Vay nóng Tima

Truyện:Chúa Tể Chi Vương - Chương 1237

Chúa Tể Chi Vương
Trọn bộ 1585 chương
Chương 1237: Đến Tử Linh Vực
0.00
(0 votes)


Chương (1-1585)

Siêu sale Shopee


Sau khi Triệu Phong còn sống dưới một kích của Hắc Thiên Cổ Thần, ngoài ý muốn đào tẩu, hai gã Cổ Thần bắt đầu câu thông với nhau. Lập tức, tất cả mọi chuyện liền sáng tỏ.

- Lần này là ta đường đột rồi!

Dạ Long Cổ Thần thoáng chút áy náy nói. Mới vừa rồi là do hắn xuất thủ trước.

- Hóa ra tên tiểu tử này còn dám trộm vật phẩm của Cổ Hồn Điện a!

Dạ Long Cổ Thần tiếp tục nói.

Đương nhiên, hắn thật sự cũng không tin thưởng thuyết pháp này của Hắc Thiên Cổ Thần. Hiện tại Triệu Phong chỉ mới là Chuẩn Thần, trước đây làm sao có thể từ Vực của Cổ Hồn Điện chạy tới Cổ Lũng Vực, lại còn trộm đi đồ vật của Cổ Hồn Điện được?

Bất quá Dạ Long Cổ Thần chỉ cần biết rằng, mục đích của Hắc Thiên Cổ Thần không phải là tòa cung điện tinh thể ngũ sắc kia là được.

- Không tốt! Tiểu tử kia chạy thoát rồi!

Dạ Long Cổ Thần nhận được truyền âm của hai cường giả Tử Dạ Điện còn lại, sắc mặt nhất thời phẫn nộ.

Hai gã cường giả Chân Thần Ngũ giai mà hắn mang tới, không ngờ lại bị Triệu Phong bỏ rơi rồi!

Hưu! Hưu!

Hai vị cường giả Cổ Thần trực tiếp Thuấn di đuổi theo.

- Các hạ yên tâm! Trong tay ta có Sưu Tra Nghi đặc chế... Hơn nữa ta còn biết mục đích của tiểu tử kia!

Dạ Long Cổ Thần cười lạnh một tiếng. o0o

Sau khi Triệu Phong sử dụng Không Gian Thuấn Di phóng chạy một đoạn đường, lập tức thay đổi phương hướng.

Phạm vi bao phủ của thần niệm Cổ Thần rất rộng, hơn nữa trong tay Dạ Long Cổ Thần còn có Sưu Tra Nghi. Chỉ cần phương hướng bọn chúng truy tung đại khái tương đồng với phương hướng Triệu Phong bỏ chạy, rất nhanh liền có thể đuổi kịp chính mình.

Trong thời gian này, Triệu Phong vẫn luôn sử dụng Không Gian Thuấn Di chạy đi. Mỗi khi tiêu hao đạt đến cực hạn, sẽ để cho Hàn Ngưng Nhi dùng Sinh Mệnh Chi Mâu giúp mình khôi phục lại.

Một ngày sau, Triệu Phong thoáng dừng lại nghỉ ngơi một chút.

- Cổ Thần! Sớm muộn có một ngày, ta sẽ dẫm nát các ngươi dưới chân mình!

Trong mắt Triệu Phong tràn đầy thần sắc kiên định, nghiến răng nói.

Hiện tại, thực lực của hắn đã không phân cao thấp với Thôn Thiên Chuẩn Thần, Thiên kiêu mạnh nhất của Cổ Lũng Vực. Nếu như Thôn Thiên Chuẩn Thần nắm chắc có thể chứng đạo Thần vị Tứ giai, như vậy Triệu Phong nhất định cũng có khả năng này!

Trực tiếp chứng đạo Thần vị Tứ giai, ngày sau bước lên con đường Cổ Thần cũng sẽ thuận lợi vô cùng. Nếu không có gì bất trắc xảy ra, hoàn toàn có thể một đường đạt tới Cổ Thần đỉnh phong!

Bởi vậy, Triệu Phong hoàn toàn nắm chắc, chỉ cần hắn có thể sống sót, liền nhất định có thể rửa sạch sự sỉ nhục ngày hôm nay.

