← Ch.555 | Ch.557 → |
- Ngoại trừ Đạo Hoàng ra, người mạnh nhất của Thiên Âm Môn, đó chính là Dương Thạc hiện tại, thực lực chính là Đệ nhất nhân dưới Hư Không Võ Thánh!
Mô tả của Ngao Dung đối với Dương Thạc, thật ra là đã có ý đề cao gấp hai lần.
- Đệ nhất nhân dưới Hư Không Võ Thánh?
Huyền Long hừ lạnh một tiếng.
- Chỉ cần còn chưa có đạt đến cấp bậc Hư Không Võ Thánh, liền chỉ như một con kiến hôi, không đáng để ý! Về phần Đạo Hoàng kia, ngay cả khi hắn đã đạt đến cấp bậc Hư Không Võ Thánh rồi, nhưng cho dù hắn muốn bảo hộ cho Thiên Âm Môn môn, đến khi ta đi vào Thiên Thánh Giới kia, ta làm sao lại phải sợ hắn?
Huyền Long lạnh giọng nói.
Hai mắt Ngao Dung nhất thời sáng ngời lên.
Đạo Hoàng hiện tại, cũng chính là Long Hoàng Thượng Cổ, quả nhiên là lợi hại. Rất có thể sau khi đi vào Thiên Thánh Giới xong, lập tức có thể tiến vào cấp bậc Hư Không Võ Thánh đi chăng nữa, nhưng mà, Huyền Long quả thật không cần phải e ngại hắn.
Đầu tiên, hiện tại Huyền Long cũng đã là cấp bậc Hư Không Võ Thánh, hơn nữa cũng đã hoàn toàn củng cố xong cảnh giới, có thể hóa thành nhân hình, thực lực cực mạnh, vốn dĩ đã không phải sợ Long Hoàng Thượng Cổ.
Huống chi, Huyền Long chính là sủng thú của Chân Võ Đại Đế! Hai năm trước khi Nhân Hoàng giáng thế, đã lưu truyền xuống một vài tin tức về tình huống bên trong Thiên Thánh Giới. Trong đó cũng có cả tin tức của Chân Võ Đại Đế! Chân Võ Đại Đế này ở bên trong Thiên Thánh Giới cũng là một cường giả siêu cấp của Nhân Tộc, cũng không có ngã xuống. Có Chân Võ Đại Đế làm chỗ dựa vững chắc, Huyền Long sợ gì Long Hoàng Thượng Cổ?
Còn nữa, cho dù Chân Võ Đại Đế có ở trong chiến tranh tại Thiên Thánh Giới mà ngã xuống, thì Huyền Long chỉ cần đến được Thiên Thánh Giới, hắn chính là cường giả Dị thú, trải qua quá trình tẫy lể, thực lực còn có thể gia tăng thêm một tầng nữa... Tóm lại, cho dù là Long Hoàng Thượng Cổ, trừ phi hắn gặp được những kỳ ngộ khó lường nào đó, bằng không, tuyệt đối không có khả năng uy hiếp đến Huyền Long!
- Đi thôi, hiện tại đi tìm tên Dương Thạc kia, giết chết hắn!
Khẽ vung tay lên, từ trên tay Huyền Long chợt dâng lên một cỗ kình khí mạnh mẽ, lập tức đem toàn thân Ngao Dung quấn lấy.
Soạt!
Cánh tay còn lại vung mạnh lên, hư không trực tiếp bị xé ra một vệt lớn, Huyền Long nhẹ nhàng bước vào bên trong...
o0o
Đông Hải, tiểu đảo Tổng bộ Thiên Âm Môn.
Cửu Dương Phân Thân của Dương Thạc đang lẳng lặng ngồi xếp bằng trên một tảng đá lớn bên cạnh tiểu đảo.
- Cửu Dương Huyền Công Đệ lục trọng, tiến hành tìm hiểu, không ngờ so với tìm hiểu bí pháp dung hợp của Chân Võ Bí Điển còn dễ dàng hơn một chút... Chân Võ Bí Điển này rốt cuộc là bác đại tinh thâm, khó có thể tham thấu hết. Ngộ tính của ta vẫn là quá kém đi! Nếu như ta có được một nửa ngộ tính của Tiểu Địch, chỉ sợ hiện tại ta đã đem cái bí pháp dung hợp này tìm hiểu rõ ràng hết rồi!
