← Ch.392 | Ch.394 → |
Tứ đại man tướng kia, cộng thêm một con Man Kình đuổi giết khiến Lôi Điêu Vương trọng thương, gần như không có bao nhiêu cơ hội sống sót...
- Tiển Nguyệt, Minh Kiều, mang đệ tử Thiên Âm môn chúng ta đi mau!
Tiếng nói thê lương truyền ra từ trong mỏ Lôi Điêu Vương.
Sau một khắc, Lôi Điêu Vương kia tựa như lộ vẻ vui mừng khác thường.
- Hóa thân... Thông Thiên Đạo!
Ngay sau đó, trong miệng Lôi Điêu Vương phát ra mấy chữ.
Ầm ầm!
Mấy chữ này truyền ra, thân hình Lôi Điêu Vương liền nổ tung toàn bộ.
Khí huyết tràn ra như bão tố!
Khí huyết đậm đặc này mạnh tới mức xé rách hư không, chế tạo ra một con đường màu đen giữa hư không. Một đầu của con đường màu đen chính là đảo nhỏ của Thiên Âm môn, đầu còn lại không biết thông tới địa phương nào.
Sải bước tiến vào con đường hư không này, chỉ sau một khắc là tuyệt đối có thể tới một địa phương khác, có thể chạy thoát khỏi sự đuổi giết của tứ đại man tướng!
Lôi Điêu Vương này là thần thú trấn phái của Thiên Âm môn, tại thời khắc này thậm chí không tiếc tự bạo, mở ra con đường trong hư không cho toàn bộ Thiên Âm môn.
- Đại trưởng lão! Lôi Điêu tiền bối!
Nhìn thấy tình huống này, hai người Tiển Nguyệt, Minh Kiều trợn trừng mắt như muốn vỡ.
Thoáng một cái, sáu vị cường giả Võ Thánh của Thiên Âm môn không ngờ đã mất đi bốn, chỉ còn lại hai người Tiển Nguyệt và Minh Kiều mà thôi.
Mặc dù cộng thêm cả hai người Tô Thanh Như, Tô Quân Ninh thì cũng chỉ có bốn người.
Thiên Âm môn đã xuống dốc không thể né tránh...
Dù sao thì đó cũng không phải chuyện quan trọng nhất. Quan trọng nhất là tứ đại man tướng vẫn rình quanh Thiên Âm môn. Cơ nghiệp của Thiên Âm môn rất có thể sẽ bị hủy trong tay tứ đại man tướng này.
- Đệ tử Thiên Âm môn nghe lệnh, chạy nhanh tới trong con đường hư không do Lôi Điêu Vương thành lập vì chúng ta!
- Ta và Minh Kiều sư muội sẽ ngăn chặn tứ đại man tướng này!
- Công pháp truyền thừa của Thiên Âm môn ta nhất định phải được mang đi hết!
Tuy trong lòng đã có cảm giác tuyệt vọng nhưng Tiển Nguyệt vẫn cố gắng ngăn chặn cảm giác trong nội tâm này, quát lớn, ra lệnh cho tất cả đệ tử bên trong Thiên Âm môn.
- Sư phụ!
- Sư thúc!
Thiên Âm môn này không chỉ có những đệ tử thiên tài như Dương Địch và tỷ muội Tô gia mà còn có rất nhiều đệ tử bình thường.
Những đệ tử bình thường này nghe thấy lời của Tiển Nguyệt, đều cắn chặt bờ môi, muốn đồng sinh cộng tử với Thiên Âm môn, đồng thời cũng muốn bảo vệ truyền thừa của Thiên Âm môn...
- Đi mau!
Minh Kiều quát khẽ một tiếng, thân thể nhoáng lên, nhanh chóng vọt về phía tứ đại man tướng.
Tiển Nguyệt cũng như vậy.
Mặc dù là liều mạng thì cũng phải tạm thời ngăn chặn tứ đại man tướng này một chút, để đám đệ tử bình thường của Thiên Âm môn tranh thủ thời gian di chuyển, có thể mang đi toàn bộ truyền thừa võ đạo của Thiên Âm môn, thông qua đường hầm trong hư không do Lôi Điêu Vương hình thành, cuối cùng thoát đi...
- Còn muốn đi sao? Không biết tự lượng sức mình!
Tại thời khắc này, tứ đại man tướng đều hừ lạnh một tiếng.
Đối mặt với công kích liều chết của Minh Kiều, Ưu Tạp hừ to, thân thể to lớn cũng nhoáng lên, hung hăng lao vào Minh Kiều. Một tiếng nổ ầm vang, Minh Kiều liền bị đánh bay, phun ra một dải máu tươi giữa không trung.
Rống rống!
Cùng lúc đó, Man Hùng bên trong tứ đại man tướng cũng gào thét, vung bàn chân gấu cực lớn lên, đánh lui Tiển Nguyệt.
Mà quan trọng nhất là con Man Kình kia!
