← Ch.1269 | Ch.1271 → |
- Dừng tay!
- To gan lớn mật! Lại dám xông vào Sinh Nguyên Tông hành hung người!
Hai vị Trưởng lão Sinh Nguyên Tông vừa xuất hiện, thấy Du Băng Thành bị người ta cắt thành hai nửa, cực kỳ tức giận, nhất thời hét lớn. Sinh Nguyên Tông dù gì cũng là thế lực Tứ tinh đỉnh phong, không ngờ lại bị người khác trực tiếp xông vào, tập sát Trưởng lão như vậy.
- Hai vị tới thật đúng lúc!
Triệu Phong bỗng nhiên xoay người lại, nói với hai cường giả Cổ Thần đang vọt tới kia.
- Có ý gì?
Ánh mắt lão giả làn da mặc lục nhăn nheo kia khẽ trầm xuống, dừng bước lại.
Người trẻ tuổi này đối mặt với hai cường giả Cổ Thần, không ngờ lại không trốn không tránh, còn chủ động đối mặt với bọn họ. Điều này khiến cho vị Trưởng lão này cảm thấy thập phần kỳ hoặc. Mà vị Trưởng lão còn lại, lúc này cũng tỉ mỉ quan sát Triệu Phong.
- Tam Trưởng lão, Tứ Trưởng lão, đừng nghe hắn nói mò! Mau giết hắn đi!
Một bên, Du Băng Thành, thân thể đã bị cắt thành hai đoạn, ra sức gào thét. Nhưng mà ánh mắt hai vị Trưởng lão này nghiền ngẫm, cũng không có hành động thiếu suy nghĩ.
- Ngươi là...
Hai vị Trưởng lão tỉ mỉ quan sát Triệu Phong, bỗng nhiên chợt nghĩ tới cái gì, sắc mặt nhất thời thay đổi. Bọn họ đã sớm nghe nói, Linh Tộc trước đó không lâu đã xuất hiện một vị thiên tài tuyệt đỉnh, nhất cử đột phá đến Chân Thần Lục giai. Mà màu sắc Tả Mâu cùng mái tóc của vị thiên tài này hết sức đặc thù... Nhưng dù sao bọn họ chỉ là nghe nói, cũng chưa từng nhìn thấy tận mắt, cho nên ngay từ đầu hai người không có khả năng nhận ra Triệu Phong.
- Ta là Đệ tử Hạch tâm của Linh Tộc, Triệu Phong!
Triệu Phong nói ra lời còn chưa nói hết của hai vị Trưởng lão.
- Đúng là hắn!
Sắc mặt hai vị Trưởng lão chấn động, lập tức lộ ra thần sắc nghi hoặc. Sinh Nguyên Tông dù sao cũng là thế lực do Linh Tộc quản hạt, vì sao Triệu Phong này lại đến Sinh Nguyên Tông nháo sự như vậy?
- Một năm trước, ta đã đưa một vị hậu duệ huyết mạch của Sinh Mệnh Chi Mâu đến Sinh Nguyên Tông, hy vọng Sinh Nguyên Tông có thể tài bồi nàng! Nhưng lại không nghĩ tới, ta vừa mới rời đi, tên Du Băng Thành này lại vì tư dục của bản thân, muốn chiếm giữ nàng, vẫn luôn cấm cố trong cung điện của mình...
Sắc mặt Triệu Phong lạnh lẽo, trực tiếp nói.
- Sinh Mệnh Chi Mâu!
Sắc mặt hai vị Trưởng lão Sinh Nguyên Tông chấn động, kinh hãi lên tiếng. Hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía Hàn Ngưng Nhi đang đứng một bên.
- Đúng là Sinh Mệnh Chi Mâu!
Hai vị Trưởng lão tỉ mỉ cảm nhận, trong lòng chấn động liên miên không dứt.
- Xong rồi!
