← Ch.1205 | Ch.1207 → |
Ý thức chìm vào Thời Không Chi Bào, Triệu Phong phát hiện không gian này hắn có thể khống chế hoàn toàn.
Triệu Phong muốn rời khỏi đây bất cứ lúc nào, cũng có thể đưa bất cứ ai vào đây.
Ngoài ra, không gian này cũng là mở ra dựa vào Thời Không thần thông. Bao giờ Triệu Phong đủ khả năng thì có thể cải tạo nó.
Ngoài ra, Triệu Phong mặt Thời Không Chi Bào còn có được tăng cường thêm.
Triệu Phong người mặt Ám Ngân Trường Bào, đột nhiên đứng dậy.
- Di Thiên Chưởng!
Truyền Thời Không áo nghĩa vào song chưởng.
Uỳnh uỳnh!
Vài đạo Di Thiên Chưởng ảnh đem theo uy thế mạnh mẽ ẩn vào hư không rồi lại xuất hiện ngay.
Trận thế kinh người đó dường như đã khiến cả hư không chấn động.
- Không Gian áo nghĩa được tăng cường thẳng lên tầng thứ ba, Thời Gian áo nghĩa tăng khá ít.
Triệu Phong dừng lại, đưa ra tổng kết.
Chiếc Thời Không Chi Bào này khiến Thời Gian áo nghĩa của Triệu Phong tăng thêm một tầng, Thời Gian áo nghĩa cũng được tăng cường không ít.
Cũng có nghĩa là Triệu Phong mặc chiếc áo bào này khi thi triển chiến kỹ loại thời không uy năng ít nhất sẽ tăng được hơn nửa tầng thứ.
- Thử cái này xem.
Triệu Phong cười thần bí, truyền Thời Không áo nghĩa vào Thời Không Chi Bào.
Soạt!
Một tầng hư ảnh không gian hiện lên, Triệu Phong đột nhiên biến mất.
Xoẹt!
Rồi Triệu Phong xuất hiện tại một nơi cách đó không xa.
Soạt!! Soạt! Soạt!
Thân ảnh Triệu Phong loang loáng lướt đi trong không gian, không thể nắm bắt được, dường như có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào.
- Không tồi.
Triệu Phong lộ vẻ kinh hỷ.
Không gian Thiểm Thước là khả năng thêm mà Thời Không Chi Bào đem lại cho Triệu Phong. Hắn có thể di chuyển tự do trong một phạm vi nhất định.
Tuy uy năng công kích của cường giả Chân Thần đều rất khủng bố, hơn nữa cũng có thủ đoạn cố định không gian, nhưng Không Gian Thiểm Thước là thủ đoạn di chuyển rất bất ngờ, vẫn rất cường hãn.
Ngoài ra, trong Thời Không Chi Bào bản thân còn ghi chép rất nhiều chiến kỹ thần thông loại Thời Không, có thể cho Triệu Phong chọn để học.
- Học di chuyển trước đã.
Triệu Phong quyết định xong.
Không Gian áo nghĩa áo nghĩa của hắn đạt tới tầng thứ hai, học Không Gian Thuấn Di cũng không mất nhiều thời gian.
Hơn nữa Thời Không Chi Bào cũng sẽ tăng sức mạnh cho Không Gian Thuấn Di, có thể tăng khoảng cách hoặc rút ngắn thời gian di chuyển.
- Không biết Thời Không Chi Bào có tăng sức mạnh cho Thời Không Đồng Thuật của Thần Linh Nhãn không.
Mắt Triệu Phong đột nhiên sáng lên.
Hư Không Na Vật và cả Hư Không Đồng Trảm của Thần Linh Nhãn ở một mức nhất định cũng có thể coi là chiến kỹ loại Thời Không.
Nếu Thời Không Chi Bào cũng có tác dụng tăng cường đối với đồng thuật thì Triệu Phong sẽ chọn tu hành một số loại Thời Không Đồng Thuật.
