← Ch.339 | Ch.341 → |
Tiếp tục đi về phía trước mấy trăm trượng nữa thì có một ngã rẽ.
Chia thành 10 nhánh.
Dương Thạc cùng Thần Long chọn bừa một con đường rồi lại đi tiếp.
Chít...t...t!
Vừa mới đi được mấy chục trượng thì phía trước xuất hiện một con chuột lớn màu xám bạc, dài hơn ba thước.
Con chuột lớn màu xám bạc này đang đi về phía bên này nên gặp phải Dương Thạc cùng Thần Long.
Theo bản năng, con chuột lớn màu xám bạc này liền kêu lên một tiếng.
- Nham Thử cảnh giới Đại Tông Sư sao?
Khi Dương Thạc cùng Thần Long thấy con chuột lớn màu xám bạc này đều ngẩn người.
Trên người con chuột lớn này tản ra khí huyết nồng đạm, dáng người còn cao to hơn con Nham Thử Võ Tôn dài hai thước kia. Có thể thấy, đây là một con Nham Thử có tu vi Đại Tông Sư.
Nham Thử chính là dị thú trung cấp, tối đa có thể tu luyện tới cảnh giới Võ Tôn. Mà con Nham Thử này lại có cảnh giới Đại Tông Sư. Từ đó có thể thấy, đây là một con Nham Thử đã mở ra linh trí, và có thể tự mình tu luyện.
- Đúng là đã tìm được Nham Thử có cảnh giới Đại Tông Sư rồi.
- Bắt lấy nó.
Khi nhìn thấy con Nham Thử này, hai mắt Dương Thạc liền sáng lên.
Ngay lập tức, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc liền hành động ngay, giữa không trung đã biến thân thành Huyền Ưng tầng thứ hai, rồi 'oanh' một tiếng, va đập mạnh về phía con Nham Thử kia.
Bang!
Khi con Nham Thử này còn ngây người thì Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đã đập trúng người nó.
Ầm ầm...
Nham Thử giống như hồ lô lăn trên đất, lăn ra xa mấy chục trượng. Sau đó, hai chân trước của nó chống trên mặt đất, đứng dậy, khoé miệng còn vương chút máu, đồng thời bắn ánh mắt khó hiểu cùng tức giận về phía Dương Thạc.
- Chỉ thương nhẹ thôi à?
Dương Thạc nhíu mày. Cửu Dương Chân Thân của mình cũng tương đương với thần binh cấp bốn đâm trúng mà chỉ khiến con Nham Thử này bị thương nhẹ. Điều này cho thấy sức phòng ngự của Nham Thử rất mạnh.
Cùng lúc đó, con Nham Thử này cũng rất sợ hãi.
Nó không ngờ, trong hang động của bầy đàn Nham Thử mình mà lại có một cao thủ nhân loại.
Hơn thế nữa, hắn còn biến thân, rồi lập tức va chạm mình. Vậy mà, với sức phòng ngự mạnh mẽ của nó cũng bị thương một chút sau cú va chạm của biến thân của Dương Thạc.
Xì...xì...
Nham Thử kêu lên.
- Tiếp tục.
Dương Thạc không hề để ý đến nó, cả người di chuyển, lại tiếp tục đánh mạnh về phía con Nham Thử này.
Chít...t...t!
Lần này, con Nham Thử kia đã có kinh nghiệm nên không dám liều mạng với Dương Thạc, mà nhanh chóng quay người lại, bốn móng vuốt vung lên, vội vàng chạy trốn.
Tuy con Nham Thử này không biết bay và bốn móng vuốt cũng rất ngắn, nhưng khi nó chạy trốn trong hang động này thì gần như đạt đến cảnh giới Súc Địa Thành Thốn, một bước có thể đi được mấy chục trượng. Dù Dương Thạc bay đi nhưng vẫn không thể rút ngắn khoảng cách với Nham Thử.
Chít...t...t! Chít...t...t!
Chít...t...t! Chít...t...t!
Nham Thử vừa chạy thục mạng vừa kêu, giống như đang gọi đồng bọn vậy.
