← Ch.361 | Ch.363 → |
Đột nhiên khí Âm Sát Long Xà đánh úp về phía thân thể Long Hoàng thượng cổ.
Hai luồng khí Âm Sát của một con rồng và một con rắn đang không ngừng lớn lên ở giữa không trung!
Âm Sát Hắc Long uốn lượn bay lên, trong chốc lát đã dài hơn hai mươi trượng. Nó há to miệng, dường như có thể nuốt được Long Hoàng thượng cổ này vào. Thân thể Âm Sát Huyền Xà kia dính sát lấy Âm Sát Hắc Long, nhỏ hơn một chút chừng bảy tám trượng, đầu hình tam giác dài hơn một trượng. Nó mở miệng lớn, răng nanh sắc bén, hung hăng lao về phía Long Hoàng thượng cổ, muốn cắn xé...
- Hả? Công kích như thế này mà cũng muốn khiến cho Long Hoàng ta tổn thương sao?
Nhìn thấy Long Xà Âm Sát đánh úp lại, sắc mặt Long Hoàng thượng cổ không hề biến hóa.
Hắn vung mạnh tay trái lên!
- Phá cho ta.. !
Khẽ quát một tiếng, lấy tay trái của Long Hoàng thượng cổ này làm trung tâm, trong phạm vi bảy, tám chục trượng, khí tức Chí Dương vô tận mạnh mẽ ngưng tụ vào tay phải của Long Hoàng thượng cổ.
Trong tích tắc, tay phải của Long Hoàng thượng cổ khẽ động, mang theo luồng dương khí mênh mông này hung hăng đánh về phía đao khí Long Xà Âm Sát của Dương Thạc. Lập tức một tiếng nổ ầm ầm rung trời chuyển đất truyền ra. Luồng dương khí mênh mông này nóng giống như mặt trời, trong tích tắc va chạm, lập tức khí Long Xà Âm Sát của Dương Thạc lập tức vỡ ra, bị luồng dương khí mênh mông này cắn nuốt dễ dàng...
- Đây là... lực lượng lĩnh vực Võ Thánh sao?
Nhìn cảnh này, lập tức sắc mặt Dương Thạc thay đổi kịch liệt.
Dương Thạc có thể cảm giác được rằng Long Hoàng thượng cổ này vừa vận dụng chính là lực lượng lĩnh vực!
Trong phạm vi tròn bảy, tám chục trượng này... Đều là lĩnh vực Long Hoàng thượng cổ!
Cường giả Võ Thánh đi chém giết không chỉ là sử dụng mỗi lực lượng bản thân.
Cường giả Võ Thánh tin cậy nhất chính là lực lượng trong lĩnh vực của mình. Khi mình ở trong lĩnh vực, tất cả lực lượng đất trời đều phải tuân theo sự tác động của mình.
Lĩnh vực của Võ Thánh sơ kỳ chỉ là trong phạm vi ba, bốn trượng.
Nhưng lĩnh vực của Long Hoàng thượng cổ này lại hoàn toàn đạt tới phạm vi bảy, tám chục trượng!
Hiển nhiên, cấp độ võ đạo của Long Hoàng thượng cổ này mạnh mẽ hơn rất nhiều lần sao với Võ Thánh sơ kỳ. Đến mức mà ngay cả Dương Thạc cũng không thể nào tưởng tượng ra!
Tuy lực lượng bản thân Long Hoàng thượng cổ chỉ là Võ Thánh sơ kỳ.
Nhưng hắn đã điều động lực lượng lĩnh vực trong phạm vi bảy, tám chục trượng. Cho nên hắn muốn đối phó với Dương Thạc ở chỗ này, có thể nói là đơn giản đến cực điểm.
- Không hợp tác sao?
- Đã vậy ta sẽ chém giết ngươi. Một khi chiếm được Thập Phương Ca Sa của ngươi thì Thần Long kia cũng không thể trốn!
Dường như đao khí Long Xà Âm Sát vừa bị Long Hoàng thượng cổ đánh tan, lập tức tiếng nói lạnh như băng lại truyền ra từ trong miệng Long Hoàng thượng cổ.
