← Ch.0250 | Ch.0252 → |
- Đ-A-N-G... G!
Thời điểm Tinh Không Trảm chuẩn bị chém xuống Âm Huy, đột nhiên có mấy khối mảnh vỡ đặc thù lập tức bay ra từ trên thân thể Âm Huy, cấp tốc xoay tròn ở chung quanh thân thể hắn, vừa vặn chặn Tinh Không Trảm của Trình Cung.
Mặc dù là mảnh vỡ, nhưng bên trên đều tản ra pháp lực cường đại.
- Trình Cung, đó là một kiện Linh khí trung phẩm, năm đó bị mẫu thân của ta đánh nát, cũng là vì không nghĩ tới trên người hắn có đồ tốt này, bởi vậy hắn mới có cơ hội sống lại một lần nữa, nếu không cho dù hắn có một trăm cái mạng, ở dưới một kích của mẫu thân ta đã sớm chết rồi.
Giờ phút này, thanh âm Hách Liên Hồng Liên truyền vào trong tai Trình Cung.
- Năm đó hắn không chết, hôm nay nhất định phải chết.
Thấy giờ phút này Âm Huy đã hoàn toàn bị lực lượng của nguyên khí ngưng tụ bao khỏa, thân thể đang chậm rãi bay lên, Trình Cung ném một viên đan dược vào trong miệng, lập tức chém ra ba mươi đạo Tinh Không Trảm. Mà hắn rốt cục cũng động, Thiên Cương Đao Trận dưới chân, Ẩn Linh Đao trong tay hóa thành một đạo nước lũ lịch sử cuồn cuộn, so với thời điểm đối phó Sử Cẩn còn mạnh hơn vài lần, giờ khắc này Trình Cung dốc hết lực lượng của mình, áp súc đến cực hạn, lực lượng Nguyên Khí Đan trong cơ thể cũng cuồng bạo, làm cho thân thể của hắn muốn vỡ vụn.
Ba mươi đạo Tinh Không Trảm là tất cả tinh lực mà Trình Cung tích góp từng tí một bấy lâu nay, mỗi một đạo Tinh Không Trảm cũng có thể bổ ra một vạn cân cự thạch, uy lực ba mươi đạo Tinh Không Trảm hoàn toàn bao phủ lấy thân thể Âm Huy.
Sau khi Tinh Không Trảm chém ra, là hơn mười thanh đoản đao, hóa thành hào quang cũng vọt vào.
Mà cuối cùng Trình Cung lại vung đao chém tới.
- Trình Cung, đừng tiến lên, ngươi ngăn không được thần niệm của hắn...
- Đừng...
Mà ngay cả Đông Phương Linh Lung rất ít nói chuyện cũng kinh hô lên.
Giờ phút này hai người bọn họ muốn xông lại giúp Trình Cung, nhưng vừa mới di chuyển, lập tức máu tươi phun điên cuồng, não bộ giống như muốn nổ tung, uy lực một tia thần niệm vừa rồi kia quá lớn. Nếu không phải hai người bọn họ đều có một chút bí pháp bảo hộ tinh thần lực, thì tia thần niệm kia có thể trực tiếp làm cho các nàng biến thành ngu ngốc, kém nhất cũng sẽ giống như Âm Huy vừa rồi, lâm vào bên trong điên cuồng.
Giờ phút này nhìn Trình Cung xông lên, hai người muốn cản trở cũng đã không còn kịp rồi.
Áp lực cường đại, vô biên làm cho Trình Cung có một cảm giác như đối mặt với cuồng phong bạo vũ, còn có sóng triều liên tục kia, không ngừng mang theo tất cả cuốn đi. Thần niệm như vậy, cho dù Thoát Tục kỳ đỉnh phong cũng không có biện pháp chống cự, cho dù thần tiên lục địa bình thường cũng phải cẩn thận, huống chi là Trình Cung. Tuy thần niệm của Trình Cung rất yếu ớt nhưng cũng có chút ít, tinh thần lực của Trình Cung cũng không phải người bình thường có thể so sánh, ở kiếp trước hắn gần như cảm ngộ được đại đạo, càng có kinh nghiệm được mười ba đạo Hư Không Âm Dương kiếp tẩy lễ, ở kiếp này hết thảy Trình Cung đều muốn làm lại, tinh thần lực cũng không phải tu luyện, mà đang trong quá trình khôi phục.
