trực tiếp bị gã Chân Thần Ngũ giai kia giết chết hay không.
Nhưng mà, Triệu Phong bỗng nhiên lại vạch trần ra địa phương ẩn nấp của nàng.
- Đã như vậy, ta sẽ liên thủ với hắn cùng đối địch, lấy được hảo cảm của hắn! Sau này mới nhân cơ hội cướp đoạt lại Phượng vĩ!
Khóe miệng Tiểu Linh khẽ nhếch lên, cảm thấy kế sách này thập phần không tệ.
Sưu!
Một đạo hỏa diễm lam tử sắc lóe lên, một nàng nữ tử tiếu mỹ thân mặc váy dài lam tử sắc đã hạ xuống bên cạnh Triệu Phong.
- Không nghĩ tới chủ nhân còn có trợ thủ!
Trong lòng lão giả áo xanh sửng sốt.
- Đẹp quá!
Hai phe địch ta nhất thời bị khuôn mặt đẹp cùng khí chất của nàng nữ tử này hấp dẫn, không khí giương cung bạt kiếm trong nháy mắt đã tiêu tán không còn.
- Hừ!
Tiểu Linh hừ khẽ một tiếng, trừng mắt nhìn Triệu Phong một cái, sau đó lại nhìn về phía đám người Kim Ngọc Tộc.
- Chân Thần Tứ giai!
Sắc mặt Thiên Hoa Chân Thần khẽ trầm xuống.
Mấy người Triệu Phong cộng thêm đám Linh sủng kia, chiến lực đã rất cường đại rồi, mà lúc này lại có thêm một mỹ nữ Chân Thần Tứ giai.
Kim Ngọc Tộc bên này, ngoại trừ Thiên Hoa Chân Thần là Chân Thần Ngũ giai ra, còn lại đều là Chân Thần Tam giai, Nhị giai cùng Chuẩn Thần! Lấy cứng đối cứng, phần thắng của Kim Ngọc Tộc vẫn là rất lớn. Thế nhưng cho dù đạt được thắng lợi sau cùng, Kim Ngọc Tộc cũng sẽ tổn thất thập phần thảm trọng, căn bản không có khả năng tham dự tràng tranh đoạt trọng bảo kế tiếp.
- Thiên Hoa Chân Thần, ta tin tưởng ngươi là người biết lý lẽ, sẽ không vì một tên phế vật mà khiến cho tất cả mọi người của Kim Ngọc Tộc cùng chịu tội theo!
Ánh mắt Triệu Phong liếc về phía Đế Lâm Chuẩn Thần một cái.
- Phế vật...
Toàn thân Đế Lâm Chuẩn Thần run rẩy, hai tay nắm chặt, mười đầu móng tay đều khảm sâu vào trong máu thịt.
Từ khi hắn bắt đầu tu luyện cho tới nay, chưa từng có người nào dám nói hắn là phế vật!
- Ngươi nói có lý! Chỉ cần ngươi thả ba gã Chân Thần của Kim Ngọc Tộc ta ra, chuyện này cứ như vậy bỏ qua!
Sắc mặt Thiên Hoa Chân Thần hơi chút hòa hoãn.
Trọng bảo sắp sửa mở ra, trước đó làm sao có thể để cho nguyên khí tổn thương được? Đợi sau khi tranh đoạt trọng bảo xong, mới giải quyết đám người Triệu Phong cũng không trễ.
- Ta tin tưởng Thiên Hoa Chân Thần là một người biết giữ lời hứa, sẽ không lừa dối vãn bối!
Triệu Phong mỉm cười, phất phất tay.
Nhất thời, đám người Diệt Thế Hắc Giao Long liền thả ba gã Chân Thần đang bị vây khốn kia ra.
- Đi!
Ánh mắt Thiên Hoa Chân Thần âm lệ, liếc nhìn ba gã Chân Thần này một cái, thấp giọng quát lên.
Sưu sưu!
Sau đó, Thiên Hoa Chân Thần liền dẫn theo đám người Kim Ngọc Tộc rời khỏi nơi này.
- Đa tạ cô nương xuất thủ trợ giúp! Triệu mỗ vô cùng cảm kích!
Lúc này, Triệu Phong mới nhìn về phía Tiểu Linh, vẻ mặt ôn hòa vui vẻ. Triệu Phong sớm đã phát hiện ra Tiểu Linh vẫn luôn núp trong bóng tối theo dõi đám người mình.
- Nếu như cô nương nguyện ý, có thể hợp tác với chúng ta, cùng tranh đoạt bảo vật trong địa phương trọng bảo kia!