Trong lòng Dương Thạc nhẹ nhàng cảm thán.
Hắn đã tìm hiểu Cửu Dương Huyền Công Đệ lục trọng cùng với bí pháp dung hợp đã một khoảng thời gian rồi.
Dựa theo tình huống bình thường mà nói, Cửu Dương Huyền Công Đệ lục trọng không có công pháp bí tịch chính xác, cần Dương Thạc tự mình sáng tạo ra, so với Chân Võ Bí Điển càng khó tìm hiểu hơn mới đúng.
Nhưng mà tình huống thực tế lại không như vậy. Dương Thạc sáng tạo ra Cửu Dương Huyền Công Đệ lục trọng đã có được một chút thành quả, nhưng mà tìm hiểu Chân Võ Bí Điển mãi cũng chỉ đứng ở mức khởi điểm, căn bản không có chút tiến triển nào.
Loại tình huống này, cẩn thận ngẫm lại, cũng là chuyện bình thường.
Dù sao, mặc dù Cửu Dương Huyền Công Đệ lục trọng quả thật huyền diệu, nhưng mà đơn giản cũng là việc hấp thụ thiên tài địa bảo, ngưng tụ thành Phân thân thuộc tính mà thôi.
Dương Thạc hiện tại đã từng hai lần ngưng tụ ra Phân thân thuộc tính, phân biệt là Hỏa Diễm Phân Thân cùng với Lôi Đình Phân Thân, hơn nữa hiện tại còn cùng với Dương Địch tự nghĩ ra Cửu Âm Huyền Công Đệ tứ trọng, đang ngưng tụ ra Băng Hàn Phân Thân. Tục ngữ nói rất đúng, làm nhiều quen tay, đã ngưng tụ ra hai ba lần, bây giờ muốn ngưng tụ ra một Phân thân thuộc tính kim chúc nữa, tự nhiên sẽ càng dễ dàng hơn rất nhiều.
Mà Chân Võ Bí Điển thì lại bất đồng.
Bộ Công pháp này, đối với Dương Thạc mà nói, cơ hồ chính là một bộ huyền công bí điển hoàn toàn mới, trước kia chưa từng bao giờ tu luyện qua.
Tuy rằng Chân Võ Bí Điển cùng với Cửu Dương Huyền Công cũng có chỗ liên hệ với nhau, nhưng mà, với ngộ tính của Dương Thạc, vẫn còn khó có thể lợi dụng được chỗ liên hệ giữa hai bộ huyền công, đi tìm hiểu Chân Võ Bí Điển.
Cho nên, Dương Thạc tự nghĩ ra Cửu Dương Huyền Công Đệ lục trọng, ít nhất có điểm rõ ràng, muốn tìm hiểu bí pháp dung hợp, thì lại khó như lên trời...
- Quên đi! Bình tâm tĩnh khí, chậm rãi tu luyện... Vốn đã biết trước trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có thành tựu gì đáng kể rồi...
Mạnh mẽ phun ra một hơi thật dài, Dương Thạc thầm nghĩ.
- Đáng tiếc bí pháp dung hợp này chỉ có thể lĩnh hội, không thể truyền thụ, bằng không, Tiểu Địch sớm đã tìm hiểu về bí pháp dung hợp, có sự chỉ đạo của nàng, hiệu suất còn có thể cao hơn một chút...
Một vài công pháp bí tịch cấp bậc huyền công bí điển, từ trước đến nay cũng chỉ có thể lãnh hội, không thể truyền thụ. Ngộ tính Dương Địch cực cao, tìm hiểu bí pháp dung hợp thật rất dễ dàng, nhưng lại cũng không thể chỉ dạy cho Dương Thạc.
- Từ từ rồi sẽ được!
Ổn định lại tâm tình, Dương Thạc tiếp tục tìm hiểu.
- Hửm?
Đúng lúc này, Dương Thạc đột nhiên cảm giác được, một cỗ cảm giác vô cùng quái dị khác thường chợt từ trong lòng mình mạnh mẽ dâng trào lên!
Ông ông ông! Ông ông ông!
