← Ch.1467 | Ch.1469 → |
- Có thể a!
Trong lòng Triệu Phong có một loại cảm giác mãnh liệt. Thời điểm khi hắn thôi động Mộng Huyễn Thần Mâu dung nhập vào thiên địa của Mộng Cảnh Thái Cổ, hắn cảm giác được giữa Mộng Cảnh Thái Cổ với Mộng Huyễn Thần Mâu có một mối liên hệ vi diệu nào đó. Hiện tại, phạm vi hắn chưởng khống đối với Mộng Cảnh Thái Cổ không chỉ tăng lên gấp mấy chục lần, thậm chí hắn còn có thể cảm giác được những địa phương càng xa xôi hơn. Chỉ bất quá lực chưởng khống không mạnh mà thôi.
- Nếu muốn luyện hóa Mộng Cảnh Thái Cổ, bắt tay vào từ phương diện Mộng Huyễn Thần Mâu này hẳn là dễ dàng hơn một chút!
Triệu Phong suy ngẫm trong chốc lát, đưa ra phán đoán. Hắn lập tức đứng dậy bay về phía địa phương càng sâu hơn trong Mộng Cảnh Thái Cổ. Mãi cho đến khi trên đường gặp phải không ít chủng tộc Thái Cổ cấp Thần Chủ cường đại, Triệu Phong mới giảm tốc độ lại.
Thời điểm hắn bay qua một mảnh sơn cốc băng giá, nhiệt độ trong sơn cốc chợt giảm mạnh xuống.
- Nhân loại, lại dám xông vào lãnh địa của ta!
Một đạo thanh âm lạnh lẽo âm sâm từ trong đám sương mù mông lung lạnh lẽo truyền ra. Cỗ khí tức băng hàn này trực tiếp xâm nhập vào linh hồn Triệu Phong. Trong nháy mắt, trong Lôi Hồn Thể của Triệu Phong dâng lên một tầng hoa văn lôi điện, lực lượng Hàn Băng kia trực tiếp bị đập nát sạch sẽ.
Đúng lúc này, một đạo quỷ ảnh màu xám trắng chợt xuất hiện ở trước mặt Triệu Phong.
- Chủng tộc bài danh bốn mươi bốn trong Thái Cổ Vạn Tộc, Băng Hồn Tộc!
Triệu Phong liếc mắt liền nhận ra chủng tộc Thái Cổ trước mắt. Băng Hồn Tộc, cùng loại với Cổ Hồn Tộc cũng là một chủng tộc Hồn đạo. Trong Linh hồn thể của chủng tộc này ẩn chứa lực lượng Hàn Băng, công kích phòng ngự gồm nhiều mặt. Lúc này, tu vi con Băng Hồn Tộc trước mặt này là Thần Chủ Nhất Trọng Thiên, công kích Hồn đạo của nó thậm chí còn có thể uy hiếp Thần Chủ Nhất Trọng Thiên Đỉnh phong.
- Cút!
Ý chí linh hồn của Triệu Phong phóng ra, dung nhập vào trong Mộng Cảnh Thái Cổ. Giờ phút này, toàn bộ phiến thiên địa này đều bị Triệu Phong chưởng khống. Dưới sự hỗ trợ của lực lượng thiên địa, thực lực của Triệu Phong gia tăng lên gấp bội, mà cường giả Băng Hồn Tộc kia lại bị áp chế thật lớn.
Một cỗ ý chí linh hồn cường đại trùng kích thẳng ra, cường giả Băng Hồn Tộc kia liền bị đánh bay ra khỏi mảnh sơn cốc này.
- Liền ở nơi này luyện hóa Thần Quốc, đắp nặn hạch tâm Thần Quốc a!
Sau khi quyết định như vậy, ý chí đồng lực trong cơ thể hắn liền lan tỏa ra, dung hợp với ý chí linh hồn, hình thành nên một con Di Thiên Chi Mâu. Triệu Phong điều động Thần lực trong Thần đàn, dung hợp lực lượng linh hồn, xâm nhập vào trong không gian thiên địa.
- Thật dễ dàng!