Du Băng Thành ở một bên biết rõ, bất luận thế nào hắn cũng đã không chạy thoát được rồi. Bất quá, cho dù bị phế đi tu vi, hắn vẫn có biện pháp một lần nữa tu luyện trở lại, chỉ bất quá sẽ gian khổ hơn rất nhiều mà thôi.
- Hừ! Du Trưởng lão, ngươi thật to gan a!
Sắc mặt hai vị Trưởng lão đột biến, ánh mắt lạnh như băng bắn thẳng về phía Du Băng Thành. Tiềm lực của Sinh Mệnh Chi Mâu không cần phải nói. Nếu như nàng ở lại Sinh Nguyên Tông, ngày sau nhất định có thể trở thành một trong những cường giả mạnh nhất của Sinh Nguyên Tông. Hoặc là đưa Sinh Mệnh Chi Mâu đến chỗ Sinh Mệnh Thánh Địa, tiền đồ ngày sau cũng sẽ rộng rãi sáng rọi vô hạn, mà Sinh Nguyên Tông cũng sẽ thu được chỗ tốt cực lớn.
Du Băng Thành này đúng là nhìn trúng điểm ấy, cho nên mới muốn kết làm đạo lữ với Hàn Ngưng Nhi. Như vậy mà nói, ngày sau kẻ được lợi lớn nhất chính là hắn. Nếu như chuyện này thành công, Sinh Nguyên Tông sẽ không trách cứ gì Du Băng Thành. Nhưng quan trọng chính là, hắn đã thất bại! Hiện tại Sinh Nguyên Tông không chỉ mất đi Sinh Mệnh Chi Mâu, lại còn đắc tội Đệ tử Hạch tâm của Linh Tộc là Triệu Phong nữa!
- Hai vị tới đây thật đúng lúc, hiện tại ta muốn đích thân giết chết hắn!
Triệu Phong nhìn về phía hai vị Trưởng lão, ngôn ngữ bình thản.
- Giết chết?
Đồng tử Du Băng Thành nhất thời co rụt lại. Trước đây, không phải Triệu Phong đã nói chỉ phế tu vi của hắn thôi sao? Như thế nào hiện tại lại biến thành giết chết rồi?
- Nếu như vừa rồi ngươi không uy hiếp tính mạng của Hàn Ngưng Nhi, có lẽ còn có thể tiếp tục kéo dài hơi tàn...
Triệu Phong cười lạnh một tiếng. Vốn dĩ hắn cũng định tha cho người này một mạng, nhưng Du Băng Thành đã tự mình lựa chọn sai lần.
Một bên, Tam Trưởng lão cùng Tứ Trưởng lão của Sinh Nguyên Tông liếc nhìn nhau, âm thầm truyền âm giao lưu. Du Băng Thành dù gì cũng là một Chân Thần Lục giai, là Trưởng lão của Sinh Nguyên Tông, vẫn còn có giá trị. Nhưng nếu bởi vì Du Băng Thành mà chọc cho Triệu Phong không vui, cái được cũng không bù đắp đủ cái mất...
- Triệu tiểu hữu, Du Trưởng lão này dù gì cũng là Chân Thần Lục giai, là một vị Trưởng lão của Sinh Nguyên Tông! Hãy nể mặt mũi của Sinh Nguyên Tông, có thể tha cho hắn một mạng hay không?
Vị Trưởng lão làn da nhăn nheo mặc lục sắc kia mở miệng nói.
- Sinh Nguyên Tông nguyện ý xuất ra đại lượng Thần tinh, linh tài, bồi thường cho Triệu tiểu hữu, để đổi lấy một mạng của Du Băng Thành!
Vị lão bà còn lại cũng vội vàng nói. Đây chính là kết quả sau khi hai người bọn họ giao lưu với nhau. Phương pháp này không chỉ có thể lấy lòng Triệu Phong, lại còn có thể lưu lại một mạng của Du Băng Thành. Dù sao tiềm lực của Triệu Phong cũng quá mạnh mẽ, hắn còn có một vị bằng hữu là hậu duệ của Sinh Mệnh Chi Mâu nữa. Nếu như có thể kết được thiện duyên với hai người bọn họ, đối với Sinh Nguyên Tông mà nói, tuyệt đối có lợi mà vô hại.