Chỉ ngay sau đó, Thập Phương Cà Sa trên người Dương Thạc kia đột nhiên mạnh mẽ run rẩy kịch liệt lên, phát ra thanh âm ong ong chấn động. Thật sự giống như là một con chim nhỏ vừa gặp phải một đầu diều hâu vậy!
Cảm giác nguy hiểm cực hạn từ dưới đáy lòng của Dương Thạc đột nhiên mạnh mẽ nhảy vọt lên.
Soạt!
Lông tơ toàn thân Dương Thạc nhất dựng đứng khởi lên!
- Thập Phương Cà Sa, tỏa định thập phương, đây là... Tử môn? Có tình huống cực kỳ hung hiểm sắp sửa buông xuống trên người của ta!
Cặp mày gắt gao nhíu lại, trong lòng Dương Thạc đột nhiên toát ra một tia ý niệm nguy hiểm.
Thập Phương Cà Sa tỏa định thập phương, phân biệt là bốn đại phương vị Đông Tây Nam Bắc, còn có hai đại phương vị Thượng Thiên, Nhập Địa. Về sau này, Thập Phương Cà Sa còn có thể tập trung ở Sinh môn, Tử vị, có thể biết trước được hung hiểm. Mà đạt đến cấp bậc cao nhất, Thập Phương Cà Sa này thậm chí còn có thể tỏa định ở Quá khứ, Tương lai! Có thể nói là phi thường thần kỳ, hơn xa những loại Bí bảo Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh bình thường có thể so sánh được.
Thậm chí Dương Thạc còn cảm giác rằng, Thập Phương Cà Sa này một khi đi vào Thiên Thánh Giới, rất có thể sẽ còn có những tác dụng khổng lồ không thể tưởng tượng nổi.
Đương nhiên, vật liệu chế tạo Thập Phương Cà Sa hiện tại có chút thấp kém, sau khi đi vào Thiên Thánh Giới, chưa chắc đã có thể thừa nhận được năng lượng cường đại bên trong đó. Chẳng qua, sau khi đến được Thiên Thánh Giới, hẳn là có biện pháp đem cấp bậc Thập Phương Cà Sa gia tăng thêm một chút, để cho nó càng thêm cứng cỏi, biến thành Bí bảo Lục Trọng Lôi Âm Võ Thánh chân chính, thậm chí còn có thể là Bí bảo Thất Trọng Lôi Âm, Bát Trọng Lôi Âm Võ Thánh nữa...
Nắm trong tay Thập Phương Cà Sa, chính là nắm trong tay Thập Đại Phương Vị!
Trong đó, cường giả bình thường dưới Võ Thánh chỉ có thể nắm trong tay bốn đại phương vị Đông Tây Nam Bắc...
Võ Thánh bình thường, cũng chỉ có thể nắm trong tay Thượng Thiên, Nhập Địa.
Đến cấp bậc Tứ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, thậm chí là Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, mới có thể miễn cưỡng khống chế được hai đại phương vị Sinh môn, Tử vị.
Ẩn Giao Yêu Thánh trước đây, tuy rằng lợi dụng Thập Phương Cà Sa, cũng có thể biết trước được nguy hiểm sắp đến, có thể dưới sự vây sát của phần đông cường giả Võ Thánh của Kim Phật Tự mà đào thoát. Nhưng mà hắn hiển nhiên cũng chỉ có thể nắm giữ được bề ngoài của nó mà thôi. Bằng không mà nói, hắn cũng không có khả năng bị Dương Thạc lừa gạt, bị các Võ Thánh của Thiên Âm Môn giết chết...
Nếu như nói Ẩn Giao Yêu Thánh chỉ có thể nắm trong tay bề ngoài của Sinh môn, Tử vị, như vậy Dương Thạc hiện tại, cơ hồ là đã đem hai đại phương vị này hoàn toàn nắm trong tay!
Năng lực biết trước hung hiểm của hắn, đã cường đại lên hơn lúc trước gấp trăm lần!
Chỉ có điều, sau khi đạt đến cấp bậc Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, Dương Thạc cũng chỉ từng một lần duy nhất chiến đấu cùng với Giao Long Ngao Dung, ngoài ra cũng chưa từng gặp phải chuyện hung hiểm gì cả, cho nên năng lực tỏa định Sinh môn, Tử vị của Thập Phương Cà Sa vẫn chưa từng thể hiện ra lần nào.