Ầm!
Tay phải nhẹ nhàng chuyển động.
Đột nhiên luồng lực lượng trói buộc Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc kia tăng lên mấy chục lần.
Một tiếng ầm vang, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc lập tức bị bóp nát!
- Thần hồn này của ngươi đang để cho ta dễ dàng hấp thu!
Sau khi Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc bị Long Hoàng thượng cổ này bóp nát, lập tức một bóng người bỗng nhiên bay ra từ chỗ nứt vỡ của Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc.
Chính là thần hồn Long Hoàng thượng cổ!
Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc bị nứt vỡ. Giờ phút này, một nửa lực lượng thần hồn bám vào bên trên Cửu Dương Chân đã phiêu tán giữa không trung. Thần hồn của Long Hoàng thượng cổ này vừa mới xuất hiện, lập tức một nửa thần hồn của Dương Thạc liền bị đánh tan, bị thần hồn của Long Hoàng thượng cổ hấp thu hoàn toàn.
- Không tốt!
Sắc mặt Dương Thạc thay đổi cực nhanh.
Cửu Dương Chân Thân bị đánh nát vẫn có thể ngưng tụ lại. Nhưng lực lượng một nửa thần hồn mà mình bám vào phía trên Cửu Dương Chân Thân lại bị Long Hoàng thượng cổ này nhanh chóng hấp thu. Đối với Dương Thạc mà nói, tổn thất này ảnh hưởng vô cùng lớn đấy!
- Thân thể của ngươi cũng chết đi!
Sau khi bóp nát Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc, hấp thu hết lực lượng một nửa thần hồn của Dương Thạc, Long Hoàng thượng cổ này lại vung mạnh tay lên. Lập tức một luồng dương khí mênh mông hung hăng nện vào thân thể Dương Thạc.
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang vọng đất trời.
Dưới một kích của Long Hoàng thượng cổ, áo giáp Bắc Địa Uy Lực ở trên thân thể Dương Thạc lập tức bị nện lõm!
Dường như nó đã trở thành một cái bánh tráng!
Gân cốt trong ngực, bụng Dương Thạc bị đánh vỡ, lập tức phun ra rất nhiều máu tươi!
Cùng lúc đó, Dương Thạc có thể cảm giác được từng sợi dương khí đang mạnh mẽ chui vào trong nhục thể của mình.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Lập tức những sợi tơ dương khí này không ngừng kết hợp cùng với nguyên lực Thần Hoang trong cơ thể của mình, tạo thành tiếng nổ vang ầm ầm. Gần như tất cả các huyệt khiếu, kinh mạch trong cơ thể mình... Đều nổ tung, nát vụn!
Lực khí huyết bên trong thân thể này bị mất đi nhanh chóng...
Sinh cơ nhanh chóng tiêu tán!
Long Hoàng thượng cổ này dùng thân thể Võ Thánh sơ kỳ và thực lực thần hồn mạnh mẽ, một chiêu vừa ra đã hút hết sinh cơ Dương Thạc đang trong trạng thái toàn thịnh! Cho nên vào giờ khắc này, Dương Thạc cảm giác được mình đang gặp phải nguy cơ mà trước đây chưa từng có!
Công giết Dương Thạc là chuyện đơn giản tới cực hạn đối với thượng cổ Long Hoàng.
Phất tay một cái, thượng cổ Long Hoàng có thể bóp chết Dương Thạc tại thời điểm mạnh mẽ nhất, khiến hắn hình thần câu diệt. Nhục thể cũng bị nện bay, người có Bắc Địa Uy Lực khải phòng ngự nhưng gân cốt vẫn bị bẻ gãy, nội tạng vỡ vụn, khí huyết sinh cơ tiêu tán rất nhanh.
Nói là một chiêu đuổi giết Dương Thạc cũng không có gì quá đáng!
Ầm ầm!
Một tiếng trầm đục vang lên. Thân thể Dương Thạc đập mạnh xuống mặt đất.
- Còn chưa chết sao?