Cái này cùng tu luyện là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, bản chất tinh thần lực của Trình Cung không phải ai có khả năng so sánh, nếu như nói giờ phút này chân thân của Âm Trường Khiếu ở đây, tuyệt đối có thể bằng vào cường hoành gấp trăm ngàn một ý niệm của hắn cũng đủ phá hủy tinh thần lực của Trình Cung. Nhưng lúc này chỉ là một tia thần niệm, tuy cường đại, lại không có biện pháp phá hủy tinh thần lực của Trình Cung, càng không có khả năng diệt sát hắn. Hơn nữa vừa mới bắt đầu, Trình Cung đã nhìn thấu uy lực một tia thần niệm này của Âm Trường Khiếu, bởi vậy Trình Cung mới thi triển tất cả công kích từ xa ra.
Khi những lực lượng này đồng thời trùng kích, một tia thần niệm này của Âm Trường Khiếu sẽ toàn lực bảo hộ con của hắn, còn phải điều khiển những mảnh vỡ kia đi ngăn cản. Kể từ đó, áp lực của Trình Cung sẽ nhỏ đi rất nhiều. Hơn nữa vừa rồi hắn liên tiếp ngăn trở công kích của Đông Phương Linh Lung cùng Hách Liên Hồng Liên, thần thông của hai người này cũng không phải dễ tiếp như vậy. Dù sao đây chỉ là một tia thần niệm, đối bính lúc nãy khiến cho tia thần niệm này tiêu hao rất nhiều.
Giờ phút này ba mươi đạo Tinh Không Trảm, mấy chục đạo phi đao, còn có Ẩn Linh Đao chém ra cùng lực lượng bành trướng của Hồng Lưu Chiến Đao, trong chớp nhoáng này tiến hành trùng kích hung mãnh nhất đối với một tia thần niệm của Âm Trường Khiếu.
Hai mươi thước, Trình Cung đã vọt tới hai mươi thước, khoảng cách này là khoảng cách vừa rồi Đông Phương Linh Lung cùng Hách Liên Hồng Liên bị đánh bay. Giờ phút này, tốc độ của Trình Cung giảm chậm lại, máu cũng chảy ra.
- Đương đương...
Tinh Không Trảm cùng phi đao đã công kích lên tầng phòng ngự.
Trình Cung biết vậy nên áp lực chung quanh buông lỏng, hắn mượn cơ hội này lập tức vọt vào mười thước, nhưng vừa tiến vào trong phạm vi mười thước, áp lực của thần niệm kia lớn đến dọa người.
- Bành!
Trình Cung vận chuyển lực lượng cung cấp cho Thiên Cương Đao Trận dưới chân lập tức đình trệ, bởi vì tinh thần lực của Trình Cung phải tập trung đối mặt với áp lực cường đại của thần niệm này.
Mười thước, bất quá chỉ là khoảng cách một bước, dùng chiều dài cánh tay huy động Ẩn Linh Đao, kỳ thật cũng đã có thể công kích được Âm Huy, nhưng ở trong khoảng cách này, thần niệm kia đã ngưng thành thực chất. Cũng may, bởi vì Trình Cung công kích, thân thể Âm Huy vốn đã muốn bay lên, lại bị đánh tan rất nhiều lực lượng, giờ phút này lại ngưng tụ lần nữa.
- Ah...
Hai tay Trình Cung nắm Ẩn Linh Đao, chân đạp đại địa, chống cự thần niệm đang điên cuồng trùng kích tinh thần lực của mình.
Nếu đổi thành một mình hắn, đừng nói là tinh thần lực của Siêu Phàm kỳ đỉnh phong, cho dù là thần niệm của Thoát Tục kỳ đỉnh phong ờ dưới loại trùng kích này cũng tán loạn, thậm chí có thể đã bị tổn thương không cách nào đền bù. Nhưng mà Trình Cung giống như dương liễu lắc lư trong gió, gió có thể đánh bay đại thụ, nhưng không cách nào làm ngã dương liễu. Cái này cũng hoàn toàn khác tinh thần lực của hắn, nếu không, nếu như gió đủ lớn mà nói, cho dù không thể thổi ngã, cũng có thể xoắn nát, nhưng tinh thần lực của Trình Cung lại đầy đủ cứng cỏi.