Cái loại năng lực như thế này, cũng không nên thể hiện ra quá nhiều mới tốt. Chỉ cần một lần có hiệu quả đã là tạ ơn thiên địa rồi!
- Hiện tại, Thập Phương Cà Sa này chính là báo hiệu rằng nguy hiểm sắp tới?
Giờ phút này, sắc mặt Dương Thạc ngưng trọng đến cực điểm.
Ông ông ông!
Thập Phương Cà Sa vẫn như trước loạn động liên hồi.
Đồng thời, Dương Thạc cảm giác được, chính mình giống như là đang bị Tử Thần nhìn chằm chằm vậy, cơ thể toàn thân căng thẳng, toàn bộ lỗ chân lông trên thân thể khép chặt, lông tơ dựng thẳng đứng.
- Hiện tại tu vi của ta là Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, phối hợp với hai đại Phân thân, có thể nói là Đệ nhất nhân dưới Hư Không Võ Thánh. Rốt cuộc là có nguy cơ gì có thể khiến cho ta có phản ứng như vậy chứ?
Trong lòng Dương Thạc kinh ngạc.
- Chẳng lẽ là... Hư Không Võ Thánh?
Từ sâu dưới đáy lòng hắn, một cái ý niệm phi thường khủng bố chợt dâng trào lên.
- Nếu như thật sự là có Hư Không Võ Thánh, muốn gây bất lợi đối với ta, hiện tại ta... thật sự rất nguy hiểm!
Cặp mày khẽ nhíu lại, Dương Thạc thầm nghĩ.
Thực lực cường giả Hư Không Võ Thánh như thế nào, Dương Thạc tự nhiên hiểu rõ ràng.
Tuy hiện tại Dương Thạc có thể nói là Đệ nhất nhân dưới Hư Không Võ Thánh, nhưng mà khi đối diện với Hư Không Võ Thánh, đối phương muốn giết chết mình mà nói, như vậy chính mình cũng chỉ có duy nhất một cái kết quả, đó chính là... chết!
- Thà rằng tin là có, không thể tin là không! Nếu như thật sự có Hư Không Võ Thánh đến gây chuyện với ta, hiện tại ta cần phải lập tức chạy trốn!
Tuy rằng biết chính mình khó tránh khỏi sự truy sát của Hư Không Võ Thánh, nhưng mà Dương Thạc cũng không phải là loại người thúc thủ đợi chết. Nếu như thật sự Hư Không Võ Thánh đang muốn giết chết mình, chính mình tất nhiên cũng phải hết sức đào thoát.
Sự hung hiểm cực hạn này, là do Thập Phương Cà Sa cảm ứng được, rốt cuộc có chuẩn xác hay không, khó mà nói trước được.
Nhưng mà loại chuyện tình quan hệ đến tính mạng thế này, Dương Thạc cũng không dám đặt cược, chỉ có thể tin là có, không thể tin là không!
- Bỏ trốn thôi!
Ý niệm này ngay lập tức dâng lên trong đầu của Dương Thạc.
- Cho dù muốn chạy trốn, cũng không thể bỏ trốn mù quáng được!
- Thập Phương Cà Sa, tỏa định Sinh môn!
Sau khi hạ quyết tâm, Dương Thạc tập trung nguyên lực Thần Hoang trong cơ thể, lập tức rót vào bên trong Thập Phương Cà Sa, lợi dụng Thập Phương Cà Sa, tỏa định vị trí Sinh môn!
Một khi Thập Phương Cà Sa đã cảm giác được nguy hiểm, như vậy lợi dụng nó tập trung Sinh môn, sẽ có cơ hội lớn hơn một chút, có khả năng chạy thoát được một mạng...
Ông ông ông!
Phanh! Phanh! Phanh!
- Không xong!
Vừa mới định lợi dụng Thập Phương Cà Sa tỏa định Sinh môn, Dương Thạc chợt cảm giác được, bộ Thập Phương Cà Sa trên người của chính mình ông ông liên hồi, thậm chí phát ra thanh âm phanh phanh nữa, không ngờ đã trở nên cực kỳ không ổn định. Rất hiển nhiên, dưới tình huống hung hiểm như thế này, muốn lợi dụng nó tỏa định Sinh môn, tựa hồ có chút vượt quá phạm vi năng lực của nó...
