Vay nóng Tima

Truyện:Vô Tận Thần Công - Chương 354

Vô Tận Thần Công
Trọn bộ 776 chương
Chương 354: Hạn chế của thần âm Linh Đang, Tu La Địa Ngục!
0.00
(0 votes)


Chương (1-776)

Siêu sale Lazada


Võ Thánh Nham Thử giương nanh múa vuốt, lớn tiếng gào rú.

Ầm ầm!

Nhưng đúng lúc này, Võ Thánh Nham Thử chợt cảm giác được trong không gian này, một luồng lực lượng vô hình mạnh mẽ bao phủ nó, trói chặt nó lại.

Chíu!!

Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc đã đến trước mặt nó.

Lạnh lùng nhìn Võ Thánh Nham Thử này một cái.

- Thật ngại quá, ta không có hứng thú gì với ngươi cả. Lúc trước ta chém ngươi hơn mười đao, hấp thu một chút máu huyết của ngươi. Lúc này đây ta lại cứu ngươi một mạng, còn tính mạng toàn tộc các ngươi nữa. Chúng ta coi như là đã thanh toán xong rồi!

Dương Thạc lạnh lùng nói ra.

- Mau đi ra ngoài, đừng nháo sự trong không gian của ta!

Nói xong, Dương Thạc xoẹt một tiếng xé mở hư không, trực tiếp ném Võ Thánh Nham Thử này ra khỏi không gian Thập Phương Ca Sa.

- Dương Thạc, bổn tọa không đội trời chung với ngươi!

Võ Thánh Nham Thử lớn tiếng gào thét, trực tiếp rơi ra khỏi không gian Thập Phương Ca Sa, phịch một tiếng, ngã xuống mặt đất.

Vội vàng đứng lên, Võ Thánh Nham Thử vẫn nhìn chằm chằm không gian Thập Phương Ca Sa, chửi ầm lên. Chỉ có điều kinh nghiệm mắng chửi người của Võ Thánh Nham Thử này thật sự là quá ít, chỉ có mấy câu uy hiếp đơn giản như cái gì mà "không đội trời chung với ngươi", "tương lai tất sẽ chém giết ngươi"...

Xèo... xèo C-K-Í-T...T... T! Xèo... xèo C-K-Í-T...T... T!

Đúng lúc này, hơn hai mươi Nham Thử Đại Tông Sư xung quanh nhanh chóng chạy tới trước mặt Võ Thánh Nham Thử, xèo xèo nói.

Võ Thánh Nham Thử sững sờ, không mắng to nữa, theo bản năng nhìn xung quanh. Đã thấy trong phạm vi mấy trăm trượng xung quanh tụ tập đại lượng Nham Thử, tuyệt đại đa số đều là những Nham Thử bình thường bị linh đang Thú Âm hấp dẫn đến đây lúc trước.

- Hai tên man di kia đâu?

Võ Thánh Nham Thử nghi ngờ hỏi.

Xèo... xèo C-K-Í-T.. T... T!

Xèo... xèo C-K-Í-T.. T... T!

Mấy Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư đỉnh phong kêu xèo xèo, hình như đang kể chuyện đã xảy ra với Võ Thánh Nham Thử.

Theo Nham Thử Đại Tông Sư này kể ra, sắc mặt Võ Thánh Nham Thử từ kinh ngạc từ từ biến thành hổ thẹn. Đến cuối cùng, tấm mặt mo này, thậm chí da lông màu bạc toàn thân đều đỏ bừng một mảnh, hận không thể đào ra một cái động đất, trực tiếp chui vào.

- Đi thôi.

- Trở về!

Lại nhìn thoáng qua vị trí không gian Thập Phương Ca Sa lần nữa, Võ Thánh Nham Thử này không mắng nữa, thấp giọng nói, dẫn theo con cháu đời đời của nó, nhanh chóng trở về động đá trong dải đất trung tâm núi Đại Hành...

Trong không gian Thập Phương Ca Sa.

Dương Thạc, Dương Địch, Thần Long đều vây cùng một chỗ. Chính giữa hai người một rồng là linh đang Thần Âm và linh đang Thú Âm.

- Tiểu gia, hai kiện linh đang này thật sự có thể dung hợp lại?