- Ngươi nhất định có thể!

Ở một bên, cặp mắt Hàn Ngưng Nhi nhộn nhạo sóng biếc, tiếp tục giúp Triệu Phong trị liệu khôi phục.

Hàn Ngưng Nhi chưa từng thấy qua người nào có thiên phú giống như Triệu Phong vậy. Một đường đi tới, nàng tận mắt chứng kiến kỳ tích của Triệu Phong, nàng hoàn toàn tin tưởng Triệu Phong nhất định có thể làm được.

Sau khi khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, Triệu Phong lại tiếp tục chạy đi.

Lần này, hắn cải biến lộ tuyến, dọc theo đường đi cẩn thận vô cùng.

Dạ Long Cổ Thần có thể gặp được Triệu Phong một cách trùng hợp như vậy, nhất định là biết rõ mục đích cuối cùng của Triệu Phong! Triệu Phong không phải là người ngu, tự nhiên có thể nghĩ đến điểm này, cho nên hắn mới cải biến lộ tuyến. o0o

Trong chớp mắt, hai mươi lăm năm đã trôi qua.

Tử Linh Vực, một trong những Đại vực phồn hoa nhất của Thần vực Man Hoang. Trong Tử Linh Vực có bốn đại thế lực Ngũ tinh, mỗi thế lực cũng đều vô cùng cường hãn.

Mà một vài khu vực không người trong Tử Linh Vực, hoặc là có hoàn cảnh hung hiểm đặc thù, hoặc là đều bị những Yêu Thần thập phần cường đại chiếm giữ.

Khu vực biên cảnh Tử Linh Vực, trong một phiến cổ lâm dày đặc, từng gốc từng gốc cổ mộc thật lớn đâm thẳng lên tận trời. Từ xa nhìn lại, tầng mây liên miên không dứt kia, giống như là táng lá xanh của phiến cổ lâm này vậy.

Trong cổ lâm hôn ám, một chi đội ngũ sáu người đang cấp tốc chạy nhanh về phía trước.

- Mọi người cẩn thận một chút! Không ít đội ngũ lúc tiến vào Tử Linh Vực, đã bị thua thiệt trong Xuyên Thiên Lâm tại khu vực biên cảnh này rồi!

Một lão giả áo xám, trong tay cầm một cái viên hoàn màu tím sẫm, đi ở phía trước dẫn đường. Hắn một đầu tóc dài màu đỏ sẫm, bên ngoài thân thể cũng có một tầng lân văn tử sắc tương đối rõ ràng.

- Vâng!

Năm người còn lại trong đội ngũ nhất tề gật đầu.

Trong đội ngũ sáu người này, vị lão giả áo xám kia là Chân Thần Tứ giai, còn có hai gã nam tử cường tráng là Chân Thần Tam giai, ba gã thanh niên còn lại đều là Chuẩn Thần.

- Hà thúc, có Ám Hồn Hoàn trong tay ngài, chúng ta làm sao có thể có nguy hiểm gì chứ?

Trong đội ngũ, một nàng thiếu nữ áo đỏ cười đùa nói. Những người còn lại trong đội ngũ cũng cười cười, nhưng không nói gì.

Hà thúc khẽ gật đầu, Thần khí Ám Hồn Hoàn trong tay hắn có khả năng tăng lên phạm vi Thần thức bao phủ, đồng thời có tác dụng che giấu khí tức Thần thức, thuộc về Thần khí loại thăm dò cực kỳ hi hữu.

Nhưng mà chuyện gì cũng không tuyệt đối. Ngoại trừ Thái Cổ Vạn Tộc, cũng không thiếu một vài chủng tộc Yêu Thần thực lực thập phần cường hãn, có được thiên phú thần thông vô cùng cường đại.

- Hửm?

Đúng vào lúc này, sắc mặt Hà thúc khẽ biến. Toàn bộ đội ngũ nhất thời dừng lại.

Rầm rầm!

Rất nhanh, một trận thanh âm oanh long khổng lồ nhanh chóng truyền tới. Cách đội ngũ sáu người này chừng mấy vạn dặm, bốn đạo nhân ảnh đang cấp tốc lao đi.