Triệu Phong chủ động phát ra lời mời.
Sở dĩ hắn cố tình bức Tiểu Linh lộ diện, chính là muốn mượn lực lượng của nàng!
Thần sắc Tiểu Linh khẽ ngưng lại. Nàng vừa mới chuẩn bị mở miệng, xin được gia nhập vào đội ngũ của Triệu Phong, lại không ngờ rằng Triệu Phong đã trước một bước lên tiếng mời. Điều này khiến cho nàng có loại ảo giác đã bị Triệu Phong nhìn thấu!
- Ta vẫn luôn âm thầm theo dõi phía sau, hắn không có khả năng biết được mục đích thật sự của ta!
Trong lòng Tiểu Linh thoáng do dự.
- Được! Ta cũng cảm thấy rất hứng thú với địa phương trọng bảo kia!
Trong mắt Tiểu Linh hiện lên một tia quyết tâm, lên tiếng đáp ứng.
Ở một bên, thần sắc Diệt Thế Hắc Giao Long thoáng ngẩn ra. Ngay cả hắn cũng không thể nào hiểu nổi, nữ tử bỗng nhiên xuất hiện này, tại sao lại nguyện ý trợ giúp Triệu Phong, thậm chí chấp nhận gia nhập vào đội ngũ của Triệu Phong nữa?
Vụt vụt vụt...
Mấy người Triệu Phong, theo sát đội ngũ Kim Ngọc Tộc, quay trở lại địa phương sơn mạch liên miên bất tận vừa rồi kia.
Trên ngọn núi phụ cận đội ngũ Triệu Phong cùng Kim Ngọc Tộc, sắc mặt không ít cường giả đều lộ ra vẻ kinh nghi.
Bọn họ cũng đều biết, đội ngũ Kim Ngọc Tộc xảy ra mâu thuẫn với đội ngũ của Triệu Phong, vừa rồi Chân Thần Ngũ giai của Kim Ngọc Tộc đã nổi giận đùng đùng rời đi, khẳng định là đi đối phó với đội ngũ của Triệu Phong.
Nhưng mà hiện tại, song phương lại là một trước một sau quay trở về, bộ dáng dường như không hề quen biết gì với nhau cả! Một màn này thật sự rất quỷ dị!
Bất quá, kẻ hữu tâm có thể phát hiện ra, nhóm năm gã Chân Thần Tam giai của Kim Ngọc Tộc đầu tiên đi truy sát Triệu Phong, hiện tại chỉ trở về có ba người. Mà trong đội ngũ Triệu Phong lại có thêm một nàng nữ tử mỹ lệ dung mạo gần như hoàn mỹ!
- Xin các hạ đừng chấp nhất những lời nói không cân nhắc vừa rồi của thanh niên nhân tộc ta!
Lúc này, trên đỉnh núi của Triệu Phong, gã Chân Thần Tứ giai kia chợt chủ động lên tiếng.
Trước đây, gã Chuẩn Thần tuổi còn trẻ trong đội ngũ của hắn đã từng hai lần châm chọc Triệu Phong, hắn cũng không quản tới. Nhưng lúc này Triệu Phong lại có thể khiến cho Kim Ngọc Tộc chịu thiệt thòi, trong đội ngũ lại có thêm một Chân Thần Tứ giai, hắn mới chủ động mở miệng xin lỗi.
Sau đó, gã Chân Thần Tứ giai này dẫn theo những người còn lại trong đội ngũ, rời khỏi đỉnh núi nơi bọn người Triệu Phong đang ở.
- Tại hạ Triệu Phong! Có thể hợp tác với cô nương, quả thật vô cùng vinh hạnh!
Triệu Phong mỉm cười ôn hòa, bắt chuyện với Tiểu Linh.
Tiểu Linh cũng khẽ mỉm cười, chuẩn bị nói vài câu khách sáo với Triệu Phong, nhưng câu nói tiếp theo của Triệu Phong lại khiến cho thần sắc của nàng đột nhiên thay đổi.
- Cô nương, ngươi đến đây là muốn lấy lại lông đuôi của Phượng Vĩ Tước sao?
Ánh mắt Triệu Phong nhìn chằm chằm Tiểu Linh, tựa hồ như đã xem thấu hết thảy tâm tư của nàng vậy.
- Ngươi không ngờ lại biết rõ?
Biểu tình Tiểu Linh vô cùng khiếp sợ.