Một bên, Du Băng Thành thấy hai vị Trưởng lão trong tông muốn lưu lại một mạng cho hắn, trong lòng nhất thời vui vẻ.
- Ta chỉ thông báo cho các ngươi biết, chứ không phải hỏi ý kiến của các ngươi!
Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, mặt không đổi sắc, nói. Lời này vừa ra, sắc mặt ba vị Trưởng lão của Sinh Nguyên Tông đều khẽ biến. Ánh mắt của Tam Trưởng lão, Tứ Trưởng lão hơi có chút không vui, mà Du Băng Thành thì lại lộ ra thần sắc sợ hãi. Hắn không nghĩ tới Triệu Phong lại cứng rắn đến như thế, không cấp cho hai vị Trưởng lão chút mặt mũi nào.
Vù vù vù!
Tả Mâu Triệu Phong nhất thời hiện ra vô số đạo lôi quang bạch tinh. Một cỗ linh hồn Hủy Diệt Áo Nghĩa mang theo linh hồn ba động cường đại, mạnh mẽ dâng trào.
- Không nên! Tam Trưởng lão, Tứ Trưởng lão, mau khuyên nhủ Triệu Phong a...
Du Băng Thành cảm giác được một cỗ nguy cơ sinh tử, nhất thời cầu khẩn. Nhưng tất cả cũng đều đã muộn, đồng thuật của Triệu Phong phát động quá nhanh!
Oanh phốc!
Một đoàn lạc ấn Lôi kiếp vặn vẹo giống như hỏa diễm thiêu đốt, trực tiếp đánh lên trên linh hồn của Du Băng Thành. Hắn chỉ kịp giãy dụa một cái, sau đó linh hồn liền triệt để vẫn lạc.
- Trực tiếp miễu sát!
- Đây là linh hồn đồng thuật, lực lượng Lôi kiếp!
Tâm thần hai vị Trưởng lão Sinh Nguyên Tông hồi hộp một trận.
Trong lời đồn, Triệu Phong chính là trực tiếp chứng đạo Thần vị Lục giai, thế nhưng hắn đánh chết một gã Chân Thần Lục giai, lại chỉ cần liếc mắt một cái! Khó có thể tưởng tượng, huyết mạch nhãn đồng của Triệu Phong này cường đại cỡ nào a! Chí ít có thể so với hậu duệ của Bát Đại Thần Mâu. Thiên phú, thực lực bậc này, quả thật khủng bố!
- Triệu tiểu hữu, Du Trưởng lão này đã bị ngươi giết, vị bằng hữu Sinh Mệnh Chi Mâu này của ngươi, cứ ở lại Sinh Nguyên Tông, để Sinh Nguyên Tông chúng ta bồi thường nàng a, Sinh Nguyên Tông chúng ta đảm bảo, sẽ không tái xuất hiện chuyện như vậy...
Du Băng Thành đã chết, cơn giận trong lòng Triệu Phong hẳn là đã tiêu mất, vị lão giả làn da nhăn nheo kia chợt hiền hòa nói.
Triệu Phong không khỏi bật cười, vừa định mở miệng cự tuyệt, thì Hàn Ngưng Nhi đã trực tiếp nói:
- Không! Ta không muốn ở lại chỗ này!
Trước đây, ở đây đều là mấy vị cường giả tuyệt đỉnh, mà nàng chỉ là một Chuẩn Thần nhỏ bé, cho nên Hàn Ngưng Nhi cũng không có nói gì. Nhưng lúc này, Hàn Ngưng Nhi lại trực tiếp nói thẳng ra ý kiến của mình.
- Vậy chúng ta đi thôi!
Triệu Phong mỉm cười, cuốn lấy Hàn Ngưng Nhi, trực tiếp rời khỏi Sinh Nguyên Tông.
