← Ch.699 | Ch.701 → |
- Thật sự Trương Hằng đã chiếm được chìa khóa vào tầng trong của động phủ rồi sao?
Rất nhiều nhóm cường giả vẫn có phân hoài nghi trong lòng.
- Hừ. điều này các ngươi cứ hỏi Huyền Long Đại Vương, nếu Trương mỗ không phải đang bận việc, sao có thể để cho hắn dễ dàng đoạt được Phục Yêu Tháp?
Ánh mắt Trương Hằng lạnh lùng liếc nhìn Phục Yêu Tháp trong tay Huyền Long Đại Vương một cái. Nếu lúc trước hắn bất chấp tất cả tới tranh đoạt bảo vật này. thì kết quả cuối cùng đúng là khó có thể đoán trước.
Mọi người vừa nghe thấy lời này. liền cảm thấy rất có đạo lý. Tiến vào động phủ đầu tiên, hai ngươi Trương Hằng và Huyền Long Đại Vương vẫn có địa vị ngang nhau, lúc bình thường Trương Hằng sao có thể không cùng tranh đoạt trọng bảo Phục Yêu Tháp với Huyền Long Đại Vương?
Sắc mặt Huyền Long Đại Vương có chút khó coi. ánh mắt đột nhiên nhìn về một hướng, lãnh đạm nói:
- Muốn biết kết quả. thì chúng ta cứ đi xem là biết.
Vù! "
Vừa dứt lời. hắn nắm Phục Yêu Tháp trong tay. thân hình như điện, cấp tốc hướng về phía sơn động thần bí bay đi.
Chúng tu sĩ cũng đều nhìn thấy một chút manh mối. cũng bay theo Huyền Long Đại Vương.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Trương Hằng hướng về ba người Lạc Hà cười, từ tổn hướng về phía sơn động thần bí bay đi.
- Trương đạo hữu. thật sự ngươi đã nắm giữ được chìa khóa vào tầng trong của động phủ rồi sao?
Cổ Thương có chút do dự nói.
Trương Hằng nói với vẻ bình tĩnh:
- Đợi lát nữa sau khi tới đó thì sẽ biết.
Tuy hắn nói như vậy, nhưng trong lòng lại thầm nói:
- Hai Thân thú Kỳ Lân kia thật khó đối phó. may mà người gặp được chúng là ta, nếu không thì...
Vù vù!
Đi theo Huyền Long Đại Vương không chỉ có những nhân vật cấm kỵ trong một giới, mà còn có những kẻ độ kiếp phủ chủ cũng theo sát phía sau.
Dù sao bí mật liên quan tới tính mạng và tầng trong của động phủ thù bất luận kẻ nào ở đây cũng vô cùng quan tâm.
Phi hành được một lúc, Huyền Long Đại Vương dừng lại ở trước động khẩu của một sơn động.
Những tu sĩ còn lại đều đáp xuống mặt đất. tản thần thức ra tìm kiếm trong sơn động kia.
- A?
Chúng tu sĩ tản thần thức ra. mặt lộ ra vẻ cổ quái.
Lạc Hà. Cổ Thương cùng có vẻ mặt như vậy.
Vốn không gian trong sơn động kia khác hắn với thế giới bên ngoài, lực trói buộc rất mạnh, thần thức của cường giả cấm kỵ bình thường ở trong đó chỉ có thể kéo dài được một hai trăm thước.
Chúng tu sĩ ở đây chỉ có Trương Hằng, Huyền Long Đại Vương. Nghê Thường tán tiên là không thấy kỳ lạ với chụyện này.
Ở một góc, thân ảnh gầy nhom đội nón tre nhìn chăm chú sơn động quỷ dị kia, thì thào nói nhỏ:
- Thì ra là vậy...
- Tất cả mọi người theo ta, bí mật để tiến vào tầng trong của động phủ đang ở trong này.
Huyền Long Đại Vương lạnh lùng nói một câu. rồi bước chân bay vào trong sơn động tối đen.
Những cường giả cấm kỵ còn lại theo sát phía sau.
- Trời ơi. áp lực ở nơi này mạnh thật, ngay cả phi hành ta cũng không làm được sao?
