← Ch.0112 | Ch.0114 → |
Cửu Châu là hạch tâm thế giới, bên ngoài Cửu Châu còn có vô số tinh cầu, chỉ là cách xa nhau trăm ngàn vạn dặm, không có đại thần thông cùng pháp bảo đỉnh cấp căn bản không có khả năng xuyên thẳng qua. Lúc trước có một người ở tinh cầu nào đó chạy đến Cửu Châu thế giới, tự xưng Thiên Đế đế vương, về sau một mình đối chiến mấy người mạnh nhất lúc ấy thiếu chút nữa chết đi, dùng không ít đồ vật, cộng thêm Thiên Đế Cực Nhạc Bảo Điển đổi lấy một viên đan dược của Trình Cung. Bộ Thiên Đế Cực Nhạc Bảo Điển này cũng không phải là vật dâm tà, nhưng mà tu luyện lại cần âm dương song tu, mượn nhờ vô số nữ tử tu luyện. Vị Thiên Đế này khống chế cả tinh cầu, hậu cung có được chín ngàn chín trăm chín mươi chín nữ tử. Từng cái đều khác nhau, cũng đều rất tốt với hắn, đó cũng là quân đoàn lợi hại nhất của hắn, từng cái bởi vì song tu cùng hắn đều rất lợi hại
Hắn là vì tìm một nữ tử cuối cùng, hoàn thành Thiên Đế Cực Nhạc Bảo Điển mới đi đến Cửu Châu thế giới, giai đoạn trước còn dễ dàng một chút, nhưng hậu kỳ lại càng ngày càng khó. Lại phải làm cho nữ tử chân tâm thật ý song tu cùng hắn, lúc ấy đạt được môn công pháp này Trình Cung cũng chỉ là hiếu kỳ nhìn một chút.
Tống Phúc giống như con giun trong bụng Trình Cung, nghe xong lời này mãnh liệt đứng dậy vọt tới phụ cận:
- Đại thiếu, có phải công pháp có quan hệ cùng nữ nhân hay không, không có việc gì, chỉ cần không phải cái loại công pháp tiền dâm hậu sát, ta tuyệt đối không quan trọng, ngươi phải tin tưởng mị lực của ta.
Không thể không bội phục năng lực phân tích càng ngày càng mạnh của tên biến thái này, trong nội tâm Trình Cung do dự một chút liền nói công pháp Thiên Đế Cực Nhạc Bảo Điển với hắn thoáng một phát. Tống Phúc nghe xong như gặp bảo, nhất quyết phải học được công pháp này. Trình Cung đem lợi và hại đều nói với hắn một phen, thấy hắn còn kiên trì như thế, liền truyền thụ Thiên Đế Cực Nhạc Bảo Điển cho hắn.
Thiên Đế Cực Nhạc Bảo Điển này ở giai đoạn trước tốc độ tu luyện cực nhanh, hơn nữa thuộc về phương pháp song tu chính thống của đế vương, song phương tu luyện đều có thể đạt được chỗ tốt, cũng không phải là tà môn ma đạo. Chỉ là Trình Cung nghĩ tới lúc trước Thiên Đế kia nói hắn có chín ngàn chín trăm chín mươi chín nữ nhân, Trình Cung cũng cảm giác khủng bố.
Trong thời gian kế tiếp, xe Phi Hổ một đường đi theo đại quân chạy đi, đám người Trình Cung ở trong xe lẳng lặng tu luyện. Tất cả mọi người đạt được chỗ tốt cực lớn ở Vạn Ma Lôi Trì, đang cần có thời gian ổn định, quen thuộc, tôi luyện lực lượng bản thân.
Bên ngoài Vân Ca Thành, thời điểm đại quân cách trăm dặm thì có thái giám chờ ở nơi đó.
- Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, chúng tướng sĩ một đường tiễu phỉ vất vả, đặc biệt cho người chuẩn bị đại yến chiêu đãi. Chủ soái tiễu phỉ tạm thời Trình Cung giao ra ấn soái cùng Đại tướng quân Bạch Khải Nguyên vào điện diện thánh, khâm thử.