- Khốn kiếp! Người này thật là phách lối, giết Sinh Nguyên Tông một gã Trưởng lão, cứ như vậy trực tiếp rời khỏi!
Triệu Phong đi rồi, sắc mặt vị lão giả làn da nhăn nheo kia nhất thời lạnh lẽo.
- Chuyện này cũng không có biện pháp! Dù sao cũng là do Du Băng Thành có lỗi trước. Hơn nữa, cho dù có làm lớn chuyện này lên, chỗ tốt mà Sinh Nguyên Tông lấy được cũng gần như không có, thậm chí còn có thể chọc giận Triệu Phong nữa! Cái được không bù nổi cái mất...
Vị Trưởng lão còn lại thở dài nói.
- Thật là lợi hại! Hắn chính là Triệu Phong sao?
- Không ngờ lại dám trực tiếp xông tới nơi này, giết chết Du Trưởng lão!
Một đám đệ tử tụ tập phụ cận nhất thời thảo luận náo nhiệt lên.
o0o
Thời điểm sắp sửa rời khỏi Sinh Nguyên Tông, tay áo Triệu Phong cuốn lên một cái, liền thu luôn Triệu Hồi ở phía dưới vào trong Không gian Trữ vật của mình. Sau khi hoàn thành tất cả, Triệu Phong mới rời khỏi Sinh Nguyên Tông, chuẩn bị trở về Linh Tộc.
- Cám ơn ngươi lại một lần nữa cứu ta!
Sắc mặt Hàn Ngưng Nhi lại khôi phục như trước đây, trở nên vui tươi thân thiện hơn.
- Là ta hại ngươi! Ta không nên giao ngươi vào tay hắn, cho nên ta cứu ngươi cũng là chuyện đương nhiên!
Triệu Phong trực tiếp nói.
Trên đường từ Cổ Lũng Vực chạy tới Tử Linh Vực, hai người đã đồng cam cộng khổ với nhau hơn ba mươi năm, quan hệ giữa hai người cũng xảy ra một chút biến hóa. Triệu Phong biết được tình huống của Hàn Ngưng Nhi không đúng, tự nhiên là không thể bỏ mặc.
o0o
Trên đường trở về, Triệu Phong cũng không vội vã chạy đi nữa, thỉnh thoảng còn có thể ghé vào các Giao Dịch Linh Điện trên đường, nghỉ ngơi một chút.
Một ngày nọ, Triệu Phong lấy ra một đống lớn thư mời trước đây đã nhận được, xem lại một chút.
Trước đây, Triệu Phong đã trực tiếp chứng đạo Thần vị Lục giai, dẫn tới toàn bộ Tử Linh Vực rung động. Nhưng hắn vẫn luôn ở lại bên trong Linh Tộc, các thế lực khác vẫn còn mang theo thái độ hoài nghi đối với sự kiện này. Mà thời điểm bọn họ đến Linh Tộc bái phỏng Triệu Phong, hắn đã bế quan củng cố thực lực. Cho nên, bọn họ mới đều để lại thư mời Triệu Phong. Một khi Triệu Phong ghé thăm, liền có thể chứng minh tất cả thật giả. Đồng thời, nếu như hết thảy chuyện này là sự thật, những thế lực kia nhất định sẽ mượn hơi Triệu Phong, tạo mối quan hệ tốt với Triệu Phong.
- Hửm? Trong đám thư mời này, không ngờ có cả thư của Sinh Mệnh Thánh Địa!
Triệu Phong từ trong một đống thư mời, rút ra một tấm thư mời, ngoài bìa có những đường vân lục sắc kỳ dị.
Sinh Mệnh Thánh Địa chính là thế lực chúa tể của Tử Linh Vực. Tuy rằng hắn không đi cũng không ai dám nói gì, nhưng cho tới hiện tại Triệu Phong vẫn chưa từng ghé qua bất kỳ một Thánh địa nào, đối với cái gọi là Thần Vực Thánh Địa, trong lòng hắn vẫn còn có chút hiếu kỳ.
