← Ch.398 | Ch.400 → |
Khi Phá Không Kiếm lấp lánh ánh bạc hiện lên phía trên nham động Hỏa Dong Tinh, trong những tiếng kêu rất nhỏ ẩn chứa uy áp mơ hồ. hỏa linh lực ở bốn phía trở nên rung động.
- Đây là... Ngụy linh bảo!
Ánh mắt Bách Luyện đại sư chăm chú quan sát thanh tiểu kiếm màu bạc này. ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn và kích động.
- Ngụy linh bảo?
Trương Hằng hơi sửng sốt. nhưng thật sự đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy tên gọi của pháp bảo này.
- Ngụy linh bảo chính là một loại pháp bảo hùng mạnh ở giữa pháp bảo cấp đỉnh và thông linh pháp bảo. phương thức sinh ra loại pháp bảo này có lẽ có ba loại. Loại thứ nhất, đó là một số rất ít những pháp bảo cấp đỉnh được chế tác từ những tài liệu cao cấp, được lưu truyền qua vô số năm, được những cao thủ sử dụng, dần dần sinh ra một chút linh trị đồng thời uy lực cũng tăng lên mãnh liệt, do đó thăng cấp thành ngụy linh bảo.
Loại thứ hai, đó là trong quá trình luyện chế thông linh pháp bảo, do một vài sai lầm trong phương pháp luyện chế mà mất đi hơn một nửa uy lực. nhưng uy lực của nó so với pháp bảo cấp đỉnh cũng vẫn mạnh hơn rất nhiều, loại pháp bảo này cũng là ngụy linh bảo. Loại thứ ba đó là những pháp bảo do con người tạo ra dựa theo những thông linh pháp khá nổi danh trong truyền thuyết. nhưng do hạn chế của tài liệu và tu vi của luyện khí sư trong khi luyện chế mà những uy lực thông linh pháp bảo bắt chước này cũng Chỉ dừng lại ở cấp độ ngụy linh bảo.
- Thì ra là vậy. như vậy thanh Phá Không Kiếm trong tay tay chính là ngụy linh bảo sao?
Trương Hằng chép miệng lấy làm Kỳ lạ nói. Nếu hắn đoán không sai, thì thứ mà tu sĩ Hóa Thần kỳ bình thường trong Tam Tinh Vực sử dụng hẳn là ngụy linh bảo. Bởi vì hắn đã từng nói chuyện với Từ Huyền nên biết được trong Tam Tinh Vực có rất ít tu sĩ có được thông linh pháp bảo. lúc ấy Trương Hằng còn tưởng rằng thứ mà tu sĩ Hóa Thần Kỳ sử dụng chính là một vài pháp bảo đỉnh cấp mạnh hơn một chút. Hiện giờ khi nghe tới tên gọi ngụy linh bảo mà rất ít người biết được này. hắn mới suy đoán như vậy.
- Ngụy linh bảo trong tay ngươi dường như sắp sửa đạt tới cấp độ của thông linh pháp bảo rồi so với ngụy linh bảo bình thường còn mạnh hơn nhiều...
Bách Luyện đại sư không kìm nổi đưa tay chạm vào Phá Không Kiếm đang ở trong tay Trương Hằng.
Ong.
Phá Không Kiếm không tự chủ được run lên. lóe lên hàn quang, lưỡi kiếm ở bên rìa dễ dàng cắt vào ngón tay của Bách Luyện đại sư, lập tức máu tươi chảy tràn ra.
- Pháp bảo sắc bén lắm! Cái đáng quý hơn chính là độ cứng rắn của thanh phi kiếm này rất cao.
Trong mắt Bách Luyện đại sư lộ ra vẻ hưng phấn và kích động, thậm chí còn quên đi cả ngón tay đang bị thương.
Ý niệm của Trương Hằng khẽ động. Phá Không Kiếm lập tức trở lại bình tĩnh và ngoan ngoãn, để cho Bách Luyện đại sư vuốt ve.
- Đúng là một thanh thần kiếm! Đây là pháp bảo mạnh nhất mà ta đã từng nhìn thấy trong đời.