Nghĩ vậy, hắn dùng Thần Linh Nhãn giao lưu với Thời Không Chi Bào.
Uỳnh!
Con mắt trái của Triệu Phong xuất hiện một vòng xoáy nước màu kim.
Soạt!
Đồng thời trong hư không cách đó không xa cũng hiện ra một cái xoáy đồng lực.
Nhưng rồi Triệu Phong đột nhiên khựng lại, hai mắt như thất thần đứng đơ tại chỗ.
- Cảm giác này...
Khi nãy, lúc hắn vừa dùng Thời Không Chi Bào để tăng cường cho Không Gian Đồng Thuật của không gian Thần Linh Nhãn thì Thần Linh Nhãn của hắn có dị biến.
Hắn cảm giác có một loại kết cấu không gian lớn lao nào đó tạo mối liên kết với Thần Linh Nhãn của hắn.
Dần dần Triệu Phong phát hiện ý thức của mình thoát khỏi cơ thể, nhảy ra khỏi không gian này rồi xuất hiện trong Mộng Cảnh Thái Cổ.
Uỳnh uỳnh bùm!
Bên ngoài, rất nhiều cường giả vẫn đang chiến đầu vì bảo vật.
Còn cường giả của Thời Không áo nghĩa đã lập một loại trận pháp nào đó tại chỗ Thời Không Chi Bào biến mất, dường như đang đợi Triệu Phong xuất hiện.
Triệu Phong không thấy hai loại chí bảo là Tử Sắc Hoả Diệm và Ngân Sắc Trường Kiếm, mà cường giả Cổ Thần kia cũng đã bỏ đi.
- Hửm?
Ngũ giai Chân Thần của Thời Không áo nghĩa dường như phát giác ra điều gì, liền khẽ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lên trời.
Vừa rồi hắn độ nhiên cảm giác trên trời dường như có cái gì đó đang chăm chú nhìn hắn.
- Chẳng có gì cả?
Ngũ giai Chân Thần vẻ mặt đầy nghi hoặc, lẽ nào vừa rồi hắn bị ảo giác?
Tại không gian bên trong Thời Không Chi Bào.
Hai mắt Triệu Phong khôi phục sự linh động.
- Vừa rồi là chuyện gì vậy? Ý thức của ta nhảy ra khỏi không gian này và vào hư không của Mộng Cảnh Thái Cổ.
Tâm thần Triệu Phong rung động mạnh, cảm giác không thể tin nổi.
Lúc đó ý thức của Triệu Phong dường như dung nhập vào hư không, có thể quan sát được toàn bộ Mộng Cảnh Thái Cổ, chứ không phải dùng Di Thiên Chi Mâu quan sát tình hình bên ngoài.
Bình tĩnh lại, Triệu Phong lại thi triển Thần Linh Nhãn liên kết với Thời Không Chi Bào.
Ầm ầm!
Ý thức của Triệu Phong men theo cấu tạo mơ hồ của không gian chầm chậm lan rộng đáp xuống Mộng Cảnh Thái Cổ.
Lúc này Triệu Phong hoàn toàn hoà thành một thể với hư không, quan sát tất cả mọi người ở xung quanh, còn họ thì không phát hiện được Triệu Phong.
Ý niệm Triệu Phong khẽ động.
Uỳnh uỳnh!
Không gian Mộng Cảnh Thái Cổ bỗng nhiên rung chuyển.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Những cường giả đang chiến đấu bỗng giật mình.
Với uy năng chiến đấu của họ căn bản không thể gây chấn động được không gian của Mộng Cảnh Thái Cổ.
Tại sao nó lại vô duyên vô cớ rung chuyển?
Soạt!
Ý thức Triệu Phong lại trở về thân thể.
- Ta hiểu rồi, dùng khả năng phụ trợ của Thời Không Chi Bào, khả năng khống chế Mộng Cảnh Thái Cổ của ta đã được nâng tầm.
Triệu Phong hít một hơi sâu, kinh ngạc nói.