Bốn người này một đen ba tím, đúng là Hắc Thiên Cổ Thần cùng ba người bọn Dạ Long Cổ Thần. Những nơi bốn người này đi qua, thiên địa phong vân biến sắc, mà hết thảy mọi thứ trở ngại trước mặt bọn họn đều bị cỗ lực trùng kích cường hãn kia đánh tan.

- Grào grào grào!

Khắp nơi bên trong Xuyên Thiên Lâm truyền tới từng đợt thanh âm Yêu thú kinh hãi gào thét. Sau đó, khắp cổ lâm vang lên một trận ầm ầm vang dội liên miên không dứt.

- Tiểu tử kia đến Tử Linh Vực làm gì?

Hắc Thiên Cổ Thần đột nhiên hỏi.

- Nghe nói là đưa Sinh Mệnh Chi Mâu tới đây! Đoán chừng là hắn muốn mượn nhờ Sinh Mệnh Chi Mâu để bám lấy một đại thế lực nào đó a!

Dạ Long Cổ Thần cũng không biết rõ ràng lắm, chỉ có thể suy đoán.

Hưu!

Bốn người này giống như một thanh lợi kiếm xỏ xuyên qua tất cả, trực tiếp xuyên qua Xuyên Thiên Lâm, hủy diệt tất cả mọi thứ dọc đường đi của bọn họ. o0o

Tại phương xa, đội ngũ sáu người kia ngơ ngác đứng lặng tại chỗ.

- Trong bốn người kia, có hai cường giả Cổ Thần!

Hà thúc hít sâu một hơi, lập tức nói.

- Cổ Thần?

Trong đội ngũ, ba gã thanh niên Chuẩn Thần kia hít sâu một hơi, trong mắt lộ ra thần sắc sùng kính.

Bọn họ muốn xuyên qua Xuyên Thiên Lâm, lúc đi đường cần phải phi thường cẩn thận. Nhưng mà đội ngũ hai cường giả Cổ Thần kia lại dùng loại phương thức thô bạo dã man này, toàn lực phi hành, không đếm xỉa tất cả nguy hiểm trên đường.

- Tiếp tục chạy đi!

Đợi sau khi đội ngũ hai cường giả Cổ Thần kia rời đi, Hà thúc trực tiếp nói.

Nhưng mà, sáu người vừa đi tới không bao lâu, liền thả chậm bước chân. Sắc mặt Hà thúc hơi trầm xuống, Thần thức đảo qua phương xa.

- Không xong! Vừa rồi hai cường giả Cổ Thần kia đi qua nơi đây, đã dẫn tới Yêu thú trong Xuyên Thiên Lâm bạo loạn rồi!

Sắc mặt Hà thúc có chút tái nhợt.

- Sao có thể như vậy?

Nàng thiếu nữ áo đỏ trong đội ngũ nhất thời biến sắc, cặp thanh mâu trong suốt long lanh tràn ngập thần sắc sợ hãi.

Vù vù vù!

Dần dần, từng cỗ từng cỗ khí tức yêu lệ hung ác thông thiên từ các nơi lan tràn tới.

- Lui về phía sau! Đợi sau khi Yêu thú bình ổn trở lại mới tiếp tục đi tới!

Hà thúc lập tức hạ lệnh.

Hiện tại toàn bộ Yêu thú trong Xuyên Thiên Lâm đã bị kinh động, tâm tình tương đối nóng nảy. Bọn họ tùy tiện tiến về phía trước, chỉ sẽ rước lấy nguy cơ vô cùng mà thôi.

Sau đó, toàn bộ đội ngũ liền kết thành một đoàn, ba Chuẩn Thần thực lực yếu kém đi ở trung tâm, cả đội ngũ hình thành một cái chỉnh thể, cấp tốc lui nhanh về phía sau.

Ngay vào lúc này, giữa cổ lâm nguyên thủy hôn ám, trong tầng mây giữa bầu trời, đột nhiên xuất hiện mấy đạo thân ảnh khí thế ngập trời.

- Grào!

Một con sư thứu kim sắc thật lớn, mang theo một trận phong bạo kim sắc, đầu tiên kéo tới.