Cảm thấy trong cơ thể Dương Thạc vẫn còn tồn tại một tia sinh cơ, lông mày thượng cổ Long Hoàng hơi nhíu lại.
Theo thượng cổ Long Hoàng thấy, một chiêu của mình đáng ra phải giết chết Dương Thạc này rất dễ dàng. Chẳng qua hắn không ngờ được lực phòng ngự của thân thể Dương Thạc lại không đơn giản, dùng lực lượng thượng cổ Long Hoàng hắn đánh tới, đối phương lại có thể tạm thời giữ được một mạng.
- Cái áo giáp này không tồi...
Sau một khắc, ánh mắt của thượng cổ Long Hoàng liền nhìn lên Bắc Địa Uy Lực khải của Dương Thạc.
Thượng cổ Long Hoàng biết rõ phòng ngự mạnh mẽ của áo giáp này đã tản đi một bộ phận lực lượng của mình, do đó Dương Thạc mới không bị đánh nát.
Chỉ tiếc là Bắc Địa Uy Lực khải còn chưa đủ mạnh!
Nó bị một chiêu của thượng cổ Long Hoàng đánh cho hầu như bẹp rúm rồi.
Mặc dù đã tản đi một bộ phận lực lượng của thượng cổ Long Hoàng nhưng phần lực lượng còn lại cũng khiến Dương Thạc phải chịu vết thương hầu như không thể khôi phục được, khí huyết bị xói mòn nhanh chóng, sắp sửa mất mạng tới nơi.
- Không chết ngay sao? Nếu một chiêu không thể giết ngươi thì dùng hai chiêu là được rồi! Những thứ Thượng cổ Long Hoàng ta muốn, không ai có thể ngăn cản nổi! Thập Phương Ca Sa này là của bổn Long Hoàng rồi!
Tiếng nói trong trẻo, lạnh lùng lại vang lên lần nữa.
Tay phải của thượng cổ Long Hoàng vung nhẹ lên.
Tiếng vang rầm rầm nổi lên trong phạm vi bảy tám chục trượng. Dương khí lại tụ tập lần nữa.
Trên tay phải hắn đã hình thành một mặt trời nhỏ cực nóng!
- Chết đi!
Sau một khắc, thượng cổ Long Hoàng này vung tay phải, đập mạnh mặt trời nhỏ kia về phía thân thể Dương Thạc, muốn giết hắn triệt để...
Ầm ầm!
Mà tại thời điểm này, một tiếng nổ vang đột nhiên vang lên sau lưng thượng cổ Long Hoàng!
Dường như hư không bị mở ra một lỗ hổng lớn vậy.
- Đạo Hoàng, Thần Long, các ngươi dám đoạt xá thân thể con ta sao?
- Chờ cho các ngươi là đại năng thượng cổ thì có thể hoành hành ngang ngược. Hừ, bổn công muốn xem thử, đại năng thượng cổ vạn năm trước trong truyền thuyết đến cùng có bản lĩnh gì!
Tiếng gầm như sấm cuồn cuộn truyền tới.
Theo tiếng gầm này, khí kình mênh mông cũng ập tới!
Trong tích tắc này, thượng cổ Long Hoàng cảm thấy rõ ràng là có một vị cường giả tuyệt thế đã tới sau lưng mình, bỗng nhiên bạo phát ra công kích rất mạnh.
- Người phương nào?
Sắc mặt thượng cổ Long Hoàng bỗng đại biến.
Hắn có thể cảm nhận được rất rõ ràng, giờ phút này mình giống như Thần Long thượng cổ năm xưa đối mặt với một kích liên thủ của Đạo Hoàng và Phật Tổ, Nhân Hoàng, lại giống như Đạo Hoàng thời kỳ toàn thịnh bị Nhân Hoàng phát động Nhân Hoàng Tam quyết tấn công mạnh mẽ.
Tóm lại là hắn đã gặp hung hiểm tới cực hạn!
- Đương thời còn cường giả thế này sao?
Trong óc hắn lóe lên một ý niệm như vậy.