Lúc này hắn càng khẳng định Mộng Cảnh Thái Cổ và Thần Linh Nhãn có mối liên hệ rất mật thiết, hoặc Mộng Cảnh Thái Cổ chính là không gian bản nguyên của Thần Linh Nhãn.
- Man Hoang Thái Cổ bí cảnh vạn năm mới mở một lần đã mở trước thời hạn. Vậy chắc chắn có cách kết thúc trước hạn.
Triệu Phong vẫn luôn cho rằng Man Hoang Thái Cổ bí cảnh mở trước hạn là do hắn, vậy muốn kết thúc sớm, đuổi những người kia ra khỏi đây thì mấu chốt cũng ở hắn, ở Thần Linh Nhãn.
Nghĩ vậy, thần sắc Triệu Phong nghiêm túc, ngồi xuống bắt đầu nghiên cứu.
- Bản nguyên chi lực.
Ý thức Triệu Phong hoàn toàn chìm vào quả cầu kim sắc thần bí, phát hiện hắn có thể điều động được một luồng sức mạnh như vậy.
Hắn còn nhớ mỗi lần dùng thần mâu sao chép thì Thần Linh Nhãn đều tiêu hao một lượng bản nguyên chi lực nhất định.
- Căn cứ vào Tử Vong Chi Mâu, trạng thái của Tử Vong Chi Mâu và bản nguyên chi lực có thể ảnh hưởng tới không gian bản nguyên.
Triệu Phong dường như nắm bắt được điểm quan trọng nào đó.
Uỳnh!
Quả cầu thần bí trong không gian thần mâu lại xoay tròn.
Lần này quả cầu màu kim phát ra một luồng sức mạnh nhiều màu rất ảo diệu.
Vào khoảnh khắc dẫn ra luồng sức mạnh này Triệu Phong cảm giác Thần Linh Nhãn yếu đi vài phần.
Vù!
Ý thức của Triệu Phong nhanh chóng kéo theo luồng sức mảnh ảo diệu này, men theo kết cấu không gian, dần dần lan rộng.
Xoẹt!
Ý thức của Triệu Phong một lần nữa dung nhập vào hư không trong Mộng Cảnh Thái Cổ.
Nhưng lần này khác hẳn với hai lần trước.
Lúc này Triệu Phong có thể nhìn thấy tất cả tình hình trong vòng bán kính vài trăm vạn dặm. Hơn nữa hắn còn cảm giác mọi thứ ở đây đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn, hắn có thể sử dụng thiên địa ý cảnh theo ý mình.
Triệu Phong giống như chúa tể của không gian này, bất cứ việc gì cũng tiến hành theo ý muốn của hắn.
- Cút hết khỏi đây cho ta!
Triệu Phong gầm lên một tiếng trong đầu.
Đồng thời ý thức của hắn mang theo sức mạnh bản nguyên của thần mâu dung nhập vào kết cấu không gian.
Uỳnh uỳnh!
Đột nhiên, Mộng Cảnh Thái Cổ rung chuyển dữ dội, hư không bắt đầu vận chuyển theo một phương thức kỳ diệu nào đó.
Một đội ngũ đang đi cách đó không xa đột nhiên dừng lại.
- Ủa? Không Gian lệnh bài có phản ứng?
Một lão giả tay xuất hiện một tấm lệnh bài đặc biệt.
Tấm lệnh bài này không ngừng lấp lánh ánh sáng và toả ra một luồng dao động Không Gian áo nghĩa.
Ai vào Man Hoang Thần Vực cũng có Không Gian lệnh bài đặc chế của thế lực mình.
Chỉ khi dùng Không Gian lệnh bài họ mới cảm tri được thông đạo không gian trong chủng tộc, tông môn, thiết lập liên lạc, thuận lợi trở về.
- Không phải chứ? Trước kia Man Hoang Thái Cổ bí cảnh đều mở nửa năm mà?
Một nữ tử trẻ tuổi hỏi.