Chỉ thấy Hà thúc kia chợt tiến về phía trước, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm ám hồng sắc, chém ra một đạo sóng gợn viêm nhiệt hơi chút vặn vẹo.

Cùng lúc đó, một vài Yêu thú cường hãn ở những phương vị khác cũng đã mạnh mẽ phóng tới.

Trong đám Yêu thú này, đại đa số chỉ là Yêu Thần Tam giai trở xuống, đơn đả độc đấu đều không phải là đối thủ của Hà thúc, nhưng mà bọn chúng thắng ở số lượng nhiều.

Oanh! Phanh! Oành!

Đội ngũ sáu người một bên ngăn cản sự của tiến công đàn Yêu thú đông đúc, một bên cấp tốc lui về phía sau.

Nhưng ngay tại lúc này, ánh mắt Hà thúc chợt ngưng đọng, nhìn chăm chú về chỗ nào đó bên trong đám mây.

Bỗng nhiên, thiên địa phong vân đột nhiên dũng động, một cự ảnh màu đen giống như một đạo lôi đình hắc sắc đột nhiên từ trong tầng mây phóng thẳng xuống.

- Không tốt! Là Thuấn Quang Ưng, Yêu Thần Tứ giai!

Hà thúc nhất thời quát lớn.

Trước đây chưa xuất hiện Yêu Thần Tứ giai, hắn còn có thể ổn định được cục diện, hiện tại bọn họ đã không còn bất cứ phần thắng nào nữa.

Sáu người lập tức thi triển ra át chủ bài của mình, một bên kềm chế đám Yêu Thần đông đúc, một bên cấp bách vội vàng lui về phía sau. o0o

Hai tháng sau, hai đạo nhân ảnh đột nhiên xuất hiện trong Xuyên Thiên Lâm tại khu vực biên cảnh Tử Linh Vực.

- Cuối cùng cũng tới Tử Linh Vực!

Cặp mắt Triệu Phong lấp lánh tinh quang.

Trải qua hai mươi lăm năm, rốt cuộc hắn cũng xuyên qua ba Đại vực, đi tới Tử Linh Vực. Đây là đoạn lộ trình dài dòng nhất từ trước đến nay mà Triệu Phong từng hành tẩu qua.

Lúc này trên khuôn mặt anh tuấn của Triệu Phong tràn ngập vẻ lãnh đạm, từng góc cạnh đường cong phân minh, thân thể càng lộ vẻ cường tráng. Trong con ngươi thâm thúy trầm tĩnh ẩn giấu một cỗ quang mang sắc bén.

- Ngươi tới Tử Linh Vực là muốn làm gì?

Lúc này, Hàn Ngưng Nhi mỉm cười hỏi. Một đường đi tới, hai người đã cùng trải qua vô số nguy hiểm sinh tử, quan hệ cũng từ từ rút ngắn lại.

- Tìm người!

Ánh mắt Triệu Phong dõi mắt về phía phương xa.

Hắn cũng không nghĩ tới, Thần vực Man Hoang lại rộng lớn như vậy, muốn tìm một người lại gian nan đến thế. Đã qua lâu như vậy, không biết cuộc sống hiện tại của Vũ Phi trôi qua thế nào?

- A!

Hàn Ngưng Nhi nhìn thấy một tia nhu tình nhàn nhạt hiện lên trong ánh mắt bình đạm thâm thúy của Triệu Phong. Chẳng biết tại sao, trong lòng nàng có chút thất lạc.

Đúng vào lúc này, ánh mắt Triệu Phong khẽ nhướng lên, nhìn về phía xa xa. Hàn Ngưng Nhi cũng thả chậm bước chân, tựa hồ đã nghe thấy cái gì.

- Các hạ, xin hãy cứu giúp chúng ta!

Ngay lúc này, một đạo thanh âm linh hồn đột nhiên phóng thẳng vào trong não hải Triệu Phong.

- Đi!

Triệu Phong khẽ quát một tiếng, lập tức bay thẳng về phía đạo thanh âm kia truyền tới.