Bách Luyện đại sư lưu luyến không rời Bắt đầu vuốt ve. trên mặt lộ ra vẻ si mê.
Thật lâu sau, Bách Luyện đại sư mới từ trong trạng thái si mê khôi phục lại. nhìn thấy Trương Hằng đang chờ đợi mình, mới ngượng ngùngnói:
- Đã khiến cho tông chủ phải chê cười...
Trương Hằng lạnh nhạt nói:
- Quả thật lần này ta tìm ngươi cũng chính là vì cái ngụy linh bảo này. Vừa rồi ngươi cũng đã thấy, thanh Phá Không Kiếm này còn thiếu một hai thành hỏa hầu mới thăng cấp lên thành thông linh pháp bảo chân chính, đến lúc đó ta sẽ không còn phải e ngại phần lớn những tu sĩ Hóa Thần kỳ trong Tam Tinh Vực nữa.
- Tông chủ người đã thăng cấp lên Hóa Thần Kỳ sao...
Mặc dù đã sớm có suy đoán, nhưng trong lòng Bách Luyện đại sư vẫn không kìm nổi tim đập thình thịch.
Trương Hằng cùng không phủ nhận, cười nói:
- Tu sĩ Hóa Thần Kỳ bình thường hẳn là không uy hiếp được ta.
- Không biết tông chủ có gì phân phó? Chỉ cần có thể làm được, thì Tư Không Vũ ta nhất định sẽ đốc toàn lực để báo đáp ân tình của ngài.
Bách Luyện đại sư cung kính hướng về phía Trương Hằng cúi đầu nói. trên mặt hiện lên một vẻ tha Thiết chân thành.
- Thực không dám giấu, nếu muốn trong thời gian ngắn thăng cấp cho Phá Không Kiếm trong tay ta thành thông linh pháp bảo chân chính thì phải cần tới kiện phế linh bảo trong tay đại sư ngươi kia. không biết đại sư có thể từ bỏ vật quý hay không? Một khi việc này Thành công, bản tông quyết sẽ không bạc đãi ngươi, có yêu cầu gì. đại sư có thể nói ra.
Rốt cuộc Trương Hằng đã đưa ra yêu cầu muốn Bách Luyện đại sư đưa ra phế linh bảo.
- Tính mạng của Tư Không Vũ ta là do tông chủ ngươi cho. kiện phế linh bảo này ở trong tay ta cùng là lãng phí, đem tặng cho tông chủ thì có ngại gì? Tuy nhiên, ta có một yêu cầu nho nhỏ...
- Xin cứ nói.
Nhìn thấy Bách Luyện đại sư đồng ý một cách sảng khoái như vậy. Trương Hằng cảm thấy mừng rỡ. không nghĩ ngợi nói:
- Có yêu cầu gì. đại sư cứ đưa ra?
Bách Luyện đại sư hít sâu một hơi:
- Lúc này tâm nguyện lớn nhất của ta đó chính là luyện chế được một pháp bảo cấp bậc thông linh pháp bảo. nhưng do tu vi và Linh Phách hạn chế nên tâm nguyện này gần như không có khả năng hoàn thành, trừ phi ta phải trả giá bằng tính mạng. Còn tông chủ người nếu đã nắm chắc có thể luyện chế thông linh pháp bảo. vậy thì hy vọng trong quá trình luyện chế có thể để cho ta ngồi ở một bên quan sát.
Trương Hằng hơi suy nghĩ một chút, rồi vẫn đồng ý.
- Đại sư yên tâm. ngươi đã đồng ý đưa ra vật quý như vậy. thì quá trình luyện chế này nên để cho ngươi nhìn.
- Tạ ơn tông chủ.
sắc mặt Bách Luyện đại sư lộ ra vẻ vui mừng, trước tiên lấy ra túi Càn Khôn phỏng chế kia, sau đó thông qua một bí thuật đặc biệt, lấy từ bên trong ra một lệnh bài màu đỏ sẫm.
Lệnh bài này nhìn cũ kỹ tầm thường, trên mặt có khắc ba chữ: Bách Luyện Lệnh.
Trương Hằng đón lấy Bách Luyện Lệnh, dùng sức để cầm phát hiện ra vật ấy rất nặng. lệnh bài này không nhúc nhích chút nào.