Thái giám kia uy phong lẫm lẫm nói xong, lại không có nghe được một người tất cung tất kính tiếp chỉ, càng không có người đi lên cho tiền mình, con mắt nhìn thoáng qua lại phát hiện mọi người tiếp chỉ ở đó. Nhất là Bạch Khải Nguyên, giờ phút này hắn đang quay đầu nhìn về phía Trình Cung, mặc dù chỉ là vài ngày, nhưng lúc này Bạch Khải Nguyên lại có rất nhiều biến hóa, ngoại trừ bản thân là hình dạng hung thần ngàn năm khó gặp, còn có một cổ tư thế không sợ hết thảy.
Mặc dù nói có chút kéo dài, nhưng tướng ở bên ngoài không tuân thánh chỉ, bọn hắn cũng không phải mưu phản.
Dù sao đánh thắng trận, mặc dù chỉ là tiêu diệt một mã bang, nhưng dù sao đây là nhằm vào Cuồng Phong, Lôi Bạo, Băng Sương tam đại mã bang chưa từng có thắng lợi qua, sau khi trở về thậm chí ngay cả lễ tiết nghênh đón cơ bản nhất cũng không có. Hiện tại giao ấn soái, có ý tứ gì, nói như vậy ai biết bọn hắn đánh thắng trận.
- Thần tiếp chỉ, oanh!
Trình Cung ngoài miệng nói nhẹ nhõm, nhưng sau đó trực tiếp nhấn trên xe Phi Hổ một cái, lực lượng cường đại trực tiếp đánh bay toàn bộ thùng xe bên cạnh.
- Ngự Ma.
Hai tay Bạch Khải Nguyên đột nhiên thay đổi, biến hóa pháp quyết, trực tiếp thi triển pháp thuật. Một ma đầu cực lớn, trực tiếp thôn phệ thùng xe cực lớn kia, sau đó hóa thành tro tàn, giờ phút này sắc trời vừa mới dần tối, ma đầu kia ngửa mặt lên trời gào thét, tựa hồ giống như không cam lòng, sau đó mới dần dần tiêu tán
Đạt tới Siêu Phàm kỳ đều có thể tu luyện pháp thuật, chỉ là tu luyện pháp thuật cần rất nhiều thời gian, hơn nữa mỗi lần sử dụng cũng tiêu hao cực lớn. Cho nên rất nhiều người trong thế tục đạt tới Siêu Phàm kỳ, lại vẫn tập trung tinh lực vào vũ kỹ, này mới có vũ kỹ siêu phàm xuất hiện. Bình thường pháp thuật chống lại vũ kỹ siêu phàm, thắng bại đều rất khó nói, nhưng một chiêu Ngự Ma này của Bạch Khải Nguyên, hiển nhiên rất kinh người, không ngờ hắn thật sự khống chế được một ma đầu
Ma đầu này thực lực cũng đã tới Siêu Phàm kỳ, đây mới là công pháp ẩn giấu chính thức của Bạch Khải Nguyên, hắn còn có pháp thuật Liệt Nguyên Đao, uy lực cũng rất kinh người, bất quá hắn đã dung hợp Liệt Nguyên Đao này vào bên trong đao pháp cùng vũ kỹ của hắn, trước kia thời điểm bắt được Mã Huân, dùng đúng là pháp thuật kết hợp vũ kỹ này. Này cũng là phương thức người đạt tới Siêu Phàm kỳ thường dùng nhất, về phần Ngự Ma này thì là cơ duyên của Bạch Khải Nguyên, người khác muốn khống chế phải tìm Địa Ma nhỏ yếu thu phục, sau đó từ từ bồi dưỡng, còn Bạch Khải Nguyên chỉ dựa vào khí thế hung ác của bản thân ngăn chặn Địa Ma này, sau đó khống chế.
Lúc đó Bạch Khải Nguyên còn là Tẩy Tủy kỳ, sau đó một đường khống chế Địa Ma này, thời gian dần trôi qua, theo thực lực bản thân hắn tăng trưởng cùng bồi dưỡng. Địa Ma bị hắn khống chế lực lượng tăng lên, hôm nay cũng đã có được lực lượng tương đương với Siêu Phàm kỳ đỉnh phong. Đây là đòn sát thủ của Bạch Khải Nguyên, giờ phút này hắn sử dụng là cho thấy một loại thái độ. Hắn biết Ma đầu này của mình không phải bí mật gì đối với hoàng thất, nhưng mạnh bao nhiêu thì lại không biết.