Hắn đối với Tử Linh Vực hoàn toàn không biết gì cả, ngay cả địa đồ tin tức cũng không có. Hiện tại đúng lúc, có thể lấy được những thứ này từ trên người đám người cầu cứu kia.

Đập vào trong mắt hắn, là một đội ngũ do sáu người tạo thành, hiện tại đều đã bị trọng thương, đang bị mười đầu Yêu Thần vây khốn.

- Hai gã Chuẩn Thần?

Trong đội ngũ, hai gã nam tử cường tráng kia đảo mắt qua hai người Triệu Phong, thoáng dừng lại chốc lát trên người Hàn Ngưng Nhi, sau đó lập tức khổ sở nói.

- Tiểu huynh đệ, ngươi đi đi! Nơi này có một đầu Yêu Thần Tứ giai, bốn đầu Yêu Thần Tam giai... Các ngươi không giúp được chúng ta đâu!

Hà thúc nhíu mày, trực tiếp nói. Vừa rồi hắn nhờ vào Ám Hồn Hoàn, từ rất xa đã cảm giác được có người đi ngang qua phụ cận, mới truyền âm tiến hành cầu cứu. Lại không nghĩ rằng, đối phương chỉ là hai gã Chuẩn Thần!

Những người còn lại nhìn về phía hai người Triệu Phong, sắc mặt vui mừng cũng nhất thời trầm xuống.

Từ hai tháng trước đây, bọn họ đã bị đám Yêu Thần này cuốn lấy, như thế nào cũng không thoát ra được. Trải qua chiến đấu liên tục, bọn họ dần dần bị vây khốn. Nếu không phải trước khi tới đây đã chuẩn bị đầy đủ, sợ rằng từ lâu đã bỏ mạng tại nơi này. Vừa rồi vốn tưởng rằng có thể được cứu viện, nhưng lại phát hiện đi qua nơi đây chỉ là hai gã Chuẩn Thần...

Triệu Phong liếc nhìn Hà thúc một cái, sau đó bay thẳng về phía trước.

- Hửm? Hắn lại còn chạy tới? Chẳng lẽ hắn thật sự muốn chết sao?

Nàng thiếu nữ áo đỏ trong đội ngũ khẽ kinh ngạc nói.

Lúc này, đã có mấy đầu Yêu Thần phát hiện ra Triệu Phong, trong ánh mắt lộ ra quang mang hung lệ.

- Xem ra hắn thật là tìm chết! Trừ phi hắn có được chiến lực Chuẩn Thần Tam giai, bằng không, căn bản không có bất kỳ tác dụng gì!

Một gã Chân Thần Tam giai trong đội ngũ nói.

- Muốn chết!

Đúng lúc này, một đầu Yêu Thần Tam giai đang vây khốn đội ngũ sáu người chợt hóa thành một đạo hắc ảnh hung lệ, phóng thẳng về phía Triệu Phong. Giờ phút này, đội ngũ sáu người phảng phất đã nhìn thấy hình ảnh Triệu Phong bị xé rách!

Ánh mắt Triệu Phong nhìn chằm chằm đầu Yêu Thần Tam giai này, trong mắt đột nhiên tản mát ra một cỗ khí tức băng lãnh xơ xác tiêu điều.

Vù vù!

Cánh tay phải Triệu Phong lấp lánh quang hoa lôi đình ngũ sắc, chợt đẩy ra một chưởng. Đạo quang chưởng lôi đình ngũ sắc khổng lồ này lấp lánh quang hoa chói mắt, sáng lạn chói mắt vô cùng.

Đầu Yêu Thần Tam giai đang vọt tới kia trực tiếp va chạm với chưởng quang của Triệu Phong.

- Ngao!

Sau một khắc, đầu Yêu Thần Tam giai kia liền phát ra tiếng gào thét thê lương.

Quang chưởng lôi đình ngũ sắc mạnh mẽ thôi động, lực lượng Ngũ Hành Phong Lôi khổng lồ toàn bộ oanh kích lên trên người đầu Yêu Thần Tam giai kia.

Thời điểm chưởng quang kia dừng lại, đầu Yêu Thần Tam giai kia đã hóa thành một bộ hài cốt cháy đen, rơi lả tả trên mặt đất!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1585)