- Lần này lại hung hiểm đến như vậy sao? Chẳng lẽ là... thập tử vô sinh?
Dương Thạc cười khổ một tiếng.
- Mặc kệ nó, đi trước nói sau!
Một khi Thập Phương Cà Sa đã không tỏa định được Sinh môn, Dương Thạc đơn giản cũng không nhờ cậy vào nó nữa. Tóm lại hiện tại, không thể ngồi không chờ chết. Dù sao cũng phải tiến hành ứng đối. Nghĩ như vậy, Dương Thạc cũng không chần chờ nữa, phốc một tiếng, trực tiếp xé rách hư không, thân hình vừa động, không ngờ đã tiến vào bên trong hư không.
Ầm ầm ầm!
Mà cơ hồ cũng ngay lúc này, trên thiên không của tiểu đảo Tổng bộ Thiên Âm Môn đột nhiên vang lên một thanh âm trầm đục.
Phanh! Phanh! Phanh!
Ba tầng trận pháp phòng hộ của tiểu đảo Tổng bộ Thiên Âm Môn, vốn dĩ không có khả năng chống đỡ được một giây, trực tiếp giống như bọt biển vậy, nháy mắt tan rã. Tầng tầng sương mù đang bao phủ Thiên Âm Môn kia lập tức hoàn toàn tiêu tán đi. Bên trong bầu trời hoàn toàn trong vắt, một lão giả tóc vàng áo bào trắng cùng với một đầu Giao Long khổng lồ đột nhiên xuất hiện.
- Hửm? Có người vừa mới xé rách hư không rời đi?
Vừa đi tới trên không Thiên Âm Môn, lão giả áo bào trắng khẽ nhíu mày, sau đó hạ giọng nói.
Lão giả áo bào trắng cùng với đầu Giao Long khổng lồ kia, đúng chính là hai người Huyền Long cùng Ngao Dung.
Giơ tay trảo nhẹ một cái, một tia khí tức hư không trực tiếp bị lão giả áo bào trắng nắm lấy trong tay, đưa đến trước mặt mình. Chỉ khẽ liếc mắt nhìn một cái, sắc mặt lão giả áo bào trắng khẽ trầm xuống.
- Là một tên Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh chỉ hơn hai mươi tuổi! Hảo tiểu tử, khí tức của hắn, có thể nói chính là người mạnh nhất trong số các cường giả Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh! Cho dù là ta, Chân Võ Đại Đế, thậm chí là Nhân Hoàng Thượng Cổ, chỉ sợ trước khi tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, luận về khí tức, tuyệt đối không ai bằng được tên tiểu tử này!
Huyền Long chậc chậc cảm thán.
- Chính là Dương Thạc!
Ngao Dung đứng bên cạnh lập tức kêu lên.
Hơn hai mươi tuổi, Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh cực mạnh, không phải Dương Thạc thì là người phương nào?
- Tiểu tử này, không ngờ... chạy thoát?
Sắc mặt Ngao Dung liên tiếp biến ảo. Hắn không ngờ tới, trong nháy mắt khi hắn cùng với Huyền Long đi đến đây, Dương Thạc không ngờ đã chạy thoát...
- Huyền Long tiền bối, Dương Thạc này như thế nào lại chạy thoát? Hừ! Hòa thượng chạy được, nhưng chùa thì không chạy được! Còn thỉnh Huyền Long tiền bối ra tay, tiêu diệt Thiên Âm Môn này!
Ngao Dung oán hận liếc mắt nhìn xuống Thiên Âm Môn bên dưới, lớ tiếng nói.
Dương Thạc ở trên đảo nhỏ bên cạnh Thiên Âm Môn tu luyện, đệ tử Thiên Âm Môn cũng không phải đều ở trong không gian của Thập Phương Cà Sa. Trên thực tế, ngoại trừ một vài đệ tử Thiên Âm Môn bế quan tiềm tu, sắp sửa đột phá mới ở trong không gian Thập Phương Cà Sa ra, những đệ tử Thiên Âm Môn còn lại cơ hồ cũng đều ở trên tiểu đảo cả.
← Ch. 555 | Ch. 557 → |