← Ch.352 | Ch.354 → |
Không biết trên người vương tử Man tộc kia có công pháp hoa văn không...
Nhìn thân thể Đóa Mẫu bị tàn phá, Dương Thạc không khỏi nhìn lại thi thể Đóa Tư hóa thành tro bụi cách đó không xa.
Bị Thái Dương Chân Hỏa hoàn toàn đốt cháy, cho dù trên người hắn có hình xăm công pháp thì cũng hoàn toàn bị đốt cháy rồi...
- Đáng tiếc!
Dương Thạc than nhẹ lắc đầu.
- Ta được may mắn nhưng lại mất. Xem ra công pháp trên người vương tử Man tộc kia vô duyên với ta!
Dương Thạc thầm nghĩ.
Phải biết rằng trên người Đóa Tư rất có thể có hình xăm Man Hoang Thần Tượng Quyết, Man Vương Hắc Long Quyền đấy, giá trị kia còn vượt xa hình xăm công pháp trên người Đóa Mẫu.
Nhưng nếu không thể đạt được, Dương Thạc cũng không suy nghĩ nhiều.
Lúc trong lòng nghĩ đến những điều này, Dương Thạc chợt phát hiện ra trong đống thi thể tro bụi của Đóa Tư còn có một tiểu linh đang rơi ra.
- Đây là kiện pháp khí linh đang mà hắn dùng để triệu tập mãnh thú lúc trước?
Trong lòng Dương Thạc khẽ động, không khỏi nhìn kiện linh đang này vài lần.
- Linh đang Thú Âm, bí bảo Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm, pháp khí công kích sóng âm, độ phù hợp với linh đang Thần Âm mười hai phần!
Vào lúc này, một đoạn tin tức chợt xuất hiện trong đầu Dương Thạc...
- Linh đang Thú Âm của Nam Man nhất tộc?
Trong đầu xuất hiện một đoạn tin tức như vậy khiến Dương Thạc thoáng ngẩn ngơ.
Trong một số điển tịch Đại Chu cũng có ghi lại bí bảo của Nam Man nhất tộc, linh đang Thú Âm.
Nghe đồn năm đó Đại Chu mới bắt đầu lập quốc, đại quân công phạt phía tây Nam Man tộc, ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn đã bị linh đang Thú Âm điều khiển đàn thú trùng kích, tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Ba gã Võ Thánh liên thủ mới có thể ngăn cản đại quân mãnh thú. Về phương diện chiến tranh, linh đang Thú Âm này thậm chí còn có giá trị cao hơn Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, Tam Thiên Đạo Hoàng Kiếm!
Lúc trước Đóa Tư sử dụng linh đang này khống chế mãnh thú Đại Hành Sơn đến đánh kinh thành.
Lúc đó Dương Thạc đã hoài nghi linh đang này có phải linh đang Thú Âm của Man Nam nhất tộc không.
Hiện tại chẳng qua là chứng minh suy đoán là đúng mà thôi.
Nhưng khiến Dương Thạc thật không ngờ là độ phù hợp của linh đang Thú Âm này và linh đang Thần Âm của Dương Địch rõ ràng đạt tới cấp độ cao nhất, mười hai phần!
Giữa bí bảo pháp khí với nhau cũng tồn tại độ phù hợp.
Nhưng bình thường mà nói, bí bảo pháp khí thành phẩm, độ phù hợp cũng sẽ không quá cao, rất khó dung hợp với nhau, không phải cùng là linh đang thì độ phù hợp nhất định sẽ cao.
Pháp khí linh đang trong thiên hạ, cao giai chỉ có vài kiện nhưng pháp khí linh đang tầng thấp lại vô số kể, cũng không thể đều có độ phù hợp mười hai phần, đều có thể dung hợp lẫn nhau chứ?
Trừ phi...
- Chẳng lẽ kiện linh đang Thú Âm này và Đại Phạm Âm Chung vốn là hai bộ phận của một kiện pháp khí cường đại?
Trong đầu Dương Thạc xuất hiện một ý niệm như vậy.
Chỉ có lý do này mới có thể giải thích vì sao độ phù hợp giữa linh đang Thú Âm và linh đang Thần Âm lại cao như vậy.
Linh đang Thần Âm chính là do Đại Phạm Âm Chung dung hợp với Hộ Tâm Giáp của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp. Hộ Tâm Giáp là một bộ phận của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, không thể nào có quan hệ gì với linh đang Thú Âm. Kể từ đó, cũng chỉ có thể là do Đại Phạm Âm Chung có chút liên quan với linh đang Thú Âm này thôi.
Chíu!!
Thân hình khẽ nhoáng lên, Dương Thạc nhanh chóng đi đến thi thể tro bụi của Đóa Tư, một tay khẽ nhoáng lên, bắt được linh đang Thú Âm này.
- Quả nhiên!
Vừa mới nhìn thoáng qua linh đang Thú Âm này, Dương Thạc lập tức phát hiện mánh khóe.