Giờ phút này thượng cổ Long Hoàng cũng thèm chém giết con kiến như Dương Thạc nữa, thân thể nhoáng lên, lập tức xoay người, ném thẳng quả cầu dương khí kia về phía luồng kình khí đánh úp tới sau lưng mình.
Ầm ầm!
Răng rắc!
Dường như cửu thiên huyền lôi đánh thẳng vào một ngọn núi đá trăm trượng vậy.
Giao kích một thoáng, khí kình tung hoành. Thân thể thượng cổ Long Hoàng liền bị đánh bay ra ngoài mấy chục trượng, thân thể nện vào không khí đằng sau phát ra tiếng nổ bùng bùng. Bay ngược lại phía sau liên tiếp mấy chục trượng, thân hình thượng cổ Long Hoàng rốt cục mới ổn định lại được.
- Lực lượng mạnh thật!
Sắc mặt biến hóa kịch liệt, giờ phút này thượng cổ Long Hoàng rốt cục thấy rõ dáng vẻ người vừa phát động công kích với mình.
Ở bên ngoài mười trượng, trên mặt đất có một nam tử trung niên thân hình cao lớn, khí vũ hiên ngang mặc áo bào xanh đang đứng chắp tay.
Nam tử trung niên mặc áo bào xanh này có thân hình cũng không phải quá to lớn, so với thân thể cao hơn một trượng của Dương Thạc thì còn kém không ít. Thậm chí nam tử trung niên này cũng không phải lơ lửng trong không trung mà đứng thẳng trên mặt đất, nếu so về độ cao thì còn thấp hơn thượng cổ Long Hoàng tới bảy tám trượng.
Nhưng nhìn nam tử trung niên mặc áo bào xanh này, thượng cổ Long Hoàng lại cảm thấy rõ ràng, người này giống như một người khổng lồ vậy. Dù hắn đứng trên mặt đất nhưng cũng cao hơn mười trượng, làm cho mình chỉ có thể nhìn thẳng!
- Ngươi là người phương nào?
Sắc mặt thượng cổ Long Hoàng âm trầm, thấp giọng hỏi nam tử trung niên mặc áo bào xanh này.
- Thần Long thượng cổ, Đạo Hoàng Tôn Húc... Không ngờ được thần hồn của các ngươi lại dung hợp làm một thể, hơn nữa còn chiếm cứ thân thể con ta. Bổn công là ai thì ngươi không cần biết. Ngươi chỉ cần biết rằng, bổn công là đệ nhất nhân vô địch đương thời.
Nam tử trung niên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào thượng cổ Long Hoàng, chậm rãi nói.
Phụ thân của Dương Tử Mặc!
Đệ nhất nhân võ đạo đương thời, cường giả Võ Thánh lôi âm tầng năm, Trấn Quốc Công Đại Chu!
Dương Thiên!
Tại thời khắc này, Dương Thiên vừa tới kinh thành Đại Chu.
Vị đệ nhất nhân võ đạo Đại Chu này vốn đi tới trong Nam Man Thập Vạn Đại Sơn, mời Nam Man Vương A Cốt Đả tới Huyền Vũ sơn chờ huyệt mộ của Nhân Hoàng mở ra.
Chẳng qua không biết vì sao hắn lại tới kinh thành Đại Chu.
- Ngày trước bổn công suy diễn thiên đạo, biết con ta có đại kiếp nạn, không ngờ được lại ứng với Thần Long thượng cổ và Đạo Hoàng thượng cổ. Trong thiên hạ đều đã có định số. Lúc trước Mặc nhi đạt được Thiên Đạo Thần Hoàng giáp, Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm thì nhất định sẽ có ngày hôm nay rồi...
Trong giọng nói của Dương Thiên hầu như không có nửa phần chấn động.
- Long Hoàng, giao thi thể của con ta ra, bổn công sẽ không làm khó dễ ngươi!
Một khắc sau, Dương Thiên chợt nói với thượng cổ Long Hoàng.
- Với thực lực hiện nay của ngươi, dù là Quỷ tu cũng có thể tung hoành thiên hạ, cần gì thân thể con ta?
