← Ch.1395 | Ch.1397 → |
Không, có lẽ không nhức đầu mà là họ đã sớm có kế hoạch của mình. Tóm lại dần dà sẽ bình tĩnh. Con lai người và thần cũng yên lặng, tạm thời bọn họ sẽ không đứng ra nói cái gì. Nhân loại bình thường cũng lặng im.
Nhân loại bình thường có muốn đứng ra nói chuyện cũng vô dụng, bọn họ tạm thời không có lực lượng trỗi dậy, cần tích lũy sức mạnh.
Có lẽ những điều bên trên khiến cao tầng Cổ Duệ chi dân nhận ra xử lý mức độ đẳng cấp chưa đủ nghiêm ngặt. Con lai hoặc nhân loại bình thường đều sống trong Huyền Binh đế quốc, tuy chế độ cấp bậc nghiêm ngặt nhưng cho họ sự tôn trọng. Trong thế giới Cổ Duệ chi dân thì tỏ rõ bọn họ thấp hơn Thần Duệ chi tộc một bậc, loại cảm giác này rất tệ.
Thời đại mạt Tinh Linh nhân loại còn đang vùng lên, chưa hình thành văn minh của riêng mình, dễ điều khiển. Nhưng bây giờ thì khác, bọn họ có văn hóa, văn minh của mình. Nhân loại bình thường không phải sinh mệnh mặc người xoa nắn.
Bọn họ có nhiệt huyết, có vinh diệu, họ cần tôn nghiêm, nguyện vì chúng trả giá mạng sống.
Trong Thuẫn Lĩnh hành tỉnh, Liêm Châu hành tỉnh, nhiều người chất vấn gia chủ của mình.
- Gia chủ, tại sao chúng ta phải phục tùng một chủng tộc tự cho là thần thế này?
Đáp án là Cổ Duệ chi dân hứa cho nhiều ích lợi, cộng thêm quá mạnh. Nếu không đầu vào Cổ Duệ chi dân sẽ bị tiêu diệt ngay, giống như Côn Vực hành tỉnh có nhiều gia tộc bị tiêu diệt, Côn vực Tôn gia không còn đến hai phần lực lượng.
Trừ ích lợi ra còn có uy hiếp sự sống, cộng với sức mạnh hắc chú khủng bố. Tuy nhiên dần dần lợi lộc lớn đến mấy bị gác sang một bên, tiếng phản đối càng lúc cangướng nhiều. Chờ xem tiếp theo thần hoàng sẽ làm gì?
Cũng bởi vì xử lý không tốt cho nên dù có rất nhiều thanh âm phản đối Mộc Nguy thì phía chính phủ vẫn bình tĩnh như nước.
Có lẽ có người cho rằng vì Cổ Duệ chi dân tương đương với quý tộc, sự thực cũng gần như vậy, nhưng quý tộc vẫn là nhân loại bình thường. Cổ Duệ chi dân thì khác, điều khác nhau này gây ra nhiều mâu thuẫn hơn.
Những điều này không liên quan Vu Nhai, hắn chỉ đến góp vui, chờ được phái đi làm nhiệm vụ, mau chóng rời khỏi chỗ quỷ quái tùy thời mất mạng này. Tuy nhiên trong hai ngày này điều nên làm vẫn phải làm, ví dụ Vu Nhai nhận đủ loại thưởng. Đầu tiên có đình viện lớn cho cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc. Thứ hai là hai trọng bảo, tiếp theo là học tập sáu loại bí thuật thần thông.
Còn đủ loại thưởng nhỏ khác, Vu Nhai được hơn mười không gian giới chỉ cường giả thần giai. Vu Nhai không hứng thú với mấy phần thưởng lặt vặt này, hắn ném chúng sang một bên. Vu Nhai chỉ để ý hai trọng bảo, sáu loại bí thuật thần thông.
Vu Nhai nhìn trọng bảo thứ nhất, đó là một cổ đằng dài mấy thước:
- Thanh Mộc cổ đằng, tuy không có tác dụng gì trong chiến đấu nhưng có thể giúp ta cảm ngộ hơ thở mộc tốt hơn, nhất là cự mộc thần.
Hơi hở mộc đậm đặc trong Thanh Mộc cổ đằng là dùng để bổ sung mộc thần lực của Thanh Mộc thần tộc. Tức là nếu Thanh Mộc hoàng tử có được thứ này, tiêu hao sạch thần lực Thanh Mộc thần tộc thì Thanh Mộc cổ đằng sẽ cung cấp thần lực bản mệnh. Đương nhiên không phải liên miên không dứt, nhưng số lượng chắc chắn đủ, còn có thể dùng để tu luyện. Tu luyện ra thần lực bản mệnh có thể rót vào Thanh Mộc cổ đằng lưu trữ, rồi tu luyện, rất tiện lợi, không cần tìm chỗ tiêu hao sức mạnh dư thừa.