Con Man Kình có lực lượng khí huyết cường đại cực độ này không ngừng nhảy lên, dùng thân thể cực lớn nhiều lần đánh lên đường hầm trong hư không con Lôi Điêu Vương hóa thân thành kia.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Rắc rắc rắc!
Còn chưa có đệ tử Thiên Âm môn nào tiến vào đường hầm trong hư không này thì đã vang lên tiếng nổ mạnh rồi
Tiếng răng rắc vang lên không ngừng. Hình như dưới sự công kích của Man Kình, con đường này lúc nào cũng có thể nứt vỡ vậy...
Thông Thiên Lộ cuối cùng chẳng qua cũng chỉ là một con đường hầu trong hư không do Lôi Điêu Vương hóa thân thành.
Thực lực của Lôi Điêu Vương cũng chỉ đạt cấp độ Võ Thánh sơ cấp mà thôi, không cao hơn Ẩn Giao Vương bao nhiêu. Cho dù là mấy cao thủ cấp độ Võ Thánh như Đóa Tư, Mạc Vân Cốc thì dựa vào lợi thế pháp khí, chém giết chính diện với Lôi Điêu Vương, Lôi Điêu Vương cũng chưa chắc đã là đối thủ của bọn họ.
Thực lực của Lôi Điêu Vương có hạn.
Đường hầm trong hư không do hắn hóa thân thành này tất nhiên không thể đạt tới mức không thể phá vỡ.
Hiện tại Man Kình kia không ngừng tấn công đường hầm trong hư không nầy, khiến nó rung động răng rắc, lung lay sắp đổ.
- Đi mau!
Thấy tình huống này, Tiển Nguyệt không khỏi lo lắng, vội vàng quát lớn, ra lệnh cho những đệ tử bình thường của Thiên Âm môn kia.
Đám đệ tử bình thường này vốn còn do dự một phen, rốt cục nên cùng tồn vong với Thiên Âm môn hay là chạy trốn qua đường hầm hư không này, giữ lại truyền thừa của Thiên Âm môn.
Hiện tại tình huống nguy cấp, những đệ tử bình thường này rốt cục không nghĩ tới chuyện đó được nữa!
- Sư muội, các ngươi đi mau tới Tàng Thư Các của Thiên Âm môn chúng ta, lấy ít bí tịch công pháp ra!
- Sư tỷ, ta và ngươi ở lại đây!
- Để cho sư muội đi trước đi...
Có một số đệ tử Thiên Âm môn nhoáng lên, nhanh chóng tiến về phía Tàng Thư Các của Thiên Âm môn, hiển nhiên muốn mang hết công pháp vũ kỹ của Thiên Âm môn đi.
- Không có thời gian nữa rồi. Đừng nghĩ tới những thứ này nữa. Chúng ta thiêu luôn Tàng Thư Các. Công pháp bí tịch trong đó đã ở trong đầu chúng ta rồi. Chỉ cần chúng ta không chết thì truyền thưa của Thiên Âm môn tuyệt đối sẽ không bị cắt đứt!
Một số đệ tử còn sáng suốt, nhanh chóng nói.
Tóm lại, một bộ phận đệ tử Thiên Âm môn hành động rất nhanh, chui vào đường hầm trong hư không này như thiểm điện...
- Còn muốn trốn sao? Đã muộn rồi!
Nhưng lúc này, Man Thần bên trong tứ đại man tướng đột nhiên cất tiếng nói lạnh như băng.
Ầm ầm...
Tiếng nổ vang nổi lên!
Man Kình kia gào rú một tiếng, lại nhảy lên một lần nữa, đánh tan con đường hư không do Lôi Điêu Vương hóa thân thành...
Một số đệ tử bình thường của Thiên Âm môn vừa mới tiến vào đường hầm, khi đường hầu hư không vỡ ra liền đồng thời bị đẩy ra, ngã nhào xuống mặt đất, miệng phun máu tươi, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ rồi.
- Chậc chậc chậc...
Man Thần nhìn chằm chằm vào những nữ tử này, trên mặt hiện lên nụ cười dâm đãng.
- Đệ tử Thiên Âm môn quả nhiên đều tươi ngon mọng nước. Chẳng qua nếu so ra thì Tiển Nguyệt môn chủ, Minh Kiều cô nương lại càng ngon hơn. Vừa vặn bắt được cả Tiển Nguyệt môn chủ và Minh Kiều cô nương ở đây, bắt hai người phục thị ta và huynh đệ Man Hùng... Ha ha ha ha...
Man Thần cười ha hả.
- Si tâm vọng tưởng!
Tiển Nguyệt và Minh Kiều đều lộ sắc mặt âm trầm tới tận cùng.
Vúttt!
Vúttt!
Thân thể nhoáng lên, Tiển Nguyệt và Minh Kiều lại tấn công về phía Man Thần.
Theo Tiển Nguyệt và Minh Kiều thấy thì Man Thần dường như là người có thực lực kém nhất bên trong tứ đại man tướng.
← Ch. 392 | Ch. 394 → |