- Muốn gọi bạn hả? Cho dù trong động nham thạch này có Nham Thử cảnh giới Võ Thánh thì ta cũng bắt buộc phải lấy máu của các ngươi.
Dương Thạc nghĩ thầm.
Độ phù hợp 120% rất hấp dẫn với Dương Thạc. Cho nên, dù ở đây có Nham Thử Võ Thánh thì Dương Thạc cũng phải liều mạng một phen. Trừ phi hắn gặp được vị thứ tư trong Thập Đại Yêu Thánh là Tử Thử Yêu Thánh, nếu không, dù cao thủ Nham Thử nào cũng không thể ngăn cản Dương Thạc lấy máu của nó.
Vèo... o... o! Vèo... o... o! Vèo... o... o!
Một người một chuột truy đuổi trong động đá.
Tốc độ rất nhanh, thậm chí phân thân của Thần Long cũng bị tụt lại phía sau.
Đuổi theo được bảy tám trăm trượng, thì phía trước chợt sáng ngời, xuất hiện một đại sảnh khoảng hơn ba mươi trượng, hình như là đại sảnh của cả động.
- Còn muốn trốn sao?
Xoẹt một tiếng, Dương Thạc trực tiếp xé rách hư không, rồi đến sau lưng Nham Thử Đại Tông Sư.
Vèo... o... o! Vèo... o... o! Vèo... o... o! Vèo... o... o! Vèo... o... o!
Năm thanh đạo hoàng kiếm nhanh chóng bắn ra, tấn công Nham Thử Đại Tông Sư.
Chít...t...t!
Nham Thử hét lên một tiếng, rồi cả người lăn trên mặt đất, vậy mà đã tránh được Đạo hoàng kiếm của Dương Thạc.
Choang choang choang!
Năm thanh đạo hoàng kiếm chém trên mặt đất, mang theo vô số đá vụn.
Sau khi con Nham Thử Đại Tông Sư này tránh thoát được đạo hoàng kiếm của Dương Thạc liền không chạy trốn nữa, mà đứng thẳng thân thể, nhìn về phía Dương Thạc như trêu tức.
Chít...t...t! Chít...t...t!
Một lát sau, vài tiếng kêu của Nham Thử vang lên.
Động đá lớn này còn thông với hơn mười động đá nhỏ khác. Lúc này, từ trong các động đá nhỏ có ít nhất hai ba mươi luồng khí huyết mạnh mẽ đang lao nhanh về phía này. Đây đều là các Nham Thử cảnh giới Đại Tông Sư.
- Tên nhân tộc khốn kiếp, dám đuổi giết con cháu của bổn toạ.
Đồng thời, một thanh âm sắc bén cũng truyền vào trong tai Dương Thạc.
Sắc mặt Dương Thạc lập tức thay đổi.
Có thể nói tiếng người thì đây chính là Nham Thử Võ Thánh rồi.
Dị thú Nham Thử cấp độ Võ Thánh?
Mặc dù Nham Thử chỉ là một loại dị thú trung giai, nhưng với tư cách là dị thú thượng cổ, một khi khai mở linh trí thì sẽ có khả năng lớn tu luyện đến cấp độ Đại Tông Sư, thậm chí là cấp độ Võ Thánh. Dù sao Nham Thử này cũng có thiên phú rất mạnh đấy. Nó có thiên phú cắn nuốt khoáng thạch, trong tất cả dị thú tuyệt đối có thể xếp hạng hàng đầu.
Đều không chút thua kém bí pháp thiên phú Nhiếp Hồn của Nhiếp Hồn Thúy Điểu.
Chỉ cần không ngừng cắn nuốt, thực lực có thể tăng lên không ngừng.
Mặc dù không có năng lực chạy trốn thoát chết của Nhiếp Hồn Thúy Điểu. Nhưng trong động đá dưới lòng đất, năng lực chạy trốn thoát chết của Nham Thử cũng tuyệt đối không kém.