- Không rõ, nhưng Không Gian lệnh bài càng ngày càng sáng, nếu chúng ta không nhanh chóng trở về thì rất có thể bị nhốt trong này không về được nữa.
Lão giả nhìn tấm lệnh bài chăm chăm, thần sắc ngưng trọng nói.
- Cái gì? Sao lại như vậy?
Trong đội ngũ, tất cả đều lấy lệnh bài ra, sau khi xác nhận sự thực thì đều ủ rũ.
Đồng thời, tất cả mọi người trong Man Hoang Thái Cổ bí cảnh đều cảm ứng được bí cảnh sắp kết thúc, họ buộc phải lập tức trở về Man Hoang Thần Vực.
- Sao lại như vậy? Tên tiểu tử đó còn chưa ra.
Cường giả Thời Không Thánh Địa vẻ mặt đầy do dự, không cam tâm.
- Đi thôi, đành phải rời khỏi đây vậy.
Một người nói.
- Ừm.
Không Nguyên Chân Thần đáp lại.
Triệu Phong trốn trong Thời Không Chi Bào không ra thì họ cũng chẳng có cách nào.
Mà rất có thể lúc này Triệu Phong đã trở về Man Hoang Thần Vực chứ không còn ở đây nữa.
- Phong Thần Thánh Địa.
Không Nguyên Chân Thần lẩm bẩm bốn chữ.
Sau khi về hắn phải điều tra xem rốt cuộc Phong Thần Thánh Địa có người này không.
Dù sao thì Vực có Phong Thần Thánh Địa không vào Man Hoang Thái Cổ bí cảnh cũng rất nhiều. Khả năng Triệu Phong là thiên kiêu của Phong Thần Thánh Địa không lớn.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Cùng lúc đó, từ khắp các nơi trong Mộng Cảnh Thái Cổ, nhiều người lần lượt biết mất.
Soạt!
Ý thức của Triệu Phong trở về cơ thể.
- Quả nhiên là được.
Triệu Phong trán đẫm mồ hôi, phấn khích nói.
Không ngờ có được Thời Không Chi Bào, Triệu Phong lại tình cờ phát hiện ra cách này buộc những người trong Man Hoang Thái Cổ bí cảnh rời đi.
Man Hoang Thái Cổ bí cảnh mở sớm cũng kết thúc sớm.
Nhưng lúc này Thần Linh Nhãn của Triệu Phong vô cùng mệt mỏi. Tâm hồn, ý thức của hắn cũng vậy, chỉ muốn nằm xuống ngủ một giấc.
Nhưng Triệu Phong vẫn cố gượng.
- Đi, rời khỏi đây.
Triệu Phong nói với Diệt Thế Hắc Giao Long và Tiểu Linh.
- Chủ nhân, bọn Thời Không Thánh Địa rất có thể vẫn ở ngoài kia.
Diệt Thế Hắc Giao Long nhắc nhở.
Nhưng Triệu Phong đã đưa Diệt Thế Hắc Giao Long và Tiểu Linh rời khỏi không gian Thời Không Chi Bào.
- Ủa không có ai?
Diệt Thế Hắc Giao Long kinh hãi nhìn xung quanh không một bóng người.
Mấy hôm trước khi hắn rời khỏi Thời Không Chi Bào ở đây có đại chiến, vậy mà giờ chẳng có một ai.
- Tiểu Linh, ngươi cũng nên trở về rồi.
Triệu Phong nói.
- Ừm.
Tiểu Lĩnh khựng lại một chút rồi gật đầu.
Đến lúc phải quay về tổ Phượng Vĩ Tước thì nàng mới phát hiện ra, thời gian rời tổ theo Triệu Phong rất tuyệt vời.
Uỳnh! Vù vù!
Trong một ngọn lửa màu lam tím, Tiểu Linh biến thành một con Phượng Vĩ Tước mỹ lệ, trực tiếp rời khỏi đây.
← Ch. 1205 | Ch. 1207 → |