- Con ta tuy đã bị tiêu diệt thần hồn nhưng bổn công cũng có bãn lĩnh chiêu hồn mà kéo dài tính mạng cho hắn. Long Hoàng, ngươi buông tay đi!
- Buông tay đi!
- Buông tay đi!
Một câu nói kia của Dương Thiên khiến tiếng vang cuồn cuộn.
Ầm!
Một luồng khí tức tuyệt cường sinh ra trên người hắn, khóa chặt thượng cổ Long Hoàng phía trước lại.
- Hả? Tiểu bối, ngươi dám uy hiếp bổn Long Hoàng sao?
Nghe những lời này của Dương Thiên, sắc mặt thượng cổ Long Hoàng đột nhiên biến đổi.
Hắn là do thần hồn của hai vị đại năng thượng cổ hợp thể, Thần Long thượng cổ, Đạo Hoàng thượng cổ, có thể nói là hai vị cường giả cao cấp nhất trong yêu tộc và nhân tộc. Tuy cuối cùng một người một rồng đều thất bại mà mất mạng nhưng chuyện này cũng không thể làm giảm đi ngạo khí trên người bọn họ chút nào.
Hai vị đại năng thượng cổ đầy ngạo khí dung hợp thành thượng cổ Long Hoàng thì sao có thể chịu để một hậu bối như Dương Thiên uy hiếp chứ?
- Bổn Long Hoàng rất hài lòng với thân thể này. Ngươi muốn đoạt lại thì phải dùng bản lĩnh của mình thôi!
Khóe miệng thượng cổ Long Hoàng hiện lên một nụ cười lạnh.
- Bằng bản lĩnh ư?
Sắc mặt Dương Thiên trở nên yên lặng như nước giếng.
- Cũng tốt.
Hai chữ này từ từ phun ra từ miệng Dương Thiên.
Ầm ầm!
Hầu như đồng thời vào lúc Dương Thiên nói ra hai chữ này, thân thể hắn nhoáng lên.
Cũng không thấy hắn nhảy lên như thế nào, thân hình Dương Thiên trong một khắc này liền bay lên cao hơn mười trượng, đã tới độ cao đồng nhất với thượng cổ Long Hoàng. Ngay sau đó, thân thể Dương Thiên nhoáng lên, vượt nhanh qua khoảng cách mười trượng, không ngờ đã tới ngay trước mặt thượng cổ Long Hoàng.
- Lĩnh vực thật cường đại. Người là Võ Thánh lôi âm tầng năm sao?
Sắc mặt thượng cổ Long Hoàng biến đổi.
Người khác không rõ Dương Thiên làm sao vượt qua được mười trượng nhanh như thiểm điện như vậy nhưng thượng cổ Long Hoàng lại hiểu rõ.
Đây là điều động khí của thiên địa trong lĩnh vực, dùng khí thiên địa trực tiếp thúc sđẩy Dương Thiên tới!
Lĩnh vực của Dương Thiên cũng phải có phạm vi chừng sáu bảy mươi trượng!
So với lĩnh vực của thượng cổ Long Hoàng thì cũng không kém hơn bao nhiêu!
Ầm!
Bị lực lượng lĩnh vực đẩy tới, đến trước mặt thượng cổ Long Hoàng, Dương Thiên bỗng nhiên xuất ra một chưởng, đánh thẳng lên ngực thượng cổ Long Hoàng.
Trong tiếng nổ ầm vang, thân thể Dương Thiên tỏa ra thần hoang nguyên lực mạnh mẽ còn gấp hơn mười lần so với Long Xà Âm Sát Đao của Dương Thạc. Thần hoang nguyên lực này bắt đầu quấn quanh rất nhanh, ngưng tụ thành một con mãnh thú dã báo, mang theo sức bật tuyệt cường, gào rú lên một tiếng, đánh thẳng vào thượng cổ Long Hoàng.
Thần Báo Quyết!
Vừa ra tay, Dương Thiên lập tức bạo phát ra công pháp vũ kỹ mạnh nhất của mình Thần Báo Quyết trong Bát Hoang Quyết.
← Ch. 361 | Ch. 363 → |