Mỗi một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ ngay khi bước vào thông đạo của sơn động không khỏi kinh hô lên một tiếng.
- Ngay cả đi bộ cũng phải cố hết sức. chứ đừng nói là phi hành!
Mỗi một cường giả cấp phủ chủ trên mặt đều lộ ra vẻ kinh hãi.
- Sư tôn...
Vân Dịch cũng có cảnh ngộ như vậy. vẻ mặt xấu hổ nhìn về phía sư tôn.
Trương Hằng bật cười khanh khách, nói:
- Quả thật đi bộ ở trong này so với phi hành còn thoải mái hơn. pháp lực tiêu hao sẽ càng nhỏ.
Vừa dứt lời, hắn vươn một cánh tay ra, khoác lên người Vân Dịch, thân hình hai người nhẹ nhàng chạy đi trong sơn động tối đen. giống như là khinh công ở chốn phàm trần.
Lạc Hà và Cổ Thương cùng nhìn nhau cười, cũng bắt đầu chạy ở trong sơn động này. Đúng như lời Trương Hằng nói. phi hành lúc này cho dù có là Chân Tiên cũng không thể thoải mái.
Trong những tu sĩ, Chân Tiên và Chân Ma duy nhất sau khi tiến vào sơn động này không khỏi khẽ hô lên một tiếng, hai người nhìn nhau, không khỏi giật mình.
Khác với những tu sĩ khác, Chân Tiên và Chân Ma này vẫy vùng ở trong này giống như cá gặp nước, hành động như gió. không cần phải có giai đoạn thích ứng.
Thấy tình cảnh như vậy, trên mặt Trương Hằng không khỏi hiện lên một vẻ kỳ dị.
Không biết đi được bao xa, Huyền Long Đại Vương ở phía trước đột nhiên kinh hô lên một tiếng, thân hình dừng lại.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Vẻ mặt Huyền Long Đại Vương lạnh, lùng nhìn về phía Trương Hằng.
ở phía trước, mơ hồ có thể thấy một dòng nước lạnh màu trắng đang tuôn chảy.
Mọi người chưa bay tới phía trước đã cảm nhận được một luồng hàn ý khủng bố ập vào mặt. ngay cả linh hồn cùng có dấu hiệu đông cứng lại.
Những người còn lại đều hướng ánh mắt nhìn Trương Hằng.
Lúc này, tới nơi đây phần lớn đều là những cường giả cấm kỵ. còn hạng độ kiếp phủ chủ còn lại đã bắt đầu đi lại khó khăn, còn lâu nữa mới có thể đuổi tới.
- Ha ha ha... Ngươi tới mà xem chẳng phải sẽ biết sao?
Khóe miệng Trương Hằng nhếch lên. lộ ra một nụ cười mỉm.
- Hàn khí như thế này còn lâu mới đụng được đến ta.
Phục Yêu Tháp trong tay Huyền Long Đại Vương ong lên một tiếng, bắt ra một đạo ánh sáng cong màu đỏ. một luồng yêu khí kinh thiên đánh lui dòng nước lạnh ở phía trước.
-Đi!
Huyền Long Đại Vương dẫn đầu. theo sát sau đó là Uyên Hồng, Kim Bằng Yêu Thánh Vương.
Một nhóm cường giả cấm kỵ ở phía sau thoáng do dự một chút, rồi cũng tiếp tục đi vào bên trong.
Trương Hằng mang theo vẽ mặt trào phúng, nói với ba người Lạc Hà:
- Các người không được rời khỏi ta một trượng.
Đám người cổ Thương tuy không hiểu dụng ý của Trương Hằng. nhưng cũng đều gật đầu tuân theo.
Trước khi tiến vào động phủ chủ. bốn người đã tình nguyện để cho Trương Hằng cầm đầu, nghe theo quyết sách của hắn.
Theo những cường giả cấm kỵ xâm nhập vào, hàn khí bên trong thông đạo tối đen càng ngày càng trở nên khủng bố. có một vài tu sĩ thậm chí đã bắt đầu rút lui.
- Ở phía trước chính là trọng địa Tam Hàn Băng Diễm, chúng ta dừng lại đã.