Gật đầu hài lòng. Trương Hằng lại dẫn Bách Luyện đại sư bay lên trên cái đài phía trên dung nham Hỏa Dong Tinh.
Nhìn dung nham màu trắng đang không ngừng quay cuồng cách đó không xa vài lần. Trương Hằng nói với Bách Luyện đại sư:
- Dung nham Hỏa Dong Tinh ở nơi này đối với sự phát triển của Cực Diễm Môn trong tương lai có tác dụng rất lớn. Bắt đầu từ hôm nay, đại sư ngươi có thể tự do ra vào Nơi này, chờ sau khi ta luyện Thành pháp bảo, ta sẽ chuẩn bị một lệnh bài riêng cho ngươi.
- Tạ ơn tông chủ.
Vẻ mặt Bách Luyện đại sư mừng rỡ nói. đối với người tu luyện công pháp hệ hỏa và si mê luyện khí như hắn thì nham động Hỏa Dong Tinh này không còn nghi ngờ gì nữa chính là một Thánh địa tu luyện so với linh đan diệu dược còn hơn rất nhiều.
Trương Hằng thở dài một hơi. theo thực lực và địa vị của mình không ngừng tăng lên thì những người ở bên cạnh đối với mình lại càng trở nên cung kính hơn. Lúc trước, Bách Luyện đại sư vẫn xưng hô thân thiết với Trương Hằng là Trương đạo hữu. còn Lúc này, Bách Luyện đại sư khi đứng chung một chỗ với Trương Hằng lại ít nhiều có chút không tự nhiên.
- Chỗ cao cực Kỳ lạnh lẽo...
Từ đáy lòng của Trương Hằng đột nhiên sinh, ra một cảm giác như vậy. Mấy năm trước, hắn vẫn còn là một nhân vật nhỏ sinh tồn trong những kẽ hở giữa những thế lực lớn. bị nhiều người truy sát. Còn giờ phút này. hắn đã đứng trên đỉnh của Tam Tinh Vực, rốt cuộc cũng cảm nhận được ý cảnh lạnh lẽo khi đứng ở vị trí cao.
Tuy nhiên, cùng có một vài người sẽ không vì thực lực của hắn tăng lên mà có sự thay đổi.
- Ninh Tuyết Dung... Triệu Thụy... Quách Phong...
Trương Hằng mặc niệm trong lòng, cái cảm giác cô đơn này đã tiêu tan hơn phân nửa. Con đường tu chân là con đường cô độc, nhưng không phải là cô đơn.
Nhìn Trương Hằng trầm tư trong phút chốc. Bách Luyện đại sư đứng ở bên cạnh ngay cả thở mạnh cũng không dám. trong lòng bàn tay thậm chí còn chảy ra một ít mồ hôi. nhưng trong nháy mắt đã khô lại.
Một lát sau, ánh mắt Trương Hằng đảo qua mặt Bách Luyện đại sư, lạnh nhạt nói:
- Ta sẽ lập tức luyện chế phế linh bảo này. trong quá trình này ta sẽ thi triển bí thuật độc môn của mình, ngươi có thể ngồi xem. nhưng không được nói với người khác.
- Vâng, thưa tông chủ.
Bách Luyện đại sư cung kính nói.
Vụt! Thân hình Trương Hằng nhoáng lên một cái hóa thành một đạo tàn ảnh màu bạc, nhảy vào trong dung nham Hỏa Dong Tinh.
Lập tức, lửa xanh đầy trời cùng với dung nham màu trắng khủng khiếp nuốt trọn thân thể hắn.
- Đây...
Vẻ mặt Bách Luyện đại sư hoảng sợ.
Dung nham Hỏa Dong Tinh rốt cuộc đáng sợ như thế nào. là một đại sư luyện khí tu luyện công pháp hệ hỏa hắn vô cùng hiểu rõ. Đừng nói là một người, cho dù là một kiện pháp bảo bình thường bị ném vào trong dung nham này cũng sẽ bị tan chảy Chỉ trong một hai nhịp thở.