Sắc mặt Triệu Phong lộ ra thần sắc kinh dị. Luyện hóa Thần Quốc mặc dù thời gian hơi ngắn hơn, như đó là chỉ ngắn hơn so với việc đắp nặn Thần Quốc mà thôi. Nhưng vừa rồi Triệu Phong lại phát hiện, Thần lực cùng hồn lực của hắn phi thường dễ dàng xâm nhập vào trong phiến không gian này, cũng dễ dàng dung hợp cùng một chỗ với nó.
- Tiếp tục!
Triệu Phong vô cùng kinh hỉ, lập tức tiếp tục luyện hóa. Tuy rằng quá trình luyện hóa này tương đối dễ dàng, nhưng diện tích của Mộng Cảnh Thái Cổ so với những Thần Quốc bình thường còn lớn hơn rất nhiều.
Những ngày kế tiếp, hắn vẫn ở lại nơi này tiếp tục luyện hóa Mộng Cảnh Thái Cổ. Quá trình luyện hóa có yêu cầu khá cao đối với khống chế lực lượng linh hồn, bản thân nó cũng là một sự tôi luyện đối với ý chí linh hồn.
Nửa năm trôi qua, ý chí linh hồn của Triệu Phong đã thuận lợi đạt tới Thần Chủ Nhất Trọng Thiên Đỉnh phong. Mà khu vực hắn luyện hóa gần như đạt tới một phần mười toàn bộ Mộng Cảnh Thái Cổ. Toàn bộ khu vực một phần mười này cũng đều nằm trong sự chưởng khống của hắn.
Triệu Vạn lại dẫn đại quân Mộng Cảnh Thái Cổ đi tới chỗ này, một lần nữa xây dựng địa bàn. Khu vực mà Triệu Phong đã luyện hóa này, tương đối mà nói cũng coi như là khu vực trung tâm trong Mộng Cảnh Thái Cổ, phương diện nguyên khí thiên địa cùng tài nguyên so với địa phương trước đây thì tốt hơn rất nhiều. Đồng thời, Triệu Phong cũng dự định kiến tạo hạch tâm Thần Quốc ở tại chỗ này.
Hai năm sau, Mộng Cảnh Thái Cổ trên cơ bản đã luyện hóa được phân nửa. Một ngày này, Triệu Phong đình chỉ luyện hóa, tạm nghỉ ngơi trong chốc lát. Liên tục không ngừng sử dụng hồn lực luyện hóa Mộng Cảnh Thái Cổ, cũng có ảnh hưởng thật lớn đối với tâm thần.
Thời điểm đình chỉ luyện hóa, Triệu Phong liền tiến hành sưu tầm bảo vật trong khu vực hắn đã thành công luyện hóa. Hắn đem một vài những truyền thừa hơi lớn một chút, toàn bộ chiếm thành của mình. Những truyền thừa còn lại gần như không có cái Triệu Phong mà cần, nhưng có thể để lại cho đại quân Mộng Cảnh Thái Cổ của hắn sử dụng, tôi luyện, gia tăng lên thực lực của bọn họ. Đối với một vài trân tài thiên địa, Triệu Phong cũng bắt đầu phân chia khu vực, tiến hành gieo trồng, bồi dưỡng.
Lại qua mấy ngày, Triệu Phong rời khỏi Mộng Cảnh Thái Cổ, quay trở lại Linh Tộc.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Hắn phát giác, bầu không khí trong toàn bộ Linh Tộc cũng có chút cổ quái. Triệu Phong liền đi tới Cấm địa, tìm Nhị Trưởng lão.
- Tin tức ngươi đã trở lại Linh Tộc, chắc là đã truyền ra ngoài rồi...
Nhị Trưởng lão thở dài một tiếng.