Thanh âm mơ hồ của Nghê Thường tán tiên truyền vào trong tai hai Tán tiên khác.
- Tam Hàn Băng Diễm?
Âm Dương tán tiên và Linh Hư tán tiên lo lắng, đều nghe theo lời của Nghê Thường tán tiên, đứng lại tại chỗ. duy trì trạng thái quan sát.
- Hàn khí ở nơi này sao lại khủng bố như vậy...
Huyền Long Đại Vương nhíu mày. Phục Yêu Tháp trong tay không ngừng phóng ra ánh sáng cong màu đỏ. đem uy lực của hàn khí giảm tới mức thấp nhất.
- Ha ha. Huyền Long Đại Vương ngươi không dám tiến vào sao?
Trương Hằng ở cách đó không xa, trên mặt lộ ra vẻ châm chọc.
- Hừ.
Huyền Long Đại Vương giẫm mạnh chân xuống mặt đất, tốc độ gia tăng gấp đôi. hướng về phía dòng nước lạnh màu trắng càng khủng bố hơn kia bay vọt tới.
Những tu sĩ ở phía sau nhìn nhau. Chân Tiên và Chân Ma nhìn nhau.
- Băng Diễm của thượng giới?
Hai người tuy ở hai phe đối địch, nhưng trong ánh mắt cũng có một điểm tương đồng, đã hiểu được thực hư ở phía trước.
- Graoo!
Vào Lúc này, một tiếng thú gầm truyền tới. chấn nhiếp linh hồn. băng khí trong sơn động lại nặng thêm vài phần.
- Băng Kỳ Lân!
Huyền Long Đại Vương đã tới cách đại điện của sơn động không xa, thông qua thanh âm liền đoán ra được thứ ở bên trong.
Thần thú Băng Kỳ Lân!
Chân Tiên, Chân Ma đồng thời hành động, tăng tốc tiến vào bên trong sơn động.
Nhưng ngay Sau đó, đột nhiên xuất hiện đột biến.
Vũ.
Một đạo khí đông lạnh, màu trắng dài tới mấy trượng từ đại điện trong sơn động bắn ra. trong chớp mắt xẹt qua trước mặt mọi người.
Tam Hàn Băng Diễm rơi xuống phía trên một giới bỗng nhiên nổ tung, khí chí hàn đem hết thảy những thứ vô hình hoặc hữu hình hóa thành tượng băng.
Tách tách.
Những cường giả cấm kỵ đi ở phía trước toàn bộ đều hóa thành tượng băng, ngay cả đám người Huyền Long Đại Vương, Chân Tiên, Chân Ma cũng không ngoại lệ.
Trương Hằng đã sớm có phòng bị. trong tay hiện lên một ngọn Băng Diễm xanh trắng có thuộc tính gần giống như Tam Hàn Băng Diễm, bao phủ ba người Lạc Hà ở trong đó.
Cho nên ba người này không hề bị đóng băng.
Ba vị Tán tiên của Tam Tiên Đảo cố ý lùi lại phía sau. cũng không bị Tam Hàn Băng Diễm khủng bố này lan tới.
- Đây rõ ràng là lực lượng băng phách bản mệnh của Thần thú Băng Kỳ Lân cấp Chân Tiên... Nghe nói có thể khiến cho Chân Tiên đồng cấp bị phong ấn ngàn vạn năm!
Nghê Thường tán tiên không khỏi hướng ánh mắt nhìn Trương Hằng, thản nhiên hỏi:
- Trương đạo hữu. Chẳng lẽ ngươi đã nắm giữ được lực lượng băng phách bản mệnh của Băng Kỳ Lân?
Trương Hằng đem theo ba người Lạc Hà. từ trong những tảng băng đi ra vẻ mặt thản nhiên nói:
- Chỉ là lực lượng băng diễm trong cơ thể rất nhiều, phóng ra hơn một nửa để giảm đi một chút.
- Hơn một nửa?
Nghê Thường tán tiên nghe thấy vậy. thanh âm có chút không bình thường.
Trong phút chốc đem hơn một nửa lực lượng băng phách bản mệnh của Băng Kỳ Lân phóng ra. việc làm này đúng là rất điên cuồng.