- Bịch...
Thái giám kia trực tiếp bị dọa đến rớt từ trên lưng ngựa xuống, mẹ a, đây mới thực là Ma đầu
Cái hung thần này vừa rồi mình cũng không dám nhìn, bây giờ hắn lại có thể khống chế ma đầu
Còn có Trình Cung kia, bọn hắn cũng quá kiêu ngạo, nào có tiếp chỉ như vậy, trách không được trong hoàng cung không có người nguyện ý truyền thánh chỉ cho người Trình gia, mình thật là xui xẻo, lại bị phái tới truyền thánh chỉ. Nếu người khác như vậy, trở về cáo trạng có lẽ bọn hắn nhất định phải chết, nhưng Trình gia làm như vậy, nếu như Hoàng đế mất hứng thì chính bọn hắn cũng không may.
-Bạch thúc, kêu đám bọn họ tiến cung diện thánh.
Trình Cung nói xong nhìn về phía huynh đệ ngồi trên xe:
- Mấy người các ngươi mang các đồ vật đi qua đi.
Nói xong thân thể Trình Cung trực tiếp nhảy lên, ba người bọn họ cũng đều nhảy lên, theo Trình Cung vung tay lên. Ở trong không gian giới chỉ bay ra rất nhiều vật. Là đầu người, những đầu người kia là mã tặc bị truy nã, thủ hạ của Mã Huân, càng nhiều nữa là đầu người trong thảo nguyên. Lam Vân Đế Quốc cừu hận rất sâu cùng Thảo Nguyên Vương Đình, hình dạng bọn hắn rất dễ nhận thức, đây là thành quả mà đám người Trình Cung rong ruỗi trên thảo nguyên mấy ngày.
Sau đó Trình Cung cùng Bạch Khải Nguyên lên ngựa xuất phát, mà thái giám truyền chỉ kia sớm đã sợ đến xụi lơ, bị người nâng ly khai.
Phía trên Kim Loan Đại Điện, Trình Cung cùng Bạch Khải Nguyên vừa tiến đến, thân thể già nua thức vì dậy quá sớm mà buồn ngủ của Trình lão gia tử đột nhiên tinh thần tỉnh táo, vui vẻ nhìn Tôn nhi. Sau đó nghe được một ít người đứng ra vạch tội Trình Cung, hắn lập tức cau mày nhìn về phía Trình Cung, ý tứ kia có cần hỗ trợ hay không.
Trong lòng Trình Cung tự nhủ, nếu để cho gia gia hỗ trợ, khẳng định là loạn thành một bầy.
- Gia gia yên tâm, ta sớm có chuẩn bị.
Trình Cung âm thầm truyền âm cho Trình lão gia tử.
- Triều đình xuất quân tiễu phỉ, tất cả chiến lợi phẩm cần phải thu về quốc khố, do bệ hạ thưởng phạt. Trình Cung công nhiên ban thưởng tất cả tiền tài, tội đáng chết.
- Trình Cung, Bạch Khải Nguyên không nghe thánh chỉ, không nghe điều hành tùy ý làm bậy, tội đáng chết.
- Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, thần Âu Dương Hải thay mặt hơn ba mươi vị quan viên dâng tấu chương, thỉnh bệ hạ ngự lãm.
Sau khi Trình Cung, Bạch Khải Nguyên tiến vào đại điện, mọi người trong đại điện náo loạn lên lần nữa, hơn nữa so với trước còn hung hơn rất nhiều. Nhất là có Âu Dương Hải dẫn đầu, liên kết các Ngự Sử cùng quan viên khác lên lớp giảng bài. Hiển nhiên là Âu Dương Hải hạ quyết tâm, nhi tử, Tôn nhi bị giết, làm hắn quyết định đối kháng đến cùng cùng Trình gia, không tiếc hết thảy.
Âu Dương Hải nhảy ra, làm Trình lão gia tử tức giận đến dựng râu trừng mắt, nếu như không phải Trình Cung âm thầm ngăn trở, hắn đã sớm đi lên động thủ. Mịa nó, một lũ vương bát đản, cháu của ta đánh thắng trận trở về, vậy mà các ngươi làm chiêu thức ấy, thực coi Trình gia ta dễ khi dễ sao.