Hóa ra, tin tức Triệu Phong đã trở lại Linh Tộc, không biết bằng cách nào, vẫn bị một vài tổ chức tình báo điều tra được. Trong Tử Linh Vực, kể cả mấy Đại Vực phụ cận, ở ngoài mặt, trong âm thầm đều có rất nhiều thế lực quan tâm tới chuyện này. Bọn chúng cũng không dám ở ngoài sáng trực tiếp tấn công Linh Tộc, nhưng lại trong âm thầm làm ra một chút chuyện mờ ám, ví dụ như mưu sát đệ tử Linh Tộc xuất môn, điều tra những tin tức tình báo có quan hệ tới Triệu Phong. Thậm chí trong khoảng thời gian ngắn đã có không ít cường giả âm thầm xâm vào Linh Tộc điều tra. Linh Tộc đã phát giác ra không ít kẻ như vậy, nhưng cũng có thể còn có một vài kẻ mà Linh Tộc không thể phát hiện ra.
Sắc mặt Triệu Phong vô cùng âm trầm, cũng không nói gì. Nếu cứ tiếp tục như vậy, Linh Tộc sẽ từng chút từng chút một tiêu hao, suy yếu xuống. Thậm chí sau khi yếu xuống tới một trình độ nhất định, có khả năng sẽ phát sinh những biến cố thật lớn. Linh Tộc vừa mới trải qua một trận đại chiến, thật vất vả mới khôi phục nguyên khí, đồng thời không ngừng phát triển. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cho dù các thế lực khác không động thủ, thì Liệt Kim Tộc cũng sẽ ra tay.
- Nhị Trưởng lão, qua một thời gian nữa, ta sẽ ra ngoài lịch luyện một hồi!
Triệu Phong kiên định nói.
- Triệu Phong, ngàn vạn lần không được! Ngươi rời khỏi Linh Tộc, sẽ rất nguy hiểm!
Sắc mặt Nhị Trưởng lão khẽ biến. Triệu Phong là người của Linh Tộc, hơn nữa hắn lại có được Thần Mâu thứ chín, một khi thuận lợi trưởng thành, ngày sau nhất định sẽ là một vị Thần Vương Chúa Tể. Cộng thêm mối quan hệ giữa Triệu Vũ Phỉ cùng Triệu Phong, cho dù Linh Tộc không thể nhờ vậy mà trở thành Thánh địa, nhưng cũng có thể đạt được những lợi ích thật lớn. Cho nên thái độ của Linh Tộc chính là tận lực bảo hộ Triệu Phong.
Nhưng Linh Tộc lại không thể bảo vệ nổi Triệu Phong!
Nhị Trưởng lão cũng nhìn ra được, Triệu Phong chính là không muốn liên lụy tới Linh Tộc, mới đưa ra quyết định này.
- Bất luận một vị cường giả nào, con đường mà hắn đi qua, nhất định cũng phải tràn ngập chông gai, máu tươi đầm đìa!
Triệu Phong bình tĩnh bình thản nói. Hắn không có khả năng vẫn luôn ở lại trong Linh Tộc, hơn nữa cường giả chân chính cũng không phải là bế quan sẽ thành, mà là phải chém giết mới thành! Ngoài kia có vô số người muốn đoạt Thần Mâu thứ chín của hắn, như vậy Triệu Phong cũng sẽ không khách khí. Những kẻ muốn đoạt Thần Mâu của hắn cũng sẽ có thể trở thành đá kê chân của hắn, giúp hắn càng thêm cấp tốc trưởng thành, cường đại hơn.
- Còn nữa, ta cũng phải đi tìm lại Linh sủng của ta!
Triệu Phong cũng có chút bất đắc dĩ. Trước đây, khi Thần Mâu của hắn thức tỉnh, đã lâm vào ngủ say. Chính mình thì sử dụng năng lực Tâm Linh Truyền Tống quay về Đại Lục Vực, lại để lạc mất Tiểu tặc miêu. Tiểu tặc miêu thân là Thiên Cơ Miêu, nếu để những người biết rõ bí mật của Thiên Cơ Miêu phát hiện ra, cũng sẽ phải đối mặt nguy hiểm. Đương nhiên, Triệu Phong thật ra lại cảm thấy, với sự xảo trá của nó, con tặc miêu này so với chính mình khẳng định trôi qua tốt hơn rất nhiều.
- Thôi được! Ngươi một đường nhất định phải cẩn thận a!