Một bước, Trình Cung ở dưới áp lực vô biên này, cuối cùng bước ra một bước, một bước này cũng không giống như bình thường, có thể sải bước là hơn mười thước, một bước này chỉ có một thước.
Nhưng lúc này, chung quanh thân thể đã giống như bãi bùn nhão của Âm Huy, dưới sự trợ giúp của thần niệm Âm Trường Khiếu, lần nữa ngưng tụ đầy đủ pháp lực, đang muốn bay lên.
- Trình Cung...
- Trình Cung...
Hai thanh âm cùng một lúc, nháy mắt sau đó, một thanh phi kiếm, một sợi tơ bạch sắc mang theo một tia lực lượng cuối cùng của Hách Liên Hồng Liên và Đông Phương Linh Lung. Sau khi các nàng thấy cử động của Trình Cung, cũng đã rõ ràng chuyện gì xảy ra, nhưng giờ phút này các nàng bị thương quá nặng, căn bản không có biện pháp trợ giúp Trình Cung làm những thứ khác.
Cho dù như thế, các nàng cũng hao hết một tia lực lượng cuối cùng của mình.
Thời điểm phi kiếm cùng sợi tơ lao vào phạm vi thần niệm của Âm Trường Khiếu, Trình Cung cảm giác thần niệm lần nữa giảm bớt một chút, Trình Cung trực tiếp bước ra hai bước.
- Phốc!
Tuy mượn hai người bọn họ trợ giúp, lại bước hai bước, nhưng ở đây uy áp của thần niệm càng cường đại hơn, Trình Cung phun ra một ngụm máu, cả người trở nên vô cùng dọa người.
Giờ phút này Trình Cung cảm giác đầu mình giống như muốn nổ tung, kỳ thật cho dù giờ phút này để cho Âm Huy này chạy cũng không có gì. Bởi vì Âm Huy này chỉ biết mượn thế của Âm Trường Khiếu, hắn ngược lại thực không để Âm Huy trong mắt, Trình Cung tin tưởng nếu như lần sau hắn dám đến nữa, một mình hắn cũng có thể nhẹ nhõm tiêu diệt. Nhưng Trình Cung lại không có ý tứ thả hắn đi chút nào, không thể, tuyệt đối không thể để cho hắn đi.
Mịa nó, muốn đến giết lão tử, diệt cả nhà lão tử, còn con mẹ nó hại chết nhiều thiếu nữ như vậy. Trình Cung không là anh hùng gì, ngược lại là đại hại của Vân Ca Thành, đệ nhất hoàn khố, nhưng dù hắn hung hăng càn quấy, lại chưa bao giờ đi làm những sự tình kia. Mà bởi vì nguyên nhân của mình, đưa tới Âm Huy này, Trình Cung cho rằng mình có trách nhiệm giết hắn, nếu không trong lòng mình không thoải mái.
- Chó má thần tiên lục địa, mịa nó, so cùng lão tử ngươi tính toán là cái gì, lão tử là người đứng đầu trong thập đại Đan đạo đại sư của Cửu Châu đại địa, cho dù trọng sinh, lão tử cũng ngưu bức như trước.
Tinh thần lực của Trình Cung đối mặt với thần niệm này, không ngừng ngưng tụ đối kháng. Không cam lòng, áp lực, đối kháng, làm cho Trình Cung ở vào trạng thái suy kiệt, thậm chí lập tức kề cận cái chết, giờ khắc này tựa hồ Trình Cung đã tìm được cảm giác mười ba đạo Hư Không Âm Dương Kiếp đánh xuống, tựa hồ lại muốn tử vong, mịa, chẳng lẽ phải chết một lần nữa...
- Móa nó, Hư Không Âm Dương Kiếp hủy diệt lão tử một lần, lão tử cũng không sợ nó, ngày sau lão tử chắc chắn lại luyện Cửu Châu đệ nhất thần khí Hư Không Âm Dương Đỉnh, lại đối mặt Hư Không Âm Dương Kiếp một lần nữa. Hiện tại chỉ bằng một tia thần niệm của ngươi, cũng muốn hủy diệt bản đại thiếu, nằm mơ, nằm mơ!