- Chúng ta đi ra ngoài trước...
Trương Hằng cũng không giải thích nhiều, mang theo ba người Lạc Hà đi ra bên ngoài sơn động thần bí.
Ba vị Tán tiên của Tam Tiên Đảo không khỏi nhìn nhau, rồi nhìn những nhân vật cấm kỵ bị phong ấn trước cửa đại điện của sơn động, không nói được lời nào.
- Ôi... Những người này đều đã trúng bẫy của Trương Hằng. không biết sinh tử như thế nào?
Âm Dương tán tiên khẽ thở dài một hơi.
- Trương Hằng này hành sự càng ngày càng quỷ dị...
Linh Hư tán tiên quả thực là ớn lạnh trong lòng.
Thanh âm dịu dàng của Nghê Thường tán tiên vang lên:
- Bản tôn của Trương Hằng quả thật vẫn còn ở trong đại điện của sơn động...
- Cái gì? Trương Hằng vừa rồi chỉ là phân thân sao?
Hai đại Tán tiên kia khiếp sợ không thôi.
Đem những cường giả cấm kỵ. bao gồm cả Huyền Long, Chân Tiên và Chân Ma xoay như chong chóng, không ngờ chỉ là một phân thân của Trương Hằng.
Bởi vì công pháp của Trương Hằng tu luyện rất đặc biệt, phân thân và bản tôn thực lực gần như nhau, khí tức lại giống nhau như đúc. tu sĩ đồng cấp hoàn toàn không thể phân biệt được.
Nếu không phải là Nghê Thường tán tiên tận mắt nhìn thấy. nàng cũng sẽ không tin chuyện này là thật.
- Bản tôn của hắn làm gì ở bên trong vậy?
Ánh mắt Âm Dương tán tiên chợt nghiêm lại.
Nghê Thường tán tiên thở dài U ám:
- Ta đoán hắn không tiếc mọi giá phóng ra lực lượng băng phách lớn như vậy chính là để kéo dài thời gian.
- Kéo dài thời gian?
Hai người có chút không hiểu.
Ba người Trương Hằng quay lại. trên đường gặp những tu sĩ độ kiếp phủ chủ ở phía sau.
- Trương tiền bối!
Hoàng Phủ Lân là người đầu tiên nhìn thấy Trương Hằng, kinh hô lên một tiếng:
- Sao các người lại quay lại?
- Bên trong động phủ có chút nguy hiểm. đám người Huyền Long Đại Vương đã bị nhốt ở trong đó. các ngươi cũng ra ngoài cả đi.
Trương Hằng lạnh nhạt nói. trong lời nói cũng có ý cảnh cáo.
Chúng tu sĩ nghe thấy lời này không khỏi hoảng hốt, ngay cả cường giả như Huyền Long Đại Vương cùng bị vây khốn, thì có thể thấy được sự đáng sợ ở trong đó.
Trương Hằng cũng không giải thích nhiều, Một lát sau, mang theo ba người Lạc Hà rời khỏi sơn động thần bí này.
Vù!
Sau khi rời khỏi sơn động này. ba người Lạc Hà thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhìn Trương Hằng với ánh mắt nghi hoặc.
Trương Hằng bình tĩnh nói:
- Đám người Huyền Long Đại Vương đã bị bản tôn của ta liên thủ với hai đại phân thân dùng sức mạnh của tam hàn băng phách đóng băng lại. Trong tình huống như vậy, hắn có hai lựa chọn, một là tung ra con bài tẩy, phá vỡ băng phong, hai là mất một thời gian nhất định dùng pháp lực phá vỡ băng phong.
- Ta vẫn hy vọng hắn lựa chọn cách đầu tiên, chỉ tiếc là...
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi. ngước nhìn bầu trời của tầng ngoài động phiụ dường như có chút tiếc nuối.
- Thừa dịp đám người Huyền Long Đại Vương đang bị băng phong, tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?
Lạc Hà trầm ngâm nói.
Ánh mắt Cổ Thương sáng lên. đây chính là cơ hội ngàn năm một thuờ!
← Ch. 699 | Ch. 701 → |