Nhị Trưởng lão cũng không thể phản bác lý do của Triệu Phong nữa, thậm chí trong lòng cũng có chút bội phục tâm thái của Triệu Phong.
o0o
Sau khi quay lại chỗ ở, thu thập mọi thứ một phen, Triệu Phong liền âm thầm rời khỏi Linh Tộc. Với cấp bậc hiện tại của Triệu Phong, trừ phi là cường giả Thần Chủ Nhị Trọng Thiên sở trường Hồn đạo hoặc là Không Gian hệ, bằng không sẽ không ai có thể phát hiện ra hành tung của hắn. Rất rõ ràng, không có khả năng có Thần Chủ Nhị Trọng Thiên ẩn nấp ở phụ cận Linh Tộc, đích thân giám thị nơi này, cho nên Triệu Phong liền thập phần thuận lợi rời khỏi Linh Tộc, không người nào phát hiện ra.
Sau khi Triệu Phong rời đi được một tháng, Nhị Trưởng lão mới tiết lộ ra tin tức Triệu Phong đã rời đi. Đương nhiên, đây cũng là do Triệu Phong bày mưu đặt kế. Sau khi tung tin tức này ra ngoài, các động thái nhằm vào Linh Tộc của các thế lực khác liền giảm bớt rất nhiều.
Ba tháng sau, Triệu Vũ Phỉ xuất quan. Sau khi nàng biết được Triệu Phong đã rời khỏi Linh Tộc, liền quyết định cũng ra ngoài ma luyện. Tuy Nhị Trưởng lão đã cật lực khuyên can, nhưng vẫn như cũ không thành công. Đây là bởi vì Triệu Vũ Phỉ bảo đảm, nàng không phải đi tìm Triệu Phong, mà là ra ngoài tiến hành ma luyện.
o0o
Triệu Phong đã rời khỏi Linh Tộc được ba năm, những tin tức liên quan tới tung tích của hắn vẫn luôn xuất hiện ở khắp nơi, nhưng là thật hay giả cũng không ai biết được.
Thiên Hà Vực, một địa phương Cấm kỵ có độ nguy hiểm cực cao, Phần Thiên Hải. Đập vào mắt mọi người, trên trời dưới đất toàn bộ đều là hỏa diễm kim hồng sắc, phảng phất như toàn bộ thiên địa cũng đang thiêu đốt hừng hực. Bất luận ngoại vật gì tiến vào trong đó cũng sẽ bị hỏa diễm khôn cùng thôn phệ mất.
Nghe đồn, năm xưa từng có một gã Thần Chủ Nhị Trọng Thiên tiến nhập Phần Thiên Hải, nhưng bị Yêu Thần cấp Thần Chủ tập kích, tuy rằng cuối cùng hắn đã đánh chết được con Yêu Thần kia, nhưng chính mình lại bị hỏa diễm hoàn toàn ăn mòn, cả người không ngừng thiêu đốt, không thể nào dập tắt được hỏa diễm, cuối cùng hóa thành một bộ phận của Phần Thiên Hải.
Một ngày này, một gã thanh niên ngân phát, vẻ mặt bình thản tiến vào Phần Thiên Hải. Kẻ này, chính là Triệu Phong!
Sau khi rời khỏi Linh Tộc, hắn đã lần lượt đi thăm dò những Cấm địa nguy hiểm cấp Thần Chủ trong các Đại Vực. Những Cấm địa nguy hiểm loại này thông thường người ở thưa thớt, khả năng có kẻ phát hiện ra tung tích của hắn cũng ít hơn, mà Triệu Phong lại có thể dùng những nguy hiểm trong các Cấm địa này để tôi luyện thực lực chính mình.
Ba năm nay, hắn đã tổng cộng đi qua năm chỗ Cấm địa nguy hiểm cấp Thần Chủ. Có một chỗ Cấm địa tên là Huyết Linh Ngục, là địa phương có độ nguy hiểm cao nhất trong số đó. Triệu Phong không điều tra rõ tình hình cụ thể, mạnh mẽ xông vào trung tâm Huyết Linh Ngục, liền bị Huyết Thần vô cùng vô tận điên cuồng tấn công. Trong đó thậm chí còn xuất hiện Huyết Thần cấp Thần Chủ Tam Trọng Thiên nữa, khiến cho Triệu Phong phải thi triển ra thủ đoạn cường đại mới có thể rút đi.