Vù! Một nửa thân thể của Trương Hằng từ trong dung nham màu trắng quay cuồng nhô lên. trên người bao phủ một tầng ánh sáng hai màu đỏ bạc, dung nham xung quanh không thể nào làm tổn hại tới hắn, ngược lại còn giúp cho công lực của hắn tăng lên.
Cuối cùng, Trương Hằng khoanh chân ngôi lên trên dung nham Hỏa Dong Tinh, lấy kiện phế linh bảo Bách Luyện Lệnh kia ra, bỏ vào trong dung nham Hỏa Dong Tinh.
Sau khi quan sát một lát, Trương Hằng phát hiện ra kiện phế linh bảo này không hề có dấu hiệu bị nóng chảy.
- Không hổ là tài liệu cấp bậc thông linh pháp bảo...
Trương Hằng thầm tán thưởng trong lòng. Tuy nhiên sức nóng của dung nham Hỏa Dong Tinh càng ngày càng khủng bố. sau khi xuống tới một độ sâu nhất định, ngay cả Trương Hằng cũng không dám tiếp tục hạ xuống, có thể thấy được mức độ khủng bố này.
Cũng may mục đích của Trương Hằng cũng không phải là khiến cho phế linh bảo này hoàn toàn nóng chảy, mục đích cuối cùng của hắn là muốn đồng hóa phế linh bảo này cho Phá Không Kiếm hấp thụ. sau đó rèn luyện thêm một bước nữa. từ đó đạt tới tác dụng đề cao phẩm chất.
Ong.
Trương Hằng để Phá Không Kiếm màu bạc lơ lửng giữa không trung, sau đó trong tay đánh ra một pháp quyết độc đáo. một đám Ký hiệu giống như một ngọn lửa màu bạc lưu chuyển ở xung quanh, có một vẻ cực kỳ quỷ dị.
Một lát sau, Trương Hằng vung tay lên, cách không đem lệnh bài kia hút lên trên Phá Không Kiếm.
- Vù vù vù...
Đám ký hiệu như một ngọn lửa màu bạc kia từ trên Phá Không Kiếm vươn ra, đem phế linh bảo Bách Luyện Lệnh bao phủ vào bên trong.
Két két két!
Hai vật phối hợp chặt chẽ với nhau, trong quá trình này. pháp quyết trên tay Trương Hằng không dừng lại chút nào, linh hạch trong đan điền cùng với nguyên linh trong thần thức đều dần dần biến hóa.
Một ngày sau, phế linh bảo kia vẫn chưa biến hóa chút nào.
Mười ngày sau, kích cỡ của phế linh bảo kia vẫn không thay đổi. nhưng Bách Luyện đại sư ở cách đó không xa lại có thể cảm nhận được trên Phá Không Kiếm có một sự biến hóa rất nhỏ.
Nửa tháng sau, có thể nhìn thấy ở bên ngoài phế linh bảo này có những hạt nhỏ màu đen tách ra. Vào Lúc này, Bách Luyện đại sư lộ ra vẻ xúc động.
Trong đầu Trương Hằng lóe lên linh quang, thầm nghĩ sao mình lại quên mất phân thân.
Vụt! Phân thân từ trong cơ thể Trương Hằng bay ra, sau đó trên tay của đánh ra những pháp quyết tương tự. một đám ký hiệu màu bạc chảy tới Phá Không Kiếm, nhưng Chỉ có một phần ba hiệu quả so với bản tôn của Trương Hằng. Dù sao phân thân cũng không có Hư Không Hỏa Diễm, hơn nữa thực lực so với bản tôn kém hơn một chút.
Hai tháng sau, trên mặt Phá Không Kiếm tỏa ra ngân quang, phát ra từng đợt tiếng động. Còn kiện phế linh bảo kia đã vỡ ra nhiều hơn, những hạt nhỏ màu đen tách ra rất nhiều.
Nửa năm sau.
Rắc rắc!
Rốt cuộc, tới Lúc này, kiện phế linh bảo đen tuyền hóa thành một làn khói đen biến mất trong không khí.
Cùng lúc đó, dị tượng đột nhiên xảy ra!...
← Ch. 398 | Ch. 400 → |