Mà ở phương diện phòng ngự, Nhiếp Hồn Thúy Điểu có thúc ngựa thì cũng không thể so với Nham Thử. Thứ duy nhất mà Nham Thử thiếu chẳng qua là tuyệt chiêu công kích mà thôi.
Mặc dù không có tuyệt chiêu công kích nhưng hai móng của Nham Thử cũng tuyệt đối có thể khiến bất cứ địch nhân nào đau đầu!
Tổng hợp mà nói, chạy trốn khỏi chết, Nhiếp Hồn Thúy Điểu cường đại, mà sức chiến đấu thì Nham Thử hoàn toàn thắng Nhiếp Hồn Thúy Điểu.
Hiện tại Dương Thạc đang ở trong không gian động đá, rõ ràng phải chống lại một dị thú Nham Thử cấp độ Võ Thánh...
Xèo xèo...! Xèo xèo...!
Tiếng kêu của Nham Thử vẫn không ngừng truyền ra khắp trong động đá.
Chíu!!
Một con Nham Thử dài hơn ba thước xuất hiện trong động đá này.
Chíu!! Chíu!!
Ngay sau đó, một con lại một con Nham Thử nhanh chóng xuất hiện trong động đá.
Mấy con Nham Thử này đều có da lông màu xám bạc, đều cao trên dưới ba thước, cao lớn hơn xa Nham Thử cấp độ Võ Tôn bình thường. Cấp độ lực lượng khí huyết đều không ngoại lệ, đều là cấp độ Đại Tông Sư!
Một con, hai con... tám con... mười lăm con... hai mươi mốt con...
Mãi cho đến khi con Nham Thử thứ hai mươi ba xuất hiện trong không gian động đá này, xung quanh động đá kia mới không xuất hiện Nham Thử nữa. Đã như thế, hai mươi ba con Nham Thử này còn cộng thêm một con mà Dương Thạc đuổi giết lúc trước. Giờ phút này, tổng cộng hai mươi bốn con Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư tạo thành một vòng vây, vây Dương Thạc ở chính giữa. Lực lượng khí huyết mênh mông áp bách khiến Dương Thạc cảm thấy áp lực rất lớn.
- Hừ, dám chém giết tử tôn của bổn tọa? Bằng ngươi sao? Còn quá non nớt đi!
Âm thanh chói tai của Nham Thử cấp độ Võ Thánh kia lại truyền tới.
- Trạng thái hiện tại của ngươi rất giống Đại Bằng Kim Sí Vương. Ngươi có quan hệ gì với Đại Bằng Kim Sí Vương? Hừ, đừng cho rằng có Đại Bằng Kim Sí Vương làm chỗ dựa, Nham Thử nhất tộc ta cũng không dám giết ngươi. Tuy Đại Bằng Kim Sí Vương cường đại nhưng Nham Thử nhất tộc ta cũng không phải không có cường giả siêu cấp. Lão tổ tông của chúng ta cũng chưa chắc đã sợ Đại Bằng Vương hắn!
Nham Thử Võ Thánh kia tiếp tục nói.
- Coi ta trở thành con cháu đời sau của Đại Bằng Kim Sí Vương rồi à?
Nghe thấy Nham Thử Võ Thánh này nói, Dương Thạc lập tức biết rõ Nham Thử Võ Thánh này tám phần đã coi hắn trở thành con cháu đời sau của Đại Bằng Kim Sí Vương.
Lúc trước Dương Thạc truy kích Nham Thử Đại Tông Sư kia, thực lực lộ ra ngoài đều chưa đạt tới cấp độ Võ Thánh sơ giai.
Chính bởi vì như thế, Nham Thử Võ Thánh kia lập tức nhìn ra Dương Thạc không thể nào là Đại Bằng Kim Sí Vương!
Chẳng qua trạng thái hiện tại của Dương Thạc là Đệ Nhị Trọng Huyền Ưng, rất giống Đại Bằng Kim Sí Vương. Cho nên Nham Thử Võ Thánh kia liền cho rằng Dương Thạc và Đại Bằng Kim Sí Vương có quan hệ vô cùng mật thiết.
- Lão tổ tông Nham Thử nhất tộc chúng ta không sợ Đại Bằng Kim Sí Vương?
Trong lòng Dương Thạc khẽ động.
Trong câu nói của Nham Thử Võ Thánh kia, Dương Thạc nghe được một chút tin tức.
Không sợ Đại Bằng Kim Sí Vương?
Hai chữ "không sợ" trong đó, vậy chứng tỏ thực lực của lão tổ tông Nham Thử nhất tộc kia có thể so với Đại Bằng Kim Sí Vương. Hoặc là nói có khả năng thua kém Đại Bằng Kim Sí Vương một chút, nhưng nếu chém giết thật sự, Đại Bằng Kim Sí Vương cũng chưa chắc đã làm gì được nó.
Thông qua tin tức này, Dương Thạc lập tức đoán được lão tổ tông trong miệng Nham Thử Võ Thánh kia chắc chắn là vị giữ bài danh thứ tư trong thiên hạ Thập Đại Yêu Thánh, Tử Thử Yêu Thánh!
- Kể từ đó, Nham Thử đang nói với ta tuyệt đối không phải Tử Thử Yêu Thánh, hẳn là một đầu Nham Thử khác đạt tới thực lực Võ Thánh trong tộc đàn Nham Thử!
Dương Thạc thầm thở ra một hơi.
Dương Thạc vô cùng có lòng tin với thủ đoạn bảo vệ tính mạng của bản thân. Nhưng nếu thật sự là Tử Thử Yêu Thánh, muốn trốn đi thì tuyệt đối rất khó.
Chỉ sợ còn phải trả một cái giá lớn!
Mà chỉ cần không phải chống lại lão tổ Tử Thử Yêu Thánh nổi danh, cho dù phải chống lại cường giả Võ Thánh khác trong tộc đàn Nham Thử, tỷ lệ đào tẩu của Dương Thạc cũng có thể gia tăng thật lớn.
Nghĩ được như vậy, Dương Thạc không cố kỵ nữa.
Dương Thạc chợt mở miệng.
- Tại hạ Dương Thạc, lúc này truy kích tử tôn của ngài chẳng qua là muốn một chút máu huyết của Nham Thử để dung nhập vào trong hai kiện đại pháp khí của ta, tăng lên cấp độ hai đại pháp khí của ta, đành phải vô tình giết hại người trong quý tộc. Tại hạ chỉ cần bốn năm giọt máu huyết của cao thủ quý tộc là đủ rồi. Nếu tiền bối có thể tặng cho tại hạ một chút máu huyết, tại hạ nhất định vô cùng cảm kích. Tiền bối có gì phân phó, tại hạ nghĩa bất dung từ*!
*việc hợp lý không thể chối từ.
Dương Thạc chậm rãi nói ra.
Đối với vị Võ Thánh Nham Thử chưa hiện thân kia, Dương Thạc cũng coi như giữ được cung kính nhất định.
Dù sao đối phương có thể tu luyện tới cấp độ Võ Thánh, tuổi tác tuyệt đối không nhỏ. Dương Thạc xưng hô nó một tiếng "tiền bối", bản thân cũng không tính mất mặt.
Nếu như có thể cậy vào thân phận "hậu bối Đại Bằng Kim Sí Vương", đòi vài giọt máu huyết Nham Thử cấp độ Võ Thánh, không cần chiến đấu mà có thể đạt được mục đích, Dương Thạc đương nhiên vô cùng vui vẻ với kết cục này. Dù sao Dương Thạc cũng không muốn quá cứng rắn với Nham Thử nhất tộc. Trong Nham Thử nhất tộc rốt cục có nhân vật cấp độ Tử Thử Yêu Thánh kia, đắc tội với Tử Thử Yêu Thánh, tóm lại là có chút phiền phức đấy.
- Hả? Tiểu tử, ngươi muốn máu huyết của bổn tọa?
Nghe thấy những lời này của Dương Thạc, đồng thời âm thanh của Nham Thử Võ Thánh kia đột nhiên cất cao.
Ẩn chứa tức giận cực hạn.
- Tiểu tử, ngươi cũng là người trong Thú tộc, cũng biết tầm quan trọng của máu huyết với người trong Thú tộc! Tiêu hao năm giọt máu huyết, bổn tọa phải khổ tu một tháng mới có thể khôi phục!
- Muốn máu huyết của bổn tọa sao? Xem năng lực của ngươi vậy!
- Ra tay đi! Đánh tiểu tử này tàn phế rồi ném ra khỏi động đá!
Ngay sau đó, Nham Thử Võ Thánh này lập tức phân phó hai mươi tư con Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư trong động đá.
Xèo xèo...! Xèo xèo...!
Mấy con Nham Thử này không chút do dự, thân hình khẽ nhoáng lên, nhanh như chớp đánh về phía Dương Thạc!
Bị khí huyết của hai mươi tư con Nham Thử Đại Tông Sư áp bách, Dương Thạc thậm chí còn cảm giác rõ ràng trong Cửu Dương Chân Thân, hơn năm trăm dương khiếu kia ông ông loạn chiến, thần hoang nguyên lực trong thân thể điên cuồng tự động vận chuyển. Thậm chí ngay cả năm thanh Đạo Hoàng Kiếm xung quanh Cửu Dương Chân Thân, giờ phút này đều phát ra tiếng kiếm minh thanh thúy!
Chỉ bàn về lực lượng khí huyết, hai mươi tư Nham Thử Đại Tông Sư ra tay ít nhất cũng tương đương với năm cường giả Võ Thánh như Mạc Vân Cốc ra tay!
Xèo xè...!
Nham Thử kêu lên, hàn quang lập lòe.
Đối mặt với Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc, mấy con Nham Thử này thi triển công kích mạnh nhất của bản thân, dùng móng vuốt sắc bén đến tận cùng để công kích Dương Thạc.
Trong chốc lát, Dương Thạc đã bị hai mươi tư con Nham Thử này bao phủ!
- Chỉ bằng mấy con Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư này mà cũng muốn đánh cho ta tàn phế?
Mà hầu như đúng lúc này, âm thanh ồm ồm của Dương Thạc đột nhiên vang lên.
Cang! Cang! Cang!
Cang! Cang! Cang!
Móng vuốt sắc bén của mấy con Nham Thử Đại Tông Sư kia hung hăng công kích lên Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc.
Giống như đang công kích lên một miếng kim loại cứng rắn cực lớn vậy, âm thanh kim loại lập tức vang lên. Móng vuốt sắc bén của mấy con Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư này công kích lên trên áo giáp màu đen bên ngoài Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc hầu như không để lại nửa phần dấu vết!
Phòng ngự cấp độ Tứ Cấp Thần Binh hiển nhiên không bị công phá dễ dàng như vậy!
- Cút ngay!
Ngay sau đó, một tiếng gầm lên truyền ra từ trong miệng Dương Thạc!
Uỳnh! Uỳnh! Uynh!
Thân thể khẽ nhoáng lên, Cửu Dương Chân Thân mãnh liệt va chạm vào bốn đầu Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư này. Bị Dương Thạc va chạm, lập tức ngã trái ngã phải. Một đầu bị Dương Thạc đánh tới chính diện, thậm chí trực tiếp bay ngược ra ngoài, thân thể uỳnh một tiếng đập vào tường đá trong động đá này.
Đá vụn bay tán loạn, vách tường thạch động kia trực tiếp bị nện lõm. Nham Thử Đại Tông Sư cũng bị chảy máu nơi khóe miệng, hiển nhiên đã bị thương nhẹ.
Đụng! Đụng! Đụng!
Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc không ngừng xông tới công kích đám Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư này.
Phòng ngự cấp độ Tứ Cấp Thần Binh khiến Nham Thử này căn bản không đả thương Dương Thạc được. Những Nham Thử này lại không chuẩn bị công kích đặc thù như Nhiếp Hồn Thúy Điểu. Có thể nói, mấy con Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư này hoàn toàn bị Dương Thạc khắc chế.
← Ch. 339 | Ch. 341 → |