Thần Long ngó trái ngó phải, vẻ mặt hoài nghi.

Ngược lại là Dương Địch, nhìn hai kiện linh đang này, thần sắc hơi ngưng trọng.

- Thiếu gia, linh đang Thú Âm này quả thật là bộ phận của một kiện bí bảo pháp khí thần hồn chí cường. Trong điển tịch Thiên Âm Môn có ghi lại, có một kiện pháp khí thần hồn chí cường được gọi là linh đang Đại Thần Âm. Ba bộ phận chính là Phạm Âm Linh Đang, Thú Âm Linh Đang, Thiên Âm Linh Đang. Trong đó Phạm Âm Linh Đang đã tổn hại bị mất đi...

- Chẳng lẽ Đại Phạm Âm Chung này chính là Phạm Âm linh đang tổn hại?

Hai mắt Dương Địch chợt sáng ngời, nhìn chằm chằm linh đang Thần Âm, nói ra.

Nàng ở trong Thiên Âm Môn một thời gian ngắn, còn chưa từng nhìn thấy linh đang Thiên Âm.

Chính bởi vì như thế, lúc trước đạt được Đại Phạm Âm Chung, nàng cũng không biết Đại Phạm Âm Chung này có liên quan gì với linh đang Thiên Âm.

Bây giờ nhìn lại, bề ngoài của Đại Phạm Âm Chung vô cùng giống linh đang Thú Âm, lại tưởng tượng, chắc hẳn linh đang Thiên Âm trong Thiên Âm Môn cũng không khác biệt lắm...

- Như vậy sao...

Dương Thạc khẽ gật đầu.

- Chắc hẳn là như vậy!

- Thử xem có thể dung hợp không!

Dương Thạc nói xong, trực tiếp cầm linh đang Thần Âm, trước tiên tách linh đang Thần Âm ra.

Lấy miếng bạc Hộ Tâm Giáp trong linh đang Thần Âm ra, chỉ còn lại Đại Phạm Âm Chung. Sau đó hắn đặt Đại Phạm Âm Chung lên trên linh đang Thú Âm.

Ông...

Hai kiện pháp khí vừa mới tiếp xúc, lập tức phát ra một tiếng vù vù. Ngay sau đó, trong hai đại pháp khí dường như tạo thành một luồng lực hấp dẫn mạnh mẽ. Két một cái, hai kiện pháp khí đã mạnh mẽ dung hợp lại với nhau!

Đại Phạm Âm Chung bao bọc lấy linh đang Thú Âm, kết hợp hoàn mỹ, thậm chí không nhìn ra chút khe hở nào.

- Quả như vậy!

Dương Thạc thầm vui vẻ.

Kiện linh đang mới hình thành này đơn giản chỉ dày hơn Đại Phạm Âm Chung, linh đang Thú Âm một chút mà thôi. Hai kiện linh đang kia vốn mỏng, hiện tại trùng hợp cùng một chỗ, tuy tăng gấp đôi nhưng nhìn vào vô cùng cân xứng, cũng không tính là đặc biệt nặng nề.

Lấy thêm Hộ Tâm Giáp Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp đặt vào trong linh đang.

Ba!

Miếng bạc Hộ Tâm Giáp này trực tiếp bị hút vào trong đó, trùng vào chỗ phù hợp trong linh đang Thú Âm kia.

- Linh đang Đại Thần Âm, tổ hợp pháp khí Phạm Âm, Thú Âm, Thiên Âm, bí bảo Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm!

Cùng lúc đó, trong đầu Dương Thạc chợt xuất hiện một đoạn tin tức như vậy.

- Đây chính là linh đang Đại Thần Âm rồi sao?

Dương Thạc sững sờ. Linh đang này rõ ràng còn khuyết thiếu linh đang Thiên Âm, sao có thể coi là linh đang Đại Thần Âm chân chính được?

Đại thần âm Linh Đang trong truyền thuyết chính là do tam đại Linh Đang là Thú Âm Linh Đang, Phạm Âm Linh Đang, Thiên Âm Linh Đang tổ hợp thành.

Tam đại Linh Đang này, mỗi loại đều là pháp khí cấp bí bảo Võ Thánh lôi âm cấp bốn!