Nếu như Triệu Phong đã biết rõ mục đích của nàng, như vậy Triệu Phong mời nàng gia nhập đội ngũ của mình, lại là vì mục đích gì?
Tiểu Linh cảm giác thế cục hiện tại, đã hoàn toàn bị Triệu Phong chưởng khống trong tay!
- Từ sau khi ta rời khỏi Phượng Sào, cô nương vẫn luôn âm thầm đi theo ta! Bị một nữ tử xinh đẹp như vậy nhìn trộm, tại hạ cũng có chút ngượng ngùng a!
Triệu Phong cực kỳ vô liêm sỉ nói.
- Ngươi muốn như thế nào?
Sắc mặt Tiểu Linh trầm xuống, trong con ngươi hiện lên một tia sát ý.
- Cô nương đừng kích động! Cẩn thận bại lộ thân phận!
Thần sắc Triệu Phong tự nhiên.
Sát ý trong mắt Tiểu Linh biến mất, ánh mắt nhìn chằm chằm Triệu Phong, nghiến răng nghiến lợi một trận.
Nơi này tất cả đều là cường giả trong Thần vực Man Hoang, nếu như thân phận của nàng bại lộ, tất cả mọi người nơi này đều có lý do xuất thủ với nàng!
- Tại hạ chỉ muốn hợp tác với cô nương mà thôi! Cô nương giúp ta một tay, bản thân cũng có thể thu được không ít chỗ tốt! Sau khi chuyện này thành công, ta cũng có thể trả lại Phượng Vĩ cho ngươi!
Vẻ mặt Triệu Phong nghiêm túc.
Lực lượng huyết mạch, Bản Nguyên Chi Hỏa cùng dược hiệu trong Phượng Vĩ đều đã bị Triệu Phong hấp thu đi hết, có trả lại cho vị cô nương này cũng không có gì đáng tiếc.
Tiểu Linh nhìn chằm chằm Triệu Phong, trong lòng phi thường phiền muộn. Nàng có cảm giác dường như mình đã rơi vào tròng của gã thanh niên tóc hoàng kim trước mặt mình!
- Được!
Tiểu Linh ngẫm nghĩ trong chốc lát, trực tiếp đáp ứng.
Nếu như hiện tại cự tuyệt, nàng có thể an toàn rời đi hay không cũng đã là vấn đề. Mà đáp ứng Triệu Phong, ngoại trừ có một chút mạo hiểm ra, cũng không có thiệt thòi nào nữa.
o0o
Ông hô!
Thời điểm nào đó, tại phía chân trời xa xa, tòa cung điện trong suốt kia chợt dẫn phát ra một cỗ không gian phong bạo khủng bố.
Toàn bộ tòa cung điện đã có hai phần ba bạo lộ ra ngoài.
o0o
Tại một nơi nào đó trong phiến cổ lâm dày đặc...
- Di? Cỗ không gian ba động này...
Hai con chủng tộc Thái Cổ to lớn, đầu rồng sừng hưu, lưng hùm eo gấu, toàn thân phủ đầy lân phiến, đang phiêu phù giữa không trung.
- Ngươi qua đây! Phía trước đã xảy ra chuyện gì?
Một con Hắc Diễm Kỳ Lân trong đó, cặp mắt có chút căm tức nhìn về phía một con chủng tộc Thái Cổ phía dưới.
- Là... là có đại lượng nhân loại, đã đào móc ra một địa phương trọng bảo ẩn giấu bên trong không gian! Hiện tại địa phương trọng bảo này sắp sửa xuất thế!
Thân thể con chủng tộc Thái Cổ này run rẩy liên tục, trực tiếp ngã nhào xuống đất.
Thân là chủng tộc Thái Cổ, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một chủng tộc có lực lượng huyết mạch cường đại như vậy!
- Thiếu gia, nơi đó có rất nhiều nhân loại, hay là không nên dính vào việc này cho thỏa đáng?
Một con Hồng Diễm Kỳ Lân khác hình thể to lớn, khí tức nội liễm, nhàn nhạt nói.
- Hắc hắc... ngươi thân là Cổ Thần Thất giai, có ngươi ở đây, đám nhân loại kia tính cái gì?
Hai mắt Hắc Diễm Kỳ Lân nhấp nháy hung quang.
Chín giai Chân Thần, từ Nhất giai đến Lục giai là Chân Thần, mà con Hồng Diễm Kỳ Lân này, lại là Cổ Thần, tồn tại cao hơn Chân Thần Lục giai một bậc!
← Ch. 1192 | Ch. 1194 → |