← Ch.1096 | Ch.1098 → |
Nhưng Hắc Đạt Tư không ra tay ngay, bởi vì lão nhân đại quản sự dặn dò gã vài chuyện. Vẻ mặt Hắc Đạt Tư dần chuyển sang đắc ý, vừa rồi đại quản sự đã nói sẽ cho gã và Hắc Nguyệt kỵ sĩ lực lượng càng lớn hơn.
Nguyên văn của lão nhân đại quản sự là:
- Bọn họ có một con ma thú không gian siêu lợi hại, bây giờ ta ởk hoảng cách quá xa không thể tăng cường phong tỏa không gian hay dịch chuyển không gian. Cho nên cứu binh của nhân loại bình thường rất nhanh sẽ đến, các ngươi đã không có thời gian.
- Hãy bỏ tất cả nhiệm vụ lúc trước, chỉ giết nam nhân biết bí mật và có quan hệ thân mật với công chúa là được. Ta sẽ dùng hắc chú chúc phúc tăng mạnh lực lượng cho các ngươi, cho ba phút đồng hồ để các ngươi giết hắn.
Lão nhân đại quản sự không chỉ nói với riêng Hắc Đạt Tư còn truyền âm cho tất cả Hắc Nguyệt kỵ sĩ, tức là lão sẽ ban hắc chú chúc phúc cho tất cả Hắc Nguyệt kỵ sĩ.
- Dù thế nào phải giết hắn trong vòng ba phút.
Lời của lão nhân đại quản sự vang trong đầu các Hắc Nguyệt kỵ sĩ.
- Tuân lệnh!
- A?
Vu Nhai hó hiểu nhìn Hắc Nguyệt kỵ sĩ, vì bọn họ tập thể la lên tuân lệnh, bao gồm Hắc Đạt Tư. Vu Nhai thấy cơ thể Hắc Nguyệt kỵ sĩ, Hắc Đạt Tư toát ra lực lượng đen thui, hắn nghĩ ngay đến lão nhân đại quản sự cách không xóa ký ức của Bắc Đẩu học viện.
Vu Nhai biến sắc mặt nói:
- Thủy Tinh, có kẻ đáng sợ núp trong bóng tối trợ giúp bọn họ, lập tức hành động!
Hắc Đạt Tư âm trầm cười nói:
- Đã muộn, chúng ta nhận hắc chú chúc phúc từ đại quản sự, thực lực của ta sắp đến thánh binh sư tam đoạn. Những người khác đều là đỉnh thiên binh sư, các ngươi chết chắc!
Trên người bọn họ có sức mạnh hắc chú lão nhân đại quản sự đa gieo nên vừa đối thoại vừa được hắc chú chúc phúc.
Hắc Đạt Tư nghiêm mặt nói:
- Giết!
Vu Nhai quát to:
- Thủy Tinh, yểm hộ cho ta!
- Được, Quang Chúc Thần Lệnh!
Huyền tinh bản mệnh của Thủy Tinh lại lóe ánh sáng, lần này không kết trận thế mà là các lệnh bài ánh sáng cao cỡ nàng. Chợt vang tiếng bóc, các lệnh bài đập hướng Hắc Nguyệt kỵ sĩ.
Không có sức sát thương, đây chỉ là lệnh bài. Hắc Nguyệt kỵ sĩ bị đánh trúng chợt khựng lại.
Vu Nhai khẽ quát:
- Giết!
Thôn Thiên kiếm nhấp nháy kiếm quang va chạm mạnh với quang thuẫn của Hắc Đạt Tư. Vu Nhai cảm giác cổ tay đau đớn, hắc nguyệt thần lực của Hắc Đạt Tư xâm nhập vào cơ thể. Hết cách, huyền khí của Vu Nhai chỉ có thiên binh sư cửu đoạn, Hắc Đạt Tư thì nhờ hắc chú chúc phúc nên đến thánh binh sư tam đoạn, tương đương thực lực của Mông thân vương.
Vu Nhai không dùng thôn thiên nhị thức mà chỉ đánh bình thường nên lẽ dĩ nhiên không đỡ nổi.
Vu Nhai khẽ la lên:
- Thí Thần Ma Nhẫn, giao cho ngươi!
Thôn Thiên kiếm cần chiến đấu cùng Vu Nhai, bây giờ thứ có thể tiêu trừ hắc nguyệt thần lực của Hắc Đạt Tư chỉ có Thí Thần Ma Nhẫn. Vu Nhai dặn dò xong hất văng Hắc Đạt Tư lao vào Hắc Nguyệt kỵ sĩ sau lưng gã.
Hắc Đạt Tư ngẩn người, không ngờ Vu Nhai từ bỏ gã giết hướng Hắc Nguyệt kỵ sĩ.
Hắc Đạt Tư cười âm hiểm:
- Như thế nào? Bỏ mặc thê tử cho ta giết sao? Vậy ta sẽ không khách sáo.
Hắc Đạt Tư lao hướng Vu Nhai, muốn hoàn thành nhiệm vụ trước đó chưa làm. Có quá nhiều nhân loại nữ bình thường, chết tiệt.
Keng keng keng!
Ngay lúc này từng bóng sáng từ trên trời giáng xuống, không ngừng đâm vào Hắc Đạt Tư, đó là bảy cây long thương.