Sau khi trải qua kinh nghiệm lần đó, Triệu Phong thu hồi lại lòng khinh thường. Toàn bộ Thần vực Man Hoang vô cùng to lớn, trong đó thậm chí không thiếu những tuyệt địa mà ngay cả Thần Vương cũng không dám tùy tiện xông vào.
Trong biển lửa kim hồng sắc, Triệu Phong chậm rãi tiến về phía trước. Hiện tại hắn cũng không chú trọng luyện thể, bởi vậy ảnh hưởng của Phần Thiên Hải này đối với hắn vẫn là rất lớn.
- Loại hỏa diễm này, có chút đặc thù...
Triệu Phong cảm thụ một chút hỏa diễm kim hồng sắc trong Phần Thiên Hải, không khỏi lâm vào trầm tư. Loại hỏa diễm này thập phần cường đại, thậm chí mang đến cho hắn một loại cảm giác hơi chút quen thuộc.
Thiên địa viễn phương đột nhiên truyền đến một cỗ ba động cực nóng cường liệt. Trong hỏa lãng ba động, một đầu hỏa điểu kim sắc bỗng nhiên phóng ra. Tại Phần Thiên Hải này, những sinh vật sinh trưởng trong đó không thể nghi ngờ là có thể phát huy ra lực lượng cường đại nhất. Giờ phút này, hỏa diễm thiên địa bốn phía phảng phất như trở nên hung mãnh hơn mấy lần, mang đến áp lực vô cùng to lớn cho Triệu Phong.
- Hỗn Nguyên Thần Kiếm!
Triệu Phong ngưng tụ ra một thanh trường kiếm thâm ngân rộng rãi, quần đấu cùng một chỗ với nó. Mục đích của hắn chính là tôi luyện bản thân, cho nên Triệu Phong thường xuyên tự tạo ra thêm hạn chế cho chính mình, nhằm tạo thành hiệu quả điều kiện tôi luyện tốt nhất.
Hỗn Nguyên Thần Kiếm uy năng cường đại của Triệu Phong chém mạnh lên trên hỏa điểu kim sắc. Tu vi của con hỏa điểu kia là Thần Chủ Nhất Trọng Thiên, ở trong Phần Thiên Hải có thể phát huy ra thực lực rất mạnh. Nhưng Triệu Phong vẻn vẹn chỉ dựa vào Hỗn Nguyên Thần Kiếm đã chiếm được ưu thế áp đảo, đây cũng là hiệu quả những năm ma luyện gần đây của hắn.
- Hửm?
Đúng lúc này, Triệu Phong đột nhiên phát hiện ra một tia dị thường. Ngay lập tức, xung quanh hắn liền xuất hiện một tầng hỗn nguyên loạn lưu, bao phủ diện mạo của hắn vào bên trong. Đột nhiên, phía bên phải biển lửa, chợt nhảy ra một đạo quang ảnh hồng sắc.
- Chết đi!
Quang ảnh hồng sắc kia phóng tới trước mặt Triệu Phong, đánh ra một đạo cự chưởng hỏa diễm thật lớn. Ngay cả con hỏa điểu đang giằng co với Triệu Phong kia cũng bị dọa cho kinh hoàng, cấp tốc bỏ chạy đi xa.
- Chẳng lẽ có người phát hiện ra tung tích của ta?
Ánh mắt Triệu Phong khẽ trầm xuống. Theo lý thuyết, chuyện này không có khả năng a! Trước khi hắn tiến vào Phần Thiên Hải cũng không hề gặp qua bất cứ kẻ nào, không ngờ ở ngay trung tâm Phần Thiên Hải lại gặp phải Thần Chủ tập sát như vậy.
← Ch. 1467 | Ch. 1469 → |