Mà khi tổ hợp thành Đại Thần Âm Linh Đang thì lại càng mạnh mẽ hơn, hoàn toàn đạt đạt tới cấp độ bí bảo Võ Thánh lôi âm cấp năm, cùng cấp độ với với Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp và Tam Thiên Đạo Hoàng Kiếm. Bởi vì Đại Thần Âm Linh Đang là pháp khí công kích thần hồn, nói theo một cách nào đó thì giá trị còn cao hơn Thiên Đạo Thần Hoàng giáp và Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm.

Chẳng qua độ khó để tạo thành pháp khí này là khá cao.

Thú Âm Linh Đang chính là chí bảo Nam Man.

Thiên Âm Linh Đang thuộc về thánh địa võ đạo Thiên Âm Môn.

Về phần Phạm Âm Linh Đang thì đã bị tổn hại mất đi rồi...

Lúc này Dương Thạc coi như may mắn, chém giết hai huynh muội Đóa Tư và Đóa Mẫu, chiếm được Thú Âm Linh Đang. Mà Đại Phạm Âm chung là một bộ phận của Phạm Âm Linh Đang bị tổn hại. Dung hợp hai pháp khí này lại cũng coi như có được một nửa Đại Thần Âm Linh Đang.

Muốn tạo thành Đại Thần Âm Linh Đang chính thức thì còn thiếu một cái Thiên Âm Linh Đang nữa.

Nhưng khiến Dương Thạc tuyệt đối không ngờ được chính là sau khi Thú Âm Linh Đang và Thần Âm Linh Đang dung hợp lại trực tiếp hợp thành Đại Thần Âm Linh Đang!

Dường như không cần Thiên Âm Linh Đang nữa!

Loại tình huống này khiến cho Dương Thạc hơi kinh ngạc!

- Đúng rồi!

Nhìn chằm chằm vào Đại Thần Âm Linh Đang, Dương Thạc bỗng thấy nội tâm máy động.

- Đại Thần Âm Linh Đang là do tam đại Linh Đang Thiên Âm, Thú Âm, Phạm Âm tạo thành. Nhưng phía trên hộ tâm giáp của Thiên Đạo Thần Hoàng giáp cũng khắc Đại Thiên Âm chưởng. Giá trị của bộ phận hạch tâm của Thiên Đạo Thần Hoàng giáp này còn cao hơn so với Thiên Âm Linh Đang. Có lẽ nó có thể phát huy tác dụng của Thiên Âm Linh Đang!

__________________

- Nói cách khác, hộ tâm giáp này có thể thay thế Thiên Âm Linh Đang!

- Hiện tại toàn bộ Phạm Âm, Thú Âm, Thiên Âm đã đầy đủ rồi, tất nhiên liền hợp thành Đại Thần Âm Linh Đang!

Trong nội tâm Dương Thạc đã hiểu rõ.

Không cần phải tìm kiếm Thiên Âm Linh Đang nữa, Đại Thần Âm Linh Đang cũng đã được hợp thành.

Chuyện này tất nhiên là tốt rồi!

Dù sao thì Thiên Âm Linh Đang chính là pháp khí của Thiên Âm môn. Thiên Âm môn chính là sư môn của Dương Địch, Dương Thạc cũng không thể vì gom đủ các bộ phận lắp ráp Đại Thần Âm Linh Đang mà cướp đoạt pháp khí bí bảo của Thiên Âm môn chứ?

Hiện tại không cần Thiên Âm Linh Đang có thể tạo thành Đại Thần Âm Linh Đang, không cần phát sinh xung đột với Thiên Âm Môn, tất nhiên đó là chuyện tốt nhất rồi.

- Quả nhiên là phối hợp hoàn mỹ. Tiểu Địch, ngươi thử xem hiệu dụng của pháp khí này xem!

Dương Thạc vừa liếc nhìn Đại Thần Âm Linh Đang, vừa nói với Dương Địch.