- Hừ!
Nhìn xem những này chờ lệnh người, đột nhiên Trình Cung khoát tay, trực tiếp lấy ra mấy cái bao tải trong không gian giới chỉ, sau đó mở tung.
- Bành bành...
Bên trong ẩn chứa ám kình, lập tức nổ tung, phía trong toàn bộ đều là tai người, từ không trung rớt xuống.
- Ah...
- Này... Này...
Trong những đại thần kia ngoại trừ võ tướng ra, những người khác nào có gặp qua tràng diện huyết tinh bực này, có mấy cái trực tiếp bị dọa đến hôn mê, càng nhiều nữa là tránh né xa xa, có thể quỳ ở nơi đó bất động như trước, bị lỗ tai không ngừng đập trúng, cũng chỉ có phe cánh của Âu Dương Hải.
- Lớn mật.
- Làm càn.
- Trên Kim Loan Đại Điện, há lại cho ngươi làm càn.
Có một ít người quát lớn, càng có một ít Ngự tiền thị vệ muốn xông lên.
- Lớn mật, làm càn người lúc các ngươi, toàn bộ đều đứng lại cho bản soái.
So với bọn hắn hô càng thêm vang dội, càng cứng ngạnh mười phần, Trình Cung trực tiếp chấn nhiếp, sau đó mang theo nóng tính, sát khí khôn cùng nhìn về phía tất cả mọi người:
- Nơi này có mấy ngàn lỗ tai thiết kỵ thảo nguyên, càng có hơn hai vạn lỗ tai mã tặc, đây là bằng chứng cho mười vạn tướng sĩ đẫm máu chiến đấu thắng lợi, chúng ta ở tiền tuyến đẫm máu chiến đấu, không để ý sinh tử giết địch, trở về chờ đúng là loại đãi ngộ này. Chó má không nghe lệnh trên, từ xưa đến nay có tướng soái nào trên chiến trường nghe lệnh trên, chiến trường thay đổi trong nháy mắt, nếu như đều chờ lệnh trên, vậy cần tướng soái làm gì, trực tiếp phái đám nhát gan như các ngươi đi không được sao.
- Một đám gia hỏa chỉ biết sủa ở nhà mình, hai vạn đại quân mã tặc ám thông Thảo Nguyên Vương Đình, muốn ở thời điểm đại thọ A Cổ Lạp nội ứng ngoại hợp đánh lén biên quan ta. Thời điểm chúng ta vây quét mã tặc phát hiện âm mưu bọn hắn, bản soái tự mình dẫn đầu quân đội phá hư kế hoạch địch nhân, bị địch nhân liên tiếp truy sát vạn dặm. Các ngươi thực cho rằng có người nào đó nhàn rỗi không có việc gì làm, dám đi thảo nguyên cướp bóc sao, đó là bản soái bị người đuổi giết. Nếu như không phải như thế, Thảo Nguyên Vương Đình sao sẽ tức giận, sao lại phát động công kích nhiều năm chưa có. Nguyên một đám chỉ biết ở sau lưng kêu gào, tại sao các ngươi không đi tiền tuyến nhìn một cái, mấy cái lỗ tai đã bị dọa thành như vậy, nếu địch nhân đánh tới có phải các người lập tức tựu phản bội quốc gia, phản bội bệ hạ hay không.
rõ ràng, vừa vặn hôm nay mình cũng muốn đột phá, Trình Cung cũng không muốn chậm chạp dùng nửa năm thời gian hoàn thành, vừa vặn mượn cơ hội này có thể một lần hành động đột phá.
- Tốt, nếu như ngươi thực sự có đan phương Thuần Dương Đan, Vạn Ma Lôi Trì của Nguyên Thủy Ma Tông ta sẽ khai mở một lần cho các ngươi.
Tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông Lam Phượng không chút do dự đáp ứng, đây chính là Thuần Dương Đan, nếu như có thể luyện chế ra một ít Thuần Dương Đan mà nói, nàng có thể giảm bớt vài thập niên thậm chí trăm năm khổ công, trực tiếp chuyển Thuần Dương.
← Ch. 0112 | Ch. 0114 → |