Nhưng Thanh Mộc cổ đằng không giúp ích gì cho Vu Nhai, hắn đã làm thử, huyền khí không có hiệu quả thần lực bản mệnh. Nhưng Vu Nhai bàn bạc với Khắc Liệt Luân Tư, có lẽ có thể dùng Thanh Mộc cổ đằng rèn ra thứ cho huyền binh giả sử dụng, thậm chí là một cây roi dài.
Tóm lại tạm cất Thanh Mộc cổ đằng, nhìn hướng trọng bảo thứ hai, món này giúp ích đôi chút.
Đó là một cây Thanh Mộc thần kiếm, chế tạo từ phần tinh hoa nhất của cự mộc thần, tăng mạnh uy lực thần lực bản mệnh, có thể vận dụng ra Kinh Thiên kiếm ý. Chủ yếu là thấy Mộc Nguy dung hợp Kinh Thiên kiếm ý nên mới ban Thanh Mộc thần kiếm cho hắn.
Thanh Mộc thần kiếm này không có kiếm linh, đơn thuần là một thanh kiếm bôi. Tuy nhiên Vu Nhai thu Thanh Mộc thần kiếm có thể cải tạo nó thành thần kiếm thật sự. Đối với Vu Nhai bây giờ thì Thanh Mộc thần kiếm hơi khó gặm, chỉ có thể cảm ngộ cấu tạo bên trong, khiến mộc chi thánh đạo càng mạnh hơn, khiến căn cơ địa binh sư càng vững chắc.
Trong mảnh đất bí ẩn Vu Nhai có thể lấy Thanh Mộc thần kiếm ra khoe khoang, giúp ích được đôi chút, tạm thời cất đi.
Sáu loại bí thuật thần thông, Vu Nhai càng bó tay. Không có thần lực bản mệnh thì Vu Nhai không cách nào phát ra bí thuật thần thông, tựa như huyền khí làm sao phát ra ma pháp? Ma pháp lực làm sao đánh ra chiến kỹ?
Vu Nhai có thể mang bí thuật thần thông về Thần Huyền đại lục, chắc chắn có giá trị nghiên cứu, chỉ có thế.
Còn về đình viện thì đúng là to đẹp, nhưng liên quan gì hắn? Vu Nhai sẽ không ở đây lâu, hai ngày nay chỗ này thành nơi con lai 'hành hương', nghe giảng. Bởi vì Mộc Nguy 'khiêm tốn, là máu lai' khiến nhiều con lai người và thần ngưỡng mộ kéo tới. Máu lai liên tục đến viếng, xin chỉ dạy các vấn đề tu luyện, chỉ hai ngày đình viện này đã thành thánh địa con lai.
Điều này khiến nhiều Cổ Duệ chi dân bất mãn nhưng không làm gì được, giận dữ còn đang tích lũy.
Vì không để vài Cổ Duệ chi dân cực đoan giết tới cửa nhà lỡ tay bóp chết mình, Vu Nhai quyết định phải có chừng mực. Đến ngày thứ sáu, Vu Nhai từ chối mọi người bái phỏng, lý do là vì hắn sắp ra ngoài du lịch.
Vu Nhai mời Hắc Nguyệt công chúa:
- Hắc Nguyệt công chúa, không biết công chúa có thể mang ta đi dạo mảnh đất bí ẩn một vòng không?
Vu Nhai chỉ muốn kích thích các thanh niên cường giả lần nữa.
- Đương nhiên, ta cũng rất muốn đi dạo. Đến mảnh đất bí ẩn lâu như vậy mà ta chưa đi dạo đàng hoàng lần nào.
Mấy ngyà nay Tiểu Mỹ ở trong Thần Mộc thành, thỉnh thoảng cùng Vu Nhai, ở mặt ngoài là quan hệ người yêu bình thường. Đến buổi tối ai đó có tiếp tục lẻn vào phòng Tiểu Mỹ hay không thì chẳng biết. Ở trong mắt mọi người thì mỗi sáng Mộc Nguy đều mặt mày hớn hở, Hắc Nguyệt công chúa cũng càng lúc càng chói mắt, nữ tính hơn.
Tiểu Mỹ ngày càng mơ hồ khờ khạo che giấu sự nữ tính, đúng hơn là bị trung hòa.
Vu Nhai cười hỏi:
- Vậy chúng ta xuất phát đi, du lịch tới nơi nào?
Vu Nhai, Tiểu Mỹ không cần chuẩn bị cái gì, hai người cưỡi trên tam giác mã đặc sản mảnh đất bí ẩn thong dong xuất phát. Vu Nhai thói quen đi đến đâu là lữ hành tới đó, hết cách, lữ hành giúp hắn tiến bộ.
Hơn nữa Vu Nhai trông thấy bên trong tiểu thế giới binh linh có thể cấu tạo ra thế giới lữ giả thế là để ý hơn. Thế giới lữ giả là thần chi nguyên giới. Huyền Binh Điển cũng là thần chi nguyên giới, hơn nữa chưa trưởng thành. Vậy chẳng phải nếu phục chế cấu tạo thế giới lữ giả liền trực tiếp biến thành thế giới lữ giả?
← Ch. 1395 | Ch. 1397 → |