Keng keng keng!
Bảy cây long thương không ảnh hưởng lớn đến Hắc Đạt Tư nhưng làm gã giảm tốc độ. Khi cây long thương thứ bảy rơi xuống chợt vang tiếng sắt tép, đó là Vu Nhai quay về. Tay kia của Vu Nhai cầm hai đầu người.
Ngay khoảnh khắc bảy cây long thương bám chân Hắc Đạt Tư thì Vu Nhai giết thêm hai Hắc Nguyệt kỵ sĩ.
- Khốn kiếp, kết trận, đừng tách ra! Trực tiếp trùng kích!
Vu Nhai lại làm Hắc Đạt Tư nổi lên lòng nhục nhã. Sau khi Hắc Đạt Tư được hắc chú chúc phúc thì trở về tính cách kiêu căng tự mãn. Hắc Đạt Tư ra lệnh các Hắc Nguyệt kỵ sĩ còn sống đã mất tọa kỵ cùng nhau kết trận, cả bọn chỉ có thời gian ba phút.
Lão nhân đại quản sự phán đoán siêu chính xác, sau khi Dạ Tình ra ngoài sao nàng có thể không thông báo cho những người có thể báo tin?
Bây giờ cao thủ Bắc Đẩu thành đều nhận được tin đang chạy tới khu rừng. Có 66, Nghiêm Lôi, Bắc Đẩu học viện, mượn kiếm huynh. Tuy tiểu thành cách Bắc Đẩu thành không xa nhưng vẫn cần thời gian, Thủy Tinh có thể đến mau như vậy là vì Tiểu Thúy bay đi báo tin trước hết. Thủy Tinh không nghỉ ngơi một giây bay bên này, trên đường đi mới liên lạc với Tiểu Hắc, Dạ Tình.
Thực lực của Hắc Đạt Tư, Hắc Nguyệt kỵ sĩ hầu như tăng lên gấp đôi, bộ dạng không thong dong như vừa rồi mà là gấp gáp muốn giết người. Giờ phút này, Hắc Đạt Tư, Hắc Nguyệt kỵ sĩ bộc phát hết lực lượng.
Vu Nhai chắn trước mặt Thủy Tinh, giơ cao Đại Địa chi thuẫn. Khí thế ập đến trước mặt làm Vu Nhai cảm thấy không thể chắn, nếu cách xa hơn chút hắn có thể dùng Tinh Linh thần nỗ viễn cổ. Nhưng không gian bị phong tỏa diện tích bao lớn?
Bảy cây long thương cắm rải rác dưới đất trước mặt Vu Nhai, sau đó là Đại Địa chi thuẫn. Thủy Tinh đứng sau ưng Vu Nhai.
Thủy Tinh biết chỉ dựa vào những huyền binh trước mắt tuyệt đối không ngăn địch nổi, đành nói với với Thôn Thiên kiếm linh:
- Thôn Thiên kiếm, đã lâu như vậy mà ta chỉ biết thôn thiên nhị thức, hơi ngán. Hay nàng cho ta một chiêu càng nghịch thiên đi?
Không đợi Thôn Thiên kiếm linh rả lời, Vu Nhai hét lên:
- Bảy long thương, nổ cho ta!
Bởi vì Hắc Nguyệt kỵ sĩ đã lao tới khu vực bảy long thương, khoảng cách rất gần. Cùng với thanh âm của Vu Nhai, bảy cây long thương biến to ra. Bảy long thương vừa có thể biến lớn biến nhỏ.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Hắc Nguyệt kỵ sĩ xui xẻo bị tông lảo đảo, bảy long thương biến to trọng tâm cũng không ổn định ngã trái nghiêng phải, tuy không đè chết người nhưng vẫn khiến người ta bực mình.
- Thôn Thiên kiếm, thế nào?
Thôn Thiên kiếm linh buồn bực nói:
- Được rồi, thấy thực lực của ngươi miễn cưỡng đủ nên ta lại truền cho một thức, Thôn Thiên Nghịch Không thức.
Vu Nhai bỗng không gọi Thôn Thiên kiếm linh là lão bà nữa khiến nàng thấy hơi khó chịu, nhưng rất nhanh nàng vứt bỏ cảm giác lạ lùng này. Vợ cả của người ta đang có mặt tại đây, Vu Nhai không nói linh tinh là bình thường. Thôn Thiên kiếm linh nghĩ nàng có nên giống như Dạ Tình đi bắt chuyện với vợ cả không? Chết tiệt, nàng đang nghĩ bậy bạ gì vậy?
Thôn Thiên kiếm linh nói nhanh:
- Nhớ kỹ, sau khi sử dụng phải nhanh chóng dùng dược vật hồi khí nếu không ngươi sẽ mất năng lực chống cự, sử dụng cho cẩn thận.
Thôn Thiên kiếm linh nói xong truyền thừa Thôn Thiên Nghịch Không thức vào não Vu Nhai, vẫn chỉ là một tức, một đại chiêu. Hình như Thôn Thiên kiếm chỉ có đại chiêu.
Dù là thôn thiên nhất thức hay nhị thức, Vu Nhai đến thánh binh sư vẫn dùng được, đủ dùng.
← Ch. 1096 | Ch. 1098 → |