- Tốt, thử xem Đại Thần Âm Linh Đang này giờ có thể điều khiển mãnh thú giống như vương tử Man tộc đã điều khiển cả đại quân mười vạn mãnh thú tiến về kinh thành kia. Đại quân mãnh thú này đánh về kinh thành, nhất định sẽ mang tới tai họa ngập đầu cho dân chúng tại các thành trấn quanh kinh thành. Tốt nhất là thử một lần, nếu Đại Thần Âm Linh Đang có thể điều khiển mãnh thú thì chúng ta sẽ khiến đám mãnh thú này mau trở về Đại Hành Sơn thôi!

Dương Thạc nghĩ, sắc mặt cũng hơi nghiêm trọng, nhanh chóng nói với Dương Địch.

Tuy Dương Thạc đã giết hai người Đóa Tư và Đóa Mẫu nhưng lúc trước Đóa Tư lợi dụng Thú Âm Linh Đang điều khiển đám mãnh thú đang điên cuồng hướng về kinh thành.

Nếu không triệu tập chúng trở lại, tuyệt đối sẽ mang tới tai nạn rất lớn cho con dân kinh thành Đại Chu.

Dương Thạc không thể ngồi nhìn chuyện này được!

- Ừ!

Dương Địch nhanh chóng gật đầu khẽ.

- Thiếu gia chờ một chút. Hiện giờ ta thử xem hiệu dụng của cái linh đang đã được dung hợp này đã...

Dương Địch nói xong, hai mắt khép lại, tay nắm Đại Thần Âm Linh Đang, bắt đầu dò xét công hiệu của Đại Thần Âm Linh Đang.

Chẳng qua chỉ qua một lát, hai mắt Dương Địch liền mở bừng ra.

Chân mày hơi nhíu lại, sắc mặt Dương Địch liền hơi khó coi.

- Thiếu gia, hiện tại cái linh đang này đã có công hiệu của Đại Thần Âm Linh Đang đầy đủ rồi. Nó bỏ qua tất cả phòng ngự, có thể giết chết một gã cao thủ có cường độ thần hồn thấp hơn cường độ thần hồn của chúng ta. Công hiệu này mỗi tháng có thể thi triển một lần.

Dương Địch nói.

- Mặt khác, các công hiệu đơn độc của Thiên Âm Linh Đang, Phạm Âm Linh Đang, Thú Âm Linh Đang đều có thể dùng. Trong đó công hiệu triệu tập, điều khiển mãnh thú của Thú Âm Linh Đang đều dùng được.

- Chỉ có điều...

Giọng điệu của Dương Địch chợt biến đổi.

- Thú Âm Linh Đang muốn điều khiển mãnh thú cũng có hạn chế, cũng là mỗi tháng thi triển một lần. Mỗi lần thi triển có thể triệu tập mãnh thú liên tiếp trong một canh giờ, hơn nữa phát ra mệnh lệnh với mãnh thú. Sau một canh giờ thì không cách nào triệu tập mãnh thú được nữa, cũng không thể phát lệnh cho chúng được. Sau khi phát lệnh, trong thời gian nhất định mãnh thú sẽ thi hành mệnh lệnh, thời gian bình thường là ba ngày...

Dương Địch nói.

- Lúc đó vương tử Man tộc kia đã ban lệnh công kích kinh thành. Nói cách khác, trong một tháng, chúng ta không thể điều khiển Thú Âm Linh Đang, triệu tập và ra lệnh cho mãnh thú được!

Trên mặt Dương Địch lộ vẻ bất đắc dĩ.

Thú Âm Linh Đang này cũng có hạn chế thời gian với việc triệu tập, ra lệnh cho mãnh thú.

Nếu giờ khắc nào cũng có thể triệu tập và điều khiển mãnh thú thì pháp khí này không khỏi quá biến thái rồi. Nếu như vậy, món pháp khí này tuyệt đối không phải là bí báo Võ Thánh lôi âm cấp bốn nữa, chỉ sợ có thể coi là bí bảo Võ Thánh lôi âm cấp năm, thậm chí cấp sáu, cấp bẩy.

- Trong một tháng không thể dùng sao?

Sắc mặt Dương Thạc càng lộ vẻ nghiêm trọng.

Nếu không thể dùng Thú Âm Linh Đang để ngăn cản mãnh thú...

Dương Thạc hoàn toàn có thể tưởng tượng được, khi đại quân mãnh thú dũng mãnh tiến vào địa vực kinh thành thì sẽ tạo thành tai nạn ngập trời ra sao!