Cảm giác bên bờ sinh tử kia, làm cho tinh thần lực của Trình Cung đột nhiên xảy ra biến hóa về chất. Có tiêu chí từ Siêu Phàm kỳ tiến vào Thoát Tục kỳ, tinh thần lực hóa thành thần niệm, giờ khắc này Trình Cung dùng lực lượng Siêu Phàm kỳ tầng thứ tư, thân thể tầng thứ tám, tinh thần lực ở bên bờ sinh tử đột phá, chuyển hóa thành thần niệm.
Tinh thần lực trực tiếp chuyển hóa thành thần niệm, hơn nữa đối mặt với áp lực cường đại, sau khi chuyển hóa lập tức tăng vọt.
Tất cả Siêu Phàm kỳ ở thời điểm đạt tới Thoát Tục kỳ, tinh thần lực chuyển hóa thành thần niệm, đều là cẩn thận từng li từng tí, không dám có chút chủ quan. Chưa bao giờ sẽ có người như Trình Cung, có một cổ thần niệm siêu cường của thần tiên lục địa áp bách, áp lực muốn diệt sát hắn. Loại tình huống kỳ lạ này chẳng những kích phát tiềm lực của Trình Cung, làm cho tinh thần lực chuyển hóa thành thần niệm, càng để cho thần niệm của hắn sinh ra biến hóa xưa nay chưa từng có. Đương nhiên, đây cũng chính là bởi vì Trình Cung có trụ cột ở kiếp trước, hắn là đang một mực khôi phục mà thôi, đổi thành những người khác, ở thời điểm tinh thần lực chuyển hóa thành thần niệm mà có ngoại lực mạnh như vậy, sớm đã chết đến không thể chết lại.
Thoát Tục kỳ tầng thứ nhất, tầng thứ nhất đỉnh...
Thoát Tục kỳ tầng thứ hai, tầng thứ hai đỉnh...
Thoát Tục kỳ tầng thứ ba...
Thời điểm Thần niệm của Trình Cung một hơi đạt tới Thoát Tục kỳ tầng thứ ba, giờ khắc này pháp lực chung quanh thân thể của Âm Huy trực tiếp ngưng tụ thành một cái cánh khổng lồ, hơi chút di chuyển, đã hóa thành một đạo hào quang phóng lên trời.
Trong chớp nhoáng nó phóng lên trời này, tiêu hao cũng vô cùng to lớn, trong chớp nhoáng này, thần niệm của Âm Trường Khiếu rốt cục cũng sinh ra một tia buông lỏng lần nữa.
- Ah.
Trình Cung nổi giận gầm lên một tiếng, không ngờ lại sử dụng thần niệm mãnh liệt va chạm vào thần niệm của Âm Trường Khiếu, đồng thời Ẩn Linh Đao cũng hóa thành một đạo hào quang phóng lên trời.
Một tia thần niệm của Âm Trường Khiếu trải qua một loạt biến hóa, tiêu hao này, cộng thêm trợ giúp Âm Huy ngưng tụ cánh chim pháp lực bay đi, còn thừa không có mấy, bị Trình Cung va chạm như vậy, đã bắt đầu tản mất. Mà những mảnh vỡ bảo hộ Âm Huy bay lên, cũng trực tiếp rơi xuống.
Mà giờ phút này Ẩn Linh Đao của Trình Cung cũng đuổi theo đúng lúc, khi đôi cánh kia muốn vỗ mạnh bay đi, đã từ trên bổ xuống một nhát, chém Âm Huy thành hai mảnh.
- Dám đến địa bàn của bản đại thiếu gây sự, ngươi còn muốn sống rời khỏi, Kháo...
Trình Cung mắng một tiếng, người không còn chút sức lực nào ngồi xuống.
Nhưng vào lúc này, ở phương hướng Vũ Thân Vương Phủ, hai đạo kiếm quang rất nhanh bay về phía này.
← Ch. 0250 | Ch. 0252 → |