- Có lẽ, có thể đưa Hàn Ngưng Nhi đến Sinh Mệnh Chi Địa a!
Trong đầu Triệu Phong bỗng nhiên xuất hiện ý nghĩ này.
Tại Linh Tộc, tuy rằng có thể bảo đảm sự an toàn của Hàn Ngưng Nhi, nhưng luận tiến cảnh, tuyệt đối không thể nào so sánh được với Sinh Mệnh Thánh Địa! Hơn nữa, trên người Hàn Ngưng Nhi còn mang theo trọng trách phục hưng Thần Thảo Môn. Cho nên Triệu Phong cảm thấy, Sinh Mệnh Thánh Địa đối với Hàn Ngưng Nhi mà nói, mới là sự lựa chọn tốt nhất!
- Cũng may lộ tuyến cũng không quá lệch!
Triệu Phong lật xem một chút tin tức địa đồ trong đầu.
o0o
Nghỉ ngơi sau một lát, hai người một lần nữa xuất phát.
- Hàn Ngưng Nhi, chúng ta ghé thăm Sinh Mệnh Thánh Địa một chút đi!
Trước khi lên đường, Triệu Phong nói.
- Chúng ta có thể đi Sinh Mệnh Thánh Địa sao?
Trong mắt Hàn Ngưng Nhi chợt lóe lên quang mang linh động. Bản thân nàng xuất thân từ thế lực Y Đạo, làm sao có thể không biết Sinh Mệnh Thánh Địa? Hơn nữa, Sinh Mệnh Thánh Địa có thể nói là Thánh địa của bất kỳ một vị Y sư nào, là địa phương tha thiết ước mơ được ghé thăm một lần trong đời.
- Vậy thì đi a!
Thấy Hàn Ngưng Nhi đã đồng ý, Triệu Phong liền thay đổi lộ tuyến, bắt đầu chạy đi.
o0o
Bốn tháng sau, hai người Triệu Phong đã đi tới trung tâm Tử Linh Vực, phụ cận lãnh địa của Sinh Mệnh Thánh Địa.
Còn chưa chân chính tới Sinh Mệnh Thánh Địa, Triệu Phong đã có cảm giác, nồng độ thiên địa nguyên khí nơi đây, chí ít có thể so với địa phương đệ tử Ngoại tộc Linh Tộc ở lại. Hơn nữa, trong không khí cũng tràn ngập sinh cơ cực kỳ nồng đậm. Chỉ cần hít vào một ngụm, cũng có cảm giác toàn thân sảng khoái vô cùng.
Thông qua Tả Mâu, tầm mắt của Triệu Phong phóng thẳng về phía phương xa. Tại trung tâm một đám sương mù dày đặc màu lục nhạt mênh mông vô tận, có một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ to lớn khôn cùng. Gốc cổ thụ này, phảng phất như nối liền trời cùng đất vậy. Phạm vi mà nó bao phủ, còn lớn hơn cả diện tích của toàn bộ lãnh địa của Linh Tộc!
- Đại thụ to lớn như vậy!
Tâm thần Triệu Phong chấn động. Đây là gốc đại thụ lớn nhất từ trước đến nay hắn từng gặp qua.
Địa phương mà gốc đại thụ kia bao phủ, đã hình thành nên một phiến không gian đơn độc. Bốn phương tám hướng đều có trọng trọng trận pháp kết giới ngăn cách với bên ngoài.
Hiện tại khoảng cách vẫn còn quá xa, Triệu Phong không thể nào nhìn thấy được tình huống ở bên trong.
- Hửm?
Đang chuẩn bị xuất phát tiến vào Sinh Mệnh Thánh Địa, Tả Mâu Triệu Phong bỗng nhiên phát hiện trong lòng đất cách đó không xa chợt có một chút dị động.
← Ch. 1269 | Ch. 1271 → |