Có lẽ trước mắt kinh thân thể còn chưa có nguy hiểm quá lớn.

Nhưng các thành trấn xung quanh kinh thành thì sao?

Chỉ sợ giờ phút này, đại quân đã sớm rời khỏi Đại Hành Sơn, đang chạy như điên về phía kinh thành. Các thôn trang, thị trấn nhỏ trên đường đi của chúng đều sẽ bị tàn sát không còn gì hết!

- Phải cố gắng hết sức ngăn cản tai nạn này!

Hai mắt Dương Thạc liền híp lại.

Nếu như đã biết tới tai nạn này thì Dương Thạc không có khả năng thờ ơ. Nếu hắn thờ ơ thì tuyệt đối sẽ ảnh hưởng tới tâm cảnh của Dương Thạc, gây trở ngại cho con đường võ đạo của Dương Thạc.

- Đi!

Không do dự nửa phần. Dương Thạc xoẹt một tiếng, nhanh chóng xé mở hư không. Cửu Dương Chân Thân mặc Thập Phương Ca Sa về tới trên không trung của Đại Hành Sơn.

Phốc!

Dương Thạc lại xé mở hư không lần nữa. Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc cũng biến mất!

Cách kinh thành Đại Chu một ngàn ba trăm dặm về phía nam.

Bên cạnh đường quan có một trấn nhỏ tồn tại. Nói là trấn nhỏ, trên thực tế nó là một vùng trống tương đối lớn, có chừng bảy tàm ngàn hộ, mấy vạn nhân khẩu, gần như là một tòa thành nhỏ rồi. Chỉ có điều quanh trấn nhỏ này không có tường thành bảo hộ mà thôi.

Tới gần trưa, trong tiểu trấn này náo nhiệt vô cùng. Bên trong con đường lớn, dòng người không ngừng di chuyển. Ven đường có không ít tiểu thương bầy quầy bán hàng, tiếng rao hàng vang lên liên tiếp.

Tuy nhiên ngoài kinh thành Đại Chu ngàn dặm, hiện tại sắp phát sinh chiến sự. Hai mươi vạn Đại Thần quân đã đóng quân ngoài thành, tình huống hết sức căng thẳng, nhưng hầu như không ảnh hưởng chút nào tới trấn nhỏ này.

Bên đường của trấn nhỏ có một trà lâu, mấy người trung niên mặc quần áo tương đối quý giá đang ngồi trên lầu hai uống trà nói chuyện phiếm.

- Ông chủ Lưu gần đây buôn bán tốt chứ? Nghe nói ngươi sắp tới kinh thành bán hàng một chuyến hả? Gần đây kinh thành thế nào? Có thái bình không?

Một nam tử trung niên nói với một người khác.

- Tốt!

Một người khác lộ vẻ khinh thường, khoát tay áo.

- Đại Thần quân tuy đóng ở phía Đông kinh thành nhưng chẳng qua chỉ phô trương thanh thế, căn bản không dám đánh!

- Nghe nói hai ngày trước, cửa nam kinh thành còn mở cửa, không ảnh hưởng gì tới việc chúng ta vào thành buôn bán!

Người này nói.

Kinh thành Đại Chu có trên trăm vạn, chuyện ăn mặc của dân chúng không thể do kinh thành tự cung tự cấp, cũng cần nhập hàng từ địa phương khác.

- Cũng không thể vì Đại Thần quân đóng ở ngoài cửa đông mà kinh thành Đại Chu lại đóng kín. Nếu thật sự là đóng kín, đồ mới không vận chuyển vào tới bên trong kinh thành, phân và nước tiểu, các loại uế vật của dân chúng trong kinh thành không vận chuyển ra được thì không tới nửa tháng, chẳng cần Đại Thần quân công thành thì sợ là bên trong đã tự loại trận cước rồi.

Ít nhất là hiện tại, kinh thành Đại Chu vẫn mở cưa thành thường xuyên đấy.

Mở dưới tình huống hiện này, chiến sự sắp xảy ra, giá hàng kinh thành lên cao, giá rau quả đều tăng gấp đôi. Hiện tại tới kinh thành buôn bán tuyệt đối là một vốn bốn lời!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-776)