Nếu phóng đại linh đang Thú Âm này thì cũng là chuông lớn hình bầu dục. Bốn phía linh đang Thú Âm phân bố đều đều bốn đầu lâu mãnh thú nhô lên. Một cái hình như là đầu rồng, một cái là đầu phượng, một cái chính là đầu lâu mãnh hổ, đầu cuối cùng dường như là một đầu rùa lớn.
Dương Thạc mơ hồ nhớ ra phía trên Đại Phạm Âm Chung, bề ngoài hình như cũng có bốn đầu lâu mãnh thú.
Từ bên ngoài nhìn vào là nhô lên.
Từ bên trong là lõm xuống.
Còn nếu bọc Đại Phạm Âm Chung lên trên linh đang Thú Âm, đầu lâu mãnh thú bên ngoài linh đang Thú Âm này nhô lên vừa vặn khảm nạm chỗ lõm xuống bên trong Đại Phạm Âm Chung, tuyệt đối có thể kết hợp hoàn mỹ!
- Hai kiện pháp khí này quả nhiên cùng một lò!
Nghĩ vậy, Dương Thạc không chần chờ gì nữa, xoẹt một tiếng mở không gian Thập Phương Ca Sa ra.
Trước tiên thu thi thể Đóa Mẫu vào, ngay sau đó lại cầm linh đang Thú Âm này nhanh chóng tiến vào không gian Thập Phương Ca Sa, muốn xem có thể dùng linh đang Thú Âm tạo thành pháp khí đẳng cấp hoàn toàn mới không.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Vừa mới vào không gian Thập Phương Ca Sa, Dương Thạc lập tức cảm giác được từng luồng kình khí mạnh mẽ ép mặt mà đến!
- Khốn khiếp!
Nham Thử Võ Thánh bị Dương Thạc thu vào không gian Thập Phương Ca Sa lúc trước đang gào thét chửi bậy.
Cách đó không xa, Dương Địch lơ lửng giữa không trung, sắc mặt băng hàn, trong tay cầm linh đang Thần Âm, mỗi lần lắc lư đều khiến thân hình Võ Thánh Nham Thử này run lên, đầu óc choáng váng. Mà chính là lúc đầu óc nó choáng váng thì đồng thời bên kia, Thần Long cực lớn vung cái đuôi to của nó lên, hung hăng nện Võ Thánh Nham Thử này lên mặt đất.
Rầm! Rầm! Rầm!
Liên tục vài cái, trên mặt đất đều là một đống hỗn độn...
Võ Thánh Nham Thử này phòng ngự rất mạnh, không ngừng bị đập trên mặt đất mà cũng không bị thương.
Dương Địch, Thần Long, một người một rồng phối hợp với nhau chà đạp Võ Thánh Nham Thử này!
Dương Địch chẳng qua chỉ là Đại Tông Sư trung giai, lực lượng công thủ cũng không mạnh mẽ, chẳng qua là ỷ vào linh đang Thần Âm miễn cưỡng có thể ảnh hưởng đến Võ Thánh Nham Thử. Nàng tuyệt đối không phải đối thủ của Võ Thánh Nham Thử. Mà tuy lực lượng của Thần Long cường đại, nhưng cảnh giới võ đạo quá thấp, gặp phải Võ Thánh Nham Thử cũng bị chà đạp.
Nhưng hiện tại, một người một rồng phối hợp. Dương Địch quấy nhiễu thần hồn Võ Thánh Nham Thử, khiến nó không thể nào phát huy cảnh giới võ đạo mạnh mẽ của bản thân. Thần Long lại dùng thân thể cường đại chém giết. Võ Thánh Nham Thử này bị khắc chế gắt gao...
- Tiểu gia! Con chuột điên này, ngươi có lòng tốt cứu nó về. Lúc nó tỉnh táo lại, lập tức nói chúng ta và hai tên Man tộc kia liên thủ đối phó nó, còn muốn nháo sự, đuổi đánh ta... Tiểu nãi nãi tế linh đang Thần Âm ra, tiểu tử này lập tức yên rồi!
Nhìn thấy Dương Thạc đến, Thần Long vội nói.
Vừa nói xong, cái đuôi khẽ nhoáng lên, uỳnh một tiếng, lại đập Võ Thánh Nham Thử trên mặt đất.
- A...!
Võ Thánh Nham Thử bị nó đập, đầu óc tỉnh táo một chút.
Nhưng nó bị một người một rồng liên tiếp chà đạp, đã sớm điên cuồng. Nhìn thấy Dương Thạc, nó hận không thể ăn sống huyết nhục Dương Thạc.
- Dương Thạc, ngươi muốn chém giết muốn róc thịt, bổn tọa đều chịu được! Ngươi lại liên thủ với hai tên man di khống chế hài nhi tử tôn của bổn tọa, không khỏi quá bỉ ổi đi! Lại còn để nữ nhân của ngươi, sủng thú của ngươi nhục nhã bổn tọa như vậy... Cho dù có chết, bổn tọa cũng tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi! Lão tổ tông sẽ báo thù cho bổn tọa...
← Ch